

Tôi trong mắt mọi người có lẽ là một người phụ nữ hạnh phúc. Tôi có một gia đình hoàn chỉnh, người chồng đẹp trai và hai con xinh xắn. Hơn ai khác cha mẹ tôi luôn tự hào là như thế. Nhưng ai biết Có đôi khi lòng tôi hụt hẫng và cô đơn ngay chính ngôi nhà của mình đâu. Đằng sau những nụ cười mà mọi người nhìn thấy là mỗi đêm tiếng thở dài gối ướt đẫm với những niềm đau. Tôi Lấy chồng được 9 năm và tôi tự thấy bản thân mình đã cố gắng rất nhiều, tôi coi cha mẹ chồng còn hơn cả chính bản thân mình, tôi tôn trọng và yêu thương họ, lo lắng cho họ nhưng biết thế nào là đủ. Họ chẳng khi nào hài lòng và cứ như thể mặc định là con dâu thì phải bảo sao làm vậy. Xin đừng ai nói tôi nhu nhược, không hạnh phúc sao không giải thoát. Cha mẹ tôi chỉ có 2 người con, anh tôi đã từng là niềm tự hào to lớn trong mắt họ nhưng rồi lại khiến họ như rơi xuống địa ngục chết đi sống lại vì những đam mê cá cược. Anh tôi đổ đốn cha mẹ gần như sụp đổ nên bản thân tôi lại càng phải cố để cha mẹ bớt đi một chút mệt mỏi. Người ngoài nói tôi may mắn vì có người chồng như a nhưng mà có ai biết được anh gia trưởng và ích kỷ với vợ như thế nào. Tôi chẳng giám tiêu pha cho bản thân, chỉ một lòng lo cho chồng con và nhà chồng. Tôi cứ như một con oosin vậy, thậm chí có những lần những trận đòn lê lết chỉ vì những chuyện chảng liên quan gì tới mình. Tôi đã gồng mình vì bản thân vì con và vì cha mẹ của mình. Nhiều lúc chỉ muốn tìm tới cái chết nhưng lại bất lực sợ cha mẹ không chịu được, sợ con ai sẽ lo. Ngay lúc này thấy bản thân mình mệt mỏi biết bao, chỉ khi trong màn đêm tôi mới thở phào là chính mình. Liệu có một ngày nào tôi có thể tự mình đứng dậy để lấy lại chính mình không? Liệu có khi nào tôi sẽ được là chính tôi nữa không? Thật sự hi vọng ngày mai khi tỉnh dậy Mặt Trời sẽ rọi vào được chính tôi để tôi có thể được sống là chính tôi.
Thèm khát được tự do
Thèm khát được tự do