1 người đang xem
209 0
Bài Thơ: Tôi xin lỗi vì rằng tôi lại viết

Tác Giả: Đứa Trẻ Mù Lòa

Thể Thơ :(Tự Do)​

Những đêm đen cô độc, tôi lại nhớ về người bằng những kỉ niệm mà người đã lãng quên, và tôi sợ thời gian tàn độc khiến tôi rồi cũng sẽ quên, thế nên rằng tôi lại viết, và tôi xin lỗi vì rằng tôi lại viết..

Tôi xin lỗi vì rằng tôi lại viết

Tiếng hát kẻ mộng du cứ hiện mãi trong đầu

Nỗi buồn chất vào cho đầy bình sứ rỗng

Ủ lâu ngày thành men rượu thật say

Người có hay khi tôi nhìn người dưới mắt nai

Tôi ngơ ngác sợ như cái nơ người cài trên mái tóc

Không giữ nổi tóc người dày sầu muộn

Xõa bung ra che hai má người hồng.

Bỗng tôi như con ve cuối mùa hạ van lơn

Hát khúc thụy du sợ tan mùa nắng vội

Gọi người đến trong mơ khi trời tối..

Tôi cài lại nơ lên mái tóc muộn sầu!

Như lần ấy bọn mình cùng ủ rủ..

Như lần ấy bọn mình từng xanh xao..


HẾT
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back