Bài viết: 99 Tìm chủ đề
CHƯƠNG 21-Q4 (H)

[HIDE-THANKS]"Em thật dâm đãng, tiểu hồ ly tinh! Thứ của em kẹp tôi sướng muốn chết! Miệng bên dưới cũng đói khát như cái miệng bên trên của em! Còn muốn nữa không? Tôi không ngại đút em ăn no đâu!"

Nam nhân hơi rướn người về trước, một ngón tay chèn vào miệng chơi đùa với chiếc lưỡi Hứa thiếu, nước miếng vương vãi khắp khóe miệng hắn. Kèm theo động tác liên tục thúc vào, Hứa thiếu đã bắn ra đầy ra giường, thân thể chật vật thở dốc, hậu huyệt theo từng đợt hít thở mà thít chặt, liền sau đó thứ to lớn bên dưới rút ra, thân thể Hứa thiếu bị lật lại, tính khí kia bị nam nhân nắm lấy bắn đầy lên mặt Hứa thiếu. Hứa thiếu nằm xuống giường thở dốc. Chưa kịp, thân thể lần nữa bị dựng dậy. Lần này lại là một tư thế khác.

* * *

Tỉnh dậy lần hai thì Hứa thiếu thấy đang nằm trước ghế đá công viên, chỗ trước đó đã nói chuyện điện thoại cùng Hoa Thiếu Vinh. Thân thể chật vật đau đớn như có vạn con kỵ mã chạy qua. Eo mỏi nhừ, môi đau rát, hậu huyệt dường như vẫn còn đang chảy máu dính nhớp. Hắn lê từng bước trở về Hứa gia. Tuy đau đớn nhưng hắn vô cùng thích thú, không biết đến khi nào mới có thể gặp lại người đó lần nữa? Hắn nhìn trên cổ tay mình bị xiềng xích làm cho chảy máu, liền vươn lưỡi đến liếm một cái, miệng còn khẽ cười. Thật đây cũng là một dạng biến thái mà Hứa thiếu không may mắc phải, chính là thích bị ngược đãi. Lúc này khoảng ba giờ sáng, hắn lê thân trở về nhà nằm dưỡng sức. Ngày mai còn đến Hứa thị thực hiện kế hoạch của mình.

* * *

Khi ánh nắng ban mai xuyên qua ô cửa kính nhảy nhót khắp phòng thì Hoàng Chính Du cũng tỉnh giấc. Y theo thói quen sờ sờ người bên cạnh nhưng chỉ là một mảng trống không. Hoàng thượng nhỏ chạy mất chính là suy nghĩ đầu tiên của y, liền sau đó bật người ngồi dậy định nhảy xuống giường thì chân liền giật lại, suýt nữa đã đạp trúng hoàng thượng nhỏ. Hắn đang trùm mềm làm ổ dưới sàn nhà. Chiếc chăn trùm kín chỉ để lộ phần gương mặt từ chiếc mũi trở lên. Hắn đang nằm nghiêng, hơi thở đều đều lên xuống. Hoàng tổng nhếch khóe môi lên thành một đường cong, rõ ràng đêm qua sau khi "hành lạc" xong thì hoàng thượng đã ngủ say đến nỗi bản thân rơi xuống sàn cũng không hề hay biết. Hài tử nhà y chừng nào mới lớn đây chứ? Không phải khuya nay vừa làm lễ trưởng thành cho hắn hay sao?

Hoàng Chính Du từ từ chạm chân xuống sàn, ngồi xổm một bên từ từ vén chiếc chăn liền lộ ra gương mặt trắng nõn nộn nộn, vừa nhìn liền muốn đại khai sát giới. Rõ ràng chính là yêu nghiệt, một yêu tinh giấu trong gương mặt trẻ thơ luôn khiến y không thể tự khống chế mình. Chân mày tựa nét vẽ, lông mi dày cong cong tựa cánh quạt ngự trị trên đôi mắt hai mí rõ rệt, chiếc mũi cao nhỏ với một điểm gồ lên ngay gốc mũi như một dấu chấm phẩy đầy liêu nhân, bờ môi căng mọng vì cấu xé đêm qua còn lại một mảnh đỏ tươi.

Hoàng thượng nhỏ nằm nghiêng khóe môi còn vương một chút nước miếng sóng sánh ánh bạc. Rõ ràng chính là tật xấu, nhưng dưới con mắt của Hoàng tổng chính là đang câu hồn đoạt phách y. Tàn nhẫn, rõ ràng là tàn nhẫn nga, Hoàng tổng thân kinh bách chiến, chưa từng bại dưới tay bất kỳ ai, tình trường đầy rẫy, nam nữ quỳ dưới chân y cầu hoan như rạ, vì sao phải rơi vào thảm họa này chứ, kiếp trước đã như thế, kiếp này cũng không hề thay đổi. Thật không còn thiên lý!

Hoàng tổng tiến đến kéo chăn hở ra một đoạn liền hiện ra xương quai xanh cùng lồng ngực trắng nõn, tuy không thể nhìn thấy thứ gì bên dưới, nhưng Hoàng tổng biết nhũ tiêm nằm dưới lớp áo vẫn còn sưng tấy, chính là do bị y đêm qua cắn đến sưng. Thật muốn lần nữa "làm" hài tử này. Nghiêm túc nhớ lại thì hoàng thượng vẫn chưa bị "làm" đâu, chỉ toàn là y hầu hạ hoàng thượng đi. Ngẫm ngẫm, vật trong quần Hoàng tổng lại dựng đứng. Thời khắc buổi sáng khó xử lại còn là nhìn thấy ái nhân quyến rũ như yêu tinh bên cạnh như vậy, hỏi Hoàng tổng còn có thể tiếp tục đứng đắn hay sao?

Nghĩ nghĩ, Hoàng tổng phút chốc trèo lên người hoàng thượng, hai chân đặt bên hông hắn, khom người xuống mút vào đôi môi đang hé ra kia mà nút mạnh vào một cái.

"Ưm.."

Hoàng thượng nhỏ mới sáng sớm đang mơ thấy mình nhai một con gà nướng thật thơm. A Tứ một bên cầu xin hắn ăn rau, một bên không ngừng vả vào mặt mình, nhưng hắn không có quan tâm đến, a Tứ dường như bị đánh đến sinh nghiện nên hắn cũng không miễn cưỡng. Bất quá bảo hắn từ bỏ món gà thì càng không thể. Đang nhai nhai thì cảm thấy muốn nghẹt thở, hình như do gà cho vào miệng quá đầy đi, hắn ra sức nuốt nuốt nhai nhai nhưng càng nhai càng nuốt càng cảm thấy khó thở.

"Ưm.."[/HIDE-THANKS]
 
Last edited by a moderator:
Chia sẻ bài viết
Status
Không mở trả lời sau này.

Những người đang xem chủ đề này

Back