- Xu
- 13,793,305
Bài viết: 2022 

Thuật hứng 5
Đến trường đào mận ngạc chẳng thông,
Quê cũ ưa làm chủ cúc thông.
Sầu nặng Thiếu Lăng biên đã bạc,
Hứng nhiều Bắc Hải chén chưa không.
Mai chăng bẻ thương cành ngọc,
Trúc nhặt vun tiếc cháu rồng.
Bui một tấc lòng ưu ái cũ,
Đêm ngày cuộn cuộn nước triều đông.
Cước chú:
trường đào mận: chỉ chốn quan trường
ngạc: tắc; ngạc chẳng thông: bế tắc, không thông
ưa: thích thú
cúc thông: cây cúc, cây thông
sầu nặng: nỗi sầu đeo bám dai dẳng
Thiếu Lăng: tên hiệu của Đỗ Phủ
biên: tóc mai; biên đã bạc: tóc mai đã bạc
hứng: hứng thú, cảm hứng
Bắc Hải: chỉ Khổng Dung 孔融 (153 - 208), tự là Văn Cử 文舉, người Khúc Phụ 曲阜, cháu hai mươi đời của Khổng Tử 孔子. Học vấn uyên thâm, được coi là người đứng đầu trong Kiến An thất tử 建安七子. Ông sống vào đời Hậu Hán, từng làm quan ở Bắc Hải tỉnh sơn đông, người đời gọi ông là Khổng Bắc Hải, tính rất hiếu khách. Ông từng nói một câu rất nổi tiếng: "trên chỗ ngồi thường đầy khách, trong chén rượu không vơi".
chén chưa không: chén chưa bao giờ vơi
mai: cây, cành mai; chăng: chẳng (chẳng nỡ)
trúc: cây trúc
nhặt: mau, dày, vun: vun đất, vén đất vào gốc trúc
cháu rồng: chiếu rồng (phải chăng trúc dùng để làm chiếu rồng - cho vua, chúa thời xưa?)
bui: duy chỉ có
ưu ái: ưu nước, ái dân
Đến trường đào mận ngạc chẳng thông,
Quê cũ ưa làm chủ cúc thông.
Sầu nặng Thiếu Lăng biên đã bạc,
Hứng nhiều Bắc Hải chén chưa không.
Mai chăng bẻ thương cành ngọc,
Trúc nhặt vun tiếc cháu rồng.
Bui một tấc lòng ưu ái cũ,
Đêm ngày cuộn cuộn nước triều đông.
Cước chú:
trường đào mận: chỉ chốn quan trường
ngạc: tắc; ngạc chẳng thông: bế tắc, không thông
ưa: thích thú
cúc thông: cây cúc, cây thông
sầu nặng: nỗi sầu đeo bám dai dẳng
Thiếu Lăng: tên hiệu của Đỗ Phủ
biên: tóc mai; biên đã bạc: tóc mai đã bạc
hứng: hứng thú, cảm hứng
Bắc Hải: chỉ Khổng Dung 孔融 (153 - 208), tự là Văn Cử 文舉, người Khúc Phụ 曲阜, cháu hai mươi đời của Khổng Tử 孔子. Học vấn uyên thâm, được coi là người đứng đầu trong Kiến An thất tử 建安七子. Ông sống vào đời Hậu Hán, từng làm quan ở Bắc Hải tỉnh sơn đông, người đời gọi ông là Khổng Bắc Hải, tính rất hiếu khách. Ông từng nói một câu rất nổi tiếng: "trên chỗ ngồi thường đầy khách, trong chén rượu không vơi".
chén chưa không: chén chưa bao giờ vơi
mai: cây, cành mai; chăng: chẳng (chẳng nỡ)
trúc: cây trúc
nhặt: mau, dày, vun: vun đất, vén đất vào gốc trúc
cháu rồng: chiếu rồng (phải chăng trúc dùng để làm chiếu rồng - cho vua, chúa thời xưa?)
bui: duy chỉ có
ưu ái: ưu nước, ái dân