Ngôn Tình [dịch] Hạnh Dựng Thành Hôn: Bà Xã, Đừng Trốn Nữa - Tô Vân Cẩm

Discussion in 'Box Dịch - Edit' started by Bernice, Dec 22, 2021.

  1. Bernice

    Messages:
    61
    THG Nguyen, Mùi Đỗ and Annie Dinh like this.
    Last edited: Oct 2, 2022
  2. Bernice

    Messages:
    61
    Chương 161: Sẽ Để Cô Rời Đi Sao

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  3. Bernice

    Messages:
    61
    Chương 162: Tính Tình Không Tốt Lắm

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  4. Bernice

    Messages:
    61
    Chương 163: Gây chiến

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  5. Bernice

    Messages:
    61
    Chương 164: Vẫn Nên Đi Dỗ Dành Bà Thì Hơn

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  6. Bernice

    Messages:
    61
    Chương 165: Đơn Giản Là Chỉ Muốn Làm Chuyện Đó

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Người đi vào là Bạch Diễn Sâm, anh vẫn mặc như ban nãy, một chiếc quần lót hình viên đạn, còn lại thì cởi trần, trên tóc anh lấm tấm mấy giọt nước, thậm chí cả người anh cũng vậy, xem ra là anh vừa mới tắm xong.

    Tô Tích Cầm thu hồi tầm mắt, trong lòng nghĩ thầm, anh vậy mà lại tắm ở phòng tắm bên ngoài, tuy chỗ đó cũng có dụng cụ tắm rửa, nhưng không có khăn tắm hay đồ dùng linh tinh nào cả, anh cũng có thể hạ mình tắm ở đó.

    Ngồi trước bàn trang điểm, cô chải đầu như thể không có việc gì, gương trang điểm cũng không có chiếu đến chỗ cửa, cho nên toàn bộ tâm tư của cô đều dồn vào tiếng bước chân, tiếng bước chân ở trong tai từ xa đến gần, dần dần càng lúc càng gần, ngay khi cô nghĩ người đó sẽ đi đến chỗ cô thì tiếng bước chân lại đi về phía phòng tắm.

    Cô thở dài nhẹ nhõm, sau đó đặt chiếc lược trong tay xuống, đứng lên, cầm lấy gối đi ra khỏi cửa, một loạt hành động liền mạch lưu loát này chỉ diễn ra trong vài giây.

    Khi bóng lưng mảnh mai của cô vừa biến mất ở cửa, Bạch Diễn Sâm liền đi ra khỏi phòng tắm, ánh mắt anh rơi vào cánh cửa vừa đóng lại, khóe miệng nở một nụ cười đắc ý, anh thản nhiên lấy khăn lau khô mái tóc ướt của mình, rồi đi về phía giường.

    * * *

    Tô Tích Cầm đi ra khỏi phòng, rồi đi thẳng đến phòng của con trai, khi đi đến phòng ngủ của con trai, bàn tay mềm mại của cô nắm lấy tay nắm cửa, dùng lực vặn nắm tay cửa để mở cửa ra.

    "Cạch.."

    Nắm tay cửa không xoay được, tim Tô Tích Cầm có một giây đập mạnh và loạn nhịp, lập tức vặn tiếp hai lần nữa. Nhưng vẫn không vặn được như trước.

    Đột nhiên, một ngọn lửa giận từ lòng bàn chân bốc lên trên đầu, nhóc phản bội Mạc Cẩm Thiên này, mới sáng còn nói buổi tối muốn ngủ cùng với cô, buổi tối lại khóa trái cửa nhốt cô bên ngoài không cho vào.

    Hết cách, cô không thể vào phòng của con trai nên chỉ có thể nghĩ một cách khác mà thôi, cô đứng ở cửa nghĩ hay là quay về phòng lấy chìa khóa mở cửa, nhưng lúc này Bạch Diễn Sâm hẳn là đã ra khỏi phòng tắm rồi, nếu quay lại thì sẽ phải gặp anh.

    Tưởng tượng đến đó, cô vứt bỏ ngay cách này trong một giây.

    Cúi đầu nhìn cái gối trong tay, trong đầu cô chợt nảy ra một ý tưởng. Ngay sau đó cô quay đầu nhìn ghế sô pha trong phòng khách, sau đó đi tới ghế, ngủ trên sô pha một đêm đi!

    Sau khi nằm xuống, cô không thể đi vào giấc ngủ được vì bị đèn trong lối đi làm chói mắt, vì vậy cô đứng dậy đi tắt, cuối cùng cũng an tâm nằm xuống, nằm trên ghế sô pha, đầu óc của cô lại vô cùng tỉnh táo.

    Thật ra không phải là cô đạo đức giả, mà là cô thật sự vẫn chưa suy nghĩ tốt, lúc trước cô yêu Mạc Tây Cố như vậy nhưng cũng đâu có trao thân cho anh ta, bây giờ tình cảm của cô đối với Bạch Diễn Sâm, ngoại trừ thích anh nhiều hơn so với người khác một chút, cũng không có tình cảm gì sâu đậm lắm.

    Thực ra loại thích này cũng chỉ là loại thích của một người phụ nữ dành cho một người đàn ông thành thục mà thôi, nói trắng ra một chút, chính là một loại sùng bái hư vinh phù phiếm.

    Dưới loại tình huống như vậy, cô không có khả năng trao thân cho anh, lúc trước cô nhất định phải đợi đến tận đêm tân hôn mới trao thân cho Mạc Tây Cố, bây giờ cũng sẽ như vậy, đây chính là có trách nhiệm với bản thân.

    Hơn nữa cô cũng không chắc rằng cô có thể kết hôn với Bạch Diễn Sâm hay không, tuy bây giờ cô đã gặp người nhà của anh, anh cũng đã biểu đạt ý của anh vô cùng rõ ràng, nhưng cô vẫn không có cảm giác chân thật, anh là một người đàn ông xuất sắc như vậy, sao có thể cùng một người phụ nữ đã ly dị lại còn có một đứa con như cô kết hôn chứ?

    Từ nhỏ đến giờ cô chưa bao giờ gặp may mắn lần nào, mà lần này, cô cũng không nghĩ vận may sẽ đến với cô.

    Vì vậy cô không dám thả lỏng, chỉ có thể cố gắng tránh anh được lúc nào hay lúc đó.

    Chỉ là tình huống lúc này, làm Tô Tích Cầm không khỏi tức giận, dựa vào cái gì cô phải ngủ sô pha, còn người đàn ông kia lại có thể chiếm giường của mình, anh đây là tu hú chiếm tổ.

    Càng nghĩ lửa giận càng cọ cọ bốc lên, lại càng không thể ngủ được, cô trằn trọc trở mình.

    Ngay khi cô mới xoay người từ trong ghế sô pha quay mặt ra bên ngoài, đột nhiên một bóng **** lại gần: "A.." Cô bị dọa nhảy dựng lên.

    "Em đang làm gì đấy?" Giọng nói từ trong đêm đen mang theo một chút tức giận truyền ra.

    Sau khi nghe thấy giọng nói của người tới, cô mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng đáp lại anh vẫn là một giọng nói rầu rĩ: "Ngủ đó!"

    Vừa mới nói xong, cả người cô đột nhiên bị bế bồng lên: "Anh làm gì thế?"

    Cô có thể ngửi thấy rõ ràng mùi thơm từ cơ thể của anh sau khi tắm, trái tim cô đập loạn nhịp lên.

    Bạch Diễn Sâm không để ý tới cô, anh đi về phía phòng ngủ, vừa vào phòng liền đóng sầm cửa lại, "rầm" một tiếng, cửa đóng lại, tiếng rầm vừa vang lên, người đã đi tới trước giường rồi, mà người trong tay anh cũng bị ném lên trên giường.

    Tô Tích Cầm bị ném xuống, nhất thời sao vàng hiện lên đầy đầu, cô còn chưa kịp thở ra hơi thì người kia đã đè lên người cô, ánh mắt như dã thú nhìn chằm chằm cô.

    "Tô Tích Cầm, em lại làm ầm ĩ náo loạn cái gì nữa đây?'

    " Là anh làm mình làm mẩy có được không? "Cô có hơi sợ ánh mắt của anh, nhìn thoáng qua anh một chút rồi nói:" Anh lại giả vờ say để gạt tôi, anh đơn giản là chỉ muốn làm chuyện đó thôi. "

    Bạch Diễn Sâm đột nhiên cười giễu cợt:" Tôi muốn làm cái gì, tôi đều thể hiện ra bên ngoài, còn em thì sao, rõ ràng em cũng muốn làm với tôi, nhưng lại cứ phải tự kiềm chế chính mình, thậm chí kiềm chế đến nỗi chảy cả máu mũi, cũng không dám ngủ với tôi, em là sợ sau khi ngủ với tôi rồi, sẽ không kiềm chế được bản thân mà bổ nhào lên người tôi? "

    Thật ra, đối với chuyện chảy máu mũi kia, Tô Tích Cầm cũng không muốn nghĩ sâu xa thêm vì cái gì cô lại chảy máu mũi, nhưng mà lúc này Bạch Diễn Sâm lại nói trắng ra như vậy, làm lòng cô run lên, nhưng giây tiếp theo, theo bản năng cô thanh minh cho chính mình, vội vàng phản bác:" Tôi không có. "

    " Em nhìn xem, em thẹn quá hóa giận đến mức mặt đỏ hết cả lên rồi kìa, không có mà em lại có phản ứng như vậy sao? "Hỏi lại như vậy, làm Tô Tích Cầm nghẹn họng không trả lời được, cô quay mặt sang một bên không để ý đến anh.

    Biết rằng một người như Bạch Diễn Sâm có thể nói đen thành trắng, nói người chết thành người sống, cô không thể nào nói lại anh được, vậy không bằng lấy lùi làm tiến.

    " Không phản bác nữa à? "

    " Không muốn nói với anh, chuyện không có cũng bị anh nói thành có thôi. "Chiêu lấy lùi làm tiến này của Tô Tích Cầm rất cao tay, nhưng trong lòng cô lại là gió nổi mây phun.

    Cô thực sự có loại băn khoăn mà Bạch Diễn Sâm nói, ngủ cùng giường với anh, cô sợ cô sẽ không thể chịu được sự cám dỗ của anh, tuy không đến mức bổ nhào lên người anh, nhưng cô cũng sẽ thuận theo ý muốn của anh.

    " Miệng nói không có, nhưng mọi hành động của em lại rõ ràng biểu hiện tất cả ra ngoài. "Mặt Bạch Diễn Sâm đột nhiên áp xuống dưới, hơi thở phả lên trên mặt cô, khiến cô ngứa ngáy khó chịu.

    Cô vươn tay che mặt anh lại, miệng lẩm bẩm nói:" Muốn gán tội thì sợ gì không có lý do chứ. "

    Đột nhiên cô cảm thấy không thoải mái khi bị anh đè lên trên người, đặc biệt là phần bụng của cô, bị đồ vật này nọ của anh cộm là cô ẩn ẩn thấy đau.

    Bạch Diễn Sâm lấy tay cô ra:" Em đã nói bản thân không có suy nghĩ này, vậy nếu em dám ngủ chung một giường với tôi thì tôi tin em. "

    Cô đảo mắt nhìn anh, anh nói tiếp:" Anh nói chuyện ngủ chung giường với em cũng không phải mới lần một lần hai, nhưng mà trong cả quá trình, tôi không hề ép em đúng chứ? Em không muốn, tôi sẽ không miễn cưỡng, trừ khi em chính miệng nói muốn tôi, nếu không tôi cũng sẽ không ức hiếp muốn em. "

    Tô Tích Cầm bị lời cam đoan của anh làm cho có chút dao động, dù sao trước đó lúc cô với anh ngủ chung, anh quả thật chưa từng có hành động quá phận nào, ngoại trừ ôm eo cô, cũng không có động tác gì thêm.

    Vừa lúc, cô nhân cơ hội này mà có chứng cứ thuyết phục chính bản thân mình là cô có thể chịu được sự cám dỗ của anh.

    Nghĩ như thế, cô liền nói:" Được rồi, em ngủ ở đây, bây giờ tôi xuống khỏi người em đi. "

    Bạch Diễn Sâm cũng rất phối hợp mà lăn lên trên giường, nhưng thân thể của anh vẫn kề sát cô, hai tay ôm eo cô không thể tách ra được.

    " Tối mai về nhà ăn cơm, bố tôi muốn gặp em."

    Anh đột nhiên nói vậy, hơi thở của anh phả vào tai cô, như thể bàn tay anh nhẹ nhàng nâng dây thần kinh cảm giác của cô lên.
     
    THG Nguyen, Annie Dinh and Mùi Đỗ like this.
    Last edited by a moderator: Oct 4, 2022
  7. Bernice

    Messages:
    61
    Chương 166: Cậu Ta Quan Trọng, Anh Không Quan Trọng

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  8. Bernice

    Messages:
    61
    THG Nguyen, Annie Dinh and Mùi Đỗ like this.
    Last edited: Oct 17, 2022
  9. Bernice

    Messages:
    61
    THG Nguyen, Annie Dinh and Mùi Đỗ like this.
    Last edited: Oct 17, 2022
  10. Bernice

    Messages:
    61
    Chương 169: Như Thể Người Cắn Là Anh

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
Trả lời qua Facebook
Loading...