Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 20: Xông pha nơi biển lớn

53671774548_f1d1b36829_o.jpg


Biển rộng sông dài, nuôi chí lớn

Trời cao núi thẳm, vững bước chân

Không khí của buổi tiệc đã vui lại càng vui hơn, mọi người đều say sưa trong men rượu nồng. Từng người, từng người một đều đến nâng ly chúc mừng thiếu chủ Hào Nam quán quân đại hội, đệ nhất nhân của Hạ Lâm đương thời. Tộc nhân họ Trịnh không ngăn nổi niềm vui sướng dâng trào, tin vui nối tiếp nhau ùa đến. Họ như thể đã cầm nắm được tương lai tốt đẹp trong lòng bàn tay của mình.

Thời gian khoảng một canh giờ qua đi kể từ khi trận đấu kết thúc, Hào Nam đã được rảnh rang phần nào, vừa lúc Lý lão tổ đi tới trên tay cầm tờ khế ước xác nhận hai thành phân chia khu vực quản lý và khai thác mỏ mà Lý gia vừa nhận được từ đại hội. Ông ta nói:

"Bây giờ là của cậu."

Không khí yến tiệc bỗng ngưng đọng, chỉ còn lại âm thanh của sự tĩnh lặng, mọi người dừng hình dõi theo phản ứng của Hào Nam. Còn hắn lại từ tốn, đĩnh đạc đưa ra chủ ý hữu hảo, đáng tin cậy:

"Tốt! Đúng là 'tư cách' của một vị lãnh tụ, một vị đứng đầu của một đại gia tộc. Tại hạ bội phục! Lý lão tổ có thể giữ lại tờ khế ước này, mọi chuyện có thể thương lượng sau."

Lý lão tổ đi từ ngạc nhiên đến vui mừng khôn xiết nhưng cũng chỉ có thể đem 'tư cách' ra để 'đa tạ' mà thôi:

"Không biết nói gì hơn ngoài hai từ 'đa tạ'!"

Cũng không lâu sau, hai trưởng lão của học viện Bồ Đề, Hằng Sơn phái cùng tới. Họ đều muốn mời Hào Nam gia nhập vào môn phái của mình. Hào Nam đã trả lời là trước khi bước vào cảnh giới kim đan sẽ cân nhắc gia nhập vào một môn phái.

Yến tiệc vui vẻ cũng đến lúc tàn, mọi người lần lượt chia tay ra về, Hào Nam cũng được cùng gia đình quây quần vui vẻ một ngày rồi hắn báo cửu trưởng lão cho mời Lý gia tới trụ sở của hắn ở trung tâm trấn để thương lượng. Hắn nói với Lý lão tổ chuyện nội bộ của Lý gia hắn không can thiệp nhưng mọi việc còn lại hành động theo hiệu lệnh của hắn. Lý gia giữ lại hai thành khu vực quản lý trên dãy Mộc Liên Sơn và hai thành khai thác mỏ quặng. Hắn để Lý gia cùng tiến, cùng thoái với Trịnh gia và sẽ đảm bảo cho Lý gia cùng song song phát triển với Trịnh gia. Lý lão tổ vui vẻ nhận lời và khẳng định toàn bộ Lý gia sẽ hoạt động theo hiệu lệnh của Hào Nam. Ông ta cũng biết đây cũng là cơ hội để Lý gia phát triển.

Hào Nam để cho Tam Thiên gửi giấy mời cho Dương gia và thông báo cho Trịnh gia, Lý gia ba ngày sau sẽ tổ chức hội nghị ba gia tộc tại trụ sở của hắn. Đúng như dự đoán của hắn hai ngày sau lão tổ và gia chủ của Dương gia còn dẫn theo hai huynh đệ Dương Nhất, Dương Tam xin hội kiến tại trụ sở của hắn.

"Không biết Dương gia đường đột xin bái kiến có là thất lễ với thiếu chủ Hào Nam không vậy?" Dương lão tổ lễ phép xin ý kiến.

Hào Nam thầm nghĩ ở thế giới này đúng là có thực lực sẽ có sự tôn trọng. Hắn vui vẻ ra mời Dương lão tổ và gia chủ Dương gia vào phòng khách:

"Hạnh ngộ! Xin mời."

"Nhận được giấy mời của thiếu chủ, Dương gia đã tổ chức hội nghị toàn gia tộc và đã được sự nhất trí cao để Dương gia từ nay xin nghe theo sự phân phó của thiếu chủ Hào Nam và cùng tiến, cùng thoái với Trịnh gia. Không biết ngài có hài lòng không?" Dương lão tổ vừa chân thành vừa ngường ngượng đưa ra chủ ý của Dương gia.

"Tốt! Hoan nghênh! Ta sẽ để Dương gia không phải chịu ủy khuất và cùng song song phát triển với Trịnh gia. Thời gian sẽ cho câu trả lời tốt nhất về hành động sáng suốt của Dương gia ngày hôm nay." Hào Nam với dáng vẻ bất ngờ và vui mừng quá đỗi về sự việc này.

Dương gia cũng hiểu nếu không đầu nhập vào dưới trướng của Hào Nam thì gia tộc họ không những tụt lại đằng sau mà còn có khả năng diệt vong rất cao. Ngược lại đầu nhập vào trước hết không bị chính thế lực của Hào Nam chèn ép mà về sau còn có cơ hội theo chân hắn cùng tiến. Một tuyệt thế yêu nghiệt chưa từng có ở thôn trấn Hạ Lâm này nếu được theo chân hắn phát triển thì còn lo gì không phất chứ.

Lão tổ và gia chủ Dương gia vui vẻ ra mặt còn đề xuất thêm một việc làm Hào Nam rất cao hứng: "Dương gia cũng xin được đề cử hai thành viên ưu tú nhất gia tộc theo phụng sự ngài để được chỉ bảo rèn luyện và học hỏi thành nghiệp lớn."

"Ha Ha được! Ta rất cao hứng khi được thu lưu hai cộng sự như hai huynh đệ Dương Nhất, Dương Tam này. Chắc chắn sẽ rất hữu dụng với ta sau này." Hào Nam thật sự cao hứng với hai huynh đệ này.

Ngồi chuyện trò cả buổi xong Dương lão tổ và gia chủ Dương gia mới chịu cáo từ, để lại hai huynh đệ Dương Nhất, Dương Tam làm trợ thủ cho Hào Nam.

Hào Nam cho người bố trí chỗ ăn ở sinh hoạt cho hai người họ Dương xong rồi hắn dẫn hai huynh đệ này đến gặp cửu trưởng lão.

"Ta để Dương Nhất theo cửu trưởng lão một thời gian, tạm thời để hắn làm tiểu đội phó phụ tá cho bà. Không biết ý bà thế nào?" Hào Nam giao phó Dương Nhất cho cửu trưởng lão.

"Thiếu chủ đã chọn chắc không có vấn đề gì đâu, cứ giao lại cho ta chắc là tốt thôi." Cửu trưởng lão cũng khá hài lòng. Bà lại hỏi: "Còn Dương Tam thì sao?"

"Để hắn ở bên cạnh ta. Cửu trưởng lão cũng muốn sao?" Hào Nam nghi ngờ hỏi.

"Ta thấy hai huynh đệ này không tệ! Nếu bổ sung cho Tam Thiên cũng là ý hay." Cửu trưởng lão tỏ ý muốn nhận cả hai.

"Ta đã có kế hoạch bổ sung lực lượng cho tiểu đội Tam Thiên. Bà đừng lo, ta nghĩ sẽ ổn thôi" Hào Nam động viên cửu trưởng lão.

"Được vậy thì tốt. Hội nghị ngày mai có cần chuẩn bị thêm gì không?" Cửu trưởng lão chưa yên tâm hỏi lại.

"Mọi thứ như vậy là được rồi. Bà cứ nghỉ ngơi đi." Hào Nam dẫn Dương Tam rời đi.

Công tác chuẩn bị cho hội nghị đã được Hào Nam căn dặn và kiểm tra trực tiếp từ ba tổ. Mọi thứ đã đâu vào đấy hắn rất hài lòng. Trở về phòng của mình, hắn hỏi Dương Tam: "Ngươi có muốn cùng ta 'xông pha nơi biển lớn' không?"

"Thiếu chủ muốn ta đi đâu, làm gì ta sẽ không trối từ. Kể cả thịt nát, xương tan Dương Tam này sẽ không lùi nửa bước." Dương Tam hùng hồn khẳng định lập trường.

"Tốt! Ta tin ngươi. Chờ ta bố cục lại Hạ Lâm này xong, chúng ta sẽ đi 'xông pha nơi biển lớn'. Giờ thì ngươi hãy về nghỉ ngơi đi." Hào Nam biết rõ bản tính của con người Dương Tam này nên hắn khá hài lòng và tin tưởng.

Thời gian một ngày trôi qua cũng nhanh, sắp đến giờ hội nghị được triển khai, các thành viên của cả ba gia tộc đã có mặt đầy đủ. Hào Nam dẫn theo Dương Tam bước vào đại điện, mọi người của cả ba gia tộc đứng lên làm lễ chào. Hào Nam sau khi chào đáp lễ đã nói thẳng vào nội dung trọng tâm:

"Hôm nay ta triệu tập hội nghị mời cả ba gia tộc tới là muốn thảo luận với mọi người về những vấn đề trọng yếu để Hạ Lâm ta mạnh mẽ phát triển, vững bước tiến lên. Đầu tiên ta xin được nói đến vấn đề về mô hình, cơ cấu của Hạ Lâm ta hôm nay và định hướng cho mai sau. Lực lượng đầu tiên và cũng là trọng yếu nhất trong cơ cấu của Hạ Lâm ta là tiểu đội Tam Thiên. Từ nay về sau tiểu đội Tam Thiên sẽ được ta ủy quyền phán quyết mọi sự việc, mọi lĩnh vực liên quan đến bách tính của Hạ Lâm này. Tam Thiên do cửu trưởng lão của Trịnh gia đứng ra quản lý, phụ tá cho bà là tiểu đội phó Dương Nhất. Dương Nhất sẽ được toàn quyền quyết định khi cửu trưởng lão vắng mặt hoặc khi nhận hiệu lệch trực tiếp của ta." Hào Nam nói rõ với mọi người ý tưởng và kế hoạch của hắn về việc xây dựng tiểu đội Tam Thiên tại Hạ Lâm. Mục đích, yêu cầu với từng tổ trong Tam Thiên.
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 21: Thế lực đầu tiên

53671907702_b66afc66cc_o.jpg


Non cao một thước, đạo một trượng

Đại cáo ban chiếu, tụ anh hùng

[HIDE-THANKS]Hào Nam yêu cầu mỗi đại gia tộc sẽ tuyển chọn ra hai mươi người để gia nhập vào tiểu đội Tam Thiên. Sau một năm huấn luyện và sàng lọc sáu mươi người này giữ lại ba mươi người. Thêm sáu mươi nhân thủ đã được huấn luyện và sàng lọc từ trước là chín mươi người. Quân số ổn định duy trì lâu dài của Tam Thiên là chín mươi thành viên. Trong đó: Tổ thiên cơ hai mươi, tổ thiên nhãn ba mươi và tổ thiên hành bốn mươi thành viên. Sau ba ngày nữa Tam Thiên sẽ chiếu cáo với thiên hạ bách tính bản "đại cáo" và toàn bộ quy định, luật lệ, quy tắc đã được sửa đổi, bổ sung hoàn chỉnh. Từ nay về sau sẽ coi đây là luật pháp của thôn trấn Hạ Lâm này. Tiểu đội Tam Thiên đã có đầy đủ chức năng và quyền hạn để lập pháp, hành pháp và tư pháp. Mười năm sẽ sửa đổi, bổ sung luật pháp này một lần. Trong giữa kỳ chưa kịp sửa đổi bổ sung thì sẽ lập ra quy tắc mang tính lâm thời để áp dụng cho đến khi pháp luật được sửa đổi bổ sung thì rỡ bỏ.

"Lực lượng thứ hai là các đại gia tộc. Hiện tại là ba gia tộc: Trịnh gia, Dương gia và Lý gia nhưng sau này có thể là bốn, là năm.." Hào Nam khẳng định lực lượng này rất quan trọng, là lực lượng trung tâm lấy tên là tam tộc. Phần lớn nhân lực, tài lực của Hạ Lâm đều tập trung ở lực lượng tam tộc này. Từ nay về sau cả ba gia tộc sẽ phát triển song song, liên hợp tạo thế liên hoàn. Tuy ba mà một, tuy một nhưng là ba. Nếu gia tộc nào đi lệch hướng hay tách biệt thì sẽ tự chịu lấy hậu quả. Việc nội bộ của tộc nào thì tộc đó tự xử lý. Mọi việc chung của ba tộc sẽ được quyết định bởi hội nghị tam tộc. Hội tam tộc được thành lập là chín thành viên. Mỗi một thành viên là một quyền biểu quyết trong hội nghị tam tộc. Tỷ lệ quyền biểu quyết của ba tộc là: Trịnh gia được bốn quyền biểu quyết tương ứng sẽ là bốn đại biểu trong chín thành viên hội; Dương gia là ba và Lý gia là hai. Mọi quyết sách của hội sẽ được biểu quyết đưa ra quyết định. Hội trưởng là người thay mặt hội về pháp nhân, đại diện trên mọi mặt về pháp lý. Hội trưởng kỳ đầu tiên là lão tổ Trịnh Tấn Khánh của Trịnh gia. Hào Nam chỉ đưa ra chủ ý đến đây, mọi việc còn lại sẽ do hội tam tộc tổ chức hội nghị để đưa ra quyết định.

"Lực lượng thứ ba là các gia tộc vừa và nhỏ, các tiểu thế lực. Lực lượng này có số lượng cũng không nhỏ, họ là tầng lớp trung lưu của Hạ Lâm. Từ nay về sau Tam Thiên sẽ trực tiếp quản lý lực lượng này. Nếu tam tộc có vấn đề gì liên quan đến họ thì có thể kiến nghị lên Tam Thiên." Hào Nam đưa ra kết luận chắc nịch, gõ cũng không kêu vào đâu được nữa.

"Lực lượng thứ tư là tán tu và những người vừa tu luyện vừa hành nghề tự do. Họ thuộc tầng lớp bán trung lưu. Số lượng không nhiều nhưng họ cũng là một thành phần không thể thiếu trong lịch sử tồn tại và phát triển của bàn dân thiên hạ. Lực lượng này cũng không thể buông lỏng, sẽ do Tam Thiên trực tiếp quản lý và hiệu lệnh." Hào Nam lại đưa ra chủ ý để Tam Thiên tiếp nhận quyền phán quyết đối với lực lượng thứ tư này.

"Thứ năm là toàn bộ phàm nhân thuộc tầng lớp hạ lưu. Lực lượng này chiếm số đông trong toàn bộ nhân khẩu của Hạ Lâm. Họ đóng vai trò quan trọng trong sự cân bằng giữa các tầng lớp bách tính. Lao động của họ tạo ra toàn bộ của cải vật chất đáp ứng cho nhu cầu cuộc sống ngoài việc tu tiên. Lực lượng này đương nhiên phải để Tam Thiên chăm lo cho cuộc sống của họ. Chỉ có Tam Thiên mới có tư cách hiệu triệu và hiệu lệnh với tầng lớp bá tánh này." Kết luận lần này của Hào Nam thì không ai có thể nghi ngờ gì được nữa.

Tổng kết lại năm lực lượng thì có bốn cái là trực tiếp nghe hiệu lệnh của Hào Nam. Còn cái thứ năm là tam tộc lại do Trịnh gia quyết định, mà thực chất quyền tài phán vẫn ở Hào Nam. Coi như thôn trấn Hạ Lâm này bây giờ đã là thế lực trong tay của hắn rồi. Thời gian nhanh hơn dự kiến, kế hoạch của hắn phải đến khi hắn đột phá luyện khí kỳ bước lên trúc cơ kỳ thì mới hoàn thành bước một - thành lập và kiến tạo "thế lực đầu tiên" cấp thôn trấn này. Mỗi cấp thế lực tương ứng với một cảnh giới tu luyện của hắn. Như vậy có thể không đến năm trăm năm hắn đã hoàn thành hành trình trải nghiệm - làm chủ và kiến tạo ra một thế giới tu tiên mới. Tương ứng với địa cầu, thời gian chỉ mới trôi qua hơn hai năm, hắn đã có thể trở về địa cầu để thực hiện hoài bão của mình. Hắn cũng biết rằng đột phá lên cảnh giới càng cao, càng khó khăn cho việc làm chủ thế lực tương ứng. Cây cao đón gió lớn là điều không tránh khỏi. Hắn cũng chỉ nghĩ đến đây thôi, không phải khổ não mà giải quyết được mọi chuyện nên không thèm nghĩ nữa.

Sau khi hội nghị kết thúc, Tam Thiên đã cho triển khai nhanh chóng các nội dung Hào Nam đã kết luận trên hội nghị. Đầu tiên là chiếu cáo, ban bố bản "đại cáo" và các quy định, luật lệ mới được sửa đổi, bổ sung hoàn chỉnh trước bàn dân thiên hạ. Một số các quy tắc áp dụng riêng cho từng lực lượng, từng thành phần bách tính trong toàn thôn trấn. Cùng triển khai song song là việc tuyển lựa nhân thủ từ ba gia tộc để bổ sung cho tiểu đội Tam Thiên. Mỗi gia tộc sẽ lựa chọn hai mươi nhân tuyển, cả ba gia tộc được sáu mươi nhân tuyển. Một nửa đưa đi huấn luyện đào tạo, một nửa còn lại đưa vào ba tổ của Tam Thiên để thực thi nhiệm vụ. Hai nửa này sẽ bố trí luân phiên giữa huấn luyện và thực thi nhiệm vụ tạo thành vòng lặp như đã từng đào tạo các nhóm nhân tuyển trước kia.

Huấn luyện nhân tuyển đợt này, Hào Nam đặc biệt giao cho Dương Nhất phụ trách. Hắn có yêu cầu Dương Nhất lấy cả hai thiếu chủ của Dương gia và Lý gia cộng thêm Dương Tam thành một tổ ba người cho áp dụng trương trình huấn luyện đặc biệt ngắn hạn. Hắn cũng nói rõ chủ ý của mình là để hai vị thiếu chủ và Dương Tam sẽ cùng hắn đi rèn luyện, trải nghiệm bên ngoài.

Sau tuần lễ đầu tiên, kể từ khi "đại cáo" và luật pháp mới được Tam Thiên chiếu cáo và ban hành, toàn bộ các tầng lớp bách tính đều nhiệt tình ủng hộ và nghiêm chỉnh chấp hành. Họ đều hiểu giang sơn nào cũng phải có chủ. Người có đủ sức mạnh và tài chí quy giang sơn về một mối, đứng lên làm chủ, quy tụ nhân tâm, ban bố những quy định, luật lệ dựa trên cơ sở cân bằng tương quan giữa các thành phần bách tính thì sẽ tạo lập và duy trì được sự phát triển ổn định, bền vững tạo phúc cho bá tánh. Người như vậy ngàn năm mới có một làm sao họ không ủng hộ, không vui vẻ chấp hành mọi điều luật do Tam Thiên ban hành được chứ. Những sự kiện trước kia của Hào Nam đã tạo ra hiệu ứng biển sóng dâng trào, mà những sự kiện gần đây còn vĩ đại hơn, oanh liệt hơn cả trăm lần. Nó đã tạo những đợt sóng thần bao trùm lên tinh thần, lý trí của mọi tầng lớp bách tính của Hạ Lâm. Vì vậy Tam Thiên có thể hiệu triệu, hiệu lệnh cho toàn bộ bá tánh làm bất cứ việc gì miễn là không gây hại cho bàn dân thiên hạ.

Đã đến thời điểm Hào Nam có thể bắt đầu tu luyện công pháp tăng cường lực lượng sức mạnh được diễn hóa từ tinh lực, bởi tinh lực - sức mạnh tinh thần - được sản sinh từ sự tín ngưỡng của bàn dân thiên hạ đối với hắn. Công pháp này là tuyệt học của nho giáo do lão sư để lại cho hắn tên là "tam tinh biến". Công pháp này tạo nên sự cộng hưởng của tinh - khí - thần và diễn hóa ra một loại lực lượng sức mạnh to lớn không thua kém bất kỳ một loại lực lượng sức mạnh nào do thần hồn tạo ra. Hai thành phần khí và thần thì có rất nhiều công pháp để tu luyện tăng trưởng sức mạnh nhưng thành phần tinh (tinh lực) thì chỉ có công pháp bắt nguồn từ nho giáo này mới giúp tu luyện có thành tựu tạo nên sức mạnh ghê gớm của tinh lực.
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 22: Cảm hứng bất tận

53673191075_e57c778032_o.jpg


Trai tài chí lớn, đâu dễ kiếm

Thiếu nữ trong tranh, được mấy người

Dưới ánh nắng bình minh đẹp thơ mộng, những giọt sương long lanh trên những lá cỏ xanh mướt, một cô gái xinh đẹp đang ngồi dõi theo từng hạt nước tung bay từ chân một thác nước. Mái tóc nàng để mặc cho gió vờn bay như hình ảnh thu nhỏ của thác nước làm cho nàng dung hợp hoàn mỹ với cảnh sắc tự nhiên nơi đây. Từng tia nắng bình minh len lỏi qua kẽ lá trộm ngắm nàng làm cho người ta liên tưởng ông mặt trời giống như một kẻ háo sắc. Miệng nàng mấp máy không hiểu là đang đếm số giọt nước hay là đang cầu khẩn cho ai đó xuất hiện bên cạnh mình. Nàng là đệ nhị mỹ nữ của Trịnh gia Trịnh Thu Huyền, cháu gái của cửu trưởng lão. Danh hiệu đệ nhị mỹ nữ là mọi người ban tặng từ khi nàng mới chớm tuổi mười ba - nụ hoa hé nở bắt đầu cho hành trình truyền cảm hứng. Hôm nay nàng đã mười sáu trăng tròn - ôi dung nhan bình minh ngỡ ngàng - hành trình này đã dâng lên "cảm hứng bất tận" cho bất kỳ ai khi được may mắn hiện diện ở nơi này!

Hào Nam đang trong thời gian theo dõi mọi phản ứng, biến động của các tầng lớp bách tính Hạ Lâm để có những đối sách kịp thời. Vì dù sao đây cũng là thế lực đầu tiên mà hắn kiến tạo ra nên không giám lơ là, bất cẩn. Đã qua hơn một tuần kể từ khi Tam Thiên chiếu cáo, ban hành bản "đại cáo" và luật pháp trên toàn bộ địa phận Hạ Lâm này nhưng mọi việc vẫn thuận lợi nên hắn đang dần buông lỏng và chuẩn bị bước vào đợt tu luyện mới. Sáng sớm vừa thức dậy, Thu nhi đã đưa cho hắn một phong thư của đệ nhị mỹ nữ Thu Huyền gửi cho hắn. Nàng hẹn gặp và chờ hắn ở thác Duyên Phận trên dãy Mộc Liên Sơn. Nơi đó được coi là đệ nhất mỹ cảnh tự nhiên của Hạ Lâm và là nơi hẹn hò có một không hai nên được lấy luôn cái tên là Duyên Phận. Xem thư xong hắn không vội nhưng thằng em dại Trịnh Hào Nam đã nhốn nháo cả lên rồi.

"Con vào ăn điểm tâm rồi có muốn đi đâu thì đi." Mẹ hắn cũng đoán được phần nào nội dung bức thư của Thu Huyền gửi cho hắn nên vội gọi với ra ngoài.

"Con đi lát về ăn sau cũng được mẹ à." Không biết là thằng em dại hay thằng anh trả lời đây.

Hắn dùng thân pháp "bách lộ hành" trong chớp mắt đã đến gần điểm hẹn. Còn cách chừng hơn trăm thước hắn không khỏi ngơ ngẩn, mất hồn trước sự hòa hợp hoàn mỹ giữa mỹ nữ với không gian tự nhiên của thác nước. Thất thần hồi lâu hắn mới từ từ tỉnh lại do mùi hương ngọc nữ ùa vào mặt hắn.

"Hít! Hít!.. Hít! Òa!" Nhịp thở háo sắc năm hít - một thở của hắn làm cho mỹ nữ giật mình quay lại và miệng nàng lại mấp máy không nên lời.

"Chẳng biết do kiếp trước mình tích được nhiều công đức hay do ông trời có ý xe duyên, vừa khẩn cầu dứt lời thì người mình mong đợi đã xuất hiện." Suy nghĩ của nàng vừa thiện lại vừa tiện nhưng nàng đâu biết ông trời còn đang ngắm trộm bỏ xừ, làm gì có đoạn xe duyên. Thậm chí còn muốn hất cẳng thằng bán nam zin kia xuống thác nhưng cũng chỉ là nghĩ vậy đâu có thể làm thế. Vì dù sao "ông trời có mắt" đâu phải để làm những việc như vậy.

Nhìn thấy chàng đến, nàng cũng chỉ nghĩ được vẻn vẹn như vậy là quên hết mọi chuyện. Đôi mắt nàng ngây dại, đôi môi son như hoa nở đang rung lên cùng một nhịp với con tim nóng hổi. Những nút thắt trên bộ váy màu xanh bó sát thân thể nàng như muốn lơi lỏng, hé mở - mặc cho nắng, cho gió ùa vào. Những giọt ngọc thủy của thác nước không chịu thua nắng, kém gió cũng bắn vào luôn. Toàn thân ngọc lộ bừng sáng lại thêm phần ướt á.. t của nàng làm cho nắng, cho gió và cả ngọc thủy mê mẩn, ngất ngây!

Thấy nàng hết lắp bắp, ngây dại.. rồi đến bừng sáng, hắn lại thầm nghĩ: "Chẳng nhẽ nàng cũng hít được mùi xạ hương của nam zin nhưng mình đâu còn zin nữa nhỉ? Mình chỉ được xem như bán nam zin thôi, chắc là của thằng em dại rồi." Hắn không nghĩ ra được phương án nào thì đổ luôn cho thằng em dại là xong.

Nàng thầm nghĩ một đằng, chàng lại hiểu một nẻo nhưng dù sao thì cũng là tình chàng - ý thiếp vậy cũng chẳng sao coi như khớp rồi.

Thời gian đang trôi hay ngừng lại, ông trời có mắt hay không họ cũng chẳng quan tâm nữa. Cả hai
như vòng xoáy âm dương hòa quyện vào nhau, không gì có thể ngăn cách được nữa.

Thì giờ thấm thoát trôi nhanh, trời chiều dáng đỏ đằng tây, chàng và nàng cũng đến hồi phải chia tay. Cuộc chia ly không hề đơn giản chút nào, cả hai còn nhiều bịn rịn nhưng cũng không đến nỗi không thể rời xa. Hai người đâu có biết rằng về sau họ phải mỗi người một phương do sự chênh lệch về cảnh giới nên nàng không thể theo kịp bước chân của chàng. Nàng rơi vào cảnh mòn mỏi đợi tin chàng. Ngày lại ngày nàng chỉ biết ngắm hoa "đợi" chàng trong nỗi nhớ nhung da diết. Thời gian đằng đẵng trôi qua, nỗi nhớ vô bờ bến cũng sẽ trở thành như có, như không - "êm đềm như không có!"


53653499470_a47f170225_o.jpg


Đợi

(tác giả: Hào Nam - thể thơ: Vuông)

Có một nhành hoa đợi

Đợi chờ trong nỗi nhớ

Nhớ một ngày dịu êm


Êm đềm như không có



Cảm ơn quý vị độc giả đã ủng hộ tác giả! Các bạn sẽ được trải nghiệm đầy thú vị qua những chương truyện tiếp theo.
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 23: Xuất quỷ nhập thần

53713245305_30254e9381_o.png


Tam Thiên truyền hịch, áng hùng văn

Sát quỷ diệt ma, trừ dâm tà

[HIDE-THANKS]
Dương Tam truyền âm cho hai người còn lại:

"Đừng vội. Trừ khi bọn chúng quá quắt lắm mình mới ra tay ở đây. Mình đợi bọn chúng ra khỏi trấn hoặc ít nhất cũng ra khỏi khu trung tâm đông đúc thì mới ra tay."

Lý Công Tiêu đồng ý với Dương Tam và tình nguyện nhận đối thủ mạnh nhất:

"Được. Để ta đối phó tên Đinh lão tam luyện khí đỉnh phong; hai người bọn ngươi xử lý ba tên còn lại."

Dương Lăng cũng chọn đối thủ cho mình:

"Để ta tiêu diệt hai tên luyện khí bát trọng. Dương Tam ngươi phụ trách tên luyện khí cửu trọng còn lại."

Dương Tam còn lại nhiệm vụ đơn giản nhất nên không thể có ý kiến gì khác là tán đồng và nhận đối thủ:

"Tốt. Chúng ta cứ ăn uống bình thường đi."

Thời gian buổi trưa cũng đã mãn, Đinh lão tam để lại mấy nén bạc rồi dẫn ba thằng đàn em và cô gái trẻ rời khỏi quán. Bọn họ vừa đi vừa chuyện trò rôm rả, thỉnh thoảng lại chọc ghẹo cô gái trẻ rồi cười hô hố khiến dân ven đường ai nấy đều nhăn mặt lại.

Lý Công Tiêu cũng để lại ba nén bạc rồi vội vàng cùng Dương Lăng, Dương Tam đuổi theo bọn chúng. Đi chừng gần nửa canh giờ sau thì bọn chúng cũng đi tới một vùng hẻo lánh ít người qua lại. Tên Đinh lão tam không nhịn được nữa nên bảo ba tên đàn em cảnh giới cho hắn dẫn cô gái trẻ vào sâu trong khu vực cây cối um tùm. Cô gái trẻ chống cự được chừng nửa khắc thời gian thì đã hết đường cựa và rơi vào cảnh tuyệt vọng.

Đinh lão tam đang tỏ ra khoái hoạt với nụ cười mười phần chắc chín:

"Đẹp! Quá đẹp! Tuyệt cú mèo!.. ha ha 'hự'!"

Khi Đinh lão tam vừa cởi được nút thắt cuối cùng trên y phục của cô gái trẻ thì cũng là lúc hắn chút hơi thở cuối cùng mà chỉ kịp kêu 'hự' một tiếng. Một đường kiếm chuẩn xác đâm vào tim hắn từ phía sau lưng.

Nghiệp vụ ám sát cả ba người Lý Công Tiêu, Dương Tam và Dương Lăng đều đạt kết quả hoàn thành xuất sắc. Nhất kích tất sát là nội dung quan trọng nhất của nghiệp vụ này cho nên đường kiếm ám sát này của Công Tiêu không cho kẻ địch một đường sinh cơ nào. Nếu như Đinh lão tam đang ở trạng thái đề cao cảnh giác thì khả năng thành công của đường kiếm tất sát vừa rồi chỉ có năm thành nhưng đằng này hắn lại đang trong tình trạng máu dê dồn lên não vì vậy đến tận khi chút hơi thở cuối cùng hắn vẫn không hề hay biết có chuyện gì xảy ra. Lý Công Tiêu rút kiếm lại và đi ra ngoài trước, chờ một lát sau cô gái trẻ chỉnh lại trang phục rồi cũng xuất hiện ở bên ngoài.

"Đa tạ ân công đã cứu giúp! Tiểu nữ không biết lấy gì để báo đáp xin ngài cho biết danh tính để ngày sau có cơ hội tiểu nữ sẽ hết lòng đáp tạ ân trọng này." Cô gái thành tâm bái tạ và nói.

"Bảo vệ bá tánh là nhiệm vụ của Tam Thiên bọn ta, cô không cần để bụng. Chúng ta đi ra ngoài trước hãng." Công Tiêu an ủi.

Cô gái trẻ và Công Tiêu đều sửng sốt khi thấy ba cái xác chết đều có vẻ mặt kinh ngạc như trước khi chết đã thấy cảnh khủng khiếp chưa từng chứng kiến bao giờ. Hai người Dương Tam và Dương Lăng đã cất binh khí và khoanh tay đứng nhìn như thể sự việc không liên quan gì đến bọn họ.

Nguyên lai là cả ba tên đều bị điểm huyệt, định trụ đứng im không nhúc nhích được. Lý Công Tiêu, Dương Tam và Dương Lăng đều đã tu luyện bí kíp thân pháp "bách lộ hành" mà Hào Nam ban cho đạt đến cấp độ nhập môn, tuy chưa tới cực hạn của cảnh giới nhập môn nhưng cũng nhanh gấp hai mươi lần so với khi không vận dụng thân pháp. Vì vậy khi hai người Dương Tam và Dương Lăng vận dụng thân pháp đột ngột xuất hiện chẳng khác nào "xuất quỷ nhập thần" làm cho ba tên dâm tặc đến chết chưa hết kinh ngạc.

Khi nhận nhiệm vụ truy sát nhóm phần tử bạo dâm này, Công Tiêu, Dương Tam và Dương Lăng đã đến tổ thiên nhãn để lấy đầy đủ thông tin về bọn chúng. Trước khi xử tử bọn chúng hai người đã đọc bản cáo trạng bảy vụ cưỡng dâm do bọn chúng gây nên trong vòng ba ngày vừa qua và tuyên án tử hình tại chỗ.

Công Tiêu quan sát một hồi không nói câu nào chỉ dơ ngón tay cái lên biểu thị tán thưởng. Cô gái trẻ cúi sâu người cảm tạ hai người rồi nói: "Tiểu nữ xin đa tạ thành viên của Tam Thiên đã cứu trợ kịp thời. Ân trọng này xin được ghi tạc trong tâm. Nếu có cơ hội tiểu nữ xin dốc lòng báo đáp."

Dương Tam tươi cười đáp lễ với cô gái rồi nói:

"Việc bọn ta phải làm thôi, xin đừng lưu tâm. Cô nương có thể về được rồi."

Trước khi rời đi cô gái trẻ đã đem toàn bộ câu chuyện của mình kể lại cho ba người nghe. Cô vốn là người ở vùng hẻo lánh nhất của thôn trấn Hạ Lâm, dự định đi lên khu trung tâm thương mại của trấn để mua vải may áo cưới và sắm sửa một vài vật dụng trước khi về nhà chồng. Ai dè đang ngơ ngác tìm người để hỏi đường, lại gặp và hỏi đúng mấy tên dâm tặc. Bọn chúng cười hô hố như thấy chuyện kỳ lạ nhất trên đời này - cọc đi tìm trâu - lại đang diễn ra trước mặt bọn họ. Cả bọn vây xung quanh cô, tên Đinh tam gia lao đến bế cô dâng lên như thể đôi tình nhân lâu ngày không gặp. Hắn cưỡng bức cô đi theo bọn chúng đến quán rượu. Rất may đã gặp được ba thành viên của Tam Thiên ở đó, thiếu chút nữa thì cuộc đời này với cô coi như đã chấm hết.

Sau gần ba tháng tu luyện kỳ này, Hào Nam đã tăng tiến vượt bậc trên tất cả các mặt. Tu vi tăng lên vững vàng ở cảnh giới luyện khí đỉnh phong, chỉ thiếu một cơ duyên là có thể đột phá bước lên cảnh giới trúc cơ. Các công pháp tu kiếm, tu quyền chưởng cũng tăng tiến rất lớn. Đặc biệt là bí quyết thân pháp "bách lộ hành" đã đột phá cấp độ nhập môn đạt đến tiểu thành. Bây giờ hắn có thể di chuyển nhanh hơn khi không vận dụng thân pháp khoảng năm mươi lần, di chuyển theo các bộ pháp đã nhanh và uyển chuyển hơn trước rất nhiều. Hắn đã quyết định xuất quan. Việc đầu tiên hắn muốn làm là đến kiểm tra tiểu đội Tam Thiên để nắm bắt tình hình của toàn bộ Hạ Lâm trong thời gian qua.

Cửu trưởng lão và Dương Nhất đang hội ý công việc của Tam Thiên tại trụ sở ở trấn Hạ Lâm, hai người cùng nhìn ra cửa thấy một người thanh niên với dáng người anh tuấn bước vào. Cả hai cùng đứng dậy cúi chào. Dương Nhất thấy khí tức của Hào Nam mạnh hơn người cùng cảnh giới như hắn rất nhiều thì trợn tròn mắt kinh ngạc nói:

"Thiếu chủ! Ngài đã xuất quan rồi à? Khí tức thật cường, chắc sắp đột phá luyện khí kỳ bước lên trúc cơ kỳ."

Cửu trưởng lão cũng ngạc nhiên với khí thế bức nhân của Hào Nam, bà nói:

"Thiếu chủ! Ngài tiến cấp thật nhanh. Hạ Lâm này đã trở thành cái ao nhỏ không thích hợp với ngài nữa rồi."

Hào Nam cười vui vẻ trả lời:

"Chào nhị vị! Trông các vị khí thế cũng rất thịnh! Chắc công việc tiến triển tốt đẹp cả phải không? Mời cửu trưởng lão báo cáo tình hình của Hạ Lâm trước."

Cửu trưởng lão đem nội tình của Hạ Lâm từ lớn đến nhỏ nói ra một lượt. Mọi việc tốt đẹp ngoài mong đợi của mọi người. Duy chỉ có một vài phần tử bất hảo hoặc nhóm dâm tặc từ bên ngoài xâm nhập vào Hạ Lâm đã được tổ thiên hành và ba chàng lính ngự lâm mới ra lò đào tạo: Lý Công Tiêu, Dương Tam, Dương Lăng đã xuất thủ dẹp loạn triệt để, yên ổn mọi bề. Kẻ đáng cảnh cáo, tống giam thì đã cảnh cáo, tống giam; kẻ đáng truy sát thì đã xử tử tại trận không để một thành phần muốn làm trái, chống đối nào có cơ hội làm càn.

"Tốt! Tốt lắm" Hào Nam rất cao hứng với thành công bước đầu của mình. Đầu xuôi đuôi lọt là mong muốn của bất kỳ kẻ nào trên con đường chinh phục thử thách bước đến vinh quang. Hắn thực lòng đa tạ cửu trưởng lão: "Đa tạ! Bà đã bỏ ra nhiều tâm huyết để Tam Thiên gặt hái được kết quả ngày hôm nay. Một lần nữa xin được chân thành đa tạ!" Hắn cúi người thật sâu để cảm tạ, rồi nói: "Bà có thể về nghỉ ngơi trước, để ta và Dương Nhất đi kiểm tra trung tâm huấn luyện là được rồi."

Sau chừng một khắc thời gian, Hào Nam và Dương Nhất đã có mặt tại trung tâm huấn luyện của Tam Thiên. Trung tâm này đã được xây dựng ở vùng trung du giữa khu vực bình nguyên (là trấn Hạ Lâm) với khu vực núi cao thuộc dãy Mộc Liên Sơn, từ khi tiểu đội Tam Thiên mới được thành lập. Hai người lẳng lặng đến kiểm tra đột xuất không thông báo cho trung tâm. Họ đi từng khu vực quan sát, kiểm tra từng tốp theo từng nội dung huấn luyện. Vì Dương Nhất phụ trách mảng huấn luyện đào tạo này của Tam Thiên nên việc kiểm tra diễn ra thuận lợi không một ai hay biết. Kết quả kiểm tra toàn bộ đạt tốt so với kế hoạch và mục tiêu đề ra. Sau đó Dương Nhất cho gọi ba người Lý Công Tiêu, Dương Tam và Dương Lăng đến khu vực sát hạch để Hào Nam kiểm tra.

Ba người vừa nhìn thấy Hào Nam ánh mắt không dấu nổi vẻ khiếp sợ. Cảnh giới của hắn chỉ tăng một tiểu cảnh, khí tức lại mạnh khủng khiếp như vậy. Ba tháng vừa rồi bọn họ đã tiến bộ thần tốc chưa từng có kể từ khi bắt đầu tu tiên đến nay nhưng so với Hào Nam lại không đáng nhắc tới. Cả ba người hết khiếp sợ là tới hân hoan vì ai cũng hiểu thực lực của Hào Nam càng cường thì càng có lợi và càng đáng để bọn họ đi theo phò trợ.

Sau khi ba người lễ phép chào hỏi, Hào Nam nói thẳng vào nội dung kiểm tra:

"Các ngươi khá lắm! Ta sẽ dùng thực chiến để kiểm tra, nếu đạt thì không cần ở lại đây nữa, nếu không đạt thì tiếp tục huấn luyện. Các ngươi thấy sao?"

Cả ba người cùng hô to:

"Sẵn sàng tiếp nhận thực chiến!"
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 24: Tứ tử trình làng

53875942316_de8e17a49e_o.png


Ngọn lửa xích thố - thắp sáng niềm tin

Bầu trời Tam Thiên - chan chứa hy vọng

[HIDE-THANKS]Hào Nam phân phó cho Dương Nhất:

"Mời Dương Nhất lược trận cho ba người bọn họ và quan sát để đưa ra đánh giá chuẩn xác."

Dương Nhất nhận lệnh:

"Vâng. Tuân mệnh thiếu chủ! Trận chiến bắt đầu."

Ba người Lý Công Tiêu, Dương Tam, Dương Lăng không ngờ Hào Nam lại dùng biện pháp trực tiếp đối chiến với bọn họ để kiểm tra nhưng ba người cũng không nghĩ nhiều nữa mà dàn trận thế chân vạc - thế tam giác - công thủ liên hoàn. Trận thế này cũng là một phần của bộ pháp trong thân pháp "bách lộ hành" mà ba người đã đạt đến cảnh giới nhập môn. Dương Tam dùng đao, Lý Công Tiêu và Dương Lăng thì dùng kiếm. Ba người cùng đồng thời sử dụng sát chiêu làm cho Dương Nhất đứng ngoài cũng phải thót tim.

Hào Nam cũng vận khởi tối đa thân pháp "bách lộ hành", vận dụng bộ pháp "tam cực vi diệu" chuyên để đối phó với thế tấn công chân vạc (tam cực - thế tam giác) ; đặc biệt hiệu quả khi phá thế công thủ liên hoàn theo trận thế tam giác của ba kẻ địch liên thủ tạo ra. Đối thủ không thể nhìn rõ thân ảnh của hắn, chỉ nhìn thấy bóng ảnh mờ ảo di chuyển bất kỳ bất ý, chẳng thể nào nắm bắt được quy luật, cũng không thể đoán trước được phương vị hay vị trí hắn sẽ xuất hiện trong lần tiếp theo là ở đâu (nên được gọi là vi diệu).

Trong bí kíp thân pháp "bách lộ hành" có rất nhiều bộ pháp đặc thù và độc đáo mà "tam cực vi diệu" là một trong số đó. Khi tu luyện thân pháp "bách lộ hành" đạt tới bậc cao của cảnh giới tiểu thành (di chuyển nhanh hơn năm mươi lần trở lên so với khi không vận dụng thân pháp) thì mới có thể tu luyện bộ pháp "tam cực vi diệu" này.

Hào Nam lần lượt - gần như (nhanh đến mức tạo cho người ta cảm giác) đồng thời - phá hết các sát chiêu của cả ba đối thủ. Vận dụng đồng thời cả quy tắc phá kiếm pháp và phá đao pháp nhưng không hề bị loạn chiến, gần như đồng thời mà lại nhịp nhàng, uyển chuyển như nước chảy, mây trôi giống như là tuyệt kỹ mà cao thủ đã khổ luyện cả đời thi triển ra vậy.

Dương Tam, Lý Công Tiêu và Dương Lăng đã thi triển ra hết các sát chiêu của mình mà không chiếm được một chút thượng phong nào. Ngược lại còn rơi vào tình thế lưỡng nan. Nếu kéo dãn khoảng cách với Hào Nam thì không còn liên thủ tạo thế chân vạc - công thủ liên hoàn được nữa, tạo cơ hội cho đối thủ tiêu diệt từng người một. Nếu rút ngắn khoảng cách với Hào Nam thì bộ pháp và kỹ xảo cận chiến còn kém xa đối thủ, đấu không lại, càng đấu càng thất thế và dính đòn nhiều hơn. Do Hào Nam chỉ điểm tới là dừng nếu không thì cả ba đã trọng thương, mất hết sức chiến đấu hoặc tử trận từ lâu rồi.

Cuộc chiến dần dần nghiêng hẳn về một bên, ba người chỉ cầm cự được một khắc thời gian đành bó tay xin thua. Hào Nam tươi cười giảng giải:

"Các ngươi không yếu, tiến bộ như thế là rất lớn rồi. Chỉ là thân pháp chưa đạt tới tiểu thành, kỹ xảo cận chiến và kỹ thuật cơ bản của kiếm pháp, đao pháp chưa đạt tới cấp bậc võ sư, mới chỉ đạt chuẩn võ sư nên các ngươi thất thủ cũng là chuyện bình thường. Còn cần khổ luyện thêm nhiều nhưng không phải ở lại đây khổ luyện nữa mà theo ta ra ngoài vừa trải nghiệm vừa khổ luyện. Các ngươi có ý kiến gì không? Nếu không thì về nghỉ ngơi đón tết và chuẩn bị để bảy ngày sau xuất phát."

Cả ba người vui mừng và cùng hô to:

"Tuân mệnh thiếu chủ."

Dương Nhất đầu tiên là lo lắng, rồi đến ngạc nhiên với sự tiến bộ vượt bậc của thiếu chủ và cuối cùng là mừng vui vì mình đã chọn đúng người để thờ phụng. Hắn hiểu rằng nếu là mình thì chiến thắng một người trong đó đã là khó rồi chứ đừng nói đến ba người liên thủ mà còn thắng áp đảo một cách tuyệt đối. Hắn đã bội phục hoàn toàn rồi!

Hào Nam lại có những ngày an bình, vui vẻ sửa soạn tất niên và đón năm mới bên gia đình và những người thân của mình. Hắn đã bước vào tu tiên được một năm bốn tháng. Theo dự kiến thì hắn đã phải bước sang cảnh giới trúc cơ và rời khỏi Hạ Lâm thôn từ trước tết nhưng hắn không muốn rời đi khi ngày hết tết đến làm mọi người trong gia đình mất vui.

Đầu năm mới này Trịnh gia sẽ không tổ chức hội võ mừng năm mới như mọi năm mà đổi lại quy định là ba năm tổ chức một lần. Lần này nếu tổ chức như thường lệ vào đầu năm mới thì chắc chắn chỉ có nhóm người Hào Nam, Mai Hương, Đăng Thái và Hữu Hảo sẽ giành hết danh hiệu và phần thưởng của gia tộc. Việc này không có nhiều ý nghĩa nên Trịnh gia đã mở hội nghị và quyết định là đổi lại quy định ba năm tổ chức một lần.

Hào Nam đã đến gặp Trịnh lão tổ, gia chủ Trịnh gia để bố trí mọi chuyện cho trịnh gia phát triển bền vững và cho gia đình hắn yên bình tồn tại và phát triển trong Trịnh gia. Hắn cũng bàn giao lại Tam Thiên cho cửu trưởng lão và Dương Nhất, một Tam Thiên đã đầy đủ sức mạnh toàn diện, tăng tiến nhịp nhàng bền vững. Đặc biệt hắn còn để cửu trưởng lão và Dương Nhất đào tạo thêm lực lượng làm nòng cốt cho trung đội Tam Thiên sẽ được thành lập trên Bình An hương sau này.

Bảy ngày thời gian theo hạn định cũng qua đi, hôm nay là mùng bốn tết, Hào Nam đã bố trí chu toàn mọi việc và chia tay với người thân trong gia đình, với đệ nhị mỹ nữ Trịnh Thu Huyền, với cửu trưởng lão và Dương Nhất để cùng với Dương Tam, Dương Lăng và Lý Công Tiêu lên đường, bắt đầu một hành trình trải nghiệm mới.

Bốn chàng trai trẻ cưỡi ngựa xích thố, mặc trang phục biểu trưng của Tam Thiên màu xanh dương, cùng phi nước đại nhằm hướng Bình An hương mà tiến. Hình ảnh 'tứ tử trình làng' này tạo niềm tin tất thắng cho mọi người. Hình bóng ấy khuất xa dần nhưng màu đỏ xích thố như ngọn lửa thắp sáng lên niềm tin, màu xanh dương Tam Thiên như bầu trời chan chứa niềm hy vọng, khắc sâu vào trong tâm trí người ở lại Hạ Lâm thôn.


***! (/! 0/! (&$ ***

Hạ Lâm thôn của Hào Nam nằm trong xã Bình An, huyện Đại Phúc, trực thuộc Thiên Nhất thành. Bình An là một xã lớn nhất huyện Đại Phúc, trong xã có bảy thôn và một hương. Toàn xã có gần mười sáu vạn nhân khẩu, trong đó hương Bình An chiếm gần một nửa - hơn bảy vạn; bảy thôn còn lại có hơn tám vạn nhân khẩu. Thôn Hạ Lâm có hơn mười ba ngàn nhân khẩu, là một thôn lớn nhất trong bảy thôn của xã này.

Trên địa bàn Bình An hương có bốn đại gia tộc: Đinh gia, Chu gia, Kim gia và Trần gia. Trong đó Đinh gia là cường đại nhất, có gần một vạn nhân khẩu. Tiếp đến là Chu gia có hơn tám ngàn, Kim gia có bảy ngàn và Trần gia có hơn sáu ngàn nhân khẩu. Đinh gia và Chu gia đã có truyền thống tu tiên được hơn năm trăm năm, số tu tiên giả là tương đương nhau, đều hơn năm ngàn người và thực lực của hai gia tộc cũng ngang ngửa nhau. Hai nhà Kim gia và Trần gia thì yếu hơn một chút, mỗi nhà chỉ có trên dưới bốn ngàn tu tiên giả và mới chỉ tu tiên được hơn bốn trăm năm. Hai nhà này vì yếu hơn nên luôn có xu hướng liên minh với nhau để tạo ra thế cục kiềng ba chân trong quan hệ bốn nhà.

Hào Nam ra hiệu cho ba người Công Tiêu, Dương Tam và Dương Lăng dừng lại trước cửa một tửu quán giữa trung tâm của Bình An hương. Bốn người cùng bước vào quán và được tiểu nhị hồ hởi chào đón:

"Hoan ngênh các vị công tử đã lựa chọn tửu quán Nhất Hương Tửu của chúng tôi. Các vị muốn sử dụng phòng đại trà hay phòng riêng phân theo cảnh giới tu vi?"

Hào Nam đáp:

"Cho một bàn thanh tĩnh nhất trong phòng đại trà và mang rượu thượng hạng, đồ ăn ngon sở trường của tửu quán lên luôn."

Tiểu nhị vui vẻ đáp ứng và dẫn bốn người tới một bàn nằm ở góc trong cùng có cửa thoáng nhìn ra hồ nước vắng lặng rồi căn dặn:

"Mời các vị ngồi chờ một lát, đồ ăn và rượu ngon sẽ được mang tới ngay."

Bốn người vừa ngồi ổn định xung quanh bàn của mình đã nghe rõ cuộc trò chuyện của nhóm người ngồi ở trung tâm của phòng đại trà trong tửu quán. Một người để râu quai nón nói:

"Ngày mai theo tiên đoán của Đinh gia sẽ có hơn một ngàn người tham gia hội võ tuyển chọn bảo tiêu hàng từ Bình An hương đi đến Đại Phong quận của Thiên Nhất thành."

Một người thư sinh da trắng trong nhóm nói:

"Nhân tuyển mà Đinh gia cần tuyển là mười người. Như vậy tỷ lệ tuyển lựa là trên một trăm lấy một. Thật sự là khó như tranh giành mười vị trí đầu của đại hội võ thuật Bình An hương vậy."

Hào Nam và ba thủ hạ của mình đã rời khỏi quán sau khi đã uống rượu vui vẻ, thoải mái và thu thập được không ít thông tin về nội tình mọi mặt của hương Bình An. Họ đã tìm thuê được một biệt phủ nằm ven khu trung tâm của hương. Biệt phủ này là của một thương phú đã rời toàn gia lên Thiên Nhất thành, chỉ còn lại hai ông bà và cô cháu gái là hạ nhân trông coi biệt phủ. Nó vừa sang trọng, tiện nghi, lại rộng rãi rất phù hợp với nhóm người Hào Nam. Đặc biệt là sự tĩnh mịch và lạnh lẽo của nó rất phù hợp cho việc tu luyện.

Lo xong chỗ ăn ở phù hợp, ổn định, Hào Nam đã giao nhiệm vụ cho ba người thủ hạ tìm cách tiếp cận và thâm nhập vào ba gia tộc là ba thế lực hàng đầu của Bình An hương này: Chu gia, Kim gia và Trần gia. Ba thủ hạ này của hắn đã truy sát nhóm dâm tặc Đinh lão tam nên không thích hợp thâm nhập vào Đinh gia. Mà bản thân hắn đã có kế hoạch tự mình thâm nhập vào Đinh gia thông qua dự tuyển vào nhóm người bảo tiêu hàng từ Bình An hương đi quận Đại Phong của Thiên Nhất thành. Mặt khác cũng bởi vì rất nhiều người dự tuyển có tu vi là trúc cơ tam, tứ trọng; thậm chí có cả lục trọng đỉnh phong, sắp bước vào trúc cơ hậu kỳ nên ba thủ hạ của hắn không thể lọt vào mười vị trí đầu được.

Sáng sớm tinh mơ, những đoàn người nối đuôi nhau đổ về phương bắc của hương Bình An, nơi có một hệ thống võ đài sẽ diễn ra hội võ tranh tuyển đoàn bảo tiêu của Đinh gia. Trong đám đông này có sự góp mặt của Hào Nam và ba thủ hạ của hắn. Mặc dù đầu giờ thìn hội võ mới khai cuộc, thế mà mới đến giữa giờ mão đã có khoảng gần bốn vạn người có mặt ở khu vực quảng trường trung tâm. Người tham dự tuyển mộ cũng nhiều; người đến xem cũng đông. Họ cùng chung một niềm háo hức chờ đến giờ khai cuộc làm cho không khí vùng phía bắc Bình An hương tưng bừng vui nhộn.
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back