Review Truyện Ta Ở Tiệt Giáo Xem Đại Môn - Qua Giả Hà Mộ

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi chiqudoll, 7 Tháng tư 2023.

  1. chiqudoll

    Bài viết:
    1,422
    Ta Ở Tiệt Giáo Xem Đại Môn

    Tác Giả: Qua Giả Hà Mộ

    Reviewer: Búp Bê Chiqu

    Chiqudoll

    [​IMG]

    Xem tiêu đề truyện là biết cán cân thiên vị của tác giả nghiêng về phe nào rồi nhé.

    Sau khi xuyên không, nam chính Thủy Nguyên phát hiện mình biến thành một con sông, ban đầu hắn khá hốt hoảng nhưng sau đấy phát hiện bản thân có thể tu luyện hóa hình người trong tương lai nên cũng bớt lo hơn.

    Thủy Nguyên không biết mình xuyên qua đến thế giới thần thoại nào, bản thể của hắn trải dài bao quanh khắp một đại lục, tu luyện mấy tỷ năm vẫn chưa hóa hình thành công.

    Làm bạn với hắn là một cây liễu đã có linh tính và một con khỉ, trong mắt hai vị này thì Thủy Nguyên là đại lão tồn tại từ thời thượng cổ, học sâu hiểu rộng, biết được nhiều kỳ văn bí sự bởi vì hắn hay kể chuyện cho bọn họ nghe. Những câu chuyện ấy khiến cả hai mê mẩn, sùng bái hắn quá trời quá đất luôn.

    Con khỉ kiên trì suốt ba ngàn năm cầu hắn thu làm đồ đệ, cây liễu năn nỉ hắn truyền cho mình Liễu thần đại pháp.

    Ừm, Liễu thần trong truyện "Thế giới hoàn mỹ" và "Thánh Khư" đấy ạ, nam chính "buôn dưa lê" kể tiểu thuyết của Địa Cầu cho con khỉ, tình cờ cây liễu nghe được, thế là liền bị phong thái mị lực của Liễu thần thuyết phục, mê mẩn luôn.

    Thủy Nguyên biết cái quái gì "Liễu thần đại pháp", chính hắn còn chưa tu luyện hóa hình được nữa thì thu đồ đệ chẳng phải hại kẻ khác sao.

    Cho đến một ngày đẹp trời, Thông Thiên thánh nhân hạ giá nơi đây và tuyên bố Kim Ngao Đảo trở thành đạo tràng của ông thì Thủy Nguyên mới biết được mình xuyên đến Hồng Hoang. Bản thể của hắn không phải bao quanh một đại lục mà chỉ là một hòn đảo thôi, hiềm nỗi đảo này quá lớn nên khiến hắn nhầm lẫn.

    Thông Thiên nhận Thủy Nguyên làm đồ đệ, nam chính đương nhiên là đồng ý ngay rồi. Ở Hồng Hoang, thân phận đệ tử của thánh nhân chính là "thẻ xanh", "miễn tử kim bài" khối kẻ đâm đầu vào chỉ mong vớt được một vé.

    Bản thể của Thủy Nguyên vòng quanh, len lỏi, bá chiếm xuyên suốt Kim Ngao Đảo, cứ cho là hắn có ý chống cự cũng chả dám nói, nghịch ý thánh nhân chết như thế nào cũng không biết ấy chứ.

    Khi Thủy Nguyên vừa lạy sư tôn xong thì bàn tay vàng của hắn liền kích hoạt, hệ thống đến muộn cả mấy tỷ năm. Hệ thống tùy thân của nam chính thuộc hệ "người trông cửa", nam chính có nhiệm vụ ngăn cản sinh linh mang nghiệp chướng nặng nề không được nhập giáo, không được lên đảo; thu nhận sinh linh thân mang công đức, khí vận nhập giáo. Hoàn thành xong việc sẽ được khen thưởng điểm huyết mạch, điểm pháp tắc.

    Trong văn Hồng Hoang thì huyết mạch, căn cơ hay nền móng rất quan trọng, nó sẽ ảnh hưởng đến cảnh giới tu luyện tối cao của mỗi sinh linh.

    Bản thể của Thủy Nguyên chỉ là một con sông bình phàm, nếu huyết mạch không tăng lên thì con đường tu luyện của hắn sẽ có giới hạn. Hệ thống khen thưởng tăng lên điểm huyết mạch là cực kỳ khó được bởi vì cơ duyên để một sinh linh ở Hồng Hoang thay đổi căn cơ của mình gần như là con số không, nói nó là kỳ tích trong kỳ tích cũng không ngoa.

    Thông Thiên giáo chủ truyền kiến thức môn trận pháp cho Thủy Nguyên. Mới đầu thì ông cũng không trông đợi gì nhiều ở vị tân môn đồ này, thu nhận hắn nhập Tiệt giáo chỉ vì hoàn trả nhân quả dùng Kim Ngao Đảo làm đạo tràng trong khi Thủy Nguyên đã xuất hiện ở đây trước ông mà thôi.

    Chỉ là Thủy Nguyên có quang hoàn nhân vật chính, thân là con sông có bàn tay vàng đương nhiên không thể giống người bình thường rồi.

    Anh nhà nhận con khỉ chính là Lục Nhĩ Mi Hầu làm đồ đệ. Trước đó từ chối là bởi vì trong bụng không chút "mực nước" sợ dạy hư đồ đệ, bây giờ lưng dựa thánh nhân sư tôn, đã vậy còn khuyến mãi tặng kèm bàn tay vàng nên không túng.

    Huống hồ, thân mang ký ức người hiện đại, hắn biết Lục Nhĩ Mi Hầu trong tương lai rất thảm, vị này được xem như là Hồng Hoang kẻ xui xẻo, nếu có thể giúp đỡ Thủy Nguyên không ngại kéo hắn một chút.

    Truyện này viết theo hướng sảng văn, nam chính bản thể là linh hà, nhận truyền thừa trận đạo từ sư tôn một cái là trở nên cực kỳ ngầu lòi luôn. Hắn chặn hết tất cả các lối ra vào Kim Ngao Đảo, ai lây dính sát nghiệp là bị hất ra đảo hết trơn hết trọi.

    Dưới sự rà quét của hệ thống thì người nào thân mang công đức, nghiệp lực, không công không tội, đều hiển thị rõ mồn một, chỉ cần dính nghiệp lực là a lê hấp "mời" rời đi.

    Mỗi lần ngăn chặn như vậy, hắn sẽ được hệ thống khen thưởng nên Thủy Nguyên vô cùng hăng hái cống hiến sức lực, chỉ tiếc số lượng sinh linh có thể vượt qua khảo hạch của sư tôn để bước lên đảo đối mặt với hắn cũng không phải là vô cùng vô tận.

    Số ứng cử viên thông qua xét duyệt của Thủy Nguyên rất ít ỏi. Trong nguyên tác, Thông Thiên lần đầu tiên giảng đạo ở Kim Ngao Đảo có vạn tiên tới triều bái, bây giờ hắn sàng lọc chỉ sót lại một nhóm nhỏ được hơn ngàn người, hắn lo lắng lúc sư tôn xuất quan thấy được tình hình thực tế sẽ diệt hắn luôn.

    Nhưng sợ thì sợ mà hất văng sinh linh không đạt tiêu chuẩn thì nam chính vẫn chấp hành nghiêm chỉnh. Việc này liên quan đến khen thưởng của hắn, chần chừ không quyết đoán là không được. Mới đầu rụt rè, bất an, lâu dần quen tay hay làm, lại thấy sư tôn không ra mặt cản trở nên Thủy Nguyên càng bạo dạn hơn.

    Thánh nhân chỉ cần một niệm là biết được mọi sự, hắn không tin mình động tay động chân vô số lần như vậy mà Thông Thiên giáo chủ lại chả biết gì. Ừm, đấy là anh nhà tự mình an ủi nhé, chứ chưa đến ngày sư tôn xuất quan mặt đối mặt nên Thủy Nguyên cũng chưa an tâm tuyệt đối đâu. Được cái ai kia sở hữu tinh thần thép, hành động to gan lớn mật khiến kẻ khác trố mắt kinh ngạc.

    Đừng nói là hất văng ứng cử viên, đến cả đệ tử của Tiệt giáo đi ra ngoài một vòng trở về mà tra ra thân mang nghiệp lực, nam chính cũng cấm lên đảo luôn. Có thể đoán được những đệ tử ấy tức giận và ngạc nhiên đến nhường nào.

    Giáo chủ còn không quản rộng như vậy đâu, tân đệ tử mới nhập giáo sao dám làm như thế?

    Thật sự là Chiqu khoái xem mấy cảnh anh nhà đánh người kiếm khen thưởng ghê vậy á. Nhìn mấy vị vốn dĩ sẽ trở thành Tiệt giáo môn đồ, chân trước vừa hoàn thành xong khảo hạch của thánh nhân, chân sau bước lên Kim Ngao Đảo mừng rỡ cười chưa kịp khép miệng đã bị báo cho "Tiệt giáo cùng ngươi vô duyên, nhanh chóng rời đi," nó mất hứng làm sao.

    Đánh không lại Thủy Nguyên bị hất xa tít tắp, lóp ngóp quay lại tìm đường khác bước lên đảo lại gặp Thủy Nguyên nữa, năm lần bảy lượt bị cản lại không có lý do chính đáng, ai mà không tức bốc khói chứ.

    Cái gì mà nghiệp lực quấn thân? Ở Hồng Hoang, lượng kiếp trải qua mấy hồi, ai mà không dính chút sát nghiệp, vì lý do này cấm nhập giáo ai mà phục? Huống chi, thánh nhân ban thánh dụ giáo dục không phân nòi giống, bọn họ đã thông qua khảo hạch, bây giờ lại bảo "cùng Tiệt giáo vô duyên", không mắng chửi thô tục đúng là nhịn không được.

    Truyện này đăng được 280 chương, Chiqu cũng đọc hết bằng ấy chương rồi, đang chờ chương mới.

    Tác giả mặc dù thiên vị Tiệt giáo, mấy thế lực khác đều "dìm hàng" kha khá nhưng vẫn miễn cưỡng tạm chấp nhận. Kiểu bọn họ ai nấy đều đứng ở lập trường riêng, xảy ra xung đột là điều khó tránh khỏi. Mặc dù phe phái Xiển giáo lại xuất hiện trong vai trò phản diện nhưng đọc truyện Review Truyện - Thạch Cơ Cho Ta Dâng Hương, Thác Ta Nhận Lấy Thải Vân Đồng Tử - Vọng Y Thu - Việt Nam Overnight (dembuon.vn) rồi sẽ thấy ít ra bên truyện này bọn họ cũng còn tàm tạm đi.

    Nam chính tăng cường thực lực rất nhanh sau khi gia nhập Tiệt giáo nhé. Sau 280 chương thì lúc này hắn đã là Địa đạo thánh nhân dưới Địa phủ, đồng sự với Hậu Thổ nương nương và Minh Hà lão tổ rồi.

    Trong truyện này Địa đạo và Nhân đạo không đến nỗi bị Thiên đạo chèn ép không chút tiếng tăm. Hồng Quân đạo tổ vẫn là một đối thủ đáng gờm của Thủy Nguyên.

    Vị này phát hiện biến số Thủy Nguyên rất sớm nhưng ông ta không nhúng tay diệt trừ nam chính ngay từ đầu. Lý do thì chưa tiết lộ, có thể là vì ông ta đã hợp đạo nên không thể xuất hiện ở Hồng Hoang đè bẹp đối thủ hoặc đang âm mưu toan tính sâu xa gì đấy.

    Chốt lại thì cốt truyện của bộ này khá hấp dẫn, mình đọc một lèo gần ba trăm chương mà thấy không chán nhé. Tại nó chỉ có bấy nhiêu chương thôi chứ nếu còn thì mình đã cắm cúi gặm tiếp rồi.

    Đề cử cho team Hồng Hoang Phong Thần Bảng nghen, nam chính không có tuyến tình cảm nghen. Chiqu cũng không thích văn Hồng Hoang mà nhân vật chính chả lo tu luyện lại hao tâm tổn trí vào mấy vấn đề tiêu khiển cấp thấp nhàm chán khác.

    Truyện còn khá nhiều tình tiết thú vị, bài review tiếp theo viết thêm nghen.

    (Còn tiếp)
     
    Chỉnh sửa cuối: 29 Tháng sáu 2023
  2. chiqudoll

    Bài viết:
    1,422
    Truyện Hồng Hoang thường hay đề cập đến Thiên đạo, thỉnh thoảng có Đại đạo nữa, truyện này có nói đến Địa đạo và Nhân đạo. Thiên Địa Nhân vốn dĩ là tam phương chế hành lẫn nhau, vì Hồng Quân hợp đạo cho nên Địa đạo lẫn Nhân đạo đều bị tính kế không thể ngoi đầu.

    Hình tượng của Hồng Quân trong truyện này vẫn là đại âm mưu gia, mưu sâu kế dày, trùm cuối tính kế cả Hồng Hoang.

    Đọc đến chương 313 thì Hồng Quân mới chỉ xuất hiện trong đôi ba lượt thôi nhưng mà rất thần bí, nam chính đến nay vẫn chưa biết được Đạo tổ tính toán làm gì với thế giới này.

    Thủy Nguyên bị hạn chế không thể thoát ra khỏi Hồng Hoang, kiểu như bị Hồng Quân gài bẫy rớt vào trong lồng sắt kiên cố, nhảy nhót ở trong lồng kiểu gì cũng được, quan trọng là bị cầm tù ở trong này không thể thoát đi.

    Nam chính đã chứng quả vị Địa đạo thánh nhân, tu luyện pháp tắc đến cảnh giới Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên nhưng Hồng Quân vẫn chưa trực tiếp tự tay đối phó với hắn bao giờ.

    Cảm giác đại boss đã bày cục cực lớn, thiên la địa võng, ai cũng chạy không thoát. Nếu boss phản ứng lại Thủy Nguyên còn đỡ, đằng này vị kia ngồi lù lù bất động mới thấy càng đáng lo.

    Dẫu sao thì nhìn quen hình tượng trùm phản diện của Đạo tổ rồi, vị này xuất hiện ở văn Hồng Hoang diễn sinh rất ít khi là nhân vật chính diện. Chiqu thấy Hồng Quân bị ấn đầu đóng vai ác cũng hợp lý, rốt cuộc Hồng Hoang thế giới càng về sau càng yếu, Hồng Quân lại hợp đạo, không nghi ngờ hắn thì nghi ngờ ai?

    (Còn tiếp)
     
  3. chiqudoll

    Bài viết:
    1,422
    Không kể đến đồ đệ, đồ tôn thì nam chính có một tiểu đệ tính cách khá thú vị là Minh Hà lão tổ.

    Thực ra ở thần thoại nguyên gốc, Chiqu không thích vị này, đơn giản vì hắn hại chết Hồng Vân.

    Mà Hồng Vân là nhân vật mình thích nhất ở Hồng Hoang.

    Minh Hà hóa hình trong Huyết Hải ở Địa Phủ, nơi này chứa đựng ô trọc, nghiệt sát, uế khí.. là khu vực mà chỉ có sinh vật nguyên bản mới tồn tài được ở đây mà không bị ăn mòn dần dần tử vong.

    Thủy Nguyên sau khi dung hợp Hoàng Tuyền liền nhắm tới Huyết Hải. Nam chính vốn dĩ là con sông hóa hình mà, nơi nào liên quan đến sông suối hồ ao này nọ, hắn há có thể không muốn nhúng chàm.

    Minh Hà lão tổ nhà ta ngồi trong cung điện, họa từ trên trời rơi xuống.

    Thủy Nguyên chủ động tuyên chiến, ra tay nhanh, mạnh, tàn bạo khiến vị này trở tay không kịp. Đòn sát thủ, át chủ bài, mọi thứ tung ra hết vẫn chả ăn thua, đầu hàng vô điều kiện.

    Dũng cảm ngửa cổ chờ chết thì Thủy Nguyên lại bỏ đi. Đánh tận hang ổ nhà hắn, chiếm xong địa bàn rồi im lìm đi luôn, Minh Hà chả hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao nhưng không mất mạng mất của là may mắn rồi.

    Minh Hà lão tổ đầu óc linh hoạt, biết đánh không lại nam chính rồi lại cũng chả lo bị Thủy Nguyên giết người cướp của cho nên hắn bắt đầu "ôm đùi" đại lão.

    Tự nhận mình làm đệ đệ, tôn xưng nam chính làm huynh trưởng, nịnh nọt ra mặt luôn.

    Mà hắn nịnh bợ hồi lâu đúng là thu hoạch được lợi ích không ít.

    Thủy Nguyên và Hậu Thổ nương nương tiết lộ cho hắn biết bí mật của Địa Phủ và con đường thành Địa Đạo thánh nhân.

    Dưới Địa Phủ có Cửu Tuyền gồm chín nhánh, mỗi nhánh sông như vậy có thể bồi dưỡng ra một vị thánh nhân. Minh Hà lão tổ chiếm được một ghế.

    Sau khi thành thánh vẫn rất tôn trọng và cung kính với huynh trưởng nhưng coi thường hết thảy Thiên Đạo thánh nhân. Vừa thành thánh không bao lâu thì bắt đầu kiếm cớ gây chuyện với Phương Tây nhị thánh.

    Thánh nhân so chiêu mà miệng cứ kêu quang quác vang vọng khắp cả Hồng Hoang, đánh đấm thắng thua không phải mục đích chủ chốt, quan trọng là khoe khoang để trên trời dưới đất biết hắn thành thánh.

    Cá nhân mình vì thiên kiến có sẵn không thích Minh Hà cho lắm nhưng đọc truyện này đúng là chẳng ghét vị này được. Ăn no gây chuyện náo loạn ồn ào riết, nghe lời huynh trưởng răm rắp nhưng đứng trước mặt người khác đúng kiểu vênh váo, kiêu ngạo khiến ai nấy đều muốn đánh hắn.

    Mà Minh Hà cùng phe với nam chính cho nên độc giả hẳn là khó có ác cảm với hắn. Tiểu đệ nghe lời thế cơ mà, chỉ chỗ nào đánh chỗ ấy, không hỏi nguyên do, không sợ bị gài bẫy "hố" chết.

    Gần như mấy chương vị này xuất hiện đọc đều khá khôi hài, Minh Hà đúng kiểu thánh nhân bình dân, chả thèm để ý thánh nhân thể diện hay bức cách gì nhất truyện luôn.

    (Còn tiếp)
     
  4. Conmachetoan

    Bài viết:
    71
    Bộ tiếp theo Ma đọc sẽ là bộ này a! Mỗi khi hết truyện đọc thì sẽ lên kiếm Chiqu review truyện :))
     
  5. chiqudoll

    Bài viết:
    1,422
    Bộ này đọc được phết, bất quá mình đang nuôi mập rồi đọc tiếp, thấy đăng được 377 chương rồi.

    Chiqu đọc cũng kha khá truyện Hồng Hoang rồi nhưng chưa đụng một bộ nào thực sự thuyết phục để xếp em nó vào vị trí thích nhất cả. Một mớ sàn sàn như nhau thôi à.

    Bộ này hy vọng về cuối tác giả không viết xuống tay.

    Mình đọc truyện nam sinh thăng cấp thường thấy lúc nam chính còn yếu thì đọc thấy ly kì hấp dẫn, khúc sau ngầu lòi rồi, ai đánh cũng không lại.. thì sẽ thấy nhàm dần.

    Mà Chiqu tưởng bạn chỉ thích đọc truyện kinh dị thôi chứ. Mình thấy bộ "Ta đầu uy thâm tình cố chấp tà thần" của Nguyệt Thỏ Đảo Dược viết kinh dị cũng khá ổn áp, mà nó là truyện đam mỹ nhé.

    Còn không thì đọc Cthulhu không, bạn thử xem bộ này xem sao: Review Truyện - Từ Sáng Tạo Mật Giáo Bắt Đầu - Ventisca - Việt Nam Overnight (dembuon.vn) Bộ này mình thấy cũng tàm tạm, mỗi tội tình tiết chậm rì rì nên mình bị mất kiên nhẫn với em nó.

    *bafu 13*

    Mà thôi tốt nhất là bạn đi viết truyện đi có vẻ tốt hơn đấy, hi hi.
     
  6. Conmachetoan

    Bài viết:
    71
    Kiểu đọc truyện không hợp gu thì tốt nhất tự viết truyện cho rồi :)) . Mà Ma viết truyện không thấy ai nhận xét hết. Nhiều khi chán không có tí động lực viết luôn. Mà đọc truyện thì nhanh chứ viết truyện cứ chậm rì rì. Đôi khi còn lười viết. Với lại thể loại nào Ma cũng cân được. Đam ngôn bách hài kinh dị xuyên không các thứ. Ma thích ăn thập cẩm.
     
  7. chiqudoll

    Bài viết:
    1,422
    Team thập cẩm giống mình này, Chiqu đọc đam, ngôn, nam sinh, nữ tôn, có mỗi bách hợp ít đọc thôi.

    Chủ đề thì mình không thích truyện ma cho lắm, kinh dị rùng rợn này kia mà đô cao quá mình cũng không dám rớ tới, đọc sợ ám ảnh không ngủ được. *vno 66*

    Viết truyện muốn có độc giả bình luận thì phải viết nhiều đấy. Mình đọc truyện ít bình luận lắm, lười bỏ xừ, mà phần đông độc giả đều như thế cả. Xem phần bình luận bên dưới truyện của các đại thần sẽ thấy đều là độc giả quen thân họ mới bình luận. Tác giả mới chưa có fan cứng thì phải kiên nhẫn á.

    Nói chứ quá trình viết truyện nó không có happy như đi đọc truyện. *vno 71*

    Tác giả gõ mấy tiếng được một chương, mình đọc có một hai phút, cái sự dễ dàng nó luôn thu hút hơn nhiều.
     
  8. Conmachetoan

    Bài viết:
    71
    Nhiều khi viết truyện cần mấy ngày trời tìm tòi ý tưởng rồi phải sửa soạn lại kịch bản, cần rất nhiều công đoạn làm riết mệt luôn.

    Còn đọc truyện thì cứ đọc ngày này qua ngày khác đọc từ sáng đến tối đến khi hết truyện lúc nào không hay biết.

    Mà mấy truyện mình thích mà hết giữa chừng với bị drop ta nói cay đắng cuộc đời.

    Tìm truyện hợp gu cũng là một vấn đề khó giải quyết. Đôi khi chán nằm ở nhà không có gì làm thì đi kiếm truyện để đọc.

    Mà thường mấy bộ truyện bên Trung toàn mấy ngàn chương nể thiệt. Ma mà làm được mấy ngàn chương chắc lúc đó Ma đi đầu thai rồi.
     
  9. chiqudoll

    Bài viết:
    1,422
    Ừa, đụng mấy bộ dài những mấy ngàn chương mình đọc thì sướng rồi nhưng tác viết thì đúng là ghê gớm lợi hại kinh khủng khiếp thật đấy! *bafu 13*

    Viết cả mấy năm mới xong ấy chứ.

    Mà chỉ mỗi viết một chương thôi cũng đâu có dễ dàng gì rồi, lên cốt truyện, tra tư liệu đối chiếu này kia.. viết những mấy ngàn chương chả hiểu bố cục kiểu gì mới không bị rối.

    Nếu không bạn viết một bộ mấy ngàn chương xem sao, không được 5k cỡ 3k5 chương cũng được rồi. He he! *bafu 39*

    Chiqu đọc truyện dài đầu tiên là bộ "Nho đạo chí thánh" của tác giả Vĩnh Hằng Chi Hỏa á, hơn 3k3 chương, đọc xong vẫn còn thấy chưa đủ muốn đọc thêm mà tác giả kết nhanh luôn rồi.

    Đụng truyện hay mà bị drop khá cay nhưng đụng bộ tác kết vội cũng cay không kém.

    Bộ drop thì còn ngồi chờ ngày tác quay lại, chứ bộ tác viết vội kể sơ lược đốt cháy giai đoạn cho kết luôn thì chả.. còn gì nữa mà mong với chờ. Cũng rầu không kém!

    Bất quá Chiqu thuộc dạng mau quên sớm chán, đụng bộ nào drop ngang hơi rầu tý lúc đó thôi, quay qua quay lại là nhảy hố khác quên bộ trước mất tiêu rùi. *vno 66*
     
    Chỉnh sửa cuối: 13 Tháng bảy 2023
  10. Conmachetoan

    Bài viết:
    71
    Ma cũng có ý định viết truyện dài tập á! Nhưng tới 3k chương là không nổi đâu! Ma chỉ viết nổi tới 300 chương là cùng. Mà chưa kể là không biết bao giờ mới xong bộ truyện. Giờ đang bí ý tưởng nè. Định cho Chiqu làm boss trong bí cảnh "Nhà chế tạo búp bê".
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...