Đam Mỹ [Edit] Toàn Cầu Xâm Nhập - Thương Hải Do Lam

Discussion in 'Đã Hoàn' started by GiangNgan, May 31, 2023.

  1. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 242:

    Trình Mạch cùng Mạnh Bắc Trạch nhanh chóng dựa tường đứng nghiêm, phòng ngừa bị năng lượng thạch anh ngộ thương.

    Quý Hủ tuyển một vị trí, cũng dán tường đứng vững, hoạt hóa thạch anh, năng lượng không tiếng động hoàn toàn trống rỗng hết thảy bên ngoài, bụi mù nổi lên bốn phía, ba người bị nghẹn bịt miệng mũi, không thể mở mắt.

    Chấn động cùng ồn ào bên ngoài rốt cục dừng lại, không gian bừng sáng đường bằng phẳng, không còn vật gì chặn đường.

    Quý Hủ phong hóa vách tường, mang theo hai người đi ra ngoài, liếc mắt liền nhìn thấy hai chiếc xe tải đang gây sự, mặt xám mày tro đứng cách đó không xa.

    Bên ngoài đứng một vòng quần chúng vẻ mặt ngây dại, nơi gần còn đứng một vòng người diễn cảm vặn vẹo.. ân, là thị huyết nhân, nhìn bộ dạng của bọn hắn liền sẽ biết.

    Trình Mạch kéo quần áo Quý Hủ, nhỏ giọng nói:

    - Thân ca, chúng ta hình như xông vào đại họa.

    Quý Hủ quay đầu lại, nhìn qua chính là một tòa phủ thành chủ biến thành đống hoang tàn.

    Quý Hủ trầm mặc, ném chìa khóa xe cho Trình Mạch:

    - Đi lái xe của tôi, hai người toàn bộ lên xe, đừng xuống dưới!

    Trình Mạch cầm chìa khóa xe bỏ chạy, Mạnh Bắc Trạch đi theo, theo bọn họ di động thị huyết nhân hận tới đỏ mắt cũng đều đánh tới.

    Ba người Quý Hủ toàn bộ giơ súng, súng không khí phanh phanh không ngừng, oanh bay từng con thị huyết nhân nhào đi lên.

    Thị huyết nhân nhìn ra Trình Mạch cùng Mạnh Bắc Trạch muốn lên xe, hơn mười con cùng nhau ngăn cản, xe tải kia thật sự rất cứng rắn, chúng nó căn bản không làm tổn thương được xe, đương nhiên không thể để cho bọn hắn lên xe!

    Trong ngực Quý Hủ còn có một con "toàn dị thái", Trì Ánh cùng Thu Quân Văn cũng không quá lo lắng, bọn họ khởi động xe vọt tới chỗ thị huyết nhân chặn đường, mở đường cho Trình Mạch cùng Mạnh Bắc Trạch.

    Hai xe tải nghiền qua, toàn bộ "chướng ngại vật" đều tiêu thất.

    - Cảm ơn huynh đệ!

    Trình Mạch hô to, thuận lợi bò lên xe, một phát bắt được Mạnh Bắc Trạch kéo lên, nhanh chóng đóng cửa, đem toàn bộ thị huyết nhân nhốt bên ngoài.

    - Kháo! Chúng ta rơi vào hang ổ của quái vật sao?

    Trình Mạch ôm ngực khóa kỹ cửa xe, thắt dây an toàn chuẩn bị đi trợ giúp Quý ca của hắn.

    Một đám thị huyết nhân bao vây về hướng Quý Hủ.

    Quý Hủ ném ra từng viên thạch anh, bình tĩnh mở dù hoạt hóa thạch anh, máu tươi thịt nát văng khắp nơi, toàn bộ thị huyết nhân nhào lên cho dù không chết cũng không còn trọn vẹn đầy đủ, chỉ có thể bò loạn khắp nơi.

    Ba xe tải vây quanh Quý Hủ, nghiền chết từng con thị huyết nhân bị thương, có con chỉ còn lại một bàn tay còn chạy loạn dưới đất, chỉ còn một chân vẫn có thể nhảy nhót khắp nơi.

    Thị huyết nhân còn bảo trụ được nửa thân trên há mồm kêu người sống sót cứu viện.

    - Người đâu! Mau tới hỗ trợ! Bọn hắn không phải là người, đều là quái vật khoát da người! Bọn hắn muốn giết sạch chúng ta!

    - Những người từ ngoài đến không phải là người! Giết bọn họ!

    - Hi Vọng thành chúng ta ở thời khắc này nhất định phải đoàn kết!

    - Giết bọn họ! Giết quái vật!

    Phanh!

    Quý Hủ một phát sung băng một con thị huyết nhân chỉ còn cái đầu mà vẫn oa oa gọi bậy.

    Cũng may hắn chưa thả ra đọa biến thú, bằng không đám thị huyết nhân am hiểu nhất là đổi trắng thay đen chẳng phải sẽ trực tiếp dẫn dắt toàn bộ Hi Vọng thành đến tập thể đánh quái?

    Quý Hủ ra hiệu, Trì Ánh hạ cửa kính ném một tiểu loa cho hắn.

    Quý Hủ tiếp nhận, điều âm thanh lớn nhất, làm cho xe tải lái xa một chút, ba xe đành phải ngoan ngoãn chạy qua dừng lại một bên.

    Quý Hủ cảm giác được tiểu đọa biến thú xao động, nhìn vẻ mặt hoảng sợ của người sống sót xung quanh liền biết bọn hắn phóng ra bao nhiêu cảm xúc sợ hãi, chính là thử thách lực nhẫn nại của tiểu đọa biến thú.

    Quý Hủ tính toán tốc chiến tốc thắng, giơ loa nói chuyện:

    - Đám quái vật thị huyết, hạn cho tụi mày trong vòng một phút đến phủ thành chủ tập hợp, nếu không tao làm cho kế hoạch vất vả xây thành cùng nuôi dưỡng nhân loại, trông coi thạch anh của tụi mày hoàn toàn tan biến!

    Quý Hủ ra dấu cho hai xe tải làm cho bọn họ đi truyền bá lời nói của hắn, dùng loa phóng thanh của xe tải, làm cho toàn bộ người trong Hi Vọng thành đều nghe thấy.

    Trì Ánh cùng Thu Quân Văn lái xe rời đi, không ngừng truyền bá lặp lại lời nói của Quý Hủ.

    Quý Hủ lo lắng bị đánh lén, thả xuống một tiểu thành lũy trụ tròn, ngăn cách cảm xúc sợ hãi bên ngoài, làm cho tiểu đọa biến thú dễ chịu hơn một chút.

    Quý Hủ đứng bên trong tiểu thành lũy kêu gọi:

    - Người sống sót Hi Vọng thành, chúng tôi có phải là người hay không cũng không trọng yếu, quan trọng là tính mạng của các anh chị, chú ý đề phòng người bên cạnh mình, quái vật thị huyết ở bên cạnh mỗi người các anh.

    - Chúng nó có thể giả tạo thành người thân bạn bè của các anh, hoặc là nhi đồng, nếu anh là nhân loại, mời lập tức tìm địa phương an toàn, một người trốn đi, đừng cho quái vật thị huyết cơ hội đánh lén chính mình!

    Nhiều người sống sót như vậy, cơ hồ chín thành đều là người thường, dị hóa nhân chỉ có số ít, bọn hắn cơ bản không có năng lực tự bảo vệ mình, mặc kệ những người từ ngoài đến rốt cục có phải là quái vật hay không, tìm địa phương an toàn lẩn trốn là thực hiện chính xác an toàn nhất.

    Có người sống sót kịp thời phản ứng, lập tức tránh né xung quanh. Người ở trong nhà lập tức khóa cửa, không dám ra ngoài.

    Mặc kệ ai là quái vật, chỉ cần bảo hộ tốt chính mình là được.

    Bọn họ chỉ là người thường, đánh không lại quái vật, cũng không cứu được Hi Vọng thành, chỉ có thể cố gắng cứu mình.

    Thị huyết nhân cùng dị hóa nhân Hi Vọng thành đều đang tập trung tới chỗ phủ thành chủ.

    Tiểu thành lũy đã bị công kích mấy lần, mỗi lần đều bị Quý Hủ dùng thạch anh đánh đuổi, bên ngoài phủ kín tàn thi cụt tay, máu tươi thịt nát.

    - Tôi chỉ giết quái vật thị huyết, dị hóa nhân đừng theo gom tới phía trước, bị thứ không biết là người hay là quái vật gì đó giật dây, đầu nóng lên rồi lại tụ tập tới trước. Tôi không muốn thương tổn nhân loại, nếu ai vội vàng muốn chết, cũng đừng trách tôi.

    Dị hóa nhân vừa nghe lời này liền có chút do dự, thật sự là năng lượng nổ tung quá mức kinh người, bọn hắn xông lên trước rất có thể sẽ biến thành một đống thi thể thịt nát.

    Có người kêu to:

    - Nếu không muốn giết người, vậy dừng tay!
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  2. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 243:

    - Tôi giết không phải người, chúng nó là quái vật thị thuyết giả tạo thành người!

    Sau đó Quý Hủ dùng tiểu loa giải thích một lần cái gì là thị huyết nhân, không đợi hắn nói xong, đã có người hô to:

    - Đừng nghe hắn nói bậy nói bạ! Hải Tân thị chúng ta căn bản không có thị huyết nhân!

    Quý Hủ giơ tiểu toa:

    - Con thị huyết nhân đang nói chuyện kia, tôi nói có thị huyết nhân là có thị huyết nhân, khắp nơi trong cả nước thậm chí trên toàn cầu đều có thị huyết nhân, chỉ có Hải Tân thị các người không có, các người là thoát ly mẫu tinh sao?

    Thị huyết nhân:

    * * *

    Quý Hủ tiếp tục nói:

    - Dị hóa nhân cẩn thận bị đánh lén, thị huyết nhân lấy nhân loại làm thực vật, thích ăn nhất là dị hóa nhân, vật chất hắc ám tinh thuần trong thân thể mọi người có thể bổ sung năng lượng cho thị huyết nhân, đề cao thực lực, thị huyết nhân thích ăn các vị nhất!

    Dị hóa nhân:

    * * *

    Bọn họ rời xa người nói chuyện không biết là người hay quỷ kia, mặc kệ là thật hay giả, vẫn phải cẩn thận một chút cho thỏa đáng.

    Thị huyết nhân:

    * * *

    Cả đám thị huyết nhân sắp tập thể cuồng bạo, nhân loại kia giống như trốn trong mai rùa, vô luận chúng nó tiến công như thế nào cũng vô dụng, ngược lại còn bị hắn giết ngược lại.

    Trốn tránh thì coi như xong, hắn còn dùng tiểu loa đem bí mật lớn nhất mà chúng nó cố gắng giấu diếm lớn tiếng kêu đi ra.

    Thành chủ đến bây giờ còn không lộ diện, chỉ thông qua "cộng não" hướng chúng nó truyền mệnh lệnh diệt sát, nếu không thể đem những người đến từ bên ngoài này giết chết, nhiệm vụ của chúng nó trong Hải Tân thị sẽ thất bại.

    Mưu đồ tới nay, thất bại trong gang tấc, chúng nó sao có thể cam tâm?

    Thanh âm còi xe truyền tới, hai chiếc xe tải quanh quẩn một vòng đã trở lại, mặt sau còn đi theo mấy chiếc xe việt dã.

    Trên xe bước xuống chính là Đậu Thận Vinh cùng mấy dị hóa nhân, bọn họ đều bị thương, đầy người chật vạt, nếu không phải thị huyết nhân đuổi giết bọn họ đột ngột rút khỏi, bọn họ phỏng chừng cũng đã chết.

    Trì Ánh ném tiểu loa cho Đậu Thận Vinh, làm cho thanh âm của hắn được càng nhiều người nghe thấy.

    - Người sống sót Hi Vọng thành, tôi là Đậu Thận Vinh, tôi có thể đảm bảo thị huyết nhân thật sự tồn tại..

    - Cẩn thận đánh lén!

    Quý Hủ lên tiếng nhắc nhở.

    Thị huyết nhân gần bên đã bổ nhào tới, chúng nó không cho phép Đậu Thận Vinh nói ra chuyện này!

    Phanh phanh phanh!

    Trì Ánh hạ cửa sổ nổ ba phát súng, chỉ bắn trúng hai, còn không phải chỗ trí mạng, còn lại mấy tên bị Đậu Thận Vinh dùng nhũ băng đinh dưới đất, còn đang liều mạng giãy dụa.

    Quý Hủ:

    - Thị huyết nhân sẽ không để cho anh nói cho hết lời, cẩn thận một chút!

    Người sống sót Hi Vọng thành không tín nhiệm người từ bên ngoài đến, nhưng tuyệt đối tin tưởng Đậu Thận Vinh, bọn họ đều được Đậu Thận Vinh cứu viện qua, nếu không có hắn bọn họ cũng không sống tới bây giờ.

    Dị hóa nhân nhìn thấy bộ dáng toàn thân là máu của Đậu Thận Vinh, đã tin tám phần, bọn họ đi tới muốn bảo vệ hắn, lại bị Quý Hủ quát bảo ngưng lại.

    - Giữ một khoảng cách! Trong các anh chưa chắc không có thị huyết nhân!

    Dị hóa nhân đều cứng ngắc tại chỗ, nhất thời không biết nên tin ai.

    Đậu Thận Vinh phất tay làm cho bọn họ tạm thời không cần tới gần, tiếp tục nói:

    - Bởi vì mấy ngày nay tôi có tiếp xúc với người từ bên ngoài đến, thành chủ lo lắng tôi từ chỗ bọn họ biết tin tức về thị huyết nhân, vừa về tới nhà liền phái người tói giết tôi cùng vợ tôi, phái tới hai người, chính là Đàm Vũ Thanh cùng Diệp Lăng luôn đi bên cạnh thành chủ.

    - Tôi may mắn không chết, nhưng vợ của tôi bị ám toán không thể thức tỉnh. Các đội viên của tôi cũng đã chết hơn phân nửa, chỉ có vài người còn may mắn sống sót, cũng đều bị trọng thương, nếu không nhờ động tĩnh bên này hấp dẫn thị huyết nhân truy sát chúng tôi, chúng tôi có lẽ đều đã biến thành đồ ăn của quái vật thị huyết..

    - Hắn đang nói xạo! Đừng nên tin hắn!

    Có thị huyết nhân đột nhiên quát to lên.

    - Mấy người từ ngoài tới trộm cầm đi thạch anh của Hải Tân thị, bọn hắn muốn đem quái vật đưa tới Hi Vọng thành, bọn hắn muốn giết thành trì của chúng ta! Quái vật sắp đến đây, mọi người còn không mau giết bọn họ!

    Quý Hủ:

    -?

    Lúc này rồi ai còn tin bọn hắn?

    Tiểu đọa biến thú chợt xao động, muốn đi ra ngoài lại bị Quý Hủ ôm chặt lấy.

    Cảm giác nguy cơ mãnh liệt dâng lên, làm da đầu hắn run lên, chẳng lẽ quái vật thật sự đến đây?

    Nương theo tiếng thét chói tai của người sống sót, một bóng đen cực lớn đụng sụp tường thành, tiến vào!

    Thần sắc mọi người đại biến, thét chói tai trốn tránh, trước mắt cần gấp nhất là sống sót!

    Lúc này mà đám thị huyết nhân còn chưa từ bỏ ý định, không tổn thương được đoàn người Quý Hủ lại đi đánh lén Đậu Thận Vinh bọn họ.

    Lúc này Quý Hủ mới thấy rõ quái vật là cái thứ gì.

    Nó đen sì sì không thấy rõ bộ dáng, hình thể khổng lồ, có tứ chi, tốc độ chạy cực nhanh.

    Quái vật đấu đá lung tung xông vào bên trong thành, phá hủy toàn bộ kiến trúc chặn đường, gặp được người sống sót vung móng vuốt chộp lấy ném vào trong miệng.

    Đậu Thận Vinh liều mạng xông tới.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  3. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 244:

    Tinh thần năng lượng nhanh chóng phóng thích, trên không trung ngưng tụ ra nhũ băng thật lớn, cho dù hao tổn hết năng lượng vẫn không giết được con quái vật kia, hắn cũng phải thương tổn cho được nó!

    Trên xe việt dã, Nghê Lệnh Hi vốn luôn mê mang chợt bừng tỉnh, nàng giống như nghe được con gái kêu gọi nàng.

    Nghê Lệnh Hi mở mắt, liền nhìn thấy quái vật khổng lồ đang xông tới.

    Đại não hôn mê của nàng lập tức thanh tỉnh, khóe mắt muốn nứt ra, bắt lấy đại đao bên người liền vọt xuống.

    - Trả mạng con gái của tao!

    Tinh thần năng lượng của Đậu Thận Vinh đã tiêu hao tới cực hạn, chờ quái vật vọt tới trong tầm bắn thì nhũ băng khổng lồ chợt bắn vọt ra, nhắm thẳng vị trí đầu quái vật!

    Một đám người trơ mắt nhìn thấy nhũ băng đâm trúng đầu quái vật, nhưng nó lại không có việc gì, nhũ băng bị đập nát bốn phía, không tạo thành được chút thương tổn nào.

    Hắn dùng lực nhắm mắt lại, tiếp tục mở ra đuổi theo vợ mình một tay ôm lấy nàng kéo ngược trở về.

    Nghê Lệnh Hi điên cuồng giãy dụa:

    - Buông! Tôi muốn giết nó! Anh buông! Đậu Thận Vinh, anh là tên hỗn đản! Anh cứu không được con gái cũng không giết được quái vật, anh tính là nam nhân gì!

    Tiểu đọa biến thú nóng nảy gãi một trận, áo khoác của Quý Hủ đều bị cào rách, đây là tiểu đọa biến thú đã khắc chế, bằng không Quý Hủ nhất định sẽ bị thương.

    Quý Hủ vội vàng phong hóa tiểu thành lũy thả nó đi ra ngoài.

    Tiểu đọa biến thú bay lên không trung, hình thể nhanh chóng biến lớn, thị huyết nhân còn đang chém giết cơ hồ theo bản năng lui lại, từng con toàn bộ văng ra, rời xa phạm vi bao phủ của đọa biến thú.

    Dị hóa nhân mất đi mục tiêu ngẩng đầu vừa nhìn, nhất thời dọa mộng tại chỗ, lại nhìn quái vật cấp tốc biến lớn, mọi người đầu óc trống rỗng, không thể tự hỏi, không thể di động, đều là trạng thái chờ chết.

    Đồng tử màu vàng nhìn chằm chằm quái vật khổng lồ kia, phát ra tiếng gào thét thật lớn!

    Quái vật to lớn đang xông về phía trước chợt phanh lại, đánh gục một tòa lầu, vững vàng dừng lại, khói đen quấn quanh đều dừng nhảy lên, giống như bị định trụ.

    Sau đó mọi người liền chứng kiến, quái vật trước một khắc còn đảo qua hết thảy, cũng không quay đầu lại bỏ chạy, thoát đi không chút nào lưu luyến, bóng lưng khổng lồ đều lộ vẻ chật vật.

    Đọa biến thú sưu một tiếng truy theo, phát sau mà đến trước, gục quái vật ngã xuống!

    Hai quái vật thật lớn chém giết cùng một chỗ, đánh cho kiến trúc đổ gục, bùn đất vẩy ra, chiến đấu như vậy đừng nói là có thể tham dự bên trong, dù tới gần cũng bị ngộ thương toi mạng.

    Con quái vật kia hẳn là một con đọa biến vật, quái vật như vậy dị hóa nhân căn bản không có biện pháp giải quyết, trừ phi có thạch anh phụ trợ mới có thể đem nó diệt sát.

    Càng nhiều thời điểm nếu gặp được đọa biến vật hoặc là đọa biến thú, nhân loại đều chủ động né tránh, không thể ngay mặt đối kháng, chỉ có thể tận lực giảm bớt thương vong.

    Quý Hủ nghĩ tới thạch anh trong Hải Tân thị, có lẽ có liên quan với con quái vật này, hắn chỉ muốn dùng thủy tinh cầu tiêu diệt nó mà không muốn làm cho đọa biến thú đích thân đi chém giết.

    Quý Hủ rất sợ đọa biến thú giết ra hung tính, sẽ không khống chế được, đây là kết quả mà hắn không muốn nhìn thấy.

    Nếu là cục diện nghiền áp Quý Hủ có thể mặc kệ, bởi vì không có uy hiếp với đọa biến thú, một khi lực lượng ngang nhau, cần liều mạng chém giết thì sẽ gặp nguy hiểm.

    Quý Hủ chạy về hướng xe tải:

    - Đuổi theo!

    Trì Ánh không dám do dự lập tức khởi động xe tải đuổi theo hai quái vật đang chém giết.

    Nghê Lệnh Hi không tiếp tục phát điên, chứng kiến xe tải đuổi theo liền cùng Đậu Thận Vinh nhảy lên xe việt đã đuổi tới.

    Những người khác thấy vậy cũng lên xe đuổi theo.

    Quý Hủ lấy ra thủy tinh cầu lớn cỡ nắm tay, dùng cửa xe ngăn cản đá vụn vẩy ra, hướng đọa biến thú hô to.

    - Ca! Tần Nghiễn An, trở về đón em!

    Đọa biến thú bị phân tâm liếc mắt nhìn xe tải, đọa biến vật bị đặt dưới móng vuốt bắt được cơ hội vải ra một đồ vật màu đen hình thoi đánh về hướng xe tải.

    Hồn phách Trì Ánh bị dọa bay, thiếu chút nữa muốn nhảy xe chạy trốn.

    Đọa biến thú nổi giận gầm lên một tiếng, đuổi theo đồ vật hình thoi kia, cắn một ngụm làm tinh thạch màu đen văng tung tóe.

    Khói đen rất nhanh bị đọa biến thú hút vào trong miệng.

    Người trên xe cũng nghe được vô số tiếng thét chói tai, làm đầu của họ đau muốn nứt, ngay sau đó giống như bị cách âm như chưa có việc gì từng phát sinh qua.

    Quý Hủ nhảy xuống xe chạy tới.

    Đọa biến thú quay đầu nhìn đọa biến vật, muốn đuổi theo lại quay đầu nhìn Quý Hủ chạy tới, nóng nảy nhe răng, nháy mắt đi tới trước mặt Quý Hủ hạ xuống, không tình nguyện mang theo hắn đuổi theo đọa biến vật.

    Quý Hủ thở ra vuốt ve lớp vảy của nó, nhưng nó lại thổi mạnh một hơi, hiển nhiên đang vô cùng tức giận.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  4. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 245:

    - Ngoan bảo, em dùng thủy tinh cầu tiêu diệt nó, anh không cần cùng nó chém giết, quá nguy hiểm!

    Quý Hủ dỗ dành.

    Không biết là lời nào kích thích đọa biến thú, nó tức giận ngửa mặt lên trời rống to, tốc độ chạy trốn của đọa biến vật càng nhanh hơn, trong khoảng thời gian ngắn đã lao ra khỏi Hi Vọng thành rất xa, một đường chạy trốn hướng Hải Tân thị.

    Tốc độ của đọa biến vật kém xa đọa biến thú, rất nhanh đã bị đuổi kịp.

    Quý Hủ đem thủy tinh cầu ném qua, đọa biến vật vung lên móng vuốt muốn đem thủy tinh cầu chụp bay trở về.

    - Chạy!

    Quý Hủ lớn tiếng nhắc nhở, đọa biến thú chợt gia tốc xa xa rời đi hiện trường.

    Móng vuốt của đọa biến vạt đụng vào thủy tinh cầu, năng lượng thạch anh bị kích thích, lực đánh vào đáng sợ nhanh chóng thổi quét, Quý Hủ trượt tay bị năng lượng thạch anh tung bay rớt xuống không trung.

    Đọa biến thú quay đầu lại rít gào một tiếng, năng lượng khuấy động bị đập ra một lỗ hổng, đọa biến thú đáp xuống bắt lấy Quý Hủ bị ngã, dẫn theo hắn lượn trên không trung rơi xuống đất.

    Đọa biến thú gọn gàng linh hoạt buông lỏng móng vuốt, đem Quý Hủ vứt xuống đất trượt ra xa vài thước mới dừng lại.

    Đọa biến thú dừng cách Quý Hủ không xa, móng vuốt phẫn nộ chụp xuống, lộ ra toàn bộ răng nanh gầm nhẹ, chấn động lỗ tai Quý Hủ muốn điếc.

    Quý Hủ:

    * * *

    Quý Hủ phủi phủi mông, lộ ra vẻ tươi cười xấu hổ:

    - Đây không phải không có việc gì sao.

    - Hống!

    Đọa biến thú gầm nhẹ,

    Quý Hủ mặt dày nhào qua muốn ôm đại gia hỏa, kết quả đọa biến thú trực tiếp vỗ cánh không cho ôm, đánh về hướng đọa biến vật rách tung tóe còn muốn chạy trốn, gọn gàng linh hoạt xé nát, nghiền diệt!

    Chờ quái vật to lớn hoàn toàn bất động, đọa biến thú vẫn thật phẫn nộ, một ngụm cắn lấy thân thể đọa biến vật, cắn xuống mấy khối tinh thạch màu đen, răng rắc nhai nuốt.

    Khói đen lại bay ra, vặn vẹo thành mặt quỷ, vô số tiếng thét chói tai hoảng sợ của nhân loại trước khi chết lại xuất hiện, bị đọa biến thú một ngụm nuốt vào, lại răng rắc cắn tinh thạch hình thoi khác, đem phẫn nộ tràn đầy đều phát tiết trên người đọa biến vật.

    Xe tải cùng xe việt dã luôn truy theo phía sau, thiếu chút nữa bị năng lượng thủy tinh cầu bùng nổ tung bay, chỉ có thể dừng lại.

    Trên xe mọi người đều nhìn thấy một người một thú xung đột, sau đó quái vật phi hành nhằm hướng quái vật to lớn muốn chạy trốn, gọn gàng linh hoạt xé nát, hiện trường ăn cơm.

    Quý Hủ một thân chật vật đuổi theo, đứng bên cạnh thi thể đọa biến vật, miệng không ngừng giải thích, mà quái vật phi hành đang ăn cơm giống như bị nhắc phiền, thường thường hướng hắn nhe răng.

    Một màn này làm người trên xe tuôn mồ hôi lạnh, đó là một ngoan nhân a, ngay cả quái vật đáng sợ như thế cũng dám tới gần.

    Quái vật phi hành rõ ràng thật tức giận, nhưng Quý Hủ vẫn không buông bỏ, cho dù bị cái đuôi khổng lồ cuốn đi bỏ ra địa phương thật xa, vẫn còn tiếp tục chạy ngược trở lại.

    Mọi người:

    * * *

    Bọn hắn không dám thở mạnh, sợ quái vật phi hành một ngụm cắn qua.

    Trình Mạch cùng Trì Ánh sắc mặt trắng bệch, cho dù biết đại gia hỏa kia là Tần Nghiễn An, nhưng bọn họ vẫn không nhịn được sợ hãi.

    Đây chính là Tần Nghiễn An bị tiến vào toàn dị thái, không hề có lý trí gì đáng nói, nói không chừng một móng vuốt đi xuống, Quý Hủ liền xong đời.

    Quý Hủ rõ ràng cảm nhận được đọa biến thú thật tức giận, chỉ đành xuất ra đại pháp triền quấn, vô luận bị đuôi to quấn đi vài lần hắn đều có thể rất nhanh chạy về.

    Đọa biến thú chuyên chú ăn cơm, không để ý tới hắn.

    Quý Hủ liền ôm lấy một móng vuốt của đọa biến thú:

    - Được ròi, đừng nóng giận nha, em cũng không nghĩ tới con đọa biến vật này âm hiểm như vậy, lại dùng đồ vật ném em, đúng hay không?

    Đọa biến thú ăn cơm, không để ý tới hắn.

    Quý Hủ tiếp tục dỗ dành:

    - Em cam đoan lần sau chắc chắn sẽ không tiếp tục mạo hiểm, đừng nóng giận, được không?

    Đọa biến thú ăn hơn mười tinh thạch hình thoi, mỗi một cái đều dài hơn cánh tay, bên trong ẩn chứa rất nhiều cảm xúc sợ hãi của nhân loại trước khi chết.

    Không biết là ăn no, hay là bị Quý Hủ cuốn lấy phiền, đọa biến thú thu nhỏ hình thể bay tới chỗ ba lô của Quý Hủ, tiểu móng vuốt rớt ra khóa kéo, lao vào trong ba lô, lại chính mình đem khóa kéo kéo lên, hoàn toàn không cho Quý Hủ cơ hội ôm nó.

    Quý Hủ:

    * * *

    Xong rồi, tiểu đọa biến thú giận thật à!

    Lúc này Quý Hủ mới có tâm tư quan sát con đọa biến vật to lớn này, lúc quái vật còn sống toàn thân khói đen lượn lờ, không thấy rõ bộ dáng, chỉ có một mảnh đen sì sì.

    Hiện tại khói đen không có, lộ ra hình dáng thật, vẫn nhìn không ra là cái thứ gì, toàn thân mọc đầy tinh thạch màu đen hình thoi, nhìn thật giống như là con nhím.

    Quý Hủ nhìn thấy đọa biến thú một ngụm cắn xuống vài cái, phi thường thoải mái, cũng đưa tay bắt lấy một cây, muốn nhổ xuống, băng hàn thấu xương từ lòng bàn tay nháy mắt truyền khắp toàn thân, trên tinh thạch hình thoi lại xuất hiện khói đen, từng đợt từng đợt nhè nhẹ quấn quanh trên tay Quý Hủ, xâm nhập da thịt của hắn, đánh vào ý thức hải.

    Đầu Quý Hủ đau nhức như muốn nổ tung, vô luận là đã tiến vào một lần xâm lấn của hoàn mỹ dị thái hay là đang ở giai đoạn xâm lấn lần thứ hai, đều nhận lấy ảnh hưởng.

    Quý Hủ muốn thu tay về, nhưng không cách nào giãy, tay hắn hoàn toàn bị khói đen triền trụ, đau tới sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròng.

    Mới vừa đem mình nhốt vào ba lô tiểu đọa biến thú lại gào khóc rớt ra khóa kéo, từ bên trong bò đi ra, một móng vuốt vỗ lên tay Quý Hủ, nhìn thấy hắn thoát lực té xuống đất.

    Tiểu đọa biến thú bị dọa điên rồi, vây quanh Quý Hủ gào khóc kêu, thường thường dùng đầu nhỏ thiếp vào hai má Quý Hủ, thấy hắn còn có độ ấm, chỉ đành không ngừng cọ hắn, gào khóc kêu, để cho hắn thanh tỉnh một chút.

    Quý Hủ nằm trên mặt đất hòa hoãn hồi lâu mới ôm tiểu đọa biến thú, lộ ra vẻ tươi cười suy yếu:

    - Bị em hù sợ đi? Em thật là khó chịu, cần ca ca hôn nhẹ mới có thể khỏe lại.

    Tiểu đọa biến thú theo bản năng muốn bay đi, nó còn chưa nguôi giận đâu.

    Nghe được Quý Hủ nói khó chịu, lại không tình nguyện gom qua, hôn vài ngụm lên môi hắn, nghĩ nghĩ lại hôn lên má hắn, chỉ cần hôn nhiều một chút Quý Hủ có thể nhanh chóng khỏe lại.

    Quý Hủ nghe được tiếng xe tới gần, sau đó là tiếng bước chân dồn dập.

    - Quý ca! Cậu thế nào? Có khỏe không?

    Trình Mạch xông lại, chứng kiến Quý Hủ té trên mặt đất liền giật nảy mình.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  5. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 246:

    Đồng tử màu vàng nhìn sang, mọi người định nguyên tại chỗ, quái vật phi hành hướng bọn họ lộ ra một ngụm tiểu răng nanh, bọn họ làm sao còn dám tới gần, chỉ có thể nhìn xa xa.

    Quý Hủ giảm bớt đau đầu, ngồi dậy chốc lát, nhìn tinh thạch hình thoi màu đen đầy người quái vật, không biết nên vui hay nên buồn.

    Vui chính là thời gian hồi tưởng của hắn biến dài, lâu như vậy thời gian hồi tưởng không chút thay đổi nhưng ở mới vừa rồi lại trực tiếp gia tăng mười lăm phút! Nói cách khác, hiện tại hắn có thể hồi tưởng trở lại hai mươi phút trước đó!

    Buồn chính là năng lực dị hóa xâm lấn lần hai, giống như rất khó tiến một bước dị hóa, so sánh với lần thứ nhất động một chút lại tăng nhanh tốc độ dị hóa, hắn vốn cho là không gặp được cơ hội dị hóa, hiện tại xem ra là không phải.

    Hắn dừng lại ở lần thứ hai xâm lấn sơ kỳ lâu như vậy, nhận lấy đọa biến vật ảnh hưởng mới có thể tiến một bước dị hóa.

    Trừ bỏ lần thứ hai xâm lấn có biến hóa, ngay cả thế giới ý thức đã tiến vào hoàn mỹ dị thái cũng mở rộng không ít, tinh thần năng lượng trở nên càng thêm hùng hậu, tinh thần năng lượng bị tiêu hao hết đã bù đắp hoàn toàn.

    Quý Hủ không hiểu ra sao, hoàn toàn không rõ tất cả chuyện này rốt cục là chuyện gì xảy ra, không biết là toàn bộ đọa biến vật đều có thể ảnh hưởng ý thức thế giới cùng lần thứ hai xâm lấn của hắn, hay chỉ có con quái vật này mới có loại năng lực như thế.

    Dù sao kiếp trước hắn không có cơ hội tiếp xúc đọa biến vật, đương nhiên không chỉ là hắn, những người có thể cũng không có cơ hội đụng vào đọa biến vật, thứ này thật sự là cố chấp, cho dù là dùng thủy tinh cầu chưa hẳn có thể tiêu diệt nó.

    Quý Hủ muốn tiếp tục thử một lần, nhìn xem mình có thể tiến một bước dị hóa hay không.

    Vừa định đưa tay, đã bị tiểu đọa biến thú vung móng vuốt đẩy ra, tiểu tử kia lại hướng hắn nhe răng, nổi giận như sắp bùng nổ.

    Quý Hủ đành ôm nó dỗ dành:

    - Em cần nghiệm chứng một sự kiện, sờ thêm một lần, anh có thể tùy thời cắt đứt em được không?

    Tiểu đọa biến thú nhe răng, tỏ vẻ không tốt, nó cự tuyệt.

    Quý Hủ trộm sờ tinh thạch hình thoi rơi dưới đất, trong tay lạnh lẽo, nhưng không có khói đen xuất hiện, hắn cũng không có cảm giác có gì không thích hợp.

    Tiểu đọa biến thú một móng vuốt vỗ lên đầu Quý Hủ, đối với nhân loại không nghe lời thật căm tức, phát hiện tinh thạch hình thoi không xuất hiện khói đen, một người một thú trừng mắt nhìn nhau, Quý Hủ che lại đầu bị đánh oan uổng.

    Quý Hủ chỉ vào tinh thạch hình thoi dưới đất:

    - Anh xem, không có bất cứ vấn đề gì, em không khó chịu một chút nào.

    Ánh mắt hắn lại bay hướng tinh thạch hình thoi trên người đọa biến vật.

    Tiểu đọa biến thú ngao ô một tiếng cắn vào tinh thạch hình thoi, răng rắc nhai, không đợi khói đen bay ra ngưng tụ thành hình, hưu một tiếng hút vào trong miệng, toàn bộ ngốn sạch sau đó nhìn chằm chằm Quý Hủ.

    Quý Hủ:

    * * *

    Được rồi, đã biết tinh thạch hình thoi này là đồ ăn của tiểu đọa biến thú.

    Quý Hủ chớp mắt thương lượng:

    - Nếu những thứ này là đồ ăn của anh, chúng ta khẳng định phải mang lên xe, em cuối cùng cần bảo đảm chắc chắn là an toàn, mới có thể để cho người hỗ trợ đúng hay không?

    Tiểu đọa biến thú nghiêng đầu nhìn hắn, sau đó tiểu móng vuốt kéo ống tay áo của hắn che lên tay hắn, ý bảo lúc Quý Hủ đụng vào thì phải dùng đồ vật ngăn cách, không thể trực tiếp lấy tay đụng vào.

    Quý Hủ nhìn ống tay áo của mình, xuất ra một bao tay lại đi đụng vào tinh thạch hình thoi, khói đen quả nhiên không có xuất hiện, thật sự bị ngăn cách.

    Tiểu đọa biến thú cảnh cáo vỗ vỗ tay Quý Hủ, lại chỉ chỉ tinh thạch trên người đọa biến vật, không cho Quý Hủ chạm vào, sau đó lại thở phì phì chui vào trong ba lô, tự giam mình bên trong không chịu đi ra.

    Lúc này mọi người mới thở ra một hơi.

    Trình Mạch thì thào hô:

    - Quý ca, chúng tôi có thể đi qua sao?

    Quý Hủ đứng lên:

    - Qua đây hỗ trợ, đem toàn bộ tinh thạch hình thoi này nhặt lên cất kỹ, những thứ này là đồ ăn của Tần ca, hắn thích ăn.

    - Được, tới ngay.

    Trình Mạch cùng Trì Ánh chạy tới nhanh nhất.

    Nếu là đồ ăn của Tần ca, thế nào cũng phải toàn bộ mang đi.

    Đám người Đậu Thận Vinh cũng hỗ trợ khuân vác.

    Bởi vì năng lượng thạch anh thổi quét, có chút tinh thạch bị phá nát, cảm xúc sợ hãi bên trong tiêu tán, chỉ còn lại tinh thạch trong suốt tán lạc, Quý Hủ để bọn họ chỉ thu gom loại tinh thạch hình thoi màu đen.

    Thi thể đọa biến vật vô cùng nguy hiểm, Quý Hủ không cho người đụng vào, đem từng khối thi thể niêm phong, làm ra thật nhiều thùng.

    Mọi người khuân vác thùng lên xe tải, cũng đem tinh thạch màu đen chuyển vào toa xe.

    Ngoại trừ bị năng lượng thủy tinh cầu phá hủy một bộ phận, còn lại đều nhồi vào ba xe tải, trong toa xe kèm theo cũng bỏ vào.

    Lúc đoàn người trở về Hi Vọng thành, trời hoàn toàn tối đen, thị huyết nhân phỏng chừng đều trốn sạch.

    Sự thật chính là như thế, chờ đoàn người trở lại bên trong thành, sớm có dị hóa nhân cùng người sống sót đang đợi bên tường vây bị tổn hại.

    Đậu Thận Vinh hỏi:

    - Thị huyết nhân trong thành đâu?

    Thủ hạ nói:

    - Bỏ chạy, sau khi các anh đuổi theo ra Hi Vọng thành, thành chủ cùng hai gã tâm phúc còn có phó thành chủ cùng xuất hiện, sử dụng radio toàn thành diễn thuyết, kích động dân chúng, đem trách nhiệm đưa tới quái vật đều giao cho đội trưởng các anh cùng người từ ngoài đến.

    - Kết quả diễn thuyết được một nửa, thành chủ đột nhiên sắc mặt đại biến, ném micro rời đi, mang theo một đám người sưu sưu sưu bỏ chạy, tốc độ thật nhanh, đến bây giờ còn chưa trở về.

    Quý Hủ cười lạnh:

    - Đó là biết quái vật bị diệt, không thể không chạy trốn đi?

    Tin tức quái vật bị giết tựa như một đạo sấm sét phách cho mọi người ngu ngơ đương trường.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  6. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 247:

    Quái vật khủng bố như vậy, thật sự có khả năng bị tiêu diệt sao?

    Mọi người mờ mịt nhìn Đậu Thận Vinh, vị đội trưởng quen thuộc cùng tin cậy nhất của họ, thật sự muốn biết con quái vật kia đã bị tiêu diệt thật rồi sao?

    Đậu Thận Vinh gật đầu:

    - Quái vật quả thật bị tiêu diệt, chúng tôi tận mắt nhìn thấy, ngay cả thi thể của quái vật cũng là chúng tôi giúp đỡ thu thập, bị chết hoàn toàn, không có khả năng tiếp tục sống lại.

    Có người đương trường liền khóc, bọn họ sống trong bóng ma quái vật quá lâu, rất nhiều người thân bạn bè đều chết trong miệng quái vật.

    - Đội trưởng, còn con quái vật biết bay khác đây?

    Trong bọn họ có người cũng nhìn thấy quái vật phi hành, đại bộ phận mọi người không nhìn thấy.

    Đậu Thận Vinh liếc mắt nhìn Quý Hủ, áy náy vì sự mạo phạm của thủ hạ của mình.

    - Đó không phải là quái vật, đó là anh trai của Quý tiên sinh, đang ở trong thời kỳ toàn dị thái, lần này ít nhiều nhờ có Quý tiên sinh cùng Tần tiên sinh mới có thể thuận lợi tiêu diệt con quái vật to lớn kia.

    Vừa nghe nói là toàn dị thái, mọi người nhẹ nhàng thở ra, tuy rằng toàn dị thái cũng rất nguy hiểm, nhưng không tới nỗi không thể khống chế, dù sao bản thể vẫn là nhân loại, so sánh với quái vật chân chính, bọn họ có thể thừa nhận toàn dị thái.

    Mỗi dị hóa nhân cuối cùng đều sẽ tiến vào toàn dị thái, nếu không chấp nhận toàn dị thái, tương đương không chấp nhận chính mình.

    Thành chủ cùng phó thành chủ Hi Vọng thành đều là thị huyết nhân, hiện giờ mang theo một đám cao tầng thị huyết nhân chạy ra Hi Vọng thành, bên trong thành vừa bị đọa biến vật phá hư qua, một mảnh hỗn loạn, đang cần một người có thực lực có thanh danh chủ trì.

    Đậu Thận Vinh chính là người như vậy, hắn là tâm phúc của rất nhiều người, sở dĩ Lộ Thừa Nguyên cùng Nghê Thiếu Ngu đảm nhiệm thành chủ cùng phó thành chủ, là vì sự cống hiến của bọn hắn đối với Hi Vọng thành mà thôi.

    Hiện tại bọn hắn đều chạy trốn, chỉ có thể do Đậu Thận Vinh tạm thời tổ chức dị hóa nhân xử lý chuyện của Hi Vọng thành.

    Ba xe tải lưu lại chỗ lỗ hổng tường vây, xây tường phòng hồ, tính toán qua đêm tại chỗ.

    Đậu Thận Vinh mang người rời đi, tính toán thu thập loạn cục trong thành.

    Một ngày hôm nay quả thật kích thích lại mạo hiểm, mỗi người đều rất mệt mỏi, năm người tùy tiện nấu mì ăn liền thả không ít rau dưa cùng thịt bò đơn giản ăn một bữa cơm.

    Quý Hủ phát hiện tiểu đọa biến thú thật sự tức giận, ngay cả đánh răng tắm rửa cũng không cho hắn đụng vào.

    Cuối cùng đem chính mình tắm rửa thơm ngào ngạt, Quý Hủ muốn ôm nó vào phòng ngủ nhưng tiểu tử kia lại vỗ cánh dơi bay đi, không cho ôm.

    Tiểu đọa biến thú trở về trong hang ổ mềm mại của mình, từ khi làm thành hang ổ cho tới nay lần đầu tiên nó mới nằm vào, trước kia nó chỉ thích ngủ chung với Quý Hủ, đêm nay nó quyết định cùng Quý Hủ phân giường ngủ.

    Quý Hủ ngồi trên giường nhìn tiểu đọa biến thú cuộn tròn trong hang ổ, bị nhìn chăm chú lâu, tiểu đọa biến thú nhấc mền nhỏ chui vào che khuất, không để cho nhìn.

    Quý Hủ bật cười, nằm trên giường có chút không ngủ được, suy nghĩ xuất thần.

    - Tần Nghiễn An, chừng nào anh mới có thể khôi phục lại hình người? Đã bốn tháng rồi, còn cần bao lâu?

    Quý Hủ nhắm mắt lại:

    - Em rất nhớ anh nha.

    Lúc Tần Nghiễn An còn ở, Quý Hủ không cần quản gì khác, Tần Nghiễn An sẽ vì hắn làm tốt hết thảy.

    Chỉ cần có hắn, Quý Hủ không cần lái xe, Tần Nghiễn An đau lòng hắn sẽ mệt, cho nên luôn giành lái xe.

    Chờ hơi thở của hắn biến thành bằng phẳng, tiểu đọa biến thú chui ra khỏi mền, vỗ cánh bay tới bên gối đầu của Quý Hủ, nhìn chằm chằm người đang ngủ, nhẹ nhàng hôn lên môi hắn.

    Tắt đi ánh đèn, phòng ngủ lâm vào bóng tối, tiểu đọa biến thú cuộn tròn ngủ trong khuỷu tay của Quý Hủ.

    Quý Hủ ngủ tới hừng đông, vui vẻ phát hiện tiểu đọa biến thú ngủ trong lồng ngực của mình, nhẹ nhàng sờ đầu tiểu tử kia, đổi lấy một cái liếc mắt ngái ngủ, lật ngửa bụng tiếp tục ngủ.

    Mãi cho tới giữa trưa, Đậu Thận Vinh mới thu thập xong Hi Vọng thành, mang theo tâm phúc thủ hạ đi gặp Quý Hủ.

    Quý Hủ không nhìn thấy Nghê Lệnh Hi đi cùng hắn, cũng hiểu tâm tình nàng bây giờ, chỉ cần có đầu óc cũng biết thị huyết nhân khẳng định đã dùng biện pháp gì câu thông quái vật Hải Tân thị, thị huyết nhân dùng quái vật kia làm kinh sợ người sống sót, nếu không nghe lời sẽ bị quái vật làm thịt.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  7. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 248:

    Quái vật hủy diệt một đám căn cứ, người chết nhiều như vậy, ngay cả nhi đồng của Đậu Thận Vinh cùng Nghê Lệnh Hi cũng chết khi quái vật tập kích, mà em trai của nàng Nghê Thiếu Ngu lại là một con thị huyết nhân.

    Em trai biến thành thị huyết nhân, cùng những thị huyết nhân khác hãm hại nhân loại, hại chết cháu gái ruột, Nghê Lệnh Hi không chỉ bị mất đi em trai còn gặp được kết quả như vậy, trong lúc nhất thời rất khó nhận.

    Mấy người khác đều là khuôn mặt quen, ánh mắt bọn họ không còn dám đối diện với Quý Hủ, cũng không dám tiếp tục tùy ý nói xen vào.

    Bọn họ luôn trộm nhìn Quý Hủ, giống như đang tìm gì đó, mãi tới khi nhìn thấy lồng ngực hắn phồng lên, nơi đó rõ ràng là chứa đồ vật gì đó, về phần là vạt gì căn bản không cần nghĩ, tất nhiên là "toàn dị thái" cố chấp tới đáng sợ kia mà thôi a!

    Đậu Thận Vinh tìm một đêm cùng nửa buổi sáng đem tin tức về thị huyết nhân cùng quái vật Hải Tân thị tồn tại truyền khắp cả Hi Vọng thành, thị huyết nhân lợi dụng quái vật Hải Tân thị phá hủy nhiều căn cứ như vậy, giết chết nhiều người sống sót như thế.

    Hiện giờ quái vật Hải Tân thị đã bị Quý tiên sinh cùng Tần tiên sinh tiêu diệt, ngày sau bọn họ có thể an ổn sinh sống, không cần tiếp tục lo lắng đề phòng khi nào thì quái vật sẽ tiếp tục đến tập kích.

    Từ nay về sau, bọn họ cần đề phòng nhất là quái vật thị huyết khoác da người.

    Lần này Đậu Thận Vinh đến chủ yếu là vì cảm tạ Quý Hủ.

    - Hiện tại quái vật Hải Tân thị không còn, nếu các anh còn muốn lấy thạch anh có thể tự mình đi lấy, không còn ai tiếp tục ngăn cản các anh. Nhưng nhìn các anh xem trọng thạch anh như vậy, chẳng lẽ thạch anh còn có cách sử dụng nào khác?

    Quý Hủ:

    - Anh đã phát hiện cái gì?

    Đậu Thận Vinh nói:

    - Hôm qua vợ tôi bị ám toán, luôn gọi mãi bất tỉnh, tối hôm qua nàng nói với tôi nàng nằm mộng, ở trong mộng nàng nhìn thấy con quái vật to lớn kia đuổi giết nàng, tội danh là nàng phản bội Hi Vọng thành.

    - Nàng liều chết đánh nhau, ở trong ác mộng thực lực quái vật yếu hơn thực tế, trong lúc nhất thời không thể thành công. Nàng không ngừng chạy trốn tránh né trong ác mộng, tìm kiếm cơ hội giết ngược lại, sau đó nàng giống như nghe được tiếng con gái gọi nàng, vì vậy nàng bị đánh thức.

    Đậu Thận Vinh chăm chú nhìn Quý Hủ:

    - Tôi hoài nghi người sống sót tập thể rơi vào ác mộng nhìn thấy quái vật, thậm chí nói không cho phép đụng vào thạch anh đều là âm mưu của thị huyết nhân, năng lực ác mộng tập thể cũng không phải của quái vật, mà là của thị huyết nhân.

    - Chúng nó xây dựng Hi Vọng thành, nuôi dưỡng nhân loại chỉ là thuận tiện, mục đích thực sự có thể là vì thạch anh, tôi đoán đúng hay không?

    Quý Hủ gật đầu:

    - Anh đã đoán đúng, Hải Tân thị là một trong những địa phương có thể sản xuất thạch anh số lượng cao nhất cả nước, những thạch anh này đối với thị huyết nhân vô dụng, nhưng đối với nhân loại đã có trọng dụng.

    Ánh mắt đám người Đậu Thận Vinh chợt sáng lên, nhìn chằm chằm Quý Hủ.

    Quý Hủ:

    - Ngày hôm qua đại năng lượng đập vào các anh hẳn cũng cảm nhận được chứ?

    Đậu Thận Vinh khó nén kích động:

    - Đó là.. năng lượng thạch anh?

    - Phải.

    Nếu thị huyết nhân đã đem chủ ý đánh lên thạch anh, Quý Hủ cũng cần làm cho người sống sót biết được tầm quan trọng của thạch anh.

    - Thế giới hiện giờ cái gì đều có thể bị vật chất hắc ám ăn mòn, chỉ riêng thạch anh sẽ không, thạch anh không chỉ đơn giản là vật trang sức, bên trong nó ẩn chứa năng lượng cường đại, chỉ cần có thể kích phát ra, thạch anh chính là chỗ dựa lớn nhất cho nhân loại.

    - Muốn kích thích năng lượng thạch anh, thì cần có tinh thần dị hóa, chỉ cần trị số năng lượng cũng đủ, có thể sử dụng thạch anh. Lực lượng của thị huyết nhân là nhờ vật chất hắc ám tinh thuần, ngay lúc ý thức của nhân loại bị thất thủ, nhất định không còn có tinh thần năng lượng tồn tại rồi.

    - Thị huyết nhân không thể sử dụng thạch anh, lại biết uy lực của chúng nó, cho nên chúng nó muốn khống chế thạch anh của Hải Tân thị, không cho nhân loại nhúng chàm. Chỉ cần khống chế thạch anh, cũng tương đương ách chế chiến lực cực mạnh của dị hóa nhân nhân loại.

    -

    Mà người sống sót Hải Tân thị lại rất tin tưởng âm mưu của thị huyết nhân, thật sự không có ai dám đụng vào thạch anh, cũng không cho người khác đụng vào, toàn bộ người sống sót Hải Tân thị đều cẩn thận xem chừng thạch anh, mỗi ngày lái xe đi tuần tra không cho ai đụng tới.

    Dị hóa nhân Hi Vọng thành một đám sắc mặt xanh mét, nhớ tới bọn họ bị một đám quái vật thị huyết đùa bỡn trong tay, xua đuổi người từ ngoài tới, làm cho bọn họ phải đem trả thạch anh, hận không thể chui xuống đất cả đời không đi ra ngoài gặp người.

    Quý Hủ còn ngại không đủ, lộ ra vòng tay thạch anh:

    - Hiện tại đã biết vì sao tôi mang theo thạch anh bên mình rồi chứ? Có đôi khi năng lực dị hóa không giải quyết được vấn đề, một viên thạch anh liền giải quyết.

    Đoàn người:

    * * *

    Quý Hủ vung tay:

    - Ngôn ngữ không cách nào làm cho các anh rõ ràng cảm nhận được uy lực của thạch anh, đi lái xe, tôi mang các anh đi Hải Tân thị tự mình chiến đấu sẽ biết.

    Đoàn người kích động nhìn Đậu Thận Vinh.

    Đậu Thận Vinh sóng lòng mênh mông:

    - Lên xe!

    Quý Hủ phong hóa tường phòng hộ, lái xe tải mang theo đám người đi Hải Tân thị.

    Lần này không có đọa biến thú cùng đọa biến vật trấn áp, đoàn xe rất nhanh bị cuồng thi cùng cuồng thi tiến giai bao vây.

    Mọi người nhìn thấy Quý Hủ ném ra thạch anh bình thường, hoạt hóa, rơi xuống thì cuồng thi liền bị văng tung tóe.

    - Đây là thạch anh bình thường, thương tổn cuồng thi tiến giai có hạn, nhưng đối với cuồng thi bình thường thì thật hữu dụng.

    Quý Hủ lại ném ra một viên trong cuồng thi đàn, nháy mắt ngã xuống một mảnh, cuồng thi khoảng cách thạch anh gần nhất trực tiếp biến thành thịt nát.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  8. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 249:

    Người của Hi Vọng thành kích động hoan hô, bọn họ vẫn là lần đầu tiên biết giết cuồng thi cũng có thể thoải mái như thế.

    Quý Hủ:

    - Tôi dùng siêu cường thạch anh giết cuồng thi tiến giai, mọi người đừng theo sát, nhìn xa xa là được.

    - Lực sát thương của siêu cường thạch anh quá lớn, dưới tình huống không thể tự bảo vệ mình, không đề nghị sử dụng, xe của các vị giòn da, một viên siêu cường thạch anh là có thể hoàn toàn giải quyết.

    Quý Hủ một mình lái xe tải đi về phía trước, bắt lấy cơ hội dùng một viên siêu cường thạch anh một lần diệt sát hai cuồng thi tiến giai.

    Năng lượng thạch anh màu vàng toàn diện bay vụt trên không trung, như vô số kim thép dày đặc màu vàng đem hai cuồng thi tiến giai bổ nhào qua bắn thành một bãi thịt bọt bay xuống đất.

    Dị hóa nhân lúc này đều sợ tới mức im bặt, thanh âm năng lượng làm da đầu người run lên, nếu không phải ở khoảng cách xa, người trong xe đã biến thành cái sàng.

    Siêu cường thạch anh thật sự bá đạo, chỉ cần sử dụng chính là địch ta không phân biệt được, chỉ cần nằm trong phạm vi công kích toàn bộ đều diệt sát.

    Quý Hủ xuống xe nhặt được năng lượng tinh thạch, mang theo đoàn người trở về, tin tưởng bọn họ đã đầy đủ nhận thức được tầm quan trọng của thạch anh.

    Lúc trở về có người đi vào trong cửa hàng ven đường tùy tay bắt một nắm thạch anh chuẩn bị mang về luyện tập, kết quả chính là cho dù cố gắng thế nào cũng không thể kích thích năng lượng thạch anh.

    Quý Hủ nói chỉ có tinh thần dị hóa nhân mới có thể kích thích năng lượng thạch anh, mà dị hóa nhân luyện tập chính là tinh thần dị hóa, vẫn không thể sử dụng, toàn bộ đều dại ra nhìn Quý Hủ.

    Quý Hủ:

    - Cường độ tinh thần năng lượng không đủ, không thể kích thích năng lượng thạch anh.

    Dị hóa nhân:

    -?

    Đậu Thận Vinh chậm rãi thở dài một hơi, quả nhiên đây mới là điểm tựa, nếu chỉ cần là tinh thần dị hóa nhân là có thể sử dụng thạch anh, Quý Hủ năm người không có khả năng chỉ một mình Quý Hủ sử dụng thạch anh.

    Đậu Thận Vinh:

    - Cần bao nhiêu cường độ giá trị?

    Quý Hủ:

    - Ít nhất cũng phải là hoàn mỹ dị thái.

    Toàn bộ dị hóa nhân:

    -!

    Bọn họ có thể vượt qua toàn dị thái hay không còn khó nói, muốn sử dụng thạch anh còn phải là hoàn mỹ dị thái!

    Tan tan, đây là đồ vật mà bọn họ không thể sử dụng, uy lực dù lớn nhưng kích thích không được cũng vô dụng.

    Đậu Thận Vinh đi hướng viên thạch anh dưới đất:

    - Tôi tới thử xem.

    Quý Hủ dạy Đậu Thận Vinh làm sao phóng thích tinh thần năng lượng, làm sao tưới vào thạch anh, tiếp tục kích phát ra.

    Nói ra thật dễ dàng, nhưng làm thật khó khăn, ban đầu chính Quý Hủ cũng phải thường xuyên luyện tập, tinh thần năng lượng của hắn cũng đủ, nhưng vẫn thường xuyên đuổi không kịp thạch anh bay ra, làm cho không thể hữu hiệu hoạt hóa.

    Đậu Thận Vinh thử nhiều lần cũng không thuận lợi kích thích, hắn tiến lên hai bước lại thử, đã được năng lượng thạch anh phản hồi, chỉ cần kích thích là được.

    Mức độ này rất khó nắm chắc, Đậu Thận Vinh còn muốn tiến gần thêm một chút lại bị Quý Hủ ngăn cản:

    - Nếu còn gần nữa sẽ bị năng lượng làm tổn thương chính anh.

    Đậu Thận Vinh đành lui ra sau nửa bước.

    Thủ hạ nhìn hồi lâu cũng không thấy có gì biến hóa.

    - Đội trưởng, nếu vẫn không được hay là chúng ta chờ thăng cấp.. kháo!

    Thủ hạ đang nói chuyện không hề có chuẩn bị, bị bùn đất đột nhiên nhấc lên bao trùm lên mặt.

    Mọi người giật nảy mình, chờ kịp phản ứng đều hoan hô lên.

    - Thành! Đội trưởng thành công!

    - Đội trưởng! Anh chừng nào đã tới hoàn mỹ dị thái?

    - Đội trưởng lợi hại!

    Diễn cảm Đậu Thận Vinh trầm tĩnh lại, quay đầu nhìn Quý Hủ.

    Quý Hủ gật đầu:

    - Không nghĩ tới Hải Tân thị nhanh như vậy đã có hoàn mỹ dị thái. Luyện tập nhiều hơn, ngày sau thạch anh sẽ là vũ khí cực mạnh của anh.

    Đậu Thận Vinh cười chua xót, dưới áp lực của quái vật muốn không vào toàn dị thái cũng không được.

    Thời gian toàn dị thái của hắn cũng không lâu lắm, dựa vào chấp nhất cùng tín niệm báo thù cho con gái, hắn đã nhanh chóng thoát ly toàn dị thái.

    Người cùng hắn tiến vào toàn dị thái lúc này cũng không biết đã ra sao, từ khi bọn họ rời đi cũng chưa từng xuất hiện qua.

    Không hề nghi ngờ ngày sau Hải Tân thị sẽ do Đậu Thận Vinh cai quản, thạch anh của Quý Hủ tạm thời không thể chở đi, cần Đậu Thận Vinh hỗ trợ chiếu cố.

    Đậu Thận Vinh đáp ứng, còn nhờ Quý Hủ kiến tạo căn cứ Hải Tân thị.

    Quý Hủ đi theo Đậu Thận Vinh chạy hai ngày, lựa chọn một vị trí tốt, vừa có thể làm ruộng vừa có sẵn kiến trúc, thu thập xong là có thể ở lại, nằm bên cạnh Hải Tân thị, phương tiện trông coi cùng tuần tra.

    Quý Hủ có sẵn mô hình căn cứ, ném ra thật nhanh, chỉ cần tiêu hao một ít tinh thần năng lượng là có một tòa căn cứ xuất hiện.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  9. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 250:

    Không biết nghĩ tới điều gì, biểu tình Đậu Thận Vinh bỗng nhiên biến thành ngưng trọng lên, hắn biết rõ năng lực kiến tạo ở trong cuối thời trọng yếu bao nhiêu, Nghê Thiếu Ngu chạy thoát, ngày sau còn không biết sẽ gây ra bao nhiêu sự tình.

    Căn cứ xây dựng hoàn thành, cần đem người sống sót dời qua, Đậu Thận Vinh đem việc này giao cho thủ hạ dị hóa nhân, hắn mang theo Quý Hủ đi nội thành Hải Tân thị, đem thạch anh đã đáp ứng khuân vác đến kho hàng mà Quý Hủ chỉ định.

    Quý Hủ đem thạch anh vận chuyển qua kho hàng của mình mới có thể yên tâm, cho dù nhất thời không thể chở đi, chỉ cần niêm phong trong kho hàng, Quý Hủ mới yên tâm.

    Vì đạt được càng nhiều thạch anh, Quý Hủ còn đẩy mạnh tiêu thụ cây thanh long trong veo cùng mầm móng trong veo với căn cứ Hải Tân thị, thuận tiện cũng bán một thùng làm sạch dịch cho bọn họ.

    Về phần hoa tâm, Quý Hủ còn muốn quan sát thêm một chút, nếu cảm thấy được thích hợp hắn không để ý đem một viên hoa tâm bán cho căn cứ Hải Tân thị, trụ sở này ngày sau phát triển sẽ không kém, thực lực cũng không yêu, hẳn là có thể bảo vệ được một gốc hoa thụ làm sạch.

    Đậu Thận Vinh biết được chất lỏng màu vàng có thể làm sạch đất đai, sắc mặt nhất thời đại biến.

    Quý Hủ hỏi:

    - Có gì không đúng sao?

    Đậu Thận Vinh cố trấn định:

    - Cậu.. sau này có tính toán gì không? Là muốn đi về sao?

    Quý Hủ theo dõi hắn:

    - Tạm thời chưa trở về, tôi nghĩ đi Dược thành, nhưng không biết ở nơi nào, anh có nghe nói qua Dược thành sao?

    Hải Tân thị mặc dù có xe nhưng chưa có ai rời đi qua, chỉ riêng Hải Tân thị cũng đã nguy hiểm như vậy, bên ngoài sẽ càng thêm nguy hiểm, đi ra ngoài chính là chết, cho nên không ai rời đi qua, cũng không có người bên ngoài đến, nhóm người Quý Hủ là nhóm đầu tiên đi tới.

    - Không nghe nói qua, cậu muốn đi Dược thành.. mua thuốc?

    - Tôi nghe nói Dược thành nghiên cứu ra dược vật khống chế chấm đen, người thường trong căn cứ của tôi thật cần loại thuốc này.

    Đậu Thận Vinh nhìn Quý Hủ, trong mắt có do dự, muốn nói gì lại cứ chần chờ.

    - Anh có chuyện gì cứ nói thẳng.

    Ánh mắt Đậu Thận Vinh trở nên kiên định:

    - Cậu nên biết năng lực kiến tạo của mình trọng yếu bao nhiêu đi? Còn có làm sạch dịch cùng mầm móng trong veo trong tay cậu càng trọng yếu nhất. Nếu chúng ta có đất đai trong veo, là có thể trồng ra rất nhiều lương thực sạch sẽ, người thường sẽ không vì ăn thực vật bị ăn mòn mà biến thành cuồng thi..

    Quý Hủ cắt đứt hắn:

    - Tôi không vĩ đại như anh nghĩ đâu, cũng không cứu được toàn bộ mọi người, anh rốt cục muốn nói cái gì?

    Đậu Thận Vinh hít sâu một hơi:

    - Cậu có nghĩ qua đi tìm khu an toàn của quốc gia hay không?

    Quý Hủ:

    -!

    Hắn đương nhiên nghĩ tới! Hắn không chỉ nghĩ qua, còn đợi suốt ba năm, chờ đợi phía chính phủ cứu viện, chờ đợi một phương hướng, một hi vọng, nhưng mà không có, thẳng tới khi hắn chết cũng không đợi được.

    Cho nên kiếp này ngay lúc ban đầu hắn chưa từng tham vọng quá đáng có được phía chính phủ cứu viện, hắn chỉ muốn dựa vào chính mình sống sót.

    Đậu Thận Vinh nói:

    - Cậu nói cần dược vật hay là toàn bộ đồ vật gì đó, ở trong khu an toàn của quốc gia hẳn là cũng có, không có chỗ nào càng an toàn hơn nơi đó, kỹ thuật sẽ càng tiên tiến, nơi đó khẳng định sẽ càng cần làm sạch dịch cùng mầm móng trong veo trong tay cậu.

    Quý Hủ phức tạp:

    - Anh cảm thấy được khu an toàn như vậy còn tồn tại sao?

    Đậu Thận Vinh kiên định nói:

    - Khẳng định tồn tại.

    Tâm tình Quý Hủ càng thêm phức tạp:

    - Ở nơi nào?

    Đậu Thận Vinh dừng một chút:

    - Chuyện cho tới bây giờ, hẳn là cũng không còn hiệp thương giữ bí mật gì.

    Quý Hủ vừa động, chẳng lẽ phía chính phủ thật sự có chuẩn bị?

    Đậu Thận Vinh nói:

    - Tôi có một em trai tên Đậu Thận Hàn, hắn làm cảnh vệ viên bên người một vị tướng quân. Vào đêm cuối thời bắt đầu, tôi thu được một tin tức của em trai, chỉ có ba chữ: "Đi Kinh Lĩnh".

    - Ngay cả dấu chấm câu cũng không có, đủ thấy tình huống lúc đó nguy cấp bao nhiêu. Tôi không biết là chuyện gì xảy ra, bên ngoài đột nhiên xảy ra nổ mạnh, thanh âm rất lớn, rất nhiều xe đều gầm rú, tôi lo lắng con gái tôi sợ hãi nên đi nhìn nhi đồng.

    - Con gái tôi ngủ thật an ổn, tiếng nổ mạnh bên ngoài không ngừng truyền tới, trừ bỏ còi xe báo động, cũng không còn thanh âm nào khác. Tôi nhìn thấy ngoài cửa sổ ánh lửa tận trời, muốn gọi điện báo cháy nhưng sau lúc đó đã không còn tín hiệu, sau đó tôi bắt đầu đau đầu, cảm giác đối với bên ngoài toàn bộ biến mất.

    - Chờ khi tôi thanh tỉnh, phát hiện mình bị nhốt trong nhà kho, tôi đi xô cửa, ván cửa dễ dàng bị đụng nát, bên ngoài còn có cái bàn ngăn chặn, Lệnh Hi ôm con gái rúc vào góc tường, vẻ mặt hoảng sợ nhìn tôi.

    - Tôi không biết xảy ra chuyện gì, mãi tới khi họ xác định tôi sẽ không tổn thương họ mới ôm tôi gào khóc, họ sợ hãi. Lúc sau tôi mới biết được lúc tôi mất đi ý thức không phải là hôn mê, mà là nổi điên, đem cả nhà đập phá, tôi bị Lệnh Hi dẫn vào nhà kho, khóa ở bên trong.

    - Nhìn thấy cảnh tượng tận thế bên ngoài, tôi mới hiểu được Thận Hàn cho tôi ba chữ kia là có ý gì, hắn muốn cho tôi đi Kinh Lĩnh. Lúc không có nơi ẩn thân an toàn tôi quả thật muốn mang theo người nhà đi Kinh Lĩnh, cho dù là đường sá xa xôi nhưng đó cũng là hi vọng sống sót. Đáng tiếc không có phương tiện giao thông, chúng tôi làm sao cũng không đi được, chỉ đành mang theo người sống sót chạy trốn bốn phía, tạm thời sống tạm..

    - Sau đó có Hi Vọng thành, có xe việt dã, nhưng vẫn không cách nào rời đi Hải Tân thị. Xe rất giòn da, một con cuồng thi tiến giai nhảy lên liền vỡ tan, tôi làm sao có thể trông cậy vào chiếc xe như vậy chạy tới Kinh Lĩnh?

    - Tôi có thể nhìn ra xe của các anh thật chắc chắn, có thể đi tới Hải Tân thị hẳn cũng có thể đi địa phương xa hơn, nếu như các anh muốn.

    Kinh Lĩnh quả thật quá xa, đã nằm tận phía đông quốc thổ, nếu Quý Hủ muốn từ Hải Tân thị đi Kinh Lĩnh, phải vượt qua nửa quốc gia, lộ trình mấy ngàn cây số rốt cục nguy hiểm như thế nào không ai có thể xác định.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  10. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 251:

    Làm cho Quý Hủ không dám mạo hiểm chính là, vạn nhất bọn họ ngàn dặm xa xôi tìm đi qua, phát hiện nơi đó không có khu an toàn cấp quốc gia, vậy phiền phức liền lớn, có thể còn sống trở về hay không cũng chưa biết.

    Quý Hủ nói:

    - Tôi tin tưởng lời anh nói là thật, anh cũng không cần phải gạt tôi, nhưng anh làm sao có thể xác định khu an toàn thật sự nằm ở Kinh Lĩnh? Cuối thời như vậy, căn bản không phải nhân lực có thể tiên đoán trước được đi?

    Điểm này Đậu Thận Vinh đích xác không có biện pháp xác định, nếu sớm định ra Kinh Lĩnh xuất hiện nguy hiểm gì khó thể đoán trước, khu an toàn nhất định sẽ đổi vị trí, lúc sau cần chuyển dời đi đâu Đậu Thận Hàn không có biện pháp thông tri hắn, Đậu Thận Vinh cũng không có cách nào biết được.

    Đậu Thận Vinh nhìn căn cứ Hải Tân thị, hắn không cách nào làm cho người khác đi mạo hiểm, nếu như hắn mua được một chiếc xe tải trong tay Quý Hủ, tiếp tục nuôi cấy một dị hóa nhân có thể sử dụng thạch anh lưu lại Hải Tân thị, hắn có thể tự mình mang theo làm sạch dịch đi qua.

    Đậu Thận Vinh nhìn vợ mình đang khóc thảm thiết, đoán được trong hộp bị niêm phong kia là đầu người của ai, hắn vỗ nhẹ sau lưng vợ, âm thầm an ủi, hắn biết Nghê Lệnh Hi là một người thật lý trí, nàng sẽ khóc là vì chứng kiến một màn Nghê Thiếu Ngu bị giết.

    Bọn họ đều hiểu rõ ràng Nghê Thiếu Ngu không còn là đứa em trai đơn thuần của họ, nhưng nhìn thấy quái vật dùng thân thể em trai bị giết chết, loại kích thích này nói là đau đớn khoét tâm cũng không đủ, thân nhân đối mặt trường hợp như vậy quả thật là rất khó nhận.

    Nghê Lệnh Hi chính vì tỉnh táo biết đó là quái vật, vì vậy mới không đi ngăn cản, cho dù vô cùng thống khổ nhưng vẫn không ngăn được nước mắt, nàng lại không nói gì, nhìn Quý Hủ đem đầu người niêm phong.

    Đậu Thận Vinh nhìn hộp niêm phong bị ném xuống đất:

    - Lộ Thừa Nguyên, nếu các người đã chạy trốn, thì tại sao muốn trở về? Là đại thành của các người có chỉ thị gì mới sao?

    Thanh âm Lộ Thừa Nguyên âm trầm truyền tới:

    - Đậu Thận Vinh, tao vốn biết lưu trữ mày sớm muộn sẽ hỏng việc, mạng của mày rất cứng ngắc, muốn thu dọn mày mà không lưu dấu vết quả thật có chút khó khăn.

    - Tao không nghĩ tới kế hoạch lại nhanh như vậy bị bại lộ, nếu đã như vậy thì toàn bộ rửa sạch sẽ, chỉ cần có thành trì có thể ở lại, sớm muộn sẽ có nhân loại còn may mắn sống sót vào ở, bọn hắn càng nghe lời hơn tụi mày. Đáng tiếc a, ngàn tính vạn tính lại bỏ sót sự chưởng khống đối với một con đọa biến thú, không nên, đọa biến thú không có khả năng bị khống chế, rốt cục là chỗ nào có vấn đề..

    Quý Hủ một cước đá vào hộp niêm phong ngăn cản nó nói tiếp, Tần Nghiễn An cũng không phải đọa biến thú bình thường, bản thể là người! Hắn không phải là quái vật!

    Ánh mắt Đậu Thận Vinh thay đổi, nhìn tiểu phi hành thú ngồi xổm trên vai Quý Hủ. Hắn sớm phát hiện tiểu phi hành thú này không đơn thuần là "toàn dị thái", trừ bỏ chưa từng gặp qua toàn dị thái cường đại như vậy, cũng chưa từng gặp qua toàn dị thái thân cận nhân loại cùng biết nghe lời như thế.

    Đậu Thận Vinh cũng không biết đọa biến thú là tồn tại như thế nào, hắn nhìn thấy đọa biến thú có thể nghiền áp thị huyết nhân, ngay cả thị huyết nhân nhắc tới đều đặt ở cấp bậc nguy hiểm cao nhất, thậm chí còn dùng từ "bạo ngược thị sát" đủ thấy được đọa biến thú cường đại cùng không thể khống.

    Chỉ có một con như vậy lại làm cho thị huyết nhân nghĩ đủ biện pháp cũng không giải quyết được, lại vô cùng thân cận Quý Hủ, một người một thú mỗi ngày như hình với bóng, phi thường thân mật.

    Trừ bỏ đọa biến thú đặc thù, Quý Hủ cũng khác biệt với những dị hóa nhân khác, đến bây giờ Đậu Thận Vinh còn chưa nghĩ ra, Quý Hủ làm sao trước tiên biết Hi Vọng thành gặp nguy hiểm?

    Nếu bọn họ trở về muộn một chút, người sống sót còn chưa rút lui khỏi phỏng chừng đều phải táng thân trong Hi Vọng thành. Quý Hủ thả xuống tường vây cũng rất đúng lúc, vì vậy mới đem cuồng thi đàn thuận lợi ngăn trở bên ngoài.

    Trong lòng Đậu Thận Vinh không ngừng xoay chuyển, trên mặt lại không biểu lộ chút nào:

    - Lộ Thừa Nguyên, ý của ông là nhân loại đại thành chống lại thị huyết nhân đại thành, nhân loại tất bại?

    Lộ Thừa Nguyên:

    - Đây là chuyện không thể nghi ngờ, nhân loại đại thành cũng không chắc chắn như tụi mày tưởng tượng.

    Đậu Thận Vinh nhìn Quý Hủ, Quý Hủ cũng vừa nhìn qua, tiếp xúc ánh mắt lẫn nhau.

    Quý Hủ chợt hiểu, Đậu Thận Vinh là dùng lời nói dẫn dụ tin tức, hắn muốn biết nhân loại đại thành có tồn tại hay không, nếu Lộ Thừa Nguyên thật sự tiếp thu tin tức của những thị huyết nhân khác, nhất định sẽ có tin tức của nhân loại đại thành.

    Hắn đã đoán đúng, nhân loại quả thật có đại thành tồn tại, mà đại thành này không phải người sống sót có thể tạo dựng lên, chỉ có phía chính phủ mới có năng lực như thế, tập hợp toàn bộ dị hóa nhân cường đại kiến tạo một tòa siêu cấp đại thành bao che người sống sót, nếu không làm sao có đủ sức đánh một trận với thị huyết đại thành?

    Thị huyết nhân đại thành, bọn hắn đều tận mắt nhìn thấy, thật lớn, đồ sộ!

    Đậu Thận Vinh một mực nhìn Quý Hủ, hắn hi vọng Quý Hủ có thể đi nhân loại đại thành, mang theo hai cái đầu thị huyết nhân, làm sạch dịch cùng mầm móng trong veo, tuyệt đối có trọng dụng đối với nhân loại đại thành.

    Quý Hủ thở ra một hơi thật dài:

    - Vậy chúng tôi đi nhân loại đại thành nhìn xem đi.

    Đậu Thận Vinh nhẹ nhàng thở ra, Lộ Thừa Nguyên trầm mặc.

    Quý Hủ nhấc lên hai hộp niêm phong:

    - Đầu người hữu dụng như vậy cũng không thể lãng phí, tao mang tụi mày đi nhân loại đại thành, nhìn xem có thể bán cái giá tốt hay không.

    Lộ Thừa Nguyên mở miệng:

    - Mày không đến được nhân loại đại thành.

    Quý Hủ:

    - Đó là vì mày không biết xe của tao tốt bao nhiêu, đường xa thế nào đều có thể đến được.

    Lộ Thừa Nguyên:

    - Mày không thể tưởng tượng được nguy hiểm dọc đường sẽ ra sao.

    Quý Hủ:

    - Không sợ, tao có anh của tao thôi.

    Quý Hủ:

    - Xem ra tụi mày rất sợ anh của tao, anh của tao như vậy, một con có thể tiêu diệt thị huyết đại thành sao?

    Lộ Thừa Nguyên:

    - Thị huyết nhân không nằm trong danh sách thức ăn của đọa biến thú săn bắt, không có khả năng diệt thành.

    Quý Hủ chậc lưỡi, đúng vậy, thị huyết nhân không có cảm xúc dao động, đọa biến thú hoàn toàn không có hứng thú đối với chúng nó, liệp sát đều là trực tiếp nghiền bạo, lười mở miệng, huyết nhục khẳng định phi thường khó ăn.

    Đi ra không bao xa, Quý Hủ đem hai hộp niêm phong ném xuống đất.

    - Quá nặng, Đậu đội trưởng, phiền toái tìm xe cho tôi.

    Một đám dị hóa nhân đi cùng im lặng, nhìn tiểu thân thể nhỏ gầy của Quý Hủ cầm theo hai đầu người, vừa đi vừa nói chuyện, không có người nào dám bước lên hỗ trợ, toàn bộ đều yên lặng đi theo phía sau, thẳng tới khi Quý Hủ đem hai hộp niêm phong ném xuống.

    Có dị hóa nhân nhanh chóng chạy tới lái xe, Quý Hủ nhìn thân xe rách nát, lên xuống xe đều phải cẩn thận, sợ lỡ tay bẻ gãy luôn tay lái, quả thật là không mắt thấy.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
Thread Status:
Not open for further replies.
Trả lời qua Facebook
Loading...