Chương 10: Là Tu tiên hay thế giới khác?
Lưu Viêm thử áp tay phải lên, cậu cảm nhận được một chút dao động năng lượng nhẹ nhàng từ chỗ lòng bàn tay chạm vào, sau đó chúng từ từ lan rộng ra.
Lần trước cậu chỉ cố gắng va đập vào nó xem có thể phá ra một lỗ nhỏ hay không. Chắc lúc đó dùng lực quá mạnh, không cảm nhận được gì. Chỉ thấy giống như đang đập vào một bức từng vững chắc thôi, càng dùng sức tay với vai càng đau.
Nhưng mà bây giờ, khi nhẹ nhàng áp tay lên, tầng ánh sáng này lại cho cậu cảm giác như nó chỉ là một lớp nước mỏng vậy. Dòng năng lượng chuyển động nhẹ nhàng như mặt nước êm đềm xuôi theo dòng chảy. Không có một chút liên quan nào đến tầng sáng rắn chắc, đấm một cái là đau không chịu được như lần trước.
Lưu Viêm thử dùng một chút lực tay đẩy nhẹ trên bề mặt của nó, tầng ánh sáng rung nhẹ, mềm mại nhưng có một chút lực cản. Có lẽ nếu càng dùng lực tác động lên nó, thì nó cũng sẽ đáp trả lại lực tương tự.
Nhưng dù làm như thế nào thì cũng sẽ không thể xuyên qua nó được.
Lưu Viêm bắt đầu di chuyển lòng bàn tay đến các chỗ xung quanh. Khoảng một phút sau, cậu cảm nhận được có thứ gì đó trong cơ thể bị rút ra một chút. Dù chỉ là cảm giác thoáng qua, cậu nhanh chóng chuyển động mắt nhìn tầng sáng xung quanh lòng bàn tay. Một sợi ánh sáng có màu đỏ lọt vào mắt Lưu Viêm.
Nó đang xoay tròn một cách chóng mặt gần chỗ tay Lưu Viêm chạm vào. Cậu bỏ tay xuống chăm chú nhìn. Sợi ánh sáng màu đỏ đã biến mất. Khoảng vài giây sau, một vòng tròn chỉ lớn hơn bàn tay một chút đã hiện ra. Có rất nhiều hoa văn phức tạp bên trong vòng tròn.
Những đường nét của vòng tròn và hoa văn bên trong bắt đầu phát sáng. Có lẽ đây chính là cơ quan ẩn mới xuất hiện.
Lưu Viêm đưa tay lên, áp vào bên trong vòng tròn. Từ chỗ lòng bàn tay cậu áp lên, luồng ánh sáng chói mắt phát ra tứ phía. Lưu Viêm nhanh chóng lấy tay còn lại che mắt lại.
Khi Lưu Viêm bỏ tay xuống, một khung cảnh quen thuộc hiện ra ngay trước mắt cậu. Thứ mà cậu tưởng chỉ có trong mơ, bây giờ lại xuất hiện chân chân thật thật, còn là ở ngay trong không gian của cậu nữa. Có vẻ nơi này đã được chế tạo thành một khu vực riêng biệt trong không gian. Chia thành hai khu vực nhỏ.
Bên trái là rừng lửa đỏ rực. Trong mơ, ở khoảng cách xa chỉ thấy mỗi lửa là lửa, nhưng bây giờ nhìn gần hơn Lưu Viêm mới thấy có một hồ dung nham sủi bọt bên trong nữa. Không khí trong đó bị sức nóng khủng khiếp thiêu đốt mà trở nên méo mó, vặn vẹo.
Phía bên phải là một hồ nước sâu tỏa ra hơi lạnh thấu xương. Sương trắng bốc lên như muốn đông cứng mọi thứ ngay tức khắc.
Lần này Lưu Viêm đã nhìn thấy rõ hình dạng hai viên cầu đó rồi. Nếu không phải vật trang trí hình trứng, thì đây có thể là hai quả trứng của loài động vật có hình thể rất lớn nào đó. Chúng đều có kích thước rất lớn, vỏ của chúng cũng rất đẹp.
Quả lơ lửng trên hồ nước lạnh băng có vỏ trứng màu trắng ngọc trong suốt, thỉnh thoảng lại hơi ánh xanh nhạt. Giống như một viên ngọc thạch to lớn, cao cấp, mang lại cảm giác mát lạnh và tinh khiết.
Còn ở bên phía rừng lửa, quả trứng có vỏ màu đỏ sẫm pha vàng, nhìn giống như dung nham đang nguội dần vậy. Trên bề mặt có những hoa văn tự nhiên như vết nứt, nhưng lại mang lại cảm giác thực chất chúng vô cùng cứng cáp, tỏa ra hơi nóng âm ỉ.
"Hình như thiếu thiếu thứ gì đó thì phải?"
"À, hai quả trứng này đáng ra phải có một ngọn lửa và dòng nước bao quanh mỗi cái chứ."
"Có phải muốn tôi tìm hai thứ kia cho hai quả trứng, đúng không nào?"
Không gian vẫn im lặng.
"Ai da. Để tôi tìm vậy."
Nói xong Lưu Viêm đi về con đường nhỏ hẹp ngăn cách hai khu vực nóng, lạnh kia. Hình như hai khu vực này cũng được dùng thứ gì ngăn cách rồi. Dù bên ngoài nhìn vào sẽ thấy bên trong có điều kiện nóng, lạnh rất khắc nghiệt, nhưng khi đứng gần vẫn không bị ảnh hưởng gì cả.
"Chắc đây là kết giới trong tiểu thuyết rồi. Cái này thuộc loại nào nhỉ? Thứ ở đây có lẽ để bảo vệ hai quả trứng bên trong, với lại còn trong suốt nữa. Nếu thế thì là kết giới phòng ngự rồi. Hay là ngăn cách? Kết giới ngăn cách là để cô lập không gian, còn phòng ngự để chặn đòn tấn công. Phòng ngự có ngăn được nhiệt độ ảnh hưởng đến bên ngoài không ta?"
"Mà trong này có ai nữa đâu mà cần phòng ngự nhỉ? Chủ nhân của không gian này đã muốn bảo vệ nó thì đâu thể tấn công nó được?"
"Ôi, mình còn chưa biết những thứ này gọi là gì cho chính xác nữa. Nhưng đây có phải không gian của những người tu tiên không, hay của một thế giới nào khác chế tạo ra? Nhưng nhìn mấy thứ như kết giới, hay mấy nơi khắc nghiệt như rừng lửa và hồ nước lạnh trước mặt thì nhìn giống tu tiên hơn đó."
"Vậy có không gian này rồi thì cũng coi như mình có khả năng được tu luyện rồi còn gì. Nói không chừng sẽ có một ngày, bảo vật hoặc công pháp tu luyện sẽ có trong này thôi. Thứ gì cũng cần có thời gian mà, nếu may mắn có lẽ cơ hội sẽ đến. Còn không cũng đành chịu vậy."
Lần trước cậu chỉ cố gắng va đập vào nó xem có thể phá ra một lỗ nhỏ hay không. Chắc lúc đó dùng lực quá mạnh, không cảm nhận được gì. Chỉ thấy giống như đang đập vào một bức từng vững chắc thôi, càng dùng sức tay với vai càng đau.
Nhưng mà bây giờ, khi nhẹ nhàng áp tay lên, tầng ánh sáng này lại cho cậu cảm giác như nó chỉ là một lớp nước mỏng vậy. Dòng năng lượng chuyển động nhẹ nhàng như mặt nước êm đềm xuôi theo dòng chảy. Không có một chút liên quan nào đến tầng sáng rắn chắc, đấm một cái là đau không chịu được như lần trước.
Lưu Viêm thử dùng một chút lực tay đẩy nhẹ trên bề mặt của nó, tầng ánh sáng rung nhẹ, mềm mại nhưng có một chút lực cản. Có lẽ nếu càng dùng lực tác động lên nó, thì nó cũng sẽ đáp trả lại lực tương tự.
Nhưng dù làm như thế nào thì cũng sẽ không thể xuyên qua nó được.
Lưu Viêm bắt đầu di chuyển lòng bàn tay đến các chỗ xung quanh. Khoảng một phút sau, cậu cảm nhận được có thứ gì đó trong cơ thể bị rút ra một chút. Dù chỉ là cảm giác thoáng qua, cậu nhanh chóng chuyển động mắt nhìn tầng sáng xung quanh lòng bàn tay. Một sợi ánh sáng có màu đỏ lọt vào mắt Lưu Viêm.
Nó đang xoay tròn một cách chóng mặt gần chỗ tay Lưu Viêm chạm vào. Cậu bỏ tay xuống chăm chú nhìn. Sợi ánh sáng màu đỏ đã biến mất. Khoảng vài giây sau, một vòng tròn chỉ lớn hơn bàn tay một chút đã hiện ra. Có rất nhiều hoa văn phức tạp bên trong vòng tròn.
Những đường nét của vòng tròn và hoa văn bên trong bắt đầu phát sáng. Có lẽ đây chính là cơ quan ẩn mới xuất hiện.
Lưu Viêm đưa tay lên, áp vào bên trong vòng tròn. Từ chỗ lòng bàn tay cậu áp lên, luồng ánh sáng chói mắt phát ra tứ phía. Lưu Viêm nhanh chóng lấy tay còn lại che mắt lại.
Khi Lưu Viêm bỏ tay xuống, một khung cảnh quen thuộc hiện ra ngay trước mắt cậu. Thứ mà cậu tưởng chỉ có trong mơ, bây giờ lại xuất hiện chân chân thật thật, còn là ở ngay trong không gian của cậu nữa. Có vẻ nơi này đã được chế tạo thành một khu vực riêng biệt trong không gian. Chia thành hai khu vực nhỏ.
Bên trái là rừng lửa đỏ rực. Trong mơ, ở khoảng cách xa chỉ thấy mỗi lửa là lửa, nhưng bây giờ nhìn gần hơn Lưu Viêm mới thấy có một hồ dung nham sủi bọt bên trong nữa. Không khí trong đó bị sức nóng khủng khiếp thiêu đốt mà trở nên méo mó, vặn vẹo.
Phía bên phải là một hồ nước sâu tỏa ra hơi lạnh thấu xương. Sương trắng bốc lên như muốn đông cứng mọi thứ ngay tức khắc.
Lần này Lưu Viêm đã nhìn thấy rõ hình dạng hai viên cầu đó rồi. Nếu không phải vật trang trí hình trứng, thì đây có thể là hai quả trứng của loài động vật có hình thể rất lớn nào đó. Chúng đều có kích thước rất lớn, vỏ của chúng cũng rất đẹp.
Quả lơ lửng trên hồ nước lạnh băng có vỏ trứng màu trắng ngọc trong suốt, thỉnh thoảng lại hơi ánh xanh nhạt. Giống như một viên ngọc thạch to lớn, cao cấp, mang lại cảm giác mát lạnh và tinh khiết.
Còn ở bên phía rừng lửa, quả trứng có vỏ màu đỏ sẫm pha vàng, nhìn giống như dung nham đang nguội dần vậy. Trên bề mặt có những hoa văn tự nhiên như vết nứt, nhưng lại mang lại cảm giác thực chất chúng vô cùng cứng cáp, tỏa ra hơi nóng âm ỉ.
"Hình như thiếu thiếu thứ gì đó thì phải?"
"À, hai quả trứng này đáng ra phải có một ngọn lửa và dòng nước bao quanh mỗi cái chứ."
"Có phải muốn tôi tìm hai thứ kia cho hai quả trứng, đúng không nào?"
Không gian vẫn im lặng.
"Ai da. Để tôi tìm vậy."
Nói xong Lưu Viêm đi về con đường nhỏ hẹp ngăn cách hai khu vực nóng, lạnh kia. Hình như hai khu vực này cũng được dùng thứ gì ngăn cách rồi. Dù bên ngoài nhìn vào sẽ thấy bên trong có điều kiện nóng, lạnh rất khắc nghiệt, nhưng khi đứng gần vẫn không bị ảnh hưởng gì cả.
"Chắc đây là kết giới trong tiểu thuyết rồi. Cái này thuộc loại nào nhỉ? Thứ ở đây có lẽ để bảo vệ hai quả trứng bên trong, với lại còn trong suốt nữa. Nếu thế thì là kết giới phòng ngự rồi. Hay là ngăn cách? Kết giới ngăn cách là để cô lập không gian, còn phòng ngự để chặn đòn tấn công. Phòng ngự có ngăn được nhiệt độ ảnh hưởng đến bên ngoài không ta?"
"Mà trong này có ai nữa đâu mà cần phòng ngự nhỉ? Chủ nhân của không gian này đã muốn bảo vệ nó thì đâu thể tấn công nó được?"
"Ôi, mình còn chưa biết những thứ này gọi là gì cho chính xác nữa. Nhưng đây có phải không gian của những người tu tiên không, hay của một thế giới nào khác chế tạo ra? Nhưng nhìn mấy thứ như kết giới, hay mấy nơi khắc nghiệt như rừng lửa và hồ nước lạnh trước mặt thì nhìn giống tu tiên hơn đó."
"Vậy có không gian này rồi thì cũng coi như mình có khả năng được tu luyện rồi còn gì. Nói không chừng sẽ có một ngày, bảo vật hoặc công pháp tu luyện sẽ có trong này thôi. Thứ gì cũng cần có thời gian mà, nếu may mắn có lẽ cơ hội sẽ đến. Còn không cũng đành chịu vậy."
Chỉnh sửa cuối: