4 ❤︎ Bài viết: 4 Tìm chủ đề
570 5
Kiếm tiền
sang trang đã kiếm được 5700 đ
Trả Giá Cho Sự Nóng Giận

Tôi từng nghĩ rằng tức giận là một quyền lợi của con người. Khi bị ai đó làm tổn thương, tôi có quyền nổi nóng, có quyền nói ra những lời cay nghiệt, có quyền trút giận lên mọi thứ xung quanh. Nhưng tôi đã quên rằng, cơn giận dữ cũng giống như ngọn lửa-nó không chỉ thiêu đốt người khác, mà còn đốt cháy chính mình.

Tôi nhớ rõ ngày hôm đó. Thời gian đó, công việc dồn dập, tâm trạng tôi đã sẵn bức bối. Khi về nhà, tôi chỉ mong có một chút yên tĩnh. Nhưng vừa bước vào cửa, tôi đã nghe thấy con trai làm đổ một ly nước lên sàn, kéo theo những mảnh vỡ của chiếc ly yêu thích của tôi. Chẳng suy nghĩ, tôi hét lên, giọng gay gắt đến mức chính tôi cũng bất ngờ. Con tôi sững người, mắt nó mở to, tràn đầy sợ hãi. Nó lắp bắp định giải thích, nhưng tôi không để nó kịp nói. Tôi chỉ biết mình đang giận, và tôi trút hết mọi bực dọc lên nó. Giờ nghĩ lại tim tôi thắt lại khi nhớ lại gương mặt sợ hãi của con tôi.

Tối hôm đó, tôi nằm trên giường, lòng vẫn còn dư âm của cơn giận. Nhưng rồi khi nhìn sang con trai, tôi thấy nó nằm quay lưng lại, đôi vai nhỏ run run. Lần đầu tiên tôi nhận ra, cơn nóng giận của tôi không chỉ làm tổn thương người khác, mà còn tạo ra một khoảng cách vô hình giữa hai mẹ con. Tôi muốn ôm con vào lòng, muốn xin lỗi, nhưng tôi lại sợ. Sợ rằng những lời nói ban chiều đã khắc sâu vào lòng nó, sợ rằng một câu xin lỗi không thể xóa đi vết thương mà tôi đã gây ra.

Sáng hôm sau, tôi quyết định sửa sai. Tôi ngồi xuống bên con, nhẹ nhàng nói lời xin lỗi. Con trai tôi không trách móc, không giận dỗi, chỉ đơn giản ôm tôi và nói: "Con không buồn mẹ đâu, nhưng mẹ đừng la con như vậy nữa nhé." Nghe những lời ấy, tim tôi như thắt lại. Hóa ra, điều con cần không phải là sự hoàn hảo của tôi, mà là sự dịu dàng và kiên nhẫn.

Từ đó, tôi học được một điều: Nóng giận là bản năng, nhưng kiềm chế mới là bản lĩnh. Tôi không thể tránh được những lúc bực bội, nhưng tôi có thể chọn cách phản ứng với nó. Bởi vì đôi khi, chỉ một phút nóng nảy có thể để lại những vết thương suốt đời-không phải trên da thịt, mà là trong trái tim của những người ta yêu thương nhất.
 
103 ❤︎ Bài viết: 14 Tìm chủ đề
Trả Giá Cho Sự Nóng Giận

Tôi từng nghĩ rằng tức giận là một quyền lợi của con người. Khi bị ai đó làm tổn thương, tôi có quyền nổi nóng, có quyền nói ra những lời cay nghiệt, có quyền trút giận lên mọi thứ xung quanh. Nhưng tôi đã quên rằng, cơn giận dữ cũng giống như ngọn lửa-nó không chỉ thiêu đốt người khác, mà còn đốt cháy chính mình.

Tôi nhớ rõ ngày hôm đó. Thời gian đó, công việc dồn dập, tâm trạng tôi đã sẵn bức bối. Khi về nhà, tôi chỉ mong có một chút yên tĩnh. Nhưng vừa bước vào cửa, tôi đã nghe thấy con trai làm đổ một ly nước lên sàn, kéo theo những mảnh vỡ của chiếc ly yêu thích của tôi. Chẳng suy nghĩ, tôi hét lên, giọng gay gắt đến mức chính tôi cũng bất ngờ. Con tôi sững người, mắt nó mở to, tràn đầy sợ hãi. Nó lắp bắp định giải thích, nhưng tôi không để nó kịp nói. Tôi chỉ biết mình đang giận, và tôi trút hết mọi bực dọc lên nó. Giờ nghĩ lại tim tôi thắt lại khi nhớ lại gương mặt sợ hãi của con tôi.

Tối hôm đó, tôi nằm trên giường, lòng vẫn còn dư âm của cơn giận. Nhưng rồi khi nhìn sang con trai, tôi thấy nó nằm quay lưng lại, đôi vai nhỏ run run. Lần đầu tiên tôi nhận ra, cơn nóng giận của tôi không chỉ làm tổn thương người khác, mà còn tạo ra một khoảng cách vô hình giữa hai mẹ con. Tôi muốn ôm con vào lòng, muốn xin lỗi, nhưng tôi lại sợ. Sợ rằng những lời nói ban chiều đã khắc sâu vào lòng nó, sợ rằng một câu xin lỗi không thể xóa đi vết thương mà tôi đã gây ra.

Sáng hôm sau, tôi quyết định sửa sai. Tôi ngồi xuống bên con, nhẹ nhàng nói lời xin lỗi. Con trai tôi không trách móc, không giận dỗi, chỉ đơn giản ôm tôi và nói: "Con không buồn mẹ đâu, nhưng mẹ đừng la con như vậy nữa nhé." Nghe những lời ấy, tim tôi như thắt lại. Hóa ra, điều con cần không phải là sự hoàn hảo của tôi, mà là sự dịu dàng và kiên nhẫn.

Từ đó, tôi học được một điều: Nóng giận là bản năng, nhưng kiềm chế mới là bản lĩnh. Tôi không thể tránh được những lúc bực bội, nhưng tôi có thể chọn cách phản ứng với nó. Bởi vì đôi khi, chỉ một phút nóng nảy có thể để lại những vết thương suốt đời-không phải trên da thịt, mà là trong trái tim của những người ta yêu thương nhất.

Chào bạn nha. Đọc bài viết của bạn thì mình lại thấy bản thân mình của trước kia. Mình cũng đã từng rất hay buông những lời làm tổn thương người khác khi nóng giận như vậy. Mình tự cho mình cái quyền được nổi giận với những người xung quanh. Hễ áp lực, mệt mỏi chuyện gì đó bên ngoài, mình lại về trút giận hết lên họ; không cần biết rằng họ ngày hôm đó có ổn không hay cảm giác của họ ra sao. Nhưng mãi sau này mình mới nhận ra rằng, những lời mình nói ra lúc đó nghĩ thì có vẻ không có gì, nhưng thật ra nó như vết dao cứa vào tim họ vậy. Nên từ đó đến tận giờ, mình vẫn đang cố gắng học cách kiềm chế cảm xúc, kiềm chế những cơn nóng giận của mình. Tuy là chưa hoàn hảo lắm đâu nhưng mình đã nhận ra sự cải thiện rõ ràng rồi đó. Cuối cùng, chúc bạn luôn hạnh phúc và vui vẻ mỗi ngày nhé!
 
1,031 ❤︎ Bài viết: 464 Tìm chủ đề
Thật ra cũng còn tùy người. Như với kẻ thù hay những ai từng khinh thường, xa lánh tôi hay những ai tôi ghét. Thì có thể tôi sẽ không chửi.

Nhưng chắc chắn, trong thâm tâm, tôi đã không vui vẻ gì khi gặp chúng nó. Nên với kẻ thù, những ai từng khinh thường, xa lánh tôi hay những ai tôi ghét. Tôi không chửi chúng nó đã là kiềm chế lắm rồi.
 
21 ❤︎ Bài viết: 30 Tìm chủ đề
Ai cũng có phải có lúc nóng giận, chủ yếu là nên biết điều chỉnh sao cho phù hợp thôi. Trước mắt là không làm tổn thương người khác, sau lưng là tự chừa cho mình 1 đường lui. Cảm xúc nóng giận là cảm xúc muốn bạn dừng lại 1 hành động nào đó và bảo vệ bạn được an toàn. Ví dụ như mình, nếu mình gặp người tử tế, mình sẽ tử tế. Nhưng nếu gặp người bôi nhọ mình, thoái thác mình, mình cũng cần phải dùng lời lẽ hay bày tỏ thái độ để họ dừng lại ngay hành động và cảm xúc ấy đi. Không nhục mạ và hạ thấp họ nhưng mình đặt ranh giới rõ ràng. Và điều tiết là điều cần thiết.
 
472 ❤︎ Bài viết: 579 Tìm chủ đề
Đọc bài viết "Trả Giá Cho Sự Nóng Giận" của bạn, mình thật sự thấy đồng cảm. Mình cũng từng giống bạn - từng nghĩ rằng tức giận là quyền của mình, rằng khi mình mệt mỏi hay bị tổn thương thì việc nổi nóng là điều dễ hiểu. Nhưng sau vài lần như thế, mình mới nhận ra, hóa ra người bị tổn thương nhiều nhất lại chính là những người mình thương yêu nhất.

Mình nhớ rõ một lần, cách đây không lâu. Hôm đó công việc dồn dập, đầu óc mình quay cuồng, người thì mệt mỏi. Vừa về đến nhà, em gái làm đổ cốc nước lên bàn, ướt cả đống giấy tờ mình để đó. Chỉ là chuyện nhỏ thôi, nhưng chẳng hiểu sao mình nổi giận thật to. Mình quát em, nói những lời mà nghĩ lại giờ vẫn thấy xấu hổ. Em đứng yên, mắt đỏ hoe, rồi lặng lẽ đi vào phòng. Lúc đó mình vẫn cho rằng mình "có lý", rằng em sai.

Nhưng tối đến, khi nhìn thấy em đang cố lau khô từng tờ giấy bị ướt, mình bỗng thấy nhói lòng. Mình nhận ra mình không chỉ làm hỏng giấy tờ, mà còn làm tổn thương một người chỉ muốn giúp đỡ mình. Cái cảm giác ấy thật sự khiến mình áy náy mãi. Hóa ra, chỉ một lời nói trong lúc giận cũng có thể tạo ra khoảng cách giữa hai người.

Sáng hôm sau, mình đến bên em và nói lời xin lỗi. Em chỉ cười, nói nhẹ rằng: "Không sao đâu, miễn là lần sau anh đừng la em như vậy nữa nha anh." Câu nói đơn giản nhưng khiến mình thấy xót xa vô cùng. Hóa ra điều người ta cần đâu phải một người hoàn hảo, mà là một người biết dịu dàng khi nóng giận.

Từ đó, mình tập kiềm chế hơn. Mỗi khi cảm thấy cơn bực dọc dâng lên, mình cố gắng hít sâu, im lặng vài giây, hoặc đi ra chỗ khác. Không dễ đâu, nhưng mình hiểu rằng, nóng giận là bản năng – còn kiềm chế mới là bản lĩnh. Nhiều lúc, chỉ cần bình tĩnh thêm một chút, mọi chuyện sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Giờ đây, mỗi khi sắp nổi nóng, mình nhớ lại ánh mắt buồn của em hôm ấy. Nó như một lời nhắc rằng, đôi khi chỉ một phút thiếu kiềm chế có thể khiến ta hối hận cả đời. Và mình cũng nhận ra, người biết kiềm chế không phải là người yếu đuối – mà là người thật sự mạnh mẽ, bởi họ có thể chiến thắng được chính bản thân mình.​
 
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back