Chương 10: Lựa chọn
Trong một khoảnh khắc, D đã thể hiện sự thương hại với thằng nhóc. Một lần nữa, D lại bất lực đứng nhìn một sinh mạng bị cướp đi trước mắt mình. Hơn ai hết, D hiểu được giá trị của sinh mạng đó, dù thằng nhóc có làm sai gì đi chăng nữa. Tôi thì không hiểu được những giá trị đó, phần vì tôi vẫn còn gia đình, còn ý nghĩa với cuộc sống này nên tôi không thể hiểu được sự mất mát đó đau đớn như thế nào. Nhưng quan trọng hơn, tôi hiểu rằng đó là con đường mà thằng bé đã chọn. Nó chọn trở thành một kẻ đứng trên con người, nó đã chiến đấu với thứ sức mạnh đáng nguyền rủa đó mà không có một chút hối tiếc như D. Khoảnh khắc thằng bé ra đi thật máu me, ghê rợn và vô nhân tính, nhưng tôi thấy nó thật đẹp. Đó là một ngọn lửa đã cháy hết mình cho đến lúc tắt hẳn. Nụ cười cuối cùng của thằng bé thánh thiện hơn bao giờ hết. Trong những lần gặp nó, đó hẳn là một nụ cười thật sự, một nụ cười của một người đã sống hết mình cho đến lúc chết.
Chúng tôi trở lại căn nhà. Mọi người đã tập hợp lại theo yêu cầu của I.
- Tôi muốn nói cho mọi người nghe về thông điệp tôi nhận được. Vị chúa của tôi đã nói rằng ngoài tôi ra còn bốn người nữa, và 4 cô cậu đã xuất hiện tại đây. Tôi tin rằng chúng ta là những người được đại diện cho Chúa trời. Ngày hôm qua, tôi đã nhận được thêm một thông điệp nữa. Tôi, D, L và V cần phải tập luyện để phát huy được hết những khả năng còn tiềm ẩn của mình. Khi thời điểm đến, một vị thủ lĩnh sẽ xuất hiện để dẫn dắt chúng ta đến với cuộc chiến cuối cùng. Nhưng thời điểm đó là khi nào thì tôi không được biết.
"Dẹp đi, thật vớ vẩn. Đó là những điều được nói ra từ miệng ông. Chả có lí do gì để tôi tin vào những điều đó cả. Tôi được ban cho sức mạnh này, vậy làm gì với nó là quyền của tôi. Tại sao tôi lại phải đi hợp sức với các người vì cuộc chiến vớ vẩn nào đấy." - L gay gắt lên tiếng.
- Tôi cũng không có quyền ép cậu, nhưng thử suy nghĩ lại những gì đã xảy ra xem những điều tôi nói có hợp lý không. Cậu nên nhớ tôi là Tai, tôi là người được ban đặc ân để nghe những thông điệp. Nếu cậu hiểu rằng chúng ta là những người được chọn, vậy cậu cũng phải hiểu rằng sức mạnh này là để phục vụ cho một mục đích nào đó. Nếu bản thân cậu thấy biết ơn khi được chọn để trao cho sức mạnh này, thì ít nhất cũng phải trả ơn chứ.
- Tôi không quan tâm, đó là chuyện của các người. Nếu sức mạnh này đã thuộc về tôi, tôi muốn làm gì với nó là việc của tôi. Giờ tôi vẫn còn việc cần phải làm, không có thời gian để ở đây cãi nhau. Còn nếu nghĩ rằng có thể cản được tôi thì cứ thử xem, kể cả mày D ạ, tao không ngán mày. Còn V và E, hai người muốn đi cùng tôi hay không thì tùy.
"Xin lỗi anh, nhưng I nói đúng, và sứ mệnh của tôi là gắn kết năm người chúng ta nên tôi phải ở lại đây. Tôi mong anh hãy thay đổi lại suy nghĩ của mình. Nếu không có anh, chúng ta không thể làm gì trong cuộc chiến sắp tới được." - E níu giữ L.
"Còn tao thì vốn chưa bao giờ cùng phe với bất kì ai. Điều duy nhất tao thấy hứng thú bây giờ là được chứng kiến cuộc chiến sắp tới. Nên mày đi đâu cũng chả ảnh hưởng gì đến tao cả." - E lên tiếng cùng với một tràng cười ghê rợn.
Dường như xích mích từ trước giữa D và L vẫn chưa hết dù họ vừa mới hợp tác để dành được chiến thắng. D không nói gì, còn tôi thì không thấy mình cần phải nói gì cả. Dù sao thì tôi cũng không nằm trong mối liên kết của họ. Điều duy nhất tôi quan tâm bây giờ là những lời nói của thiên sứ kia. Những thắc mắc của D đã được giải đáp phần nào. Nhưng tuyệt nhiên không có một chút manh mối gì về những thứ mà tôi đang tìm hiểu về bản thân mình. Cuộc chiến sắp tới có thể có những thứ tôi đang tìm kiếm, nhưng chẳng thể nói trước được điều gì cả. Dù có ở đây tôi cũng không giúp được gì cho D. Chính vì vậy, tôi quyết định sẽ đi cùng L.
D lên tiếng:
- Nếu mày muốn đi, tao sẽ đi cùng mày. Tao không cần biết sứ mệnh hay thông điệp khỉ gió gì dành cho tao và mấy người này quan trọng như thế nào. Đối với tao bây giờ, mày mới là quan trọng nhất.
Rồi D quay ra nói với ba người kia:
- Ba người cũng đã nghe rồi đấy, tôi rất tiếc vì không thể ở lại. Nhưng không có nghĩa là tôi không có trách nhiệm. Khi thủ lĩnh xuất hiện, hãy gọi cho tôi. Tôi sẽ quay lại để tham gia cuộc chiến.
Sau khi từ biệt, tôi và D lên đường. Tôi đã bàn với D, chúng tôi quyết định sẽ tìm hiểu xem "Người" mà cô nàng thiên thần kia đã nhắc tới hôm trước là ai. Nhưng có lẽ việc tìm kiếm sẽ rất khó khăn vì không có một chút manh mối nào. Đột nhiên, D nói:
- Này thiên thần, cô nói rằng "Người" muốn gặp bạn tôi đúng không, hãy đưa chúng tôi đến đó đi.
- Sao tự nhiên mày lại nói 1 mình thế, hay cô ta đang ở đây à.
- Chờ tí đi.
Thiên thần đó bay đến, đáp xuống trước mặt chúng tôi. Cô ta cười và nói:
- Thật không ngờ, cậu rất giỏi đấy. Tôi không nghĩ rằng chỉ đánh nhau với A mà cậu cũng có thể tự phát triển được khả năng đó. Nếu mọi người đã đồng ý, tôi rất vui lòng được đưa ba vị đến gặp Người. Giờ thì chúng ta đi thôi.
Thoắt cái, chúng tôi đã được đưa đến nơi gặp mặt. Đây là một nơi tuyệt đẹp được bài trí như một nhà thờ với toàn 2 màu trắng và vàng. Bỗng nhiên, thiên thần dừng lại và nói:
- Giờ D và L sẽ phải chờ ở ngoài này. Câu chuyện sắp tới không thể để cho bất cứ ai biết, kể cả cận thần như tôi.
Sau khi D, L và thiên thần dừng lại, tôi bất tỉnh. Đến lúc tỉnh dậy, tôi đã ở bên ngoài cùng với 3 người họ.
Chúng tôi trở lại căn nhà. Mọi người đã tập hợp lại theo yêu cầu của I.
- Tôi muốn nói cho mọi người nghe về thông điệp tôi nhận được. Vị chúa của tôi đã nói rằng ngoài tôi ra còn bốn người nữa, và 4 cô cậu đã xuất hiện tại đây. Tôi tin rằng chúng ta là những người được đại diện cho Chúa trời. Ngày hôm qua, tôi đã nhận được thêm một thông điệp nữa. Tôi, D, L và V cần phải tập luyện để phát huy được hết những khả năng còn tiềm ẩn của mình. Khi thời điểm đến, một vị thủ lĩnh sẽ xuất hiện để dẫn dắt chúng ta đến với cuộc chiến cuối cùng. Nhưng thời điểm đó là khi nào thì tôi không được biết.
"Dẹp đi, thật vớ vẩn. Đó là những điều được nói ra từ miệng ông. Chả có lí do gì để tôi tin vào những điều đó cả. Tôi được ban cho sức mạnh này, vậy làm gì với nó là quyền của tôi. Tại sao tôi lại phải đi hợp sức với các người vì cuộc chiến vớ vẩn nào đấy." - L gay gắt lên tiếng.
- Tôi cũng không có quyền ép cậu, nhưng thử suy nghĩ lại những gì đã xảy ra xem những điều tôi nói có hợp lý không. Cậu nên nhớ tôi là Tai, tôi là người được ban đặc ân để nghe những thông điệp. Nếu cậu hiểu rằng chúng ta là những người được chọn, vậy cậu cũng phải hiểu rằng sức mạnh này là để phục vụ cho một mục đích nào đó. Nếu bản thân cậu thấy biết ơn khi được chọn để trao cho sức mạnh này, thì ít nhất cũng phải trả ơn chứ.
- Tôi không quan tâm, đó là chuyện của các người. Nếu sức mạnh này đã thuộc về tôi, tôi muốn làm gì với nó là việc của tôi. Giờ tôi vẫn còn việc cần phải làm, không có thời gian để ở đây cãi nhau. Còn nếu nghĩ rằng có thể cản được tôi thì cứ thử xem, kể cả mày D ạ, tao không ngán mày. Còn V và E, hai người muốn đi cùng tôi hay không thì tùy.
"Xin lỗi anh, nhưng I nói đúng, và sứ mệnh của tôi là gắn kết năm người chúng ta nên tôi phải ở lại đây. Tôi mong anh hãy thay đổi lại suy nghĩ của mình. Nếu không có anh, chúng ta không thể làm gì trong cuộc chiến sắp tới được." - E níu giữ L.
"Còn tao thì vốn chưa bao giờ cùng phe với bất kì ai. Điều duy nhất tao thấy hứng thú bây giờ là được chứng kiến cuộc chiến sắp tới. Nên mày đi đâu cũng chả ảnh hưởng gì đến tao cả." - E lên tiếng cùng với một tràng cười ghê rợn.
Dường như xích mích từ trước giữa D và L vẫn chưa hết dù họ vừa mới hợp tác để dành được chiến thắng. D không nói gì, còn tôi thì không thấy mình cần phải nói gì cả. Dù sao thì tôi cũng không nằm trong mối liên kết của họ. Điều duy nhất tôi quan tâm bây giờ là những lời nói của thiên sứ kia. Những thắc mắc của D đã được giải đáp phần nào. Nhưng tuyệt nhiên không có một chút manh mối gì về những thứ mà tôi đang tìm hiểu về bản thân mình. Cuộc chiến sắp tới có thể có những thứ tôi đang tìm kiếm, nhưng chẳng thể nói trước được điều gì cả. Dù có ở đây tôi cũng không giúp được gì cho D. Chính vì vậy, tôi quyết định sẽ đi cùng L.
D lên tiếng:
- Nếu mày muốn đi, tao sẽ đi cùng mày. Tao không cần biết sứ mệnh hay thông điệp khỉ gió gì dành cho tao và mấy người này quan trọng như thế nào. Đối với tao bây giờ, mày mới là quan trọng nhất.
Rồi D quay ra nói với ba người kia:
- Ba người cũng đã nghe rồi đấy, tôi rất tiếc vì không thể ở lại. Nhưng không có nghĩa là tôi không có trách nhiệm. Khi thủ lĩnh xuất hiện, hãy gọi cho tôi. Tôi sẽ quay lại để tham gia cuộc chiến.
Sau khi từ biệt, tôi và D lên đường. Tôi đã bàn với D, chúng tôi quyết định sẽ tìm hiểu xem "Người" mà cô nàng thiên thần kia đã nhắc tới hôm trước là ai. Nhưng có lẽ việc tìm kiếm sẽ rất khó khăn vì không có một chút manh mối nào. Đột nhiên, D nói:
- Này thiên thần, cô nói rằng "Người" muốn gặp bạn tôi đúng không, hãy đưa chúng tôi đến đó đi.
- Sao tự nhiên mày lại nói 1 mình thế, hay cô ta đang ở đây à.
- Chờ tí đi.
Thiên thần đó bay đến, đáp xuống trước mặt chúng tôi. Cô ta cười và nói:
- Thật không ngờ, cậu rất giỏi đấy. Tôi không nghĩ rằng chỉ đánh nhau với A mà cậu cũng có thể tự phát triển được khả năng đó. Nếu mọi người đã đồng ý, tôi rất vui lòng được đưa ba vị đến gặp Người. Giờ thì chúng ta đi thôi.
Thoắt cái, chúng tôi đã được đưa đến nơi gặp mặt. Đây là một nơi tuyệt đẹp được bài trí như một nhà thờ với toàn 2 màu trắng và vàng. Bỗng nhiên, thiên thần dừng lại và nói:
- Giờ D và L sẽ phải chờ ở ngoài này. Câu chuyện sắp tới không thể để cho bất cứ ai biết, kể cả cận thần như tôi.
Sau khi D, L và thiên thần dừng lại, tôi bất tỉnh. Đến lúc tỉnh dậy, tôi đã ở bên ngoài cùng với 3 người họ.