Đam Mỹ [Edit] Toàn Cầu Xâm Nhập - Thương Hải Do Lam

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi GiangNgan, 31 Tháng năm 2023.

  1. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 262:

    Ba xe tải dừng bên ngoài trạm gác, động tĩnh của bọn họ hoàn toàn rơi vào trong mắt binh ca làm nhiệm vụ, chờ mùi thơm của canh xương cốt cùng mùi cơm trong veo bay ra mới làm người vất vả nhất.

    Rất thơm, tầm mắt của người làm nhiệm vụ luôn không nhịn được thổi qua, từ sau cuối thời bọn họ cũng không ngửi được hương vị thơm như vậy, ăn cái gì đều vô vị, chỉ là vì điền đầy bụng, duy trì sinh mệnh, ăn cơm không còn là chuyện hưởng thụ như ngày trước.

    Chung Vị Tông đang bận rộn trong trạm gác cũng bị hương vị thơm như vậy vạch bụng thầm thì kêu.

    Đội phó Khương Ẩm thò đầu nhìn ra ngoài:

    - Chung đội, anh ngửi được sao? Là tại tôi tưởng niệm mùi cơm bình thường nên nghĩ ra ảo giác sao? Sao lại có mùi cơm thơm như vậy.

    Chung Vị Tông đã gọi điện cho cấp trên, hồi báo về người sống sót từ mặt tây khe sâu tới, điểm tựa nhắc đến tin tức thị huyết nhân xây dựng đại thành.

    Mặt trên đối với việc này phi thường xem trọng, lập tức để cho Tinh Sở đem người hộ tống đi đại thành, Chung Vị Tông lại đem việc họ còn có thể gia cố xe thiết giáp đăng báo, tạm thời không thể đi qua, bởi vì mấy người kia còn phải trợ giúp bọn họ xuyên qua Tinh hồng chi địa.

    Chờ đem công tác chủ yếu xử lý xong, Chung Vị Tông mang theo đội phó Khương Ẩm đi tới chỗ Quý Hủ, nhìn xem là loại gạo gì vì sao lại thơm như vậy, hiện giờ vẫn còn lương thực thơm như vậy sao?

    Bữa tối Quý Hủ không có nhúng tay, đều giao cho Trình Mạch bốn người, bọn họ gây sức ép làm chút mỹ thực khao chính mình.

    Trong phòng ngủ trần xe, tiểu đọa biến thú đang nghiêm khắc khiển trách hành vi Quý Hủ đem nó bỏ lại một mình, tiểu móng vuốt chụp bành bạch vang, nghiêm khắc báo cho Quý Hủ không được tiếp tục có lần sau, nếu không hung cho hắn xem.

    Quý Hủ nhìn vẻ mặt căm giận của tiểu đọa biến thú, nín cười nhẫn nại thật vất vả.

    Không thể cười, nếu bật cười tiểu đọa biến thú sẽ thẹn quá hóa giận mà cáu kỉnh, Quý Hủ chỉ có thể véo chân mình, vẻ mặt thành thật ngồi trên thảm sàn ngoan ngoãn nghe huấn.

    - Ngao ngao ngao?

    Tiểu đọa biến thú nghiêng đầu nhìn hắn, trong mắt to màu vàng đều là khiển trách.

    - Em đã khắc sâu nghĩ lại sai lầm của mình, cam đoan lần sau sẽ không tái phạm, đừng nóng giận được không?

    Quý Hủ đưa tay muốn đem tiểu đọa biến thú ôm qua.

    Tiểu tử kia linh hoạt tránh né:

    - Ngao?

    Quý Hủ còn kém giơ tay lên thề:

    - Em thật sự biết sai lầm rồi.

    Tiểu đọa biến thú:

    - Ngao ngao?

    Quý Hủ liên tục gật đầu:

    - Em cam đoan nhất định sẽ không tái phạm.

    Trải qua luôn mãi xác nhận, tiểu đọa biến thú quyết định tin tưởng Quý Hủ lần này, hầm hừ đi tới đứng thẳng lên, giơ tiểu móng vuốt làm cho Quý Hủ ôm.

    Quý Hủ vội vàng ôm nó vào trong lòng, từ lúc hắn trở lại trên xe tiểu đọa biến thú không cho hắn bế, quay đầu trở về phòng ngủ, một mình sinh oi bức, không để ý tới người.

    Xem như đem tiểu đọa biến thú hống tốt lắm, rất không dễ dàng, Quý Hủ xoa xoa mồ hôi không tồn tại.

    Nghe thanh âm tiếng gõ toa xe, biết là Chung đội trưởng đã tới, hắn đành bỏ tiểu đọa biến thú vào trong ba lô đeo lên người, đi đâu cũng mang theo.

    Quý Hủ bước xuống xe, nhìn thấy Chung Vị Tông cùng Khương Ẩm đều ở, vẫy tay với Trình Mạch cùng Trì Ánh làm cho bọn họ đi lên xe khiêng hai giỏ rau xanh xuống dưới, tiếp tục khiêng hai túi gạo trong veo đi xuống, đưa tới cho trạm gác.

    Chén bát của họ có hạn, không chuẩn bị được cơm cho nhiều người như vậy, chỉ có thể làm cho nhà ăn trạm gác tự mình nấu nướng.

    Chung Vị Tông vội vàng ngăn cản, không cho Quý Hủ làm việc này, trạm gác có lương thực, đủ ăn.

    Quý Hủ mở một giỏ đưa cho hai người nhìn xem.

    - Chỗ các anh cũng có rau dưa trong veo sao?

    Nhìn cà chua, củ cải, thanh tiêu, cải thìa tràn đầy một giỏ, hai người đều khiếp sợ nói không ra lời, những thức ăn này nhìn quá đẹp, bọn họ đã lâu lắm không được chứng kiến nhan sắc cùng hình dạng bình thường như vậy.

    Cuối thời một năm, bọn hắn cơ hồ đã quên nhan sắc cùng hình dạng của những rau dưa này, trạm gác là thủ vệ tối tiền tuyến, vật tư đều đến từ đại thành, cho dù lương thực khan hiếm cũng sẽ không bỏ đói bọn họ.

    Mùa đông rét lạnh, ngẫu nhiên có thể ăn vào rau xanh, đều là đại thành tự mình xây nhà ấm trồng ra tới, bởi vì đất đai cùng mầm móng đều bị vật chất hắc ám ăn mòn, trồng ra đều là rau xanh cao xâm, rất khó ăn, nhưng không phải không thể ăn, không tới mức đói chết người.

    Bọn họ biết nhân viên nghiên cứu đại thành đang cố gắng rơi chậm lại vật chất hắc ám trong cây trồng, nghe nói đã có thành quả.

    Nhân viên nghiên cứu đang đào tạo trung xâm mầm móng, nếu cứ làm như vậy cuối cùng sẽ có được tiếp cận mầm móng trong veo nhất.

    Quá trình này cần có thời gian, hơn nữa cần giải quyết vật chất hắc ám trong đất cũng là vấn đề khó khăn không nhỏ, mọi người đều đang cố gắng.

    Bọn họ thế nào cũng không nghĩ tới nhiều nhân viên nghiên cứu đang nỗ lực, lúc này thức ăn trong veo lại trắng trợn xuất hiện ngay trước mặt bọn họ.

    Chung Vị Tông chỉ vào rau xanh trong giỏ, thật lâu mới phát ra âm thanh:

    - Rau xanh trong.. trong veo?

    Quý Hủ gật đầu:

    - Đúng rồi, rau xanh trong veo không chứa vật chất hắc ám.

    - Mầm.. mầm móng đây? Có hạt giống sao?

    Chung Vị Tông sợ bọn họ đem hạt giống rau xanh trong veo ăn sạch, quên lưu hạt giống, vậy xong rồi.

    - Có hạt giống, đừng kích động.

    Quý Hủ lý giải tâm tình của Chung Vị Tông, hắn đều nhớ rõ lưu lại mầm móng, sẽ không ăn sạch.

    Khương Ẩm lau mồ hôi lạnh:

    - Kháo, thiếu chút nữa bị các cậu hù chết, các cậu không biết những người trong viện nghiên cứu, mỗi ngày đều liều mạng nghiên cứu. Một đoạn thời gian trước nghe nói đã phát hiện một loại thực vật dị hóa, có thể hấp thu vật chất hắc ám trong đất đai, những người đó muốn đem thực vật dời vào đồng ruộng, phái ra rất nhiều người đi tìm loại thực vật này, cũng không biết có thật sự hữu dụng hay không.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  2. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 263:

    Quý Hủ chưa từng nghe qua loại thực vật này, không làm đánh giá.

    - Không có việc gì, tôi có mầm móng, những thức ăn cùng gạo cầm lại trạm gác cấp cho mọi người thêm món ăn.

    Trạm gác cũng không ít, mỗi trạm gác nhân số không nhiều, Tinh Sở cũng chỉ có mấy chục người trú đóng, gạo cùng rau xanh cũng đủ ăn bữa ngon một chút.

    Chung Vị Tông cũng không tiếp tục cự tuyệt, Tinh Sở cũng sẽ không lấy không thực vật, nhất định sẽ dùng đồ vật khác bổ sung.

    Chung Vị Tông cùng Khương Ẩm ở lại bên ngoài trạm gác, cùng năm người Quý Hủ cùng nhau ăn lẩu. Mùi lẩu thập phần bá đạo, vì giúp cho binh ca đỡ thèm, Quý Hủ lại tặng thêm mười bao gia vị cái lẩu, nếu muốn ăn có thể tự mình nấu ăn.

    Ăn lẩu, trong lòng Chung Vị Tông cùng Khương Ẩm đều chua xót.

    Thành thị toàn quân bị diệt thật nhiều lắm, không có ai trốn thoát, những địa phương kia có chút là nơi xâm nhập, có chút là bị quái vật khủng bố chiếm lĩnh, hoàn toàn sa vào khu vực cấm.

    Có thể còn sống, còn có thể ăn vào thực vật bình thường, hai người đều có chút không ép được cảm xúc, chỉ có thể buồn bực ăn cơm, che giấu thất thố.

    Quý Hủ không nói gì, làm như không nhìn thấy hốc mắt đỏ lên của hai người.

    Quý Hủ chợt hỏi:

    - Tinh hồng chi địa có thể mở đường hầm không?

    Cảm xúc của Chung Vị Tông đã ổn định lại, vẫn tin cậy như trước:

    - Đừng nói là mở đường hầm, sào huyệt của con huyết sắc thiêu thân vương nằm ngay dưới đất, phía trước người mở đường hầm không có một ai còn sống trở về, hơn nữa quầng sáng màu đỏ tươi kia thẩm thấu luôn dưới lòng đất, cũng không biết là do nguyên lý gì, thật thái quá.

    Quý Hủ hỏi:

    - Trên vực sâu không thể bay qua sao?

    Người có năng lực dị hóa phi hành hẳn là không ít, Thanh Giang thị có, nhân loại đại thành không khả năng không có.

    Khương Ẩm nói:

    - Các anh đừng nghĩ từ phía trên bay qua, vực sâu kia phi thường tà môn, bên trong sẽ phun ra xúc ti màu đen, bất kỳ thứ gì muốn từ phía trên bay qua đều bị đẩy vào vực sâu, giáo huấn máu chảy đầm đìa.

    Quý Hủ gật đầu, xem ra từng có người thử qua, biết không thể thực hiện được cho nên mới khái chết với Tinh hồng chi địa.

    Quý Hủ nói:

    - Tôi có một ý tưởng, thay vì tầng tầng gia cố xe thiết giáp cho các anh, không bằng trực tiếp xây một thông đạo xỏ xuyên qua Tinh hồng chia địa, làm cho xe có thể nhanh chóng thông qua, cũng có thể đem nguy hiểm giảm xuống thấp nhất.

    Chung Vị Tông:

    - Có xây qua, nhưng thông đạo an toàn bị vô số thiêu thân công kích, kiên trì gần ba phút hoàn toàn biến thành rác rưởi.

    Quý Hủ trầm mặc một lát, lại hỏi:

    - Nếu ở đường chính trong thành xây một thông đạo an toàn, xuyên thẳng đi qua, bình thường cần bao lâu thời gian?

    Chung Vị Tông:

    - Bình thường hẳn là dùng nửa giờ, nhưng không thể xuyên thẳng, sào huyệt của huyết sắc thiêu thân vương nằm ngay trung ương thành thị, nằm ngay bên dưới đường chính.

    Diện tích che phủ của Tinh hồng chi địa là cố định, nếu không đi theo đường chính mà từ nơi khác trải qua, không có đường bằng phẳng tốc độ sẽ càng chậm.

    Nếu như có thể dùng ba mặt thông đạo giải quyết, có thể tiết kiệm tinh thần năng lượng, cũng có thể tiến một bước thêm dày ba mặt thông đạo, duy trì thời gian lâu hơn.

    Nhưng còn có một vấn đề, nếu chỉ xây dựng ba mặt, mặt đất rất có thể sẽ thất thủ, dưới ngầm không có khả năng chỉ có huyết sắc thiêu thân vương, khẳng định còn có huyết sắc thiêu thân khác, một khi lao tới liền xong rồi.

    Không thể vì tiết kiệm tinh thần năng lượng thì mạo hiểm, cho dù giảm bớt độ dày của vách tường thông đạo cũng phải xây bốn mặt, mà muốn tiết kiệm tinh thần năng lượng thì phải có đường bằng phẳng mới được, nếu mở thông đạo khác, khẳng định phải tiêu hao càng nhiều tinh thần năng lượng.

    Quý Hủ nói:

    - Ngày mai lại đi thử xe, nhìn xem tôi xây thông đạo có thể kiên trì bao lâu.

    Chung Vị Tông cùng Khương Ẩm đều dừng đũa, bọn họ cũng không nghĩ tới Quý Hủ còn là kiến tạo sư.

    * * *

    Quý Hủ đi qua toa xe, mở đèn, toa xe một mảnh sáng ngời.

    Hắn phong hóa một hộp niêm phong thi thể đọa biến vật, tiểu đọa biến thú lập tức cảnh giác chui đi ra, ánh mắt hỏi Quý Hủ muốn làm gì.

    Quý Hủ muốn làm sâu sắc trình độ dị hóa, đề cao thời gian hồi tưởng, hiện tại hắn chỉ có hai mươi phút, xa xa không đủ, muốn bảo đảm chắc chắn không sơ hở, thời gian hồi tưởng ít nhất phải hơn nửa giờ.

    Như vậy coi như cần thử thông qua, trên đường xảy ra sự cố hắn cũng có thể hồi tưởng lặp lại, không đến mức làm cho những binh ca kia chết trong Tinh hồng chi địa.

    Quý Hủ nghiêm túc giải thích cho tiểu đọa biến thú:

    - Trốn tránh không giải quyết được vấn đề gì, năng lực xâm lấn lần thứ hai của em một ngày không đạt tới hoàn mỹ dị thái, một ngày còn có phiêu lưu bị cướp đoạt ý thức của mình.

    - Thay vì bị động chờ đợi, ở trong lúc nguy hiểm tranh đoạt ý thức của mình, em càng muốn chủ động phóng ra, tự mình làm sâu sắc, em muốn đem tốc độ dị hóa nắm trong tay của mình.

    Quý Hủ nhìn đồng tử màu vàng của đọa biến thú:

    - Em đem mình giao cho anh, anh có thể tùy thời cắt đứt em, được không?

    Tiểu đọa biến thú nhìn chằm chằm Quý Hủ hồi lâu, không biết có nghe hiểu những lời này của hắn hay không, cuối cùng chủ động thối lui, không tiếp tục ngăn trở, ngồi bên cạnh coi chừng dùm hắn.

    Quý Hủ chuẩn bị sẵn sàng, đưa tay bắt lấy một tinh thạch hình thoi trên thân đọa biến vật, quả nhiên khói đen bám víu bò lên, nhè nhẹ xâm nhập máu thịt của hắn, đánh tới ý thức hải.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  3. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 264:

    Đau nhức quen thuộc nháy mắt làm Quý Hủ tuôn mồ hôi như suối, mặt trắng như giấy, ý thức của hắn chỉ còn cảm giác đau đớn, ngoài ra không cảm giác được hết thảy bên ngoài, đau tới mức tận cùng, hắn liên tục siết mạnh bàn tay bật luôn móng cũng không phát hiện.

    Sau khi bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ xâm nhập chặt đứt, Quý Hủ trực tiếp ngã xuống trong xe, tiểu đọa biến thú gấp gáp xoay quanh, tiểu móng vuốt thường thường sờ khuôn mặt của hắn, đầu nhỏ gom qua liên tục hôn lên má cùng môi của hắn không ngừng.

    Lần trước Quý Hủ nói lúc khó chịu là cần nó hôn hôn là sẽ tốt hơn, tiểu đọa biến thú nhớ kỹ, lúc Quý Hủ đang khó chịu liền cho hắn thật nhiều cái hôn.

    Quý Hủ trong hoảng hốt tỉnh táo lại, cảm giác trên mặt băng băng lành lạnh, có một vật nhỏ đang hôn hắn.

    Quý Hủ cười rộ lên, muốn ôm tiểu đọa biến thú, hai tay lại mỏi nhừ vô lực, không thể di động.

    - Không có gì, em rất tốt.

    Tiểu đọa biến thú ngẩng đầu nhìn, đem đầu nhỏ dán lên mặt Quý Hủ bất động.

    Quý Hủ nhắm mắt lại, nhìn đồng hồ hồi tưởng, lần này nếm khổ lớn như vậy cần phải tăng thêm thời gian dị hóa, bằng không đau khổ uổng phí, đối với thân thể cùng ý thức đều tiêu hao rất lớn.

    Lần này kim đồng hồ chỉ hướng số 1, phút chỉ hướng số 12, Quý Hủ trực tiếp bật cười thành tiếng, xuất toàn lực ôm tiểu đọa biến thú.

    Đáng giá, sau này hắn có thể sử dụng thời gian càng nhiều, rốt cục không cần liên tiếp nhìn thời gian, hiện tại hắn có hơn một giờ hồi tưởng, có thể làm được càng nhiều sự tình.

    Chậm hồi lâu Quý Hủ ngồi dậy, niêm phong thi thể đọa biến vật, lảo đảo đi tắm rửa thay quần áo, không còn khí lực tắm rửa cho đọa biến thú nên để cho nó tự mình rửa sạch.

    Chờ tiểu đọa biến thú bay về phòng, Quý Hủ đã nằm trên giường ngủ thật say.

    Tiểu đọa biến thú bắt lấy mền đem người cẩn thận đắp kín, đứng bên cạnh gối đầu trong chốc lát, lại bay về toa xe bắt đầu răng rắc cắn tinh thạch hình thoi, đem sợ hãi bên trong toàn bộ làm thịt.

    Thanh âm răng rắc kéo dài suốt cả đêm, trong đầu tiểu đọa biến thú chỉ có bộ dạng của Quý Hủ, thống khổ, vô lực, mất mát, mỏi mệt..

    Nó nhìn thấy Quý Hủ bị xâm nhập, vô cùng thống khổ, trong đầu xuất hiện một nhận tri vô cùng rõ ràng.

    Nó muốn trở thành bộ dạng mà Quý Hủ hi vọng nó biến thành.

    Nó muốn trở thành người, làm chỗ dựa cho Quý Hủ.

    - Thính Thính..

    Quý Hủ đột nhiên bừng tỉnh, bật dậy nhìn phòng ngủ vắng vẻ xung quanh, không nhìn thấy người mà mình tâm niệm.

    Hắn đè lại ấn đường, đau đầu liên tục không ngừng, đầu ngón tay dùng sức, cảm giác được đau đớn, lúc này mới phát hiện móng tay rạn nứt, vẻ mặt có chút hốt hoảng, hắn hình như vừa nghe được thanh âm của Tần Nghiễn An.

    Có lẽ do ban ngày suy nghĩ nên đem nằm mộng, hắn rất nhớ người kia, cho nên mới mơ thấy hắn đang gọi tên của mình.

    Đã mấy tháng trôi qua rồi, rốt cục khi nào thì Tần Nghiễn An mới có thể khôi phục hình người? Lại phải làm sao mới khôi phục?

    Kỳ thật Quý Hủ cũng nghĩ qua việc khôi phục hình người, ngoại lực vô dụng, tựa như là xâm lấn cùng toàn dị thái, muốn sống thì phải thoát ly toàn dị thái, hoàn toàn cần dựa vào chính mình, nếu ngay cả chính mình cũng không phân biệt được rõ phương hướng, người ngoài làm sao hỗ trợ?

    Cho dù đi tới nhân loại đại thành, cũng chưa chắc sẽ có đáp án, nhân loại rất khó tiếp xúc tới đọa biến vật cùng đọa biến thú, làm sao mà biết phương pháp làm cho đọa biến thú biến thành người?

    Theo phản ứng của Lộ Thừa Nguyên mà xem, vô luận là đọa biến thú biến thành người hay là người biến thành đọa biến thú, đều là chuyện không thể nào xuất hiện, nhưng sự thật lại xuất hiện, Tần Nghiễn An vốn là nhân loại, hắn cũng quả thật bị biến thành đọa biến thú.

    Quý Hủ không dám để cho nhân loại đại thành biết tình huống của Tần Nghiễn An, chỉ có thể cẩn thận quan sát cùng thử, nhìn xem thái độ của nhân loại đại thành đối với dị hóa nhân, dùng việc này suy đoán thái độ của bọn hắn có thể đối đãi Tần Nghiễn An.

    Nếu như có thể nghe được biện pháp thì rất tốt, nếu không được, hắn cũng sẽ không để cho tiểu đọa biến thú trở thành công cụ của chút người nào, cho dù tiểu đọa biến thú vĩnh viễn không thể khôi phục hình người, hắn cũng nhận biết. Hắn sẽ mang theo tiểu đọa biến thú quay về trấn Bạch Loan, mặc kệ bên ngoài như thế nào, bọn họ coi chừng trấn Bạch Loan, như vậy vẫn còn có thể sống sót.

    Quý Hủ kéo mền lại không phát hiện tiểu đọa biến thú, tiểu tử kia mỗi ngày đều cùng hắn ngủ, hôm nay không thấy bóng dáng.

    Quý Hủ tìm kiếm khắp nơi, tìm tới trong xe, tình huống toa xe làm hắn ngây người.

    Suốt một toa xe chứa đầy tinh thạch hình thoi, không có tinh thạch nào là đầy đủ, đều bị cắn, toàn bộ cảm xúc sợ hãi tích lũy bên trong đều biến mất, chỉ còn bã vụn, chất đầy toa xe!

    Trái tim Quý Hủ kinh hoàng, đau đầu càng kịch liệt, hắn biết tiểu đọa biến thú mỗi bữa ăn một ít là đủ rồi, nhiều tinh thạch như vậy đều không có, chẳng lẽ đều bị nó ăn hết?

    Quý Hủ vội vàng lao xuống thang lầu, giẫm lên bã vụn trong suốt trượt té, hắn hoàn toàn không cảm giác đau, đi tìm kiếm tiểu đọa biến thú.

    Lúc này hắn mới nhìn thấy tiểu đọa biến thú nằm trong hang ổ, thấy nó hai mắt nhắm nghiền, nằm im không nhúc nhích, trái tim muốn ngừng đập.

    Giẫm lên bả vụn nhào qua, Quý Hủ ngừng thở cẩn thận đụng đụng tiểu đọa biến thú, chạm tay băng hàn, lớp vảy lạnh lẽo càng thêm băng sương.

    - Tần Nghiễn An, anh làm sao vậy?

    Quý Hủ nâng tiểu đọa biến thú gãi gãi cằm của nó, không phản ứng, sờ sờ tiểu cánh dơi cũng không phản ứng.

    Đại não Quý Hủ nổ tung, thanh âm run rẩy:

    - Ca, tỉnh, trời đã sáng!

    Tiểu đọa biến thú mềm nằm úp sấp ngồi phịch trong tay Quý Hủ, Quý Hủ bị hù mất tiếng, đem tiểu đọa biến thú ôm vào trong ngực che ấm.

    Hắn theo bản năng muốn dùng thời gian hồi tưởng, nghĩ tới một giờ trước chính mình còn đang ngủ, dù hồi tưởng mình vẫn đang ngủ. Hơn một một xe tinh thạch hình thoi, căn bản không phải dùng một giờ ăn hết, tiểu đọa biến thú có thể đã ăn suốt đêm.

    Quý Hủ ngồi trên đống bã vụn làm cho mình tỉnh táo lại, đây là đọa biến thú, không khả năng dễ dàng chết, nhất định là chỗ nào có vấn đề. Vấn đề lớn nhất là vì tinh thạch hình thoi, Quý Hủ căn bản không nghĩ ra vì sao tiểu đọa biến thú phải một lần ăn sạch toàn bộ tinh thạch hình thoi trong xe.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  4. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 265:

    Quý Hủ ôm tiểu đọa biến thú suy nghĩ hồi lâu, nghĩ không ra nguyên nhân, rõ ràng dùng phương thức trực tiếp nhất, phóng thích cảm xúc sợ hãi, nếu tiểu đọa biến thú cũng không có phản ứng, vậy thật sự xảy ra chuyện lớn.

    Thân thể tiểu đọa biến thú run lên, tiểu móng vuốt giật giật, đôi mắt mở ra một đường nhỏ, không có phát hiện nguy hiểm nào, Quý Hủ còn hoàn hảo ở bên người nó, như là bị quấy rầy mộng đẹp, tiểu đọa biến thú bất mãn rầm rì hai tiếng, cái đuôi bò lên cổ tay Quý Hủ, lại nhắm mắt bất động.

    Quý Hủ thở ra một hơi thật dài, hiện tại không chỉ đau đầu còn choáng váng, đoán chừng là bị tức tới.

    Quý Hủ nghiến răng nghiến lợi, cơ hồ muốn nổi giận đánh cho nhi đồng một trận, người này tuyệt đối là ăn nhiều mới biến thành như vậy!

    Ánh mặt trời dâng lên, những người khác rời giường ở ngoài xe chuẩn bị bữa sáng.

    Quý Hủ ôm tiểu đọa biến thú về phòng thay quần áo, đem tiểu đọa biến thú đặt trong ba lô trước ngực, phòng ngừa tiểu tử kia không cẩn thận ngã xuống.

    Ăn xong bữa sáng, Chung Vị Tông cùng Khương Ẩm vây quanh tường phòng hộ quan sát, đối với năng lực kiến tạo của Quý Hủ phi thường cảm thấy hứng thú.

    Đoàn người xuất phát tới chỗ Tinh hồng chi địa, Quý Hủ gọi Trình Mạch lái xe, bởi vì hắn muốn tập trung xây dựng thông đạo. Đêm qua chưa kịp xây dựng, lúc này cần đẩy nhanh tốc độ.

    Hiện tại chỉ làm thông đạo thí nghiệm, trước cần xác định thông đạo có thể kiên trì thời gian bao lâu, nếu có thể kiên trì cho đoàn xe thông qua, hắn có thể bắt đầu xây dựng thông đạo chính thức.

    Mọi người dừng bên ngoài quầng sáng màu đỏ tươi, kiến trúc bên trong lờ mờ, nhìn không rõ ràng, con đường hoàn toàn vắng vẻ, từ bên ngoài mà xem đây là một tòa thành trống không.

    Nếu là thí nghiệm tính chắc chắn của thông đạo, khẳng định phải tiến vào bên trong quầng sáng màu đỏ, cho dù có kính viễn vọng cũng không được, nhất định cần đi vào bên trong.

    Chung Vị Tông trầm giọng nói:

    - Cậu ở bên ngoài xây thông đạo, tới gần biên giới cũng không sao, chúng tôi sẽ đi vào đem huyết sắc thiêu thân hấp dẫn tới đây, chúng nó không thể xuyên qua quầng sáng màu đỏ tươi, như vậy chúng ta có thể đứng ở bên ngoài quan sát tình huống chắc chắn của thông đạo.

    - Trước đó các anh thí nghiệm ba phút, cũng là cho ra kết quả như vậy?

    Khương Ẩm cười khổ:

    - Phải, dị hóa nhân có năng lực kiến tạo thật trân quý, chúng tôi có thể tranh thủ một người đến hỗ trợ đã thật khó khăn, không thể tổn thất ở trong này.

    Quý Hủ ý thức một vấn đề:

    - Các anh đi được bao xa?

    Chung Vị Tông thở dài:

    - Không vượt qua 5km.

    Trình Mạch không nhịn được:

    - Như vậy căn bản nhìn không ra hiệu quả, còn chưa được 5km, khoảng cách với nội thành không ngắn, các anh căn bản không biết mật độ huyết sắc thiêu thân trong nội thành có bao nhiêu khủng bố, xe tải của chúng tôi đều bị chúng nó hãm lại, chạy không nổi, các anh hấp dẫn số huyết sắc thiêu thân chạy tới biên giới được bao nhiêu?

    Đây là vấn đề mà Trình Mạch có thể nhìn thấu, bọn họ không có khả năng không nhìn ra, nhưng nhìn ra cũng không có biện pháp, dị hóa nhân kiến tạo không thể bị tổn thất trong này, cho dù biết thí nghiệm không chuẩn xác cũng chỉ có thể như thế.

    Quý Hủ hỏi:

    - Dị hóa nhân kiến tạo ngoại trừ năng lực kiến tạo, còn trân quý ở nơi nào?

    Vấn đề này làm cho một đám dị hóa nhân chiến sĩ ngậm miệng, chỉ năng lực kiến tạo còn chưa đủ sao? Đó mới là trân quý nhất!

    Chung Vị Tông nói:

    - Đại thành còn cần dựa vào bọn hắn.

    Quý Hủ nghi hoặc:

    - Đại thành còn chưa xây xong?

    Chung Vị Tông lắc đầu:

    - Số lượng dị hóa nhân kiến tạo có hạn, còn phải xây một tòa đại thành văn minh cất chứa càng nhiều người sống sót trong cả nước, sao có thể nhanh như vậy, chỉ có thể trước xây một vòng tường ngoài, tiếp tục tầng tầng tăng độ cao, tăng dày. Đó là một công trình trường kỳ, cần rất nhiều kiến tạo sư cùng nhau cố gắng, nếu muốn tạo thành cự tường văn minh chân chính, hoàn toàn đem các loại quái vật ngăn cách bên ngoài cự tường, ít nhất mười năm trở lên không có khả năng chân chính tạo thành.

    Quý Hủ bọn họ chấn kinh, mười.. mười năm?

    Quý Hủ nhớ Lộ Thừa Nguyên nói qua một câu: Nhân loại đại thành cũng không chắc chắn như tưởng tượng.

    - Tường vây nhân loại đại thành có phải từng gặp qua công kích?

    Chung Vị Tông kinh ngạc:

    - Quả thật lọt vào công kích, bị một con quái vật dị hóa khổng lồ oanh sụp một đoạn, sau lại bị sửa chữa, cậu làm sao mà biết được?

    Quý Hủ cảm thấy châm chọc, cùng là nhân loại mà lại không biết sự tình, thị huyết nhân thì đã biết.

    - Đây là tin tức tôi lấy được từ thị huyết nhân, lúc đó nó thật khẳng định nói ra, nhân loại đại thành chống lại thị huyết đại thành, nhân loại tất bại, nhưng còn nói nhân loại đại thành cũng không chắc chắn như trong tưởng tượng.

    Thần sắc mọi người đại biến.

    - Tin tức nhân loại đại thành không chắc chắn phỏng chừng đã truyền khắp thị huyết nhân, dù sao chúng nó có con đường thu thập tin tức của mình, so với nhân loại phương tiện nhiều lắm.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  5. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 266:

    Điều này có thể sao? Còn đang xây dựng thông đạo dang dở thì đã bị phá hủy, nếu không sửa chữa xây cao tới đâu thì thế nào? Không phải là vẫn bị phá hủy? Chắc chắn cùng cao lớn không có quan hệ gì với nhau.

    Sắc mặt người trong Tinh Sở đều cực kỳ khó xem, nhất thời biến thành trầm mặc, không có người nào mở miệng nữa.

    Nhìn thấy cảnh này đoàn người Quý Hủ lo lắng đề phòng, ở trong mắt bọn họ nhân loại đại thành là hi vọng của nhân loại, nơi đó tụ tập lực lượng cường đại nhất của nhân loại, khẳng định cũng là chỗ an toàn nhất.

    Nhưng vấn đề tường vây thôi cũng đã làm cho bọn họ lộ ra thần sắc như vậy, điều này làm cho Quý Hủ bọn họ đều cảm thấy bàng hoàng, nhân loại đại thành cũng không tốt đẹp cùng cường đại như trong tưởng tượng của bọn họ.

    Văn minh đại thành là hi vọng của nhân loại, Chung Vị Tông cũng không muốn làm cho bọn họ cảm thấy thất vọng, giải thích:

    - Vấn đề chắc chắn của cự tường mặt trên cũng đã phát hiện, đang suy nghĩ biện pháp giải quyết, có thể chống lại đại quái vật cường đại tập kích hay không bây giờ vẫn chưa biết. Đây cũng là nguyên nhân chúng tôi nhất định phải đi hướng tây vực sâu.

    Quý Hủ khó hiểu:

    - Chẳng lẽ biện pháp giải quyết nằm ở hướng tây?

    Chung Vị Tông dừng một chút mới mở miệng:

    - Có dị hóa nhân đoán trước, sinh cơ của nhân loại nằm ở phía tây cái khe vực sâu.

    Phía trước không xác định năm người này là nhân loại, không thể bại lộ nhiệm vụ, hiện tại cần bọn họ trợ giúp, lộ ra một ít không phải không được.

    Chung Vị Tông tiếp tục nói:

    - Ngày hôm qua tôi hỏi các anh từ đâu tới đây, các anh hàm hồ cho qua, nếu có thể chúng tôi muốn hiểu biết một chút về tình huống bên kia, cũng có chuẩn bị trước, tránh đi đoạn đường hẳn phải chết, tranh thủ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.

    - Các anh muốn đi đâu?

    Quý Hủ không trả lời thẳng, trước khi xác định mục đích của bọn họ, không thể bại lộ tin tức Hải Tân thị, để tránh rước lấy phiền toái không cần thiết.

    Chung Vị Tông cảm thấy bất đắc dĩ:

    - Chúng tôi muốn đi Thanh Giang thị, các anh nghe nói qua nơi đó sao?

    Năm người bản địa Thanh Giang thị:

    * * *

    Chung Vị Tông nhìn thấy thần sắc khác thường của bọn họ, ánh mắt ngưng lại:

    - Các anh nghe nói qua nơi đó?

    Trình Mạch ho khan một tiếng:

    - Các anh đi Thanh Giang thị làm gì?

    Chung Vị Tông:

    - Tìm kiếm sinh cơ của nhân loại.

    Trình Mạch:

    * * *

    Trình Mạch trộm nhìn Quý Hủ, thấy vẻ mặt Quý ca bình tĩnh, giống như không biết gì về địa phương kia.

    Bề ngoài Quý Hủ bình tĩnh, nhưng trong lòng sóng gió ngập trời:

    - Sinh cơ là cái gì?

    Chung Vị Tông nhìn chằm chằm năm người, chỉ có một mình Quý Hủ dám đối diện với hắn, bốn người còn lại nhìn trời nhìn đất không dám nhìn thẳng hắn.

    Chung Vị Tông giả vờ không phát hiện sơ hở của bọn họ.

    - Không biết, có thể là người, là vật, cũng có thể là gì khác, chỉ có tới nơi đó mới có thể biết, chỗ khác thường nhất định sẽ bị người phát hiện.

    Năm người Thanh Giang thị:

    * * *

    Trình Mạch muốn trộm nhìn Quý ca, nhưng cố nén lại, trong lòng chỉ nghĩ: Xong rồi, Tần ca sẽ bị người bắt đi làm vật biểu tượng!

    Theo Trình Mạch xem ra, chỉ có Tần Nghiễn An mới là "khác thường" nhất, còn ở trong Thanh Giang thị, bọn họ nhất định là muốn tìm Tần Nghiễn An.

    Ý tưởng của Trì Ánh cũng thế, hắn cũng lo lắng nhân loại đại thành theo dõi Tần Nghiễn An, nếu nói có ai khác thường cũng chỉ có hắn.

    Mạnh Bắc Trạch cùng Thu Quân Văn thì nghĩ khác, nếu hỏi ai là "nhân loại sinh cơ" hẳn chính là làm sạch dịch trong tay Quý Hủ, vừa vặn cũng xuất hiện trong Thanh Giang thị, còn là bảo bối có thể trồng ra hoa màu trong veo, còn không phải là sinh cơ của nhân loại sao?

    Quý Hủ cảm thấy hai điều đều đúng, vừa là nói Tần Nghiễn An, vừa là nói làm sạch hoa thụ.

    Hắn vốn muốn bán làm sạch hoa thụ cho nhân loại đại thành, điều này không sao cả, nhưng hắn nhất định sẽ không giao ra đọa biến thú.

    Hiện trường nhất thời trầm mặc thật quỷ dị.

    Trình Mạch khô cằn nói:

    - Hay là.. hôm nào chúng ta lại đến đi?

    Còn thử cái gì nha, nhanh chóng chạy thôi, chậm thì Tần ca sẽ bị bắt đi rồi!

    Chung Vị Tông:

    * * *

    Vẻ mặt người Tinh Sở đều không hiểu, không phải đã nói muốn giúp cho bọn họ sao? Vì sao lại đột nhiên đổi thành hôm nào? "Hôm nào" vừa nghe sẽ không xảy ra.

    Quý Hủ nói:

    - Không cần hôm nào, hôm nay là có thể.

    - Nhưng có một vấn đề, tôi không có biện pháp thay đổi tự do thông đạo đã thành hình. Nếu dựa theo phương pháp của các anh, tôi xây một thông đạo hai đầu mở ra, chờ các anh hấp dẫn huyết sắc thiêu thân trở về trốn vào đi, tôi sẽ không có biện pháp ở bên ngoài hàn lại. Kể từ đó không cần huyết sắc thiêu thân tấn công thông đạo, chúng nó từ hai đầu thông đạo đều có thể chui vào, làm thịt xe thiết giáp của các anh.

    Đoàn người:

    * * *

    Năng lực sai biệt, đây là chuyện không có biện pháp.

    Tựa như là Nghê Thiếu Ngu, chỉ cần có tài liệu cho nó phân chia, nó có thể tùy ý gây dựng thành bất kỳ hình dạng gì, mặc kệ là đóng hay mở, đều có thể tùy ý biến hóa.

    - Có phải các vị đã quên chúng tôi đã đi xuyên qua Tinh hồng chi địa, chỉ là đi kiểm tra một chút, có thể có bao nhiêu nguy hiểm?

    Đương nhiên là không quên!

    Chung Vị Tông chần chờ:

    - Tôi mang theo Quý Hủ đi vào, Khương Ẩm anh dẫn người ghi chép số liệu, chúng tôi tận lực hướng gần biên giới, phương tiện cho các anh quan sát bản ghi chép.

    Quý Hủ làm cho Chung Vị Tông lái xe tải của bọn họ, trong xe của hắn chứa đầy tinh thạch sẽ gây ra hoài nghi, hắn lái xe của Trình Mạch, những người khác lưu lại bên ngoài quầng sáng màu đỏ tươi.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  6. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 267:

    Mặc kệ bọn họ muốn đi Thanh Giang thị hay là đi đâu, lối đi này nhất định phải xây, nếu không hai bên phân cách, người phía đông còn có chỗ về, người phía tây tận lực chờ đợi cứu viện lại nên làm thế nào?

    Quý Hủ sẽ không quên mình khổ sở chờ đợi ba năm cứu viện ở kiếp trước, theo từng ngày trôi qua, ban đầu đầy cõi lòng hi vọng, dần dần biến thành không xác định, bắt đầu hoài nghi bọn họ có phải bị bỏ quên, do đó ngày càng thất vọng, cho tới cuối cùng biến thành tuyệt vọng.

    Hắn thể hội qua quá trình kia, hắn không thể cứu trợ toàn bộ người sống sót, nhưng đại thành có thể, bọn họ có được nội tình cùng lực lượng, hoàn toàn không phải một thủ lĩnh tiểu căn cứ như hắn có thể so sánh, hắn nguyện ý trong quá trình cứu trợ ra một phần lực.

    Trước khi lên xe hai người mặc quần áo phòng hộ đặc chế của đại thành, khoác lên từ đầu tới chân, bị huyết sắc thiêu thân cắn vài ngụm cũng không có vấn đề lớn, nếu bị vây quanh cắn xé dù là xe thiết giáp cũng không đề kháng được, càng đừng nghĩ tới quần áo phòng hộ.

    Quý Hủ nhắc nhở Chung Vị Tông đừng hạ cửa sổ, chỉ cần trong xe đủ phong bế huyết sắc thiêu thân không làm gì được bọn họ.

    Xe tải xuất phát, nhẹ nhàng chạy nhanh vào quầng sáng màu đỏ, người đứng bên ngoài đều khẩn trương nhìn chằm chằm xe tải.

    Con đường vẫn thật sạch sẽ, nhân lúc huyết sắc thiêu thân còn chưa dùng da người lao ra đón xe, xe tải bắt đầu gia tăng tốc độ dọc theo đường chính chạy về phía trước, huyết sắc thiêu thân đương nhiên sẽ không mặc kệ cho xe tải vọt vào trung tâm thành phố.

    Không trung bắt đầu xuất hiện một đám da người căng phồng, chúng nó hoàn toàn nhẹ nhàng, rất nhanh bay tới chỗ xe tải, số lượng càng lúc càng nhiều, đã không còn thử như lần đầu tiên, vừa đi ra liền xuất đại chiêu.

    Hai người tiếp tục xông về phía trước, ban đầu Chung Vị Tông còn có chút né tránh, không đi đụng nát da người bay tới, rất nhanh số lượng nhiều lắm, tránh không được, chỉ có thể đánh lên, nổ tung một chùm huyết sắc thiêu thân.

    Chung Vị Tông chú ý thần sắc của Quý Hủ, hắn thật bình tĩnh, dù là nhìn thấy da người mấp máy hay là đối mặt huyết sắc thiêu thân dày đặc, hắn đều không hề có chút vẻ sợ hãi, nội tâm cùng tuổi của hắn nghiêm trọng không hợp nhau.

    Đụng nát da người ngày càng nhiều, mật độ huyết sắc thiêu thân dày che tầm nhìn, Chung Vị Tông rốt cục thể nghiệm cảm giác thế nào là bị "hãm" lại, thân xe rất nặng, tốc độ rõ ràng chậm lại.

    Trên xe bám đầy huyết sắc thiêu thân, xác ngoài của xe tải kiên trì không bị cắn xuyên qua, đủ thấy tính chắc chắn của nó.

    Quý Hủ:

    - Chuyển hướng đi, đụng qua kiến trúc.

    Chung Vị Tông nhìn hắn:

    - Cậu xác định?

    Như vậy đụng qua sẽ không xe hủy người vong sao? Nếu không có xe, bọn họ hoàn toàn xong rồi.

    Quý Hủ:

    - Xác định, cần ổn định phương hướng, đừng lật xe!

    Hắn cần suy yếu mật độ huyết sắc thiêu thân, chuẩn bị mở cửa sổ hạ xuống thông đạo phong bế, bằng không chỉ cần mở cửa sổ, phòng lái lập tức bị huyết sắc thiêu thân nhồi vào, quá nguy hiểm.

    Chung Vị Tông lập tức chuyển hướng, tiến vào một đại lầu ven đường, bắt đầu đụng xuyên qua, xông ra một lối nhỏ thuận lợi trở về.

    Thân xe bị bám đầy chợt nhẹ nhàng lên, xe tải chạy như bay, huyết sắc thiêu thân đàn theo đuổi không bỏ, đông nghìn nghịt một mảnh, như là mây đen bị bao phủ.

    - Theo trong kiến trúc đụng qua, lên đường chính!

    Trên đường nhỏ da người ngày càng nhiều, Quý Hủ sẽ đem thông đạo thả xuống đường chính.

    Chung Vị Tông nghe theo Quý Hủ chỉ huy, kêu lái đi đâu liền lái đi đó.

    Mắt thấy huyết sắc thiêu thân càng đuổi càng gần, con đường phía trước lại xuất hiện da người chặn đường, không thể đợi thêm nữa, bằng không ngay cả cơ hội thả xuống thông đạo cũng không có.

    - Chú ý giảm tốc độ!

    Cửa kính hạ xuống cỡ hai ngón tay, Quý Hủ tận lực đem thông đạo phong bế xa xa thả xuống.

    Cửa kính vừa hạ một đường nhỏ, huyết sắc thiêu thân lập tức chen chúc tiến vào, thả xuống hoàn thành, Quý Hủ nhanh chóng đóng cửa kính xe, huy động chủy thủ chém giết huyết sắc thiêu thân bay vào.

    - Tiến vào thông đạo, lái ổn!

    Quý Hủ nhắc nhở.

    Chung Vị Tông bị một màn trước mắt làm kinh hãi, phía trước thật sự trống rỗng xuất hiện một thông đạo, hơn nữa ngày càng ngưng thật, nhưng lối vào thông đạo lại bị che lại!

    - Không có cửa!

    Chung Vị Tông vừa muốn phanh xe, chợt nghe Quý Hủ nói:

    - Xông đi vào!

    Chung Vị Tông thẳng tắp tông thẳng vào trong vách tường lối vào, vách tường trong suốt nhanh chóng ngưng thật, tầm nhìn càng ngày càng mờ, huyết sắc thiêu thân chen chúc tới đi theo đụng tiến vào, đại bộ phận bị vách tường thành hình cách trở bên ngoài, còn có một phần nhỏ bị kẹt trong vách tường vừa ngưng thật lại.

    Quý Hủ lại hạ cửa kính xe thả xuống từng mặt vách tường, phân đoạn ngăn trở huyết sắc thiêu thân cùng vào, cho tới khi xe tải dừng lại Quý Hủ lại đóng cửa kính, cùng Chung Vị Tông giải quyết huyết sắc thiêu thân bay vào trong xe.

    So sánh với đàn thiêu thân đông nghìn nghịt bên ngoài, trong xe rất ít.

    Đèn xe mở ra, Chung Vị Tông nhìn vách tường bóng loáng hai bên, cảm thán:

    - Năng lực kiến tạo này của cậu thật đặc biệt, tôi vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, nếu tôi đem xe lái nghiêng qua, có thể chờ khi vách tường xuất hiện xe sẽ bị khảm trong vách tường không?

    - Sẽ, lúc này trong vách tường hẳn là còn khảm không ít huyết sắc thiêu thân.

    Quý Hủ đeo bao tay đem thi thể thiêu thân ném ra ngoài cửa sổ.

    - Thiêu thân bị khảm bên trong sẽ chết sao?

    Quý Hủ lau chất nhầy ghê tởm trong xe:

    - Không biết, chưa thử qua, nhưng chỉ cần thông đạo tồn tại, thiêu thân liền không thể di động.

    Quý Hủ dựa ra sau ghế, nhắm mắt lại.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  7. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 268:

    Phản ứng của nhóm người Quý Hủ nói cho Chung Vị Tông biết, bọn họ biết Thanh Giang thị, nói không chừng còn ở bên cạnh thành thị kia đi tới đây, nhưng hắn lại không rõ nếu mấy người kia biết Thanh Giang thị, tại sao lại cố ý giấu diếm? Bọn họ đang giấu diếm cái gì?

    Nhìn bộ dạng nhíu mày của Quý Hủ, như là thật không thoải mái, hoặc như là rất mệt mỏi, Chung Vị Tông cũng không còn nghi vấn, tạm thời hỏi không ra miệng, hắn muốn để Quý Hủ nghỉ ngơi một chút.

    Quý Hủ không phải đang nghỉ ngơi, hắn đang ở trong thế giới ý thức xây dựng mô hình thông đạo chân chính, liên tục đau đầu không ngừng, thời gian hồi tưởng của hắn đích xác đề cao, thế giới ý thức càng thêm rộng lớn, tinh thần năng lượng cũng càng thêm khổng lồ.

    Nhưng ngược lại càng thêm đau đầu, đây là di chứng bị xâm lấn lần thứ hai, là hắn nhất định phải thừa nhận, trừ phi lần thứ hai xâm lấn của hắn cũng đạt tới hoàn mỹ dị thái.

    Chấn động đột nhiên đánh thức Quý Hủ, hắn mở choàng mắt:

    - Đã qua bao lâu?

    Chung Vị Tông nắm chặt di động tạo hình độc đáo, cố gắng bảo trì thanh âm vững vàng:

    - Một giờ hai mươi ba phút.

    Vậy là đủ rồi, chỉ cần dựng lên thông đạo, thời gian đủ cho xe đi xuyên qua Tinh hồng chi địa!

    Lại thêm một lần chấn động, thông đạo lẫn xe tải đều bị rung động, mặt sau tối om không biết chuyện gì xảy ra.

    Bọn họ ở trong xe nên không biết, nhưng người ở bên ngoài quầng sáng đỏ tươi thấy được rõ ràng, một đám khẩn trương làm tim như ngừng đập, từ trong kính viễn vọng bọn họ nhìn thấy con huyết sắc thiêu thân vương thật lớn đang công kích thông đạo!

    Phương thức công kích của nó cũng khác lạ, "lông tơ" huyết sắc bên dưới cánh điên cuồng kéo dài, lật qua lại trên không trung, ninh ra một mũi nhọn huyết sắc cực lớn, đang dùng mũi nhọn khổng lồ công kích thông đạo, lực đạo đều có thể vang lên thanh âm rầm rầm nghe thật rõ ràng.

    Người bên ngoài nhìn thấy thông đạo xuất hiện, một đám người khẩn trương chờ đợi, cầu nguyện thông đạo có thể duy trì thời gian dài một chút. Từ kiên trì nửa giờ, lúc sau mỗi khi tăng thêm một phút đều làm cho bọn họ vô cùng kích động, cho tới tận bây giờ.

    Bốn người Trình Mạch sắp điên:

    - Anh không phải có di động sao? Liên hệ Chung đội trưởng để cho hắn mau chạy ra đây a!

    Bọn họ vừa chứng kiến Khương Ẩm nghe điện thoại, vô cùng khiếp sợ, không nghĩ tới đại thành còn có cả di động, tò mò hỏi thăm giá cả, có phải ở đại thành là có thể mua được hay không.

    Khương Ẩm nói điện thoại này đều là đặc chế, trình tự làm việc phức tạp, dùng không ít tài liệu dị hóa, mua không được, càng không làm được mỗi người một chiếc, di động rời khỏi phạm vi bao trùm của trạm tín hiệu sẽ không dùng được.

    Cho nên không có khả năng mua được trong tay.

    Khương Ẩm cũng rất sốt ruột:

    - Vô dụng, trong nơi xâm nhập không có tín hiệu.

    Trình Mạch gấp tới giơ chân:

    - Quý ca rốt cục đang làm gì nha, chẳng lẽ đang ngủ sao?

    Lúc này trên đường đã bị lân phấn bao trùm thành đỏ tươi, huyết sắc thiêu thân vương công kích càng thêm mãnh liệt, mỗi lần tạc xuống đều cùng một vị trí, có vô số huyết sắc thiêu thân cắn xé, hơn nữa lân phấn biến chất, thông đạo phía sau thật sự bị tạc ra một cái lỗ thủng lớn!

    Bên ngoài quầng sáng một mảnh kinh hô, bốn người Trình Mạch xoay người nhảy lên xe, muốn đi vào cứu người, bị Khương Ẩm sai người ngăn lại.

    Phía sau thông đạo ầm vang không ngừng, rầm rầm tiếp tục, đã bắt đầu xông về phía trước.

    Quý Hủ buông cửa sổ, vươn tay ra ngoài điểm lên vách tường, chỉ phong hóa lối ra, thông đạo vẫn còn tồn tại.

    - Đi!

    Quý Hủ quay cửa kính lên.

    Chung Vị Tông một chân giẫm ga, xe tải liền xông ra ngoài, rời đi thông đạo mới nhìn rõ cảnh tượng mặt sau, huyết sắc thiêu thân vương đang lơ lửng trên thông đạo, phía dưới có một huyết sắc mũi nhọn khổng lồ đang tạc thông đạo bên dưới.

    Nhìn thấy xe tải xuất hiện, nó đuổi theo, cánh thật lớn che kín trên không, lân phấn màu đỏ như huyết vụ bao phủ tới, xúc ti huyết sắc ninh thành mũi nhọn khổng lồ nở rộ trên không trung, như thác nước triền về hướng xe tải.

    Xe tải bị giữ lại, không thể tiếp tục tiến lên, sắc mặt Chung Vị Tông cực kỳ khó xem, hắn đã làm xong chuẩn bị hi sinh, nhưng Quý Hủ không thể chết được, năng lực của hắn rất hữu dụng, không thể bồi mình cùng nhau chết ở chỗ này.

    Chung Vị Tông cởi dây an toàn:

    - Tôi đi hấp dẫn nó, cậu lái xe rời đi..

    - Ngồi yên!

    Quý Hủ lạnh giọng trách mắng, mở ba lô nói:

    - Anh xuống xe chỉ là bị đàn thiêu thân ăn sạch, không làm cho nó chú ý chút nào! Lo lái xe của anh đi!

    Quý Hủ xuất ra một viên thủy tinh cầu lớn cỡ nắm tay, hạ cửa kính xe vươn nửa thân thể ra ngoài, lúc này trên không trung hai huyết sắc mũi nhọn nhỏ hơn một chút triền tới phòng lái xe tải.

    Nếu bị nó đâm xuống xe tải xong rồi!

    Quý Hủ hướng trời cao hung hăng ném ra thủy tinh cầu, nhanh chóng lui vào trong xe:

    - Đi!

    Năng lượng thủy tinh cầu nổ tung trên không trung, lực lượng cuốn lấy xe tải đột nhiên biến mất, bị lực lượng khủng bố đẩy bay về phía trước, một đường bị nhấc bay ra khỏi Tinh hồng chi địa.

    Xe còn chưa dừng ổn, Quý Hủ đã đẩy cửa xe nhào ra ngoài, lăn trên mặt cỏ hai bên đường, không kịp đứng dậy đã luống cuống tay chân lộ bỏ quần áo phòng hộ trên người, ném xuống mũ giáp.

    Lúc này phòng hộ phục đã bị biến chất đầy lỗ thủng, nếu dính vào làn da Quý Hủ biết mình sẽ bị lân phấn biến thành một vũng máu.

    Xe vừa dừng lại Chung Vị Tông liền xông tới giúp Quý Hủ cởi bỏ quần áo phòng hộ, đá qua một bên.

    Trong khoảnh khắc quần áo phòng hộ biến mất sạch, bãi cỏ cũng gặp tai bay vạ gió, trọc một khối, lộ ra thổ địa màu đen.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  8. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 269:

    Hai người không kịp nghĩ nhiều, chỉ thấy người chờ bên ngoài quầng sáng màu đỏ tươi xoay người bỏ chạy, thậm chí xe đứng ở ven đường cũng không kịp lái, một bóng đen khổng lồ nhào vào quầng sáng màu đỏ tươi khuấy động giống như nước gợn!

    Tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ huyết sắc thiêu thân vương dữ tợn đáng sợ!

    Làm cho mọi người để ý chính là một bên cánh thật lớn của nó lúc này thiếu một khối, bụng cực lớn cũng thủng một lỗ, lộ ra trứng bướm rậm rạp màu đỏ, thấy da đầu người run lên, hoảng sợ phi thường.

    Lần này thù xem như kết lớn, ánh mắt huyết sắc của nó nhìn chằm chằm bên ngoài hồi lâu, mới bay đi.

    Lúc này mọi người mới dám bình thường thở ra, thiếu chút nữa bị hù chết, nếu nó lao ra đừng nói là trạm gác, thậm chí đại thành phía sau đều gặp nguy hiểm.

    Khương Ẩm mang người chạy tới:

    - Đều không sao chứ?

    Biểu tình Chung Vị Tông cực kỳ phấn khích, đến nay hắn chưa từng nhìn thấy một tiểu thiếu niên nào lỗ mãng không sợ chết như vậy, tình huống lúc ấy nguy cấp, Quý Hủ căn bản không chút do dự trực tiếp mở cửa sổ ném thủy tinh cầu, cho dù lân phấn lan tràn tới cũng không sợ, cũng may thật sự khiến cho hắn làm thành, hoàn thành công ích bị thương huyết sắc thiêu thân vương.

    Quý Hủ ngồi trên cỏ nhìn quầng sáng màu đỏ tươi lâm vào trầm tư, huyết sắc thiêu thân vương cũng nhận được hạn chế của quầng sáng, dựa theo hoài nghi trước đó của hắn, huyết sắc thiêu thân vương thuộc loại dị hóa vật thực lực siêu cường, hiện giờ xem ra đích thật là như vậy.

    Lúc đó hắn ném ra thủy tinh cầu cũng không lớn, hơn nữa khoảng cách thật xa, mục đích chủ yếu là phá hủy xúc ti cùng mũi nhọn màu đỏ, làm cho xe tải thuận lợi rời đi.

    Không nghĩ tới tùy tiện tấn công cũng có thể thương tổn được nó, xem ra thứ này cũng không phải không thể chiến thắng, chỉ cần thủy tinh cầu khá lớn, chỉ cần nắm chắc được khoảng cách, vẫn có thể đem nó cất bước.

    Nhưng lân phấn của nó thật phiền toái, cũng rất nguy hiểm, muốn tiêu diệt nó tốt nhất là lặng lẽ tiến hành, thừa dịp nó không chú ý trực tiếp tiêu diệt, khiến cho nó không có cơ hội phóng thích lân phấn.

    Nhớ tới quần áo phòng hộ bị hoàn toàn biến chất, Quý Hủ cảm thấy đáy lòng phát lạnh, sơ suất quá, là hắn quá mức tin tưởng thực lực của đại thành, lại đã quên gia cố một chút quần áo phòng hộ, bằng không cũng không đến nỗi bị trực tiếp biến chất, thật sự quá nguy hiểm.

    Chung Vị Tông cũng Khương Ẩm cũng không nghĩ tới trong khi trong lòng bọn họ còn đang sợ hãi, thì Quý Hủ đã đang cân nhắc làm sao xử lý con đại gia hỏa kia. Quý Hủ bỗng nhiên lên tiếng:

    - Có biết trong thành thị này nơi nào có tiệm châu báu hoặc là cửa hàng thạch anh không?

    Đang thấp giọng nói chuyện với nhau Chung Vị Tông cùng Khương Ẩm đồng thời nhìn hắn:

    - Làm chi vậy?

    Quý Hủ:

    - Nghĩ biện pháp xử lý huyết sắc thiêu thân vương!

    Mọi người:

    -!

    Quý Hủ bình tĩnh nói:

    - Chỉ cần thu dọn nó, nơi này có thể trở thành thông đạo xỏ xuyên qua Tinh hồng chi địa, bằng không dù xây thông đạo cũng bị hủy.

    Mọi người nhìn chằm chằm Quý Hủ, Chung Vị Tông không xác định hỏi:

    - Cậu nhận chân?

    Quý Hủ:

    - Anh thấy tôi đang giống như nói đùa sao?

    Chung Vị Tông lau mặt, hắn làm sao lại không muốn xử lý vật kia, nằm mộng cũng muốn:

    - Có thể thành sao?

    - Có được hay không thử qua mới có thể biết, con huyết sắc thiêu thân vương kia là dị hóa vật, không có khả năng không thể giải quyết, các anh cũng nhìn thấy năng lượng thạch anh có thể thương tổn được nó.

    Quý Hủ đứng lên đi trở về, hắn muốn quay về trên xe thay quần áo, một đám người theo sau hắn.

    Nếu như là đọa biến vật, Quý Hủ chỉ có thể đi vòng qua, biết rõ không đối phó được còn đi trêu chọc, chính là muốn chết, nhưng dị hóa vật thì khác, chúng nó tuy rằng cũng rất khủng bố, nhưng thực lực xa không bằng đọa biến vật, có thể nghĩ biện pháp giải quyết.

    Quý Hủ nói:

    - Đại thành hẳn là có người có thể sử dụng thạch anh chứ? Có thể tìm thêm vài người đến cùng nhau đối phó nó, tốt nhất là có biết vị trí cụ thể của tiệm châu báu cùng cửa hàng thạch anh trong thành thị này. Trực tiếp kích thích thạch anh, có thể diệt bao nhiêu hay bấy nhiêu, chỉ cần huyết sắc thiêu thân vương biến mất, đồ vật quỷ quái kia cũng không nhiều tới mức tràn ra như vậy.

    Quý Hủ lên xe tải của mình, trở về phòng đơn giản thu thập một chút, tiểu đọa biến thú còn đang ngủ trong bao, đi theo hắn đầy đất lăn lộn cũng không cảm giác, Quý Hủ cũng là bất đắc dĩ.

    Quyết định tiêu diệt huyết sắc thiêu thân vương thật mê người, nhưng Chung Vị Tông cũng không thể tự mình quyết định, cần phải xem ý tứ của mặt trên, dù sao tính nguy hiểm bày ra ở chỗ này, trong quá trình làm nhiệm vụ nhất định sẽ có hi sinh, người có thể sử dụng năng lượng thạch anh cũng không nhiều, mỗi một người đều là chiến lực cường đại, Chung Vị Tông cũng không xác định mặt trên có thể cho bọn họ mạo hiểm hay không.

    Quý Hủ xây dựng thông đạo còn lưu hơn một nửa, có thể tiếp tục quan sát, nhìn xem bao lâu mói bị huyết sắc thiêu thân đàn hoàn toàn phân chia.

    Quý Hủ khởi động xe tải quay về Tinh Sở nghỉ ngơi chỉnh đốn, hắn muốn đi đại thành nhìn xem, nếu đã quyết định thì có thể đi đại thành tìm hắn.

    Xe tải vừa quay đầu định trở về, đã bị đoàn xe trước mặt mà đến ngăn chặn đường đi.

    Xe là xe thiết giáp, nhưng người đi xuống cũng không toàn bộ mặc quần áo rằn ri, nam nhân cầm đầu tướng mạo đường đường, quần áo chú ý, ở cuối thời còn ăn mặc được thể diện như vậy, vừa nhìn liền biết không phải người bình thường.

    Nam nhân trên mặt mỉm cười, bước nhanh đi qua:

    - Tôi nghe nói có kiến tạo sư mới tới, vì vậy khẩn cấp đến đây đón người, đại thành hiện tại rất thiếu kiến tạo sư, người tại nơi nào?

    Chung Vị Tông cùng Khương Ẩm liếc nhau, diễn cảm có chút cứng ngắc, thật sự bọn họ có đăng báo tin tức về kiến tạo sư, nhưng mặt trên đã đồng ý cho Quý Hủ lưu lại giải quyết phiền phức của Tinh hồng chi địa, lúc này Đào Nghiêu lại tới đây, rõ ràng cho thấy tin tức bị lộ, phe phái của Thường quân trưởng chạy tới cướp người.

    Trong lòng hai người tràn đầy chua xót, nếu người bị bọn hắn đón đi rồi, ngày sau còn muốn mời Quý Hủ hỗ trợ phỏng chừng là không thể nào.

    Chung Vị Tông có điểm không cam lòng.

    Chung Vị Tông ngoài cười nhưng trong không cười nói:

    - Tin tức của Đào tổng lĩnh thật linh thông, tôi mới báo lên trên, ngài đã được tin tức.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  9. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 270:

    Đào Nghiêu tươi cười không thay đổi:

    - Quan trên chiếu cố, biết Đào gia tổng lĩnh đoạn tường thành trọng yếu nhất, lúc này mới được tin tức liền khiến cho tôi lại đây đón người, xin Chung đội trưởng bỏ qua thứ mình yêu thích.

    Da mặt Chung Vị Tông co rút:

    - Đào tổng lĩnh nói đùa, Quý tiên sinh chỉ đi qua nơi này, chỗ nào tới phiên tôi bỏ qua thứ yêu thích.

    Cho nên cũng đừng có cái gì thì hướng túi mình lay vào, chừa một chút cho người khác đi.

    Quý Hủ ở trên xe đợi hồi lâu, chỉ thấy xe đối diện bất động, người còn đang bá bá không ngừng, đành phải thổi còi nhắc nhở.

    Xe tải đột nhiên bóp còi làm đám người nhảy dựng, Chung Vị Tông cũng có chút hiểu biết tính cách của Quý Hủ, vị này vừa mạnh lại mãng, vừa nhìn cũng biết không phải loại người mặc cho người định đoạt.

    Chung Vị Tông đi qua gõ cửa xe.

    Quý Hủ hạ cửa kính:

    - Chuyện gì?

    Chung Vị Tông rõ ràng nghe ra hắn không kiên nhẫn, cười cứng ngắc giới thiệu:

    - Vị này chính là Đào Nghiêu Đào tổng lĩnh, cũng là một vị kiến tạo sư, tổng lĩnh kiến tạo tường thành từ thành tây đến tây bắc, muốn mời anh gia nhập bọn hắn.

    Nụ cười của Đào Nghiêu cứng ngắc, hắn không nghĩ tới Chung Vị Tông sẽ trực tiếp làm rõ, ở lúc đối phương không quen thuộc hắn còn nói thẳng là muốn người gia nhập, rõ ràng chính là lưu trữ làm cho người ta cự tuyệt.

    Đây không phải phong cách xử sự của Đào Nghiêu, từ trước tới nay hắn thích nước ấm chậm nấu, có ý tứ này nhưng không làm rõ, cũng không cho đối phương cơ hội cự tuyệt, chỉ làm cho đối phương nhận chiếu cố của hắn, do đó không thể cũng không cách cự tuyệt, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn hắn.

    Chung Vị Tông biết thủ đoạn quen dùng của hắn, mới trực tiếp làm rõ.

    Quý Hủ cũng trực tiếp cho trả lời:

    - Không cần, tôi đối với việc xây tường không có hứng thú.

    Trên mặt Đào Nghiêu mỉm cười, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Chung Vị Tông:

    - Gia nhập hay không là thứ yếu, tôi ý đặc biệt tới đây đón các vị vào thành, mang các vị hiểu biết đại thành một chút.

    - Không cần.

    Quý Hủ vẫn cự tuyệt.

    Đào Nghiêu tươi cười không thay đổi:

    - Quý tiên sinh không nên hiểu lầm, tôi không có ý tứ gì khác..

    Quý Hủ đưa tay chỉ phía trước:

    - Không hiểu lầm, cũng không cần đón, chúng tôi chỉ là người sống sót bình thường, không phải là đại nhân vật nào.. phiền toái chuyển xe một chút được không?

    Chưa từng nhìn thấy ai dừng xe kiểu như vậy, trực tiếp đem xe dừng giữa đường, đây không phải đón người, đây là đổ người.

    Quý Hủ không biết bọn hắn là ai, thân phận gì, không cần quản là tới mời chào hay mượn sức, Quý Hủ toàn bộ không tiếp, không vì điều gì khác, chỉ vì phương thức dừng xe của bọn hắn làm cho hắn rất không thích.

    Quý Hủ nói xong đóng cửa xe, cự tuyệt trao đổi.

    Nụ cười trên mặt Đào Nghiêu giảm vài phần, dị hóa nhân không biết nể tình như vậy hắn không phải không gặp qua, đột nhiên đạt được năng lực siêu việt người thường, cả đám đều cảm giác mình lợi hại lên trời, cuối cùng như thế nào? Vô luận là trước cuối thời hay sau cuối thời, quyền nói chuyện đều nắm giữ trong tay rất ít người, sự thật sẽ dạy bọn họ làm người.

    Trong lòng Đào Nghiêu cười lạnh, phất tay làm cho người ta chuyển xe, không có dây dưa, hắn thật muốn nhìn thấy mấy người này cứng rắn tới lúc nào.

    Đường vừa tránh ra, ba xe tải phần phật chạy tới, không hề có chút dừng lại, rơi vào trong mắt Đào Nghiêu chính là giáp mặt vẽ mặt, nụ cười trên mặt hắn hoàn toàn biến mất.

    Chung Vị Tông nhìn thấy ba xe tải rời đi, tâm tình hết sức phức tạp, hắn cũng không biết làm như vậy là đúng hay sai, nếu quả thật làm cho Quý Hủ gia nhập phe phái của Thường quân trưởng, cũng sẽ được trọng dụng đi? Hiện giờ giáp mặt không cho Đào gia mặt mũi, cũng không biết bọn hắn có hận thù mấy tên tiểu tử kia hay không.

    Địa phương nào có người còn có phân tranh, bất kỳ thời điểm nào cũng vậy, nhân loại đại thành tuy ở đại cục phương hướng thật thống nhất, nhất trí đối ngoại, mở rộng không gian sinh tồn cho nhân loại, chống cự hết thảy quái vật phi nhân loại.

    Nhưng bên trong phân tranh cũng không thiếu, ai cũng muốn làm người cầm quyền cao nhất đại thành, riêng quân trưởng còn có năm vị, mỗi vị có thế lực sau lưng không yếu, binh cũng không thiếu, bây giờ là năm vị quân trưởng cộng trị, năm vị chế hành lẫn nhau, loại cục diện này có thể duy trì được bao lâu cũng không ai biết rõ.

    Dị hóa nhân như Chung Vị Tông, người nhỏ lời nhẹ, quản không được thượng tầng, chỉ hi vọng đại nhân vật bên trên lúc tranh phong thì rung chuyển nhỏ hơn một chút, hoàn cảnh tồi tệ, cường địch ở bên, nhân loại cũng không thể tiếp tục chịu hao tổn.

    Chung Vị Tông lưu lại vài người tiếp tục coi chừng thông đạo, hắn mang theo người khác đi về trước, đương nhiên là mời Đào Nghiêu cùng nhau trở về, mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào, công tác bề ngoài cũng không nên có trở ngại.

    Chung Vị Tông âm thầm may mắn, hoàn hảo hắn chỉ đăng báo Quý Hủ lấy được tin tức thị huyết đại thành, cùng bản thân hắn là kiến tạo sư vả lại nguyện ý trợ giúp bọn họ.

    Tin tức mầm móng trong veo còn chưa kịp đăng báo, Quý Hủ xây dựng thông đạo trong Tinh hồng chi địa cũng chưa đăng báo, hắn còn cần trở về thành một chuyến, không thể tiếp tục đường xa liên hệ với cấp trên.

    Đoàn người trở lại Tinh Sở, nhìn thấy ba xe tải dừng bên ngoài trạm gác, năm người ngồi ngoài xe, bàn ghế gấp quen thuộc lại xuất hiện, Chung Vị Tông hoảng sợ, sợ bọn họ đem rau dưa trong veo bày ra, chẳng phải sẽ làm cho đám người Đào Nghiêu nhìn thấy sao?

    Chung Vị Tông đi qua thấy trong nồi chỉ nấu mì ăn liền, hương vị rất thơm, cũng may không có rau dưa, ngược lại cắt không ít thịt kho phóng trong nồi.

    Chung Vị Tông thở ra, kéo ghế ngồi bên cạnh Quý Hủ thấp giọng nói:

    - Đại thành bây giờ còn chưa có mầm móng trong veo cùng rau xanh, tốt nhất chỉ là trung xâm mầm móng, còn đang trong giai đoạn đào tạo, mấy thứ này của cậu cần cất kỹ.

    Quý Hủ gật đầu, hỏi:

    - Bọn hắn là ai?

    Chung Vị Tông nhìn thoáng qua:

    - U Kinh Đào gia nghe nói qua sao?

    Quý Hủ chưa nghe nói qua, bởi vì hắn chưa từng đi qua U Kinh.

    - Trước cuối thời Đào gia ở U Kinh chính là chân chính hào môn, cuối thời đi theo đại bộ đội chuyển dời tới nơi này, Đào gia không chết bao nhiêu người, rất nhanh một lần nữa bắt đầu sinh ý, thông tin, tạo xe cùng chế dược, còn làm cho đệ tử gia tộc tòng quân tham chính, dã tâm rất lớn.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  10. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 271:

    - Đào gia là người ủng hộ phe phái Thường quân trưởng, cũng chính vì có tầng quan hệ này, Đào gia ở đại thành có rất nhiều tiện lợi, cũng có thể bắt công tác xây dựng một phần tám tường ngoài đại thành.

    - Lần này đi tới là Đào Nghiêu, là con cả của tam phòng Đào gia Đào Hằng Tri, Đào lão tam nhà ta là một người phong lưu thành tánh, trước khi chính thức kết hôn còn có bạn gái sinh nhi đồng cho hắn, sau khi kết hôn mấy đứa nhỏ kia biến thành con riêng. Trước cuối thời Đào Nghiêu luôn không được nhận thức quay về Đào gia, sau cuối thời Đào gia mới thừa nhận hắn là đứa con cả của tam phòng.

    Về phần tại sao sau cuối thời mới thừa nhận, trừ bỏ dân cứ Đào gia giảm bớt, càng nhiều là bởi vì năng lực kiến tạo sư của hắn, có thể mang tới càng nhiều lợi ích cho Đào gia. Chung Vị Tông không cần nói tỉ mỉ, Quý Hủ cũng có thể đoán được.

    Chung Vị Tông nhìn thấy thần sắc Quý Hủ thản nhiên, tựa hồ đối với quyền thế hoàn toàn không có hứng thú, lo lắng thiếu niên quá mức biểu lộ yêu thích cá nhân, thật sự bị Đào Nghiêu hận thù, người lớn lên trong loại hoàn cảnh này không có một người nào là đơn giản.

    - Cậu có thể không tiếp thụ mượn sức, cũng không cần trực tiếp trở mặt, Đào gia vẫn có lực ảnh hưởng trong đại thành, Đào Nghiêu cũng có nhân mạch của chính mình, có thể không đắc tội tốt nhất đừng đắc tội.

    Quý Hủ:

    * * *

    Hắn chỉ là không tiếp thụ mượn sức, đây là đắc tội?

    Có lẽ đối với một vài người tâm tư âm u mẫn cảm mà nói, chính là đắc tội.

    Quý Hủ không muốn vô duyên vô cớ cùng người kết thù, cũng sẽ không lưu lại đại thành lâu lắm, mượn sức thì thôi đi, hắn sẽ không gia nhập, cũng rất phiền chán tranh quyền đoạt thế, hắn đi tặng bức thư, lại đi mua bán chút đồ vật, thuận tiện hỏi thăm ít chuyện..

    Ánh mắt Quý Hủ nhìn qua Chung Vị Tông:

    - Trong đại thành có biện pháp gì đề cao xác suất tiến vào hoàn mỹ dị thái thành công hay không?

    Nếu có một loại biện pháp như vậy, đối với việc đọa biến thú biến thành người có trợ giúp hay không?

    Trong tay Chung Vị Tông cũng bị đút cái chén cùng mọi người cùng nhau ăn mì:

    - Có một chế dược tư doanh có tranh luận rất lớn, nghe nói có thể áp chế bản tính quái vật của toàn dị thái, làm cho ý thức nhân loại mỏng manh càng lý trí hơn.

    Bốn người Trình Mạch cùng nhau dừng đũa, nhìn qua hắn, bọn họ tùy thời đều sẽ tiến vào toàn dị thái, đối với dược vật như vậy rất cần thiết, nhưng lại có tranh luận làm cho bọn họ cảnh giác.

    Chung Vị Tông nói:

    - Sau lại có tin tức truyền tới, có dị hóa nhân mới tiến vào toàn dị thái, khi ý thức nhân loại vẫn còn thì uống thuốc xong liền hoàn toàn không nhận người, nổi điên, tính công kích rất mạnh, bên chế dược không thừa nhận là vấn đề của dược vật, cũng nói có người uống thuốc xong thật yên lặng trở thành hoàn mỹ dị thái.

    An ổn bình tĩnh trở thành hoàn mỹ dị thái cũng chưa chắc là tác dụng của dược vật, rất lớn có thể do thuộc tính năng lực của chính người đó.

    Tựa như là Quý Hủ, năng lực dị hóa của hắn là "thành lũy", toàn dị thái là hình thái của một tòa thành, đặt nơi nào cũng an ổn yên lặng, sẽ không đột nhiên nhảy dựng lên cắn người, có thể khôi phục thành người hay không hoàn toàn là dựa vào chính mình.

    Nếu lúc đó hắn mất đi ý thức nhân loại, cuối cùng biến thành dị hóa vật tòa thành, như vậy thuộc tính dị hóa lại có quan hệ gì với dược vật đây? Là hắn suy nghĩ nhiều.

    Bốn người tiếp tục ăn mì, nếu quả thật có thể áp chế bản tính quái vật, còn cần dị hóa nhân làm gì, vũ khí cùng thạch anh trực tiếp thả xuống là có thể trực tiếp tiêu diệt dị hóa quái vật.

    Muốn dựa vào dược vật giữ mạng, quả nhiên là không đáng tin, vẫn là trở về để cho Quý Hủ đem bọn họ niêm phong vượt qua toàn dị thái đi, có thể sống hay không toàn bộ nhờ vào chính bọn họ.

    Quý Hủ:

    - Những dược vật khác đây? Giống như là ức chế chấm đen, rơi chậm lại hàm lượng vật chất hắc ám trong thân thể, có không?

    Những loại dược vật này từng đến từ Dược thành, nếu tìm không thấy Dược thành, nhân loại đại thành hẳn cũng sẽ có dược vật mà hắn cần.

    Chung Vị Tông trực tiếp gật đầu:

    - Có, nhưng vô luận là thuốc ức chế hay là thuốc thanh hóa, cũng chỉ là thuốc khống chế, không phải thuốc trị liệu. Thuốc ức chế chỉ có thể làm cho chấm đen tăng trưởng thật chậm, không phải là không tăng trưởng.

    - Thanh hóa thuốc chỉ có thể trung hòa hóa giải một số vật chất hắc ám, hiệu quả dựa theo tỉ lệ phần trăm mà tính, hiện giờ hiệu quả thanh hóa cao nhất cũng chỉ đạt tới 8%, thành phần chủ yếu của loại dược vật này đến từ dị hóa vật, số lượng có hạn, giá cả sang quý, người bình thường mua không nổi.

    Giá cả sang quý là khẳng định, trừ bỏ nghiên cứu đầu nhập, riêng lấy ra thành phần đã là vấn đề khó khăn không nhỏ, muốn có được dị hóa quái vật, đầu nhập nhân lực vật lực không thể tưởng tượng.

    Quý Hủ mang theo đồ vật chính là vì đổi những thứ này.

    Chung Vị Tông lại bổ sung một câu:

    - Hai loại thuốc này xuất thân từ viện nghiên cứu, quả thật có hiệu quả, nhưng hiệu quả có hạn.

    Quý Hủ tỏ vẻ hiểu được, chỉ cần có hiệu là được, hắn khẳng định phải mua một đám trở về, không nói mỗi người đều có thể dùng thuốc, nhưng có thuốc thì có hi vọng, có thể kiên trì sống sót.

    Quý Hủ:

    - Hai loại thuốc này dễ mua không? Tôi nghĩ mua một ít, đi đâu mua?

    Chung Vị Tông ăn xong buông chén:

    - Cậu muốn mua bao nhiêu?

    - Tôi có thể mua được bao nhiêu?

    Bọn họ đi tới một chuyến không dễ dàng, khẳng định mua càng nhiều càng tốt, có thể mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu.

    - Hiện tại dược hiệu chỉ là tạm thời, ngày sau nghiên cứu có đột phá, dược hiệu nhất định sẽ rất tốt, tôi không đề nghị mua nhiều lắm, đủ dùng là được.

    Chung Vị Tông khuyên nhủ.

    Quý Hủ tỏ vẻ đồng ý:

    - Vậy mỗi thứ năm ngàn phần đi.

    Chung Vị Tông té ghế:

    - Cậu cần nhiều thuốc như vậy làm gì? Các cậu là dị hóa nhân, không dùng loại thuốc này.

    Quý Hủ thuận miệng nói:

    - Nga, tôi là cần mang về, người sống sót trong căn cứ của tôi cần loại thuốc này.

    Chung Vị Tông khó thể tin:

    - Các cậu không lưu lại đại thành?

    Mấy người này từ ngàn dặm xa xôi mạo hiểm tìm tới nơi đây, lại là vì tới nhập hàng sao? Không phải là vì tìm kiếm nhân loại đại thành, sau đó lưu lại sao?

    Quý Hủ kỳ quái nhìn hắn:

    - Chúng tôi chưa từng nói qua cần lưu lại.

    Chung Vị Tông:

    * * *

    Mặt trên còn tranh cái gì tranh, người ta căn bản không tính toán ở lại nhân loại đại thành, đến nhập hàng rồi phải về.

    Chung Vị Tông cảm thấy đau đầu:

    - Các cậu nên biết hiện tại bên ngoài rất nguy hiểm, đợi khi xây xong thông đạo đại thành sẽ phái người đi qua nghĩ cách cứu viện, toàn bộ người sống sót đều sẽ đón tới đại thành, người sống sót trong căn cứ của cậu khẳng định cũng muốn tới nơi này. Sau này chỉ có nhân loại đại thành mới là chổ ở an toàn nhất thích hợp nhất cho nhân loại, các cậu vì sao lại phải cực khổ mạo hiểm quay trở về đây?
     
    LieuDuong thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...