THÁI Y VẬN AN
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Chương 55 :(b)
Đến giờ Dần, các a ca cùng thư đồng đến đông đủ, cầm lên sách vở bắt đầu ôn tập bài học hôm qua, sư phụ sẽ kiểm tra, hơn nữa hoàng a mã/ hoàng thượng cũng sẽ thỉnh thoảng cần kiểm tra, mặc dù đại đa số là a ca nhưng các thư đồng cũng không thể lơi lỏng.
Duy nhất ngoại lệ là ngũ a ca cùng hai thư đồng của hắn, Phúc gia huynh đệ xuất thân từ bao y nô tài. Bọn hắn vẫn đang sao chép gì đó, hơn nữa nhìn sắc mặt tựa hồ cũng không có nghỉ ngơi.
Trên mặt ba người đẫm mồ hôi, quần áo có chút ướt.
Ba canh giờ, đem "Đại học" "Trung dung" "Lễ ký" sao chép hai trăm lần, đây là nhiệm vụ tuyệt đối không thể hoàn thành.
Tuy ba bộ sách không dày, nhưng cũng không ngắn, bọn hắn dùng tốc độ nhanh nhất, chữ viết còn viết ngoáy, nửa canh giờ cũng chỉ sao chép được mười lần, ngay cả số lẻ cũng không tới.
Cũng may dù sai khiến Âm Cầm đi tìm lão phật gia, nhưng bọn hắn cũng có sao chép được một ít ứng phó, hiện tại viết được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Giờ Mão, sư phụ đi vào thượng thư phòng, ba người tránh phiền phức dư thừa đành tạm dừng lại. Nhưng khi sư phụ kiểm tra những a ca khác, ba người lại tiếp tục viết.
Nhưng mãi cho tới lúc Càn Long đi vào thượng thư phòng, bọn hắn cũng chỉ mới sao chép chưa được một nửa.
Càn Long trước kiểm tra vài a ca, mặc dù có chút gập ghềnh nhưng cũng xong, Càn Long cũng không quở mắng, không khích lệ, chỉ cho người ngồi xuống.
Sau khi Càn Long đi vào, thân thể ngũ a ca cứng ngắc lại. Xế chiều hôm qua bọn hắn vốn làm ra vẻ không có chuyện gì phát sinh, bận tâm uy nghiêm của huynh trưởng (hắn thật sự có thứ này), cũng không muốn nghe được đám đệ đệ luôn ghen tỵ hắn nói này nói nọ, cho nên luôn cố che giấu chuyện mình bị phạt. Nhưng bọn hắn quên, đợi tới lúc Càn Long tới kiểm tra, chuyện bị phạt cũng sẽ bị phát hiện!
Sau đó Càn Long trước tiên kiểm tra mấy a ca khác, làm cho Vĩnh Kỳ ảo giác hoàng a mã vẫn yêu thương mình nên che giấu cho mình.
Nhưng sau đó Càn Long uống hớp trà, đi vào chính đề:
- Vĩnh Kỳ.
Cho rằng Càn Long chỉ muốn kiểm tra bài học ôn tập của mình, Vĩnh Kỳ tràn đầy tự tin đứng lên:
- Hoàng a mã.
- Vĩnh Kỳ, hôm qua trẫm phạt ngươi sao chép, đã sao chép xong chưa?
Lời này vừa ra, những a ca cùng thư đồng khác sôi nổi đem ánh mắt nhắm ngay ngũ a ca cùng thư đồng của hắn, trong nội tâm đã cười nở hoa, hưng trí bừng bừng chờ xem kịch vui.
Thân ảnh ngạo nghễ của Vĩnh Kỳ hung hăng lảo đảo một chút, hắn cảm giác mình bị thương, bị hoàng a mã thương tổn thật sâu!
Nhưng Vĩnh Kỳ cũng không dám không trả lời, hiện tại hoàng a mã vẫn chưa hết giận, chỉ có thể ngoan ngoãn trả lời, trong đầu vòng vo nghĩ cách chu toàn với Càn Long đem lão phật gia mời đến.
- Hồi hoàng a mã, nhi thần.. chưa sao chép xong..
Vĩnh Kỳ cắn răng nói ra những lời này, tràn đầy khuất nhục.
- Vậy Phúc Nhĩ Khang cùng Phúc Nhĩ Thái đây?
Càn Long vẫn chưa tỏ thái độ, ngược lại hỏi hai người khác.
- Hồi hoàng thượng, nô tài..
Mặt sau cũng không nói nên lời.
- Các ngươi là cảm thấy được, trẫm đang nói đùa với các ngươi sao?
Khẩu khí nháy mắt nghiêm khắc, làm cho Vĩnh Kỳ cùng huynh đệ Phúc gia lập tức quỳ xuống, bắt đầu xin được trị tội.
- Thỉnh hoàng a mã/ hoàng thượng thứ tội.
Duy nhất ngoại lệ là ngũ a ca cùng hai thư đồng của hắn, Phúc gia huynh đệ xuất thân từ bao y nô tài. Bọn hắn vẫn đang sao chép gì đó, hơn nữa nhìn sắc mặt tựa hồ cũng không có nghỉ ngơi.
Trên mặt ba người đẫm mồ hôi, quần áo có chút ướt.
Ba canh giờ, đem "Đại học" "Trung dung" "Lễ ký" sao chép hai trăm lần, đây là nhiệm vụ tuyệt đối không thể hoàn thành.
Tuy ba bộ sách không dày, nhưng cũng không ngắn, bọn hắn dùng tốc độ nhanh nhất, chữ viết còn viết ngoáy, nửa canh giờ cũng chỉ sao chép được mười lần, ngay cả số lẻ cũng không tới.
Cũng may dù sai khiến Âm Cầm đi tìm lão phật gia, nhưng bọn hắn cũng có sao chép được một ít ứng phó, hiện tại viết được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Giờ Mão, sư phụ đi vào thượng thư phòng, ba người tránh phiền phức dư thừa đành tạm dừng lại. Nhưng khi sư phụ kiểm tra những a ca khác, ba người lại tiếp tục viết.
Nhưng mãi cho tới lúc Càn Long đi vào thượng thư phòng, bọn hắn cũng chỉ mới sao chép chưa được một nửa.
Càn Long trước kiểm tra vài a ca, mặc dù có chút gập ghềnh nhưng cũng xong, Càn Long cũng không quở mắng, không khích lệ, chỉ cho người ngồi xuống.
Sau khi Càn Long đi vào, thân thể ngũ a ca cứng ngắc lại. Xế chiều hôm qua bọn hắn vốn làm ra vẻ không có chuyện gì phát sinh, bận tâm uy nghiêm của huynh trưởng (hắn thật sự có thứ này), cũng không muốn nghe được đám đệ đệ luôn ghen tỵ hắn nói này nói nọ, cho nên luôn cố che giấu chuyện mình bị phạt. Nhưng bọn hắn quên, đợi tới lúc Càn Long tới kiểm tra, chuyện bị phạt cũng sẽ bị phát hiện!
Sau đó Càn Long trước tiên kiểm tra mấy a ca khác, làm cho Vĩnh Kỳ ảo giác hoàng a mã vẫn yêu thương mình nên che giấu cho mình.
Nhưng sau đó Càn Long uống hớp trà, đi vào chính đề:
- Vĩnh Kỳ.
Cho rằng Càn Long chỉ muốn kiểm tra bài học ôn tập của mình, Vĩnh Kỳ tràn đầy tự tin đứng lên:
- Hoàng a mã.
- Vĩnh Kỳ, hôm qua trẫm phạt ngươi sao chép, đã sao chép xong chưa?
Lời này vừa ra, những a ca cùng thư đồng khác sôi nổi đem ánh mắt nhắm ngay ngũ a ca cùng thư đồng của hắn, trong nội tâm đã cười nở hoa, hưng trí bừng bừng chờ xem kịch vui.
Thân ảnh ngạo nghễ của Vĩnh Kỳ hung hăng lảo đảo một chút, hắn cảm giác mình bị thương, bị hoàng a mã thương tổn thật sâu!
Nhưng Vĩnh Kỳ cũng không dám không trả lời, hiện tại hoàng a mã vẫn chưa hết giận, chỉ có thể ngoan ngoãn trả lời, trong đầu vòng vo nghĩ cách chu toàn với Càn Long đem lão phật gia mời đến.
- Hồi hoàng a mã, nhi thần.. chưa sao chép xong..
Vĩnh Kỳ cắn răng nói ra những lời này, tràn đầy khuất nhục.
- Vậy Phúc Nhĩ Khang cùng Phúc Nhĩ Thái đây?
Càn Long vẫn chưa tỏ thái độ, ngược lại hỏi hai người khác.
- Hồi hoàng thượng, nô tài..
Mặt sau cũng không nói nên lời.
- Các ngươi là cảm thấy được, trẫm đang nói đùa với các ngươi sao?
Khẩu khí nháy mắt nghiêm khắc, làm cho Vĩnh Kỳ cùng huynh đệ Phúc gia lập tức quỳ xuống, bắt đầu xin được trị tội.
- Thỉnh hoàng a mã/ hoàng thượng thứ tội.