Với mình mà nói thất nghiệp cực kỳ đáng sợ luôn nha mình từng trải qua cảm giác đó rồi. Ra trường bữa trước bữa sau là mình xin được việc rồi. Nhưng mà làm việc không công với lại áp lực quá cho nên mình xin nghỉ. Nghĩ có một tuần thì mình mới đi làm chỗ khác. Mà trong vòng một tuần đó mình cảm giác sống bằng một năm vậy.
Hàng ngày vẫn ở nhà làm việc nhà dọn dẹp nấu ăn. Nói thật cũng không có rảnh rỗi gì bao nhiêu nhưng mà rất áp lực. Khác hẳn hoàn toàn với những ngày nghỉ lúc còn đi học thảnh thơi lắm. Công việc vẫn bao nhiêu đó nhưng mà không thấy tí áp lực nào. Chính mình gây áp lực cho mình là một chuyện còn người nhà còn áp lực dữ hơn nữa.
Cha mẹ anh chị em cô dì chú bác một người một phút điện thoại quan tâm.
"Có việc làm chưa con"
"Chừng nào con đi làm."
Biết là người thân chỉ muốn tốt cho mình muốn quan tâm mình thôi nhưng mà sợ thấy mồ. Mặc dù trong tay mình còn tiền tiết kiệm mình thất nghiệp một hai tháng mình không có đói chết đâu nhưng mà vẫn rất áp lực.
Bây giờ mình đi làm rồi có công việc ổn định nhưng mà vẫn thấy thất nghiệp rất đáng sợ. Với lại thị trường lao động bây giờ tầm 10 20 năm nữa là bị ra rìa rồi. Tới chừng đó sợ công ty nó đuổi. Mới ra trường thì chơi thiếu kinh nghiệm lương thấp còn ba bốn chục tuổi thì chê già rồi không tuyển nữa. Nếu không phải thật sự giỏi thì thất nghiệp là chuyện bình thường.
Mà bây giờ thất nghiệp cũng không có đói đâu nhưng mà vẫn sợ nha.
Mình cũng vậy, cũng tiết kiệm được một khoản. Vào thời gian đầu khi thất nghiệp cảm giác mọi thứ vẫn ok nhưng chỉ sau 1 tuần là cảm xúc của mình thay đổi rồi.
Nhưng hôm nay khi đọc được những chia sẻ và động viên của mọi người, mình thấy tốt hơn rồi nè. Cảm ơn cậu vì đã ở đây lắng nghe những lời tâm sự của tớ nhé! Yêu lắm
