Chương 20: Quyển sách thứ hai.
Lưu Viêm đặt quyển sách nhập môn lên kệ. Đang định lấy quyển tiếp theo để đọc thì bụng cậu bỗng phát ra tiếng kêu kháng nghị.
Bây giờ cậu mới nhận ra mình đã ở trong này hơn nửa ngày trời rồi. Với lại việc tiếp nhận và tiêu hóa lượng lớn thôn tin cũng tiêu tốn rất nhiều năng lượng của cậu, khiến cơn đói càng làm bụng cậu cồn cào hơn.
Lưu Viêm quyết định ra ngoài ăn thứ gì đó một lát rồi mới vào đây tiếp.
"Ra khỏi không gian thôi."
Sau khi ra khỏi không gian, Lưu Viêm nhìn lên đồng hồ. Bây giờ là bảy giờ năm mươi bảy phút.
Lưu Viêm đi vào phòng bếp, lấy vài cái bánh bông lan, bánh mì, bánh quy, mỗi loại ba, bốn cái. Sau đó cậu đi lấy một cái túi giấy, bỏ mấy gói bánh vào, cho thêm bốn hộp sữa vào nữa.
Lần trước cậu mang mấy loại trái cây vào, để thử nghiệm còn cắt riêng mấy lát ra để đấy, qua một ngày vẫn như vậy, không bị biến đổi gì. Không gian này hình như thuộc loại có thể bảo quản, giữ nguyên hiện trạng của mấy loại thực phẩm, đồ ăn thức uống, bánh trái này nọ. Bỏ thịt vào để đấy mãi chắc cũng không sao.
Cậu buộc miệng túi lại, đặt nó lên bàn.
Tiếp theo Lưu Viêm đi pha một gói mì ăn liền. Ăn xong cậu xách theo túi bánh với sữa đi vào phòng ngủ.
"Vào không gian thôi."
Giây tiếp theo Lưu Viêm đã ở ngay chỗ lúc trước cậu rời đi.
Cậu đặt túi bánh xuống sàn. Sau đó cầm quyển sách còn lại rồi ngồi xuống xem xét nó.
Trên bìa của cuốn sách này chỉ có hai chữ: "Luyện khí" to tướng căn ở giữa. Vậy đây là bộ công pháp tu luyện của Luyện Khí Kỳ.
Đúng là thứ mà cậu đang cần rồi.
Lưu Viêm mở quyển sách ra, đập vào mắt cậu là hình ảnh một người que với khuôn mặt tươi cười. Người que này còn được vẽ rất lớn, chiều cao bằng tờ giấy này luôn rồi. Không có chữ hay thứ gì khác ghi chú trong bức tranh này. Rất đặc biệt, nhìn hình ảnh này cậu cũng cảm thấy rất vui vẻ.
Những trang sách phía sau đều là giấy trắng. Có kinh nghiệm quyển đầu tiên, Lưu Viêm liền vận dụng thần thức đọc lại từ đầu.
Cậu tập trung tinh thần, đón nhận lượng thông tin đang tràn vào đầu.
Luyện Khí Kỳ trong quyển công pháp này được chia thành bốn cấp bậc: Luyện Khí Sơ Kỳ; Luyện Khí Trung Kỳ; Luyện Khí Hậu Kỳ; Luyện Khí Viên Mãn. Nhưng trước đó có một giai đoạn là từ Phàm nhân đến đặt chân vào Luyện Khí Sơ Kỳ, được viết ở những trang đầu của quyển công pháp.
Bây giờ Lưu Viêm chỉ đọc được những thông tin ở cấp bậc Phàm nhân đến Luyện Khí Sơ Kỳ, những thông tin phía sau rất hỗn loạn, cậu không thể đọc và hiểu chúng là gì. Có lẽ phải xong cấp bậc Phàm nhân, đạt đến cấp độ tiếp theo mới có thể đọc được.
Từ phàm nhân đến Luyện Khí Sơ Kỳ chủ yếu phải rèn luyện thân thể. Điều này rất quan trọng, "Căn cơ không vững, tu luyện chỉ là ảo mộng."
Tu sĩ không có thể chất mạnh mẽ, sẽ giống như cây non yếu ớt bị gió thổi đổ. Không có nền tảng vững chắc thì dù có linh lực mạnh cũng không thể đi xa.
Nếu cơ thể không chịu nổi linh lực, thì việc tu luyện chẳng khác nào tự hủy hoại bản thân cả.
Vậy nên việc rèn luyện để có một cơ thể khỏe mạnh là rất quan trọng.
Công pháp này cũng có các phương pháp rèn luyện thân thể theo lộ trình. Lúc này Lưu Viêm sẽ ghi nhớ nó và sau đó là thực hành trong cuộc sống hàng ngày.
Còn quyển công pháp "Luyện Khí" này cứ để trong không gian đi, nếu mang theo ra bên ngoài cậu sợ nó sẽ bị sự cố nào đó làm hỏng hóc mất.
Lưu Viêm mất bốn tiếng để ghi nhớ lộ trình rèn luyện này. Khi nào cần cậu sẽ lục lại thần hồn để xem lại chúng.
Sau khi đã ghi nhớ ổn thỏa, Lưu Viêm đặt lại quyển công pháp lên kệ. Một mình ở đây thì rất buồn chán, nên Lưu Viêm quyết định sẽ đi nhìn hai quả trứng một lát rồi ra khỏi không gian.
Cậu đi đến vòng tròn lúc trước, áp tay mình lên đó.
Lần này không cần đợi một khoảng thời gian nữa, mà kết giới riêng biệt của gian phòng nhỏ này biến mất luôn. Bây giờ nó cũng đã hiện ra trong không gian như khu vực rừng lửa và hồ băng rồi. Muốn xem sách lúc nào cũng không cần tìm cái vòng tròn để mở kết giới nữa.
Lưu Viêm đi về phía hai quả trứng, dừng lại ở khoảng cách ba mét. Cậu ngước nhìn chúng một chút rồi mím môi cười.
"Còn bao lâu nữa đây?"
"Sớm gặp nhau nhé."
Sau đó Lưu Viêm quay người trở lại khu vực trung tâm thảm cỏ mà trước đây cậu hay tiến vào.
"Rời khỏi không gian thôi."
Một giây sau, cậu mở mắt ra đã ở trong phòng ngủ rồi.
Còn phải đi dọn cỏ và chặt cây ngoài rìa khu đất. Lưu Viêm nhanh chóng thay quần áo lao động, mang mũ và găng tay vào. Tiếp theo là đi tìm liềm và dao, mang theo nước uống rồi xuất phát đi làm việc luôn.
Bây giờ cậu mới nhận ra mình đã ở trong này hơn nửa ngày trời rồi. Với lại việc tiếp nhận và tiêu hóa lượng lớn thôn tin cũng tiêu tốn rất nhiều năng lượng của cậu, khiến cơn đói càng làm bụng cậu cồn cào hơn.
Lưu Viêm quyết định ra ngoài ăn thứ gì đó một lát rồi mới vào đây tiếp.
"Ra khỏi không gian thôi."
Sau khi ra khỏi không gian, Lưu Viêm nhìn lên đồng hồ. Bây giờ là bảy giờ năm mươi bảy phút.
Lưu Viêm đi vào phòng bếp, lấy vài cái bánh bông lan, bánh mì, bánh quy, mỗi loại ba, bốn cái. Sau đó cậu đi lấy một cái túi giấy, bỏ mấy gói bánh vào, cho thêm bốn hộp sữa vào nữa.
Lần trước cậu mang mấy loại trái cây vào, để thử nghiệm còn cắt riêng mấy lát ra để đấy, qua một ngày vẫn như vậy, không bị biến đổi gì. Không gian này hình như thuộc loại có thể bảo quản, giữ nguyên hiện trạng của mấy loại thực phẩm, đồ ăn thức uống, bánh trái này nọ. Bỏ thịt vào để đấy mãi chắc cũng không sao.
Cậu buộc miệng túi lại, đặt nó lên bàn.
Tiếp theo Lưu Viêm đi pha một gói mì ăn liền. Ăn xong cậu xách theo túi bánh với sữa đi vào phòng ngủ.
"Vào không gian thôi."
Giây tiếp theo Lưu Viêm đã ở ngay chỗ lúc trước cậu rời đi.
Cậu đặt túi bánh xuống sàn. Sau đó cầm quyển sách còn lại rồi ngồi xuống xem xét nó.
Trên bìa của cuốn sách này chỉ có hai chữ: "Luyện khí" to tướng căn ở giữa. Vậy đây là bộ công pháp tu luyện của Luyện Khí Kỳ.
Đúng là thứ mà cậu đang cần rồi.
Lưu Viêm mở quyển sách ra, đập vào mắt cậu là hình ảnh một người que với khuôn mặt tươi cười. Người que này còn được vẽ rất lớn, chiều cao bằng tờ giấy này luôn rồi. Không có chữ hay thứ gì khác ghi chú trong bức tranh này. Rất đặc biệt, nhìn hình ảnh này cậu cũng cảm thấy rất vui vẻ.
Những trang sách phía sau đều là giấy trắng. Có kinh nghiệm quyển đầu tiên, Lưu Viêm liền vận dụng thần thức đọc lại từ đầu.
Cậu tập trung tinh thần, đón nhận lượng thông tin đang tràn vào đầu.
Luyện Khí Kỳ trong quyển công pháp này được chia thành bốn cấp bậc: Luyện Khí Sơ Kỳ; Luyện Khí Trung Kỳ; Luyện Khí Hậu Kỳ; Luyện Khí Viên Mãn. Nhưng trước đó có một giai đoạn là từ Phàm nhân đến đặt chân vào Luyện Khí Sơ Kỳ, được viết ở những trang đầu của quyển công pháp.
Bây giờ Lưu Viêm chỉ đọc được những thông tin ở cấp bậc Phàm nhân đến Luyện Khí Sơ Kỳ, những thông tin phía sau rất hỗn loạn, cậu không thể đọc và hiểu chúng là gì. Có lẽ phải xong cấp bậc Phàm nhân, đạt đến cấp độ tiếp theo mới có thể đọc được.
Từ phàm nhân đến Luyện Khí Sơ Kỳ chủ yếu phải rèn luyện thân thể. Điều này rất quan trọng, "Căn cơ không vững, tu luyện chỉ là ảo mộng."
Tu sĩ không có thể chất mạnh mẽ, sẽ giống như cây non yếu ớt bị gió thổi đổ. Không có nền tảng vững chắc thì dù có linh lực mạnh cũng không thể đi xa.
Nếu cơ thể không chịu nổi linh lực, thì việc tu luyện chẳng khác nào tự hủy hoại bản thân cả.
Vậy nên việc rèn luyện để có một cơ thể khỏe mạnh là rất quan trọng.
Công pháp này cũng có các phương pháp rèn luyện thân thể theo lộ trình. Lúc này Lưu Viêm sẽ ghi nhớ nó và sau đó là thực hành trong cuộc sống hàng ngày.
Còn quyển công pháp "Luyện Khí" này cứ để trong không gian đi, nếu mang theo ra bên ngoài cậu sợ nó sẽ bị sự cố nào đó làm hỏng hóc mất.
Lưu Viêm mất bốn tiếng để ghi nhớ lộ trình rèn luyện này. Khi nào cần cậu sẽ lục lại thần hồn để xem lại chúng.
Sau khi đã ghi nhớ ổn thỏa, Lưu Viêm đặt lại quyển công pháp lên kệ. Một mình ở đây thì rất buồn chán, nên Lưu Viêm quyết định sẽ đi nhìn hai quả trứng một lát rồi ra khỏi không gian.
Cậu đi đến vòng tròn lúc trước, áp tay mình lên đó.
Lần này không cần đợi một khoảng thời gian nữa, mà kết giới riêng biệt của gian phòng nhỏ này biến mất luôn. Bây giờ nó cũng đã hiện ra trong không gian như khu vực rừng lửa và hồ băng rồi. Muốn xem sách lúc nào cũng không cần tìm cái vòng tròn để mở kết giới nữa.
Lưu Viêm đi về phía hai quả trứng, dừng lại ở khoảng cách ba mét. Cậu ngước nhìn chúng một chút rồi mím môi cười.
"Còn bao lâu nữa đây?"
"Sớm gặp nhau nhé."
Sau đó Lưu Viêm quay người trở lại khu vực trung tâm thảm cỏ mà trước đây cậu hay tiến vào.
"Rời khỏi không gian thôi."
Một giây sau, cậu mở mắt ra đã ở trong phòng ngủ rồi.
Còn phải đi dọn cỏ và chặt cây ngoài rìa khu đất. Lưu Viêm nhanh chóng thay quần áo lao động, mang mũ và găng tay vào. Tiếp theo là đi tìm liềm và dao, mang theo nước uống rồi xuất phát đi làm việc luôn.
Chỉnh sửa cuối: