THÁI Y VẬN AN
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Chương 10 :(b)
Lúc đi ngang qua Long Nguyên lâu thì Nỗ Đạt Hải đột nhiên phát ra tiếng gầm lên giận dữ.
Trong đám người vây xem mặc dù đại đa số đều là dân chúng, nhưng cũng có không thiếu văn nhân công tử, chứng kiến khí chất chọc người thương còn có khuôn mặt xinh đẹp của Tân Nguyệt đang ngồi trong lòng Nỗ Đạt Hải thì không khỏi phát ra một tiếng cảm thán:
- Không biết là mụ mụ nhà ai dạy dỗ ra một khả nhân nhi động lòng người như vậy.
Tuy Nỗ Đạt Hải không đi thanh lâu kỹ quán, nhưng đối với những tên gọi này cũng có nghe thấy, nghe được lời cảm thán liền ghìm chặt ngựa hướng người kia hô to:
- Cuồng đồ lớn mật, cũng dám bất kính đối với cách cách!
Trải qua Nỗ Đạt Hải phẫn nộ, cơ hồ tất cả mọi người đã biết, nữ tử không biết liêm sỉ ngồi cùng con ngựa với một nam nhân lại là hoàng gia cách cách!
Như vậy còn chưa tính, Tân Nguyệt nghe được thiên thần của nàng bởi vì một câu của người khác liền lửa giận ngút trời, trong lòng cảm giác thật ngọt ngào, nhưng còn có nhiều người như vậy đang nhìn thấy, nàng hi vọng người khác không chỉ vì thân phận của nàng mà ủng hộ tình yêu của nàng cùng Hải của nàng, mà là bởi vì cách làm người của nàng. Cho nên nàng lập tức vươn tay kéo Nỗ Đạt Hải:
- Ý tốt của tướng quân Tân Nguyệt tâm lĩnh, nhưng tướng quân không đáng vì hắn tức giận. Tướng quân đối với Tân Nguyệt thật tốt, Tân Nguyệt luôn ghi tạc trong lòng, Tân Nguyệt là nữ tử dạng gì tướng quân rõ ràng thì Tân Nguyệt đã đủ rồi.
Nói xong còn nhoẻn miệng cười.
- Nguyệt Nha nhi..
Vẻ mặt Nỗ Đạt Hải cảm động thâm tình nhìn Tân Nguyệt:
- Muội vẫn thiện lương như vậy, thiện lương tới mức làm cho ta đau lòng. Muội hẳn nên biết học cách bảo vệ mình.
Hoàn toàn xem thường sự tồn tại của muôn người xung quanh, Nỗ Đạt Hải cùng Tân Nguyệt trực tiếp lâm vào thế giới quỷ dị của hai người.
- Tướng quân..
Nghe được lời của Nỗ Đạt Hải, Tân Nguyệt cũng cảm động, dựa sát vào lồng ngực của hắn, vẻ mặt hạnh phúc cười.
-..
Nơi ngã tư đường một trận trầm mặc. Đây thật sự là hoàng gia cách cách?
- Không biết vị Càn Long gia sau khi biết sẽ có diễn cảm gì.
Trong đám người Cố Vận An vui sướng khi thấy người gặp họa. Y quán của hắn mới vừa khai trương, Nỗ Đạt Hải tướng quân liền vào thành, mọi người đều chạy đi vây xem, Cố Vận An cũng đi theo ra ngoài y quán, đợi nửa ngày liền nghe được những lời thâm tình kia, còn có động tác tối đến cực điểm.
Người không có tự mình hiểu lấy thật đúng là đáng sợ. Cố Vận An nhún nhún vai, chuẩn bị quay vào trong y quán của mình. Hai người kia, có tứ gia cùng tiểu Càn tử đau đầu đâu, không có quan hệ gì với hắn.
Còn chưa đi tới trước y quán, hắn chứng kiến một thiếu niên mặc quần áo cũ nát, trên quần áo có rất nhiều mụn vá vẻ mặt lo lắng chạy tới. Nhìn thân quần áo này phóng tới võ hiệp thế giới, chính là thành viên tiêu chuẩn của Cái Bang.
Thiếu niên thoạt nhìn ước chừng mười hai mười ba tuổi, có lẽ bởi vì trong nhà gặp khó khăn, có vẻ có chút gầy yếu, nhưng dù là vậy vẫn không che giấu được tướng mạo thật xinh đẹp của hắn. Tuy rằng tuổi nhỏ nhưng có thể nhìn ra tương lai bất phàm.
Lúc này có lẽ thiếu niên quá mức lo lắng gắt gao cắn môi, nhìn thấy Thái An đường mới khai trương thì mắt sáng rực lên, sau đó liền tối sầm, run rẩy một lát liền kiên định đi tới. Hắn chậm trễ thêm một khắc, đệ đệ lại tăng thêm một phần nguy hiểm. Cho dù nhận hết lăng nhục, chỉ cần cứu được đệ đệ hắn sẽ không buông bỏ. Đó là đệ đệ cùng hắn nương tựa lẫn nhau, thân nhân duy nhất của hắn.
- Có chuyện gì không?
Chứng kiến thiếu niên, Cố Vận An tươi cười tiến lên. Không phải vì nhận thức, mà là bởi vì.. thiếu niên này thật quá xinh đẹp. Tuy không biểu hiện ra ngoài, nhưng Cố Vận An là nhan khống, là hội trưởng vinh dự hiệp hội bề ngoài.
Thiếu niên đi vào Thái An đường, không nhìn thấy bóng người thì vẻ mặt ảm đạm, vừa xoay người liền chứng kiến Cố Vận An đang đứng sau lưng mình.
Trong đám người vây xem mặc dù đại đa số đều là dân chúng, nhưng cũng có không thiếu văn nhân công tử, chứng kiến khí chất chọc người thương còn có khuôn mặt xinh đẹp của Tân Nguyệt đang ngồi trong lòng Nỗ Đạt Hải thì không khỏi phát ra một tiếng cảm thán:
- Không biết là mụ mụ nhà ai dạy dỗ ra một khả nhân nhi động lòng người như vậy.
Tuy Nỗ Đạt Hải không đi thanh lâu kỹ quán, nhưng đối với những tên gọi này cũng có nghe thấy, nghe được lời cảm thán liền ghìm chặt ngựa hướng người kia hô to:
- Cuồng đồ lớn mật, cũng dám bất kính đối với cách cách!
Trải qua Nỗ Đạt Hải phẫn nộ, cơ hồ tất cả mọi người đã biết, nữ tử không biết liêm sỉ ngồi cùng con ngựa với một nam nhân lại là hoàng gia cách cách!
Như vậy còn chưa tính, Tân Nguyệt nghe được thiên thần của nàng bởi vì một câu của người khác liền lửa giận ngút trời, trong lòng cảm giác thật ngọt ngào, nhưng còn có nhiều người như vậy đang nhìn thấy, nàng hi vọng người khác không chỉ vì thân phận của nàng mà ủng hộ tình yêu của nàng cùng Hải của nàng, mà là bởi vì cách làm người của nàng. Cho nên nàng lập tức vươn tay kéo Nỗ Đạt Hải:
- Ý tốt của tướng quân Tân Nguyệt tâm lĩnh, nhưng tướng quân không đáng vì hắn tức giận. Tướng quân đối với Tân Nguyệt thật tốt, Tân Nguyệt luôn ghi tạc trong lòng, Tân Nguyệt là nữ tử dạng gì tướng quân rõ ràng thì Tân Nguyệt đã đủ rồi.
Nói xong còn nhoẻn miệng cười.
- Nguyệt Nha nhi..
Vẻ mặt Nỗ Đạt Hải cảm động thâm tình nhìn Tân Nguyệt:
- Muội vẫn thiện lương như vậy, thiện lương tới mức làm cho ta đau lòng. Muội hẳn nên biết học cách bảo vệ mình.
Hoàn toàn xem thường sự tồn tại của muôn người xung quanh, Nỗ Đạt Hải cùng Tân Nguyệt trực tiếp lâm vào thế giới quỷ dị của hai người.
- Tướng quân..
Nghe được lời của Nỗ Đạt Hải, Tân Nguyệt cũng cảm động, dựa sát vào lồng ngực của hắn, vẻ mặt hạnh phúc cười.
-..
Nơi ngã tư đường một trận trầm mặc. Đây thật sự là hoàng gia cách cách?
- Không biết vị Càn Long gia sau khi biết sẽ có diễn cảm gì.
Trong đám người Cố Vận An vui sướng khi thấy người gặp họa. Y quán của hắn mới vừa khai trương, Nỗ Đạt Hải tướng quân liền vào thành, mọi người đều chạy đi vây xem, Cố Vận An cũng đi theo ra ngoài y quán, đợi nửa ngày liền nghe được những lời thâm tình kia, còn có động tác tối đến cực điểm.
Người không có tự mình hiểu lấy thật đúng là đáng sợ. Cố Vận An nhún nhún vai, chuẩn bị quay vào trong y quán của mình. Hai người kia, có tứ gia cùng tiểu Càn tử đau đầu đâu, không có quan hệ gì với hắn.
Còn chưa đi tới trước y quán, hắn chứng kiến một thiếu niên mặc quần áo cũ nát, trên quần áo có rất nhiều mụn vá vẻ mặt lo lắng chạy tới. Nhìn thân quần áo này phóng tới võ hiệp thế giới, chính là thành viên tiêu chuẩn của Cái Bang.
Thiếu niên thoạt nhìn ước chừng mười hai mười ba tuổi, có lẽ bởi vì trong nhà gặp khó khăn, có vẻ có chút gầy yếu, nhưng dù là vậy vẫn không che giấu được tướng mạo thật xinh đẹp của hắn. Tuy rằng tuổi nhỏ nhưng có thể nhìn ra tương lai bất phàm.
Lúc này có lẽ thiếu niên quá mức lo lắng gắt gao cắn môi, nhìn thấy Thái An đường mới khai trương thì mắt sáng rực lên, sau đó liền tối sầm, run rẩy một lát liền kiên định đi tới. Hắn chậm trễ thêm một khắc, đệ đệ lại tăng thêm một phần nguy hiểm. Cho dù nhận hết lăng nhục, chỉ cần cứu được đệ đệ hắn sẽ không buông bỏ. Đó là đệ đệ cùng hắn nương tựa lẫn nhau, thân nhân duy nhất của hắn.
- Có chuyện gì không?
Chứng kiến thiếu niên, Cố Vận An tươi cười tiến lên. Không phải vì nhận thức, mà là bởi vì.. thiếu niên này thật quá xinh đẹp. Tuy không biểu hiện ra ngoài, nhưng Cố Vận An là nhan khống, là hội trưởng vinh dự hiệp hội bề ngoài.
Thiếu niên đi vào Thái An đường, không nhìn thấy bóng người thì vẻ mặt ảm đạm, vừa xoay người liền chứng kiến Cố Vận An đang đứng sau lưng mình.