345 - ĐỊA LONG ĐẤT VIỆT
Việt Nam chữ S, đất phù sa
Nằm giữa Âm - Dương, cốt Long Hoa.
Trung tâm, giao hiệp từ thiên cổ
Trổ ra, Phật, Thánh, khắp hà sa
Gõ cửa thiên đàng, nơi cực lạc
Mở đường trực thẳng, đến Trời Cha
Rồng Tiên tỏa sáng, đường hội tụ
Năm châu bốn biển, nạn tai qua
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
346 - LỐI SỐNG VĂN MINH
Sống không có ích, sống mà chi
Sống như gỗ, đá, sống được gì
Hãy sống cho đời, và cho bạn
Sống vì non nước, sống uy nghi
Còn mất ở đời, tâm không bận
Vì non vì nước, cứ mà đi
Hãy sống như tiền nhân bất khuất
Sợ gì lũ giặc, có sá chi.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
347 - HỒN CHƠI VƠI
Cứ mãi đua chen, với thế thời
Kiếm tìm vật lộn, mãi với đời
Trải rộng đời tư, tìm phát triển
Quên đi đạo nghĩa, đức bỏ rơi
Rốt cuộc là gì, tiền tất cả
Cuối cùng lìa bỏ, hồn chơi vơi
Chỉ người hành thiện, xanh tươi mãi
Danh thơm trang trải rạng cái tôi
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
348 - TRẦN GIAN BỂ KHỔ
Đã gọi trần gian, là bể khổ
Lao đao vất vã, mấy an vui
Biết chấp nhận, những gì trắc trở
Bớt buồn phiền, khi gặp rủi xui
Kìa hoa Sen, trong bùn rực rỡ
Kìa hoa Mai, cho hơi thở mùa xuân
Hãy quên đi, những nỗi buồn vô bổ
Hãy mở lòng, đón nhận ánh bình minh
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
349 - GIỐNG NÀO QUẢ NẤY
Con Rồng lại nở ra Rồng.
Cháu Tiên lại nở ra dòng cháu Tiên.
Trải qua hơn mấy nghìn năm
Rồng Tiên vẫn mãi uy linh hào hùng
Việt Nam dòng giống Lạc Hồng.
Mắc chi hướng ngoại ngược dòng Cha Ông
Nội thân mục nát đọa sa
Tan đàn xẻ nghé tiêu tan giống nòi
Việt Nam truyền thống Tiên Rồng.
Mắc chi khiếp sợ cúi luồn ngoại xâm
Quốc Tổ trụ cột nước non
Đó là chỗ tựa cháu con muôn đời
Lắng nghe khúc hát Cội Nguồn
Tự tôn dân tộc cúi luồn mà chi
Ngoại bang chủ nghĩa Mác Lê.
Theo chi cho khổ tối tăm khốn cùng
Mác, Lê nào phải Vua Hùng
Sa ta cứ mãi tôn thờ Mác Lê.
Lạc Nguồn lạc Cội khốn nguy
Tự mình đào gốc đổ đi không còn
Không thờ Quốc Tổ Vua Hùng
Đi thờ Lê Mác còn gì hiếu trung
Nếu không thức tỉnh u mê
Tai họa giáng xuống chạy đi đàng trời
Con Rồng lại nở ra Rồng.
Cháu Tiên lại nở ra dòng cháu Tiên
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
Nằm giữa Âm - Dương, cốt Long Hoa.
Trung tâm, giao hiệp từ thiên cổ
Trổ ra, Phật, Thánh, khắp hà sa
Gõ cửa thiên đàng, nơi cực lạc
Mở đường trực thẳng, đến Trời Cha
Rồng Tiên tỏa sáng, đường hội tụ
Năm châu bốn biển, nạn tai qua
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
346 - LỐI SỐNG VĂN MINH
Sống không có ích, sống mà chi
Sống như gỗ, đá, sống được gì
Hãy sống cho đời, và cho bạn
Sống vì non nước, sống uy nghi
Còn mất ở đời, tâm không bận
Vì non vì nước, cứ mà đi
Hãy sống như tiền nhân bất khuất
Sợ gì lũ giặc, có sá chi.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
347 - HỒN CHƠI VƠI
Cứ mãi đua chen, với thế thời
Kiếm tìm vật lộn, mãi với đời
Trải rộng đời tư, tìm phát triển
Quên đi đạo nghĩa, đức bỏ rơi
Rốt cuộc là gì, tiền tất cả
Cuối cùng lìa bỏ, hồn chơi vơi
Chỉ người hành thiện, xanh tươi mãi
Danh thơm trang trải rạng cái tôi
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
348 - TRẦN GIAN BỂ KHỔ
Đã gọi trần gian, là bể khổ
Lao đao vất vã, mấy an vui
Biết chấp nhận, những gì trắc trở
Bớt buồn phiền, khi gặp rủi xui
Kìa hoa Sen, trong bùn rực rỡ
Kìa hoa Mai, cho hơi thở mùa xuân
Hãy quên đi, những nỗi buồn vô bổ
Hãy mở lòng, đón nhận ánh bình minh
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
349 - GIỐNG NÀO QUẢ NẤY
Con Rồng lại nở ra Rồng.
Cháu Tiên lại nở ra dòng cháu Tiên.
Trải qua hơn mấy nghìn năm
Rồng Tiên vẫn mãi uy linh hào hùng
Việt Nam dòng giống Lạc Hồng.
Mắc chi hướng ngoại ngược dòng Cha Ông
Nội thân mục nát đọa sa
Tan đàn xẻ nghé tiêu tan giống nòi
Việt Nam truyền thống Tiên Rồng.
Mắc chi khiếp sợ cúi luồn ngoại xâm
Quốc Tổ trụ cột nước non
Đó là chỗ tựa cháu con muôn đời
Lắng nghe khúc hát Cội Nguồn
Tự tôn dân tộc cúi luồn mà chi
Ngoại bang chủ nghĩa Mác Lê.
Theo chi cho khổ tối tăm khốn cùng
Mác, Lê nào phải Vua Hùng
Sa ta cứ mãi tôn thờ Mác Lê.
Lạc Nguồn lạc Cội khốn nguy
Tự mình đào gốc đổ đi không còn
Không thờ Quốc Tổ Vua Hùng
Đi thờ Lê Mác còn gì hiếu trung
Nếu không thức tỉnh u mê
Tai họa giáng xuống chạy đi đàng trời
Con Rồng lại nở ra Rồng.
Cháu Tiên lại nở ra dòng cháu Tiên
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn