Bài viết: 528 Tìm chủ đề
345 - ĐỊA LONG ĐẤT VIỆT

Việt Nam chữ S, đất phù sa

Nằm giữa Âm - Dương, cốt Long Hoa.

Trung tâm, giao hiệp từ thiên cổ

Trổ ra, Phật, Thánh, khắp hà sa

Gõ cửa thiên đàng, nơi cực lạc

Mở đường trực thẳng, đến Trời Cha

Rồng Tiên tỏa sáng, đường hội tụ

Năm châu bốn biển, nạn tai qua

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

346 - LỐI SỐNG VĂN MINH

Sống không có ích, sống mà chi

Sống như gỗ, đá, sống được gì

Hãy sống cho đời, và cho bạn

Sống vì non nước, sống uy nghi

Còn mất ở đời, tâm không bận

Vì non vì nước, cứ mà đi

Hãy sống như tiền nhân bất khuất

Sợ gì lũ giặc, có sá chi.

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

347 - HỒN CHƠI VƠI

Cứ mãi đua chen, với thế thời

Kiếm tìm vật lộn, mãi với đời

Trải rộng đời tư, tìm phát triển

Quên đi đạo nghĩa, đức bỏ rơi

Rốt cuộc là gì, tiền tất cả

Cuối cùng lìa bỏ, hồn chơi vơi

Chỉ người hành thiện, xanh tươi mãi

Danh thơm trang trải rạng cái tôi

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

348 - TRẦN GIAN BỂ KHỔ

Đã gọi trần gian, là bể khổ

Lao đao vất vã, mấy an vui

Biết chấp nhận, những gì trắc trở

Bớt buồn phiền, khi gặp rủi xui

Kìa hoa Sen, trong bùn rực rỡ

Kìa hoa Mai, cho hơi thở mùa xuân

Hãy quên đi, những nỗi buồn vô bổ

Hãy mở lòng, đón nhận ánh bình minh

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

349 - GIỐNG NÀO QUẢ NẤY

Con Rồng lại nở ra Rồng.

Cháu Tiên lại nở ra dòng cháu Tiên.

Trải qua hơn mấy nghìn năm

Rồng Tiên vẫn mãi uy linh hào hùng

Việt Nam dòng giống Lạc Hồng.

Mắc chi hướng ngoại ngược dòng Cha Ông

Nội thân mục nát đọa sa

Tan đàn xẻ nghé tiêu tan giống nòi

Việt Nam truyền thống Tiên Rồng.

Mắc chi khiếp sợ cúi luồn ngoại xâm

Quốc Tổ trụ cột nước non

Đó là chỗ tựa cháu con muôn đời

Lắng nghe khúc hát Cội Nguồn

Tự tôn dân tộc cúi luồn mà chi

Ngoại bang chủ nghĩa Mác Lê.

Theo chi cho khổ tối tăm khốn cùng

Mác, Lê nào phải Vua Hùng

Sa ta cứ mãi tôn thờ Mác Lê.

Lạc Nguồn lạc Cội khốn nguy

Tự mình đào gốc đổ đi không còn

Không thờ Quốc Tổ Vua Hùng

Đi thờ Lê Mác còn gì hiếu trung

Nếu không thức tỉnh u mê

Tai họa giáng xuống chạy đi đàng trời

Con Rồng lại nở ra Rồng.

Cháu Tiên lại nở ra dòng cháu Tiên

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn
 
Bài viết: 528 Tìm chủ đề
350 - KẾ THỪA ANH LINH

Lời xưa còn mãi dạy rằng

Tre già Măng mọc, kế thừa anh linh

Tuổi trẻ rường cột nước non

Nối truyền chí khí Cha Ông hào hùng

Giữ gìn đất nước Tiên Rồng.

Giữ gìn Văn Hóa Cội Nguồn Ông Cha

Tuổi trẻ lắm người tài ba

Lớn lên vì nước vì nhà dựng xây

Làm cho đất nước Việt Nam.

Dân giàu nước mạnh tự do công bằng

Dân giàu nước mạnh lẫy lừng

Đi vào cuộc sống vươn mình bay cao

Tre già Măng mọc phủ che

Non sông Tổ Quốc bình yên trường tồn

Lờ thơ ca ngợi nhân tài

Tiên Rồng nòi giống kế thừa Cha Ông

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

351 - VUI BUỒN LẪN LỘN

Bước chân khắp nẻo đường trần

Qua bao cảnh đẹp xa gần mộng mơ

Biển xanh mây trắng lững lơ

Tiếng gào con sóng vỗ bờ nhớ ai

Đất trời non nước bao la

Núi non hùng vĩ, sông quê, lượn vòng

Niềm vui kết bạn xa gần

Ngày qua tháng lại, năm về, năm đi

Thời gian cũng đã qua mau

Xuân về mai nở, biết bao nghĩa tình

Người vui người nở nụ cười

Hoa vui hoa nở rực hồng sắc hoa

Cõi trần làm bạn gần xa

Nhờ qua Facebook năm châu biển trời

Chung nhau cùng một ước nguyền

Việt Nam thoát khỏi giặc Tàu xâm lăng

Buồn, vui, lẫn lộn lấn xen

Ấy là cuộc sống thế gian vậy mà

Đã là thế giới sự đời

Vui buồn lẫn lộn cũng là tự nhiên

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

352 - NGHĨ BUỒN

Nghĩ buồn cho nước Việt Nam.

Đạo đức xuống cấp, ác gian trị vì

Dẫy đầy tham nhũng bạo tàn

Hành động ngược ngạo, luân thường còn chi

Chống Tàu thời bị bắt giam

Phản đối xâm lược thời vô nhà tù

Đau lòng cho nước Việt Mình.

Ngược dòng lẽ sống, còn gì đúng, sai

Giặc Tàu cướp nước nay mai

Không lo chống trả, mà gieo bạo tàn

Trù dập, yêu nước yêu nòi

Đánh đập bắt bớ những người vì dân

Còn gì lẽ phải chánh chân

Buồn cho nước Việt đớn đau ngập tràn

Sanh chi những kẻ ác tà

Làm cho đất nước quê nhà khốn nguy

Làm cho đất nước bại suy

Chờ ngày nô lệ diệt đi giống nòi

Tiêu tan Nam Việt Nước Nhà.

Còn chi Đại Việt sơn hà nước non

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

353 - LỜI TRUYỀN DẠY QUỐC TỔ

Quốc Tổ dạy, đem tình thương trải khắp

Sống vì đời, đem hạnh phúc cho dân

Một lẽ sống, vì non sông Tổ Quốc

Vì hòa bình, vì cuộc sống văn minh

Hãy sống thật, sống có nhân có đức

Rạng danh thơm, đầy nhân cách anh linh

Lời Quốc Tổ, như kim cương châu báu

Như cam lồ, luôn đem lại trường sinh

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

354 - LỜI VÀNG

Lòng vì người, không gì hèn hạ

Mà ngược lại, nhân đạo đỉnh cao

Vì người phục vụ giúp dân

Làm cho cuộc sống, càng thêm nghĩa tình

Một cuộc sống, vì người cao tột

Phật, Thánh, Tiên, thành tựu là đây

Đó là chân lý đường tu

Đó là lẽ sống đỉnh cao đức lành

Trong lẽ sống, gieo mầm thiện đức

Thời nước non, trổ phúc trổ giàu

Không còn khốn khổ đói nghèo

Dân giàu nước mạnh thái bình an vui

Lời vàng ngọc, anh linh Quốc Tổ

Làm cho đời trang trải bình yên

Cho người hạnh phúc ấm êm

Lời vàng, tiếng ngọc sáng soi vạn đời

Công ơn Quốc Tổ Vua Hùng

Sánh như biển cả đất trời công ơn

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn
 
Bài viết: 528 Tìm chủ đề
355 - NGƯỜI YÊU NƯỚC

Người yêu nước, anh hùng bất khuất

Ánh hào quang, tỏa khắp non sông

Làm cho quân giặc khiếp kinh

Hãi hùng gian ác, anh linh ngút trời

Người yêu nước, như nguồn suối mát

Tuôn chảy về, làm sống lương tâm

Không còn vô cảm lặng im

Không còn khô héo, tình thương con người

Người yêu nước, như luồng gió mát

Luôn cho đời, xanh tốt, tốt xanh

Bừng bừng khí thế hùng anh

Ngoại xâm khiếp vía yêu tinh rụng rời

Người yêu nước, như đại ngàn, biển cả

Như trời cao, như mây phủ khắp nơi

Giặc thù không đánh tự lui

Trăm triệu người yêu nước khiếp kinh giặc thù

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

356 - TIẾNG GỌI CỘI NGUỒN

Sương mù còn phủ chưa tan

Đã nghe tiếng gọi nước non cõi bờ

Nước nhà nguy khốn lắm rồi

Giặc Tàu xâm chiếm đất liền Hoàng Sa.

Sơn hà non nước Ông Cha

Nguy cơ mất nước về tay giặc Tàu

Mưu mô xâm chiếm lần lần

Như mối như mọt như tằm ăn dâu

Việt Nam sắp mất nay mai

Muôn năm cơ nghiệp tiêu tan còn gì

Hãy nghe tiếng gọi Cội Nguồn

Tiếng gọi cứu nước cõi bờ non sông

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

357 - SỐNG THIỆN SỐNG LÀNH

Sống vui sống khỏe sống lành

Còn hơn sống khổ, tranh giành hơn thua

Sống theo thiện đức Cha Ông

Sống không hại nước hại dân hại đời

Sống theo Quốc Tổ Vua Hùng.

Chung nhau đoàn kết giữ gìn nước non

Sống không lệ thuộc ngoại ban

Luôn luôn tự chủ nước non, sơn hà

Trăm năm thoáng chốc trôi qua

Mà sao cứ mãi hại nhau lợi gì

Chiến tranh tan nát cửa nhà

Binh đao máu lửa tiêu điều xác xơ

Hãy sống cuộc sống vì dân

Vì non vì nước anh em Đồng Bào

Mãn trần hồn được về trời

Không còn sa đọa luân hồi trầm luân

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

358 - NHÌN RA THẾ GIỚI

Nhìn ra thế giới bao la

Mới hay Nam Việt nước nhà nghèo xơ

Tôi luôn mơ ước, ước mơ

Đổi đời cuộc sống lên bờ vinh quang

Rộng đường rộng lối thênh thang

Nhân quyền, dân chủ, tự do công bằng

Không còn thể chế độc tài

Cho dân nước Việt sang giàu ấm no

Sánh cùng thế giới năm châu

Văn minh cuộc sống, bình yên thanh bình

Nhìn ra thế giới lòng buồn

Việt Nam sao mãi tháng ngày âm u

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

359 - CỨU NGUY ĐẤT NƯỚC

Lâm nguy trước mắt

Dã tâm Trung Quốc.

Thôn tính Việt Nam.

Thòng lọng bung ra

Dần dần siết chặc vào cổ

Việt Nam Nghẹt thở

Chết sống trong tay giặc Tàu.

Nếu mãi vô cảm cúi đầu

Thời nguy cơ đi vào mất nước

Không mong cũng đến

Không sao tránh khỏi

Chiến tranh bùng nổ

Hoặc nô lệ giặc Tàu

Hoặc Đại Việt tiêu điều

Hoặc không còn Đại Việt

Coi như bị tiêu diệt

Cứu nguy đất nước,

Đó là lẽ sống

Một còn một mất với lũ ngoại xâm

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn
 
Bài viết: 528 Tìm chủ đề
360 - LỜI CẦU KHẨN

Lạy Trời, lạy Đất, lạy Ông Cha

Lạy cả Hồn thiêng, nước non nhà

Lạy cả Thánh, Thần, Tiên, Phật, Chúa

Anh linh phù hộ, nạn tai qua

Việt Nam khốn khổ, đường nguy biến

Trung Cộng xâm lăng, giặc can qua

Hãy cứu chúng con, lìa cõi chết

Cứu lấy sơn hà, đất nước Ông Cha

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

361 - ĐEN TỐI BIẾT LÀ BAO

Bảo vệ môi trường, mà có tội

Chuyện lạ trên đời, chỉ có ở Việt Nam.

Lên tiếng những bất công

Ghép vào tội phản quốc

Những người lòng yêu nước

Thời coi như kẻ thù

Thử hỏi ở trên đời

Còn đâu là lẽ phải

Biết bao là thê thảm

Cuộc sống nầy, khốn khổ biết là bao

Vô cảm lặng im, là chân lý đó sao?

Muốn sống yên, thời phải câm với nín

Ôi Việt Nam, đầy gian nan nguy khốn

Còn đâu là lẽ sống

Ôi Việt Nam đen tối biết là bao

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

362 - VẺ ĐẸP SÁNG NGỜI

Yêu nước thương dân, đẹp lắm thay

Rạng danh hiển đức, tận ngàn mây

Vì dân vì nước, ai cũng mến

Cơ đồ sự nghiệp, rộng cánh bay

Tài tử, giai nhân, ai cũng thích

Vẻ đẹp Tâm Hồn đẹp đắm say

Lòng vàng trải khắp, cùng non nước

Sáng ngời nhân đức, đẹp xưa nay

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

363 - QUÝ NHẤT LƯƠNG TÂM

Con người quý nhất Lương Tâm

Chính là tòa án ở trong con người

Phật, Thánh từ tâm ra đời

Vang danh khắp cõi đất trời càn khôn

Lương tâm chính là tâm kinh

Vô cùng rộng lớn biết bao diệu huyền

Lương tâm đánh mất không còn

Uổng thay một kiếp làm người trần gian

Giàu tiền giàu của, giàu sang

Nhưng giàu nhân đức còn hơn vạn lần

Những người quý trọng Cội Nguồn

Lương tâm đã trổ nhân hiền kỳ nhân

Chết đi Hồn đặng siêu sanh

Linh Hồn sống mãi ở trên cõi trời

Huống chi cứu khổ nhân loài

Trở thành Phật, Thánh, sáng ngời lương tâm

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

364 - BIẾT CHỌN NGƯỜI THỜ

Chim khôn tìm cây mà đậu

Người khôn tìm chúa để thờ

Có ai hơn được Vua Hùng

Con Trời anh cả Thánh, Thần, Phật, tiên

Những người mất Cội mất căn

Tối tăm mù mịt biết chi Cội lành

Chỉ lo đấu đá tranh giành

Bỏ rơi Nguồn Cội để rồi thiệt thua

Việt Nam đại thụ Việt Nam

Chim khôn bám lấy năm nghìn năm tôn thờ

Vua Hùng Quốc Tổ ai bằng

Người khôn trung hiếu vững vàng đi theo

Kẻ ngu lạc lối cheo leo

Mong gì vinh hiển rạng danh Tiên Rồng

Những ai vì Cội vì Nguồn

Vì non vì nước Vua Hùng tựa nương

Chim khôn là thế lạ chi

Người khôn vững Gốc hiếu trung vẹn toàn

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn
 
Bài viết: 528 Tìm chủ đề
365 - PHÚC HỌA DO NGƯỜI

Việt Nam địa cuộc đất lành

Nếu không biết giữ trở thành họa tai

Chiến tranh loạn lạc triền miên

Nồi da nấu thịt anh em tương tàn

Chia năm xẻ bảy mỗi đàn

Hết mong đoàn kết biến thành đất hung

Nhân tài rời bỏ quê hương

Tìm nơi sanh sống tựa nương đất người

Phải chăng lạc Cội bỏ Nguồn

Làm cho đất nước không còn bình yên

Đất lành hóa dữ ngã nghiêng

Tan đàn xẻ nghé, nát tan cơ đồ

Phép mầu trở lại Cội Nguồn

Làm cho nước Việt đất lành như xưa

Đất lành chim đậu xưa nay

Việt Nam nhờ thế vươn lên sang giàu

Người khôn biết chọn Vua Hùng.

Dựng xây cơ nghiệp vững bền muôn năm

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

366 - TRĂM ĐƯỜNG YÊU NƯỚC

VẠN NGHỀ LẬP CÔNG

Niềm vui đem đến cho đời

Trăm đường vạn cách đắp bồi cho nhau

Đều là tốt đẹp vô biên

Nào ai khinh, trọng, nghề kia nghề nầy

Nghề nào cũng ích cho đời

Còn hơn những kẻ chuyên lừa hại dân

Vườn xuân đâu thể một bông

Mỗi hoa mỗi vẻ nên xuân đất trời

Yêu nước cũng thế vậy thời

Mỗi người mỗi cách góp phần công lao

Không có nầy dở kia hay

Đều là góp sức dựng xây nước nhà

Chung tay góp sức tùy nghề

Làm cho cuộc sống xanh chồi nở xuân

Không còn tăm tối, tối tăm

Cũng nhờ yêu nước, lập công trăm đường

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

367 - KỲ TÍCH RA ĐỜI

Việt Nam kỳ tích ra đời

Có nền Văn Hóa diệu kỳ làm sao

Cội Nguồn Văn Hóa sáng soi

Làm cho đất nước, nở hoa thanh bình

Việt Nam linh ứng lạ đời

Chuyển xoay vận hóa sáng ngời Việt Nam.

Cây khổ nẩy lộc nở hoa

Họa tai giờ đã chuyển sang phúc lành

Hồn khô giờ đã xanh cành

Việt Nam vụt lớn, trở mình vươn lên

Lớn nhanh như thổi, như tên

Làm cho khiếp vía hồn kinh quân thù

Giặc Tàu không đánh tự lùi

Việt Nam. Dân Chủ, Nhân Quyền, Tự Do.

Từ đây đất nước Việt Nam

Dân giàu Nước mạnh muôn năm trường tồn

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

368 - MỘT MẤT MỘT CÒN

Trăn trở nỗi lòng, nghĩ nước non

Giống như Tây Tạng, khổ lầm than

Sống như đã chết, bao đau đớn

Sống đọa sống đầy, sống gian nan

Hãy đứng dậy đi, tự cứu lấy

Chống lại giặc thù, thoát khốn nguy

Việt Nam thà chết, không luồn cúi

Theo bước tiền nhân, chống ngoại xâm

Dù cho có phải, nằm ngã xuống

Một mất một còn quyết đứng lên

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

369 - VIỆT NAM QUỐC TỔ VUA HÙNG

Yêu Việt Nam, nhớ đến Vua Hùng.

Công lao dựng nước, biển trời công ơn

Yêu nước non, nhớ đến Cha Ông

Có nền Công Lý, chúng dân yên bình

Việt Nam con cháu Tiên Rồng.

Văn minh Đạo Đức lẫy lừng thế gian

Vua Hùng Quốc Tổ Việt Nam.

Khai sinh Bách Việt Văn Lang sơn hà

Việt Nam đất nước con người

Yêu công bằng, dân chủ, nhân quyền tự do

Việt Nam dòng giống Lạc Long.

Sáng bừng công lý vinh quang giống nòi

Việt Nam nhân bản con người

Anh linh bất khuất, hào hùng anh linh

Tôi yêu đất nước Việt Nam.

Tôi yêu nòi giống Rồng Tiên hào hùng

Tôi yêu tất cả đất trời

Từ khi Quốc Tổ Vua Hùng khai sinh

Lưu truyền từ đó đến nay

Cháu con thừa kế chung tay giữ gìn

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn
 
Bài viết: 528 Tìm chủ đề
370 - BIỂN TRỜI CÔNG ƠN

Yêu Việt Nam, nhớ đến Vua Hùng.

Công ơn dựng nước, biển trời công lao

Yêu nước non, nhớ đến Cha Ông

Sáng danh con cháu, hiếu trung vẹn toàn

Việt Nam con cháu Tiên Rồng.

Kế thừa Quốc Tổ lẫy lừng thế gian

Vua Hùng Quốc Tổ Việt Nam.

Cha già dân tộc anh linh sáng ngời

Việt Nam đất nước con người

Luôn theo di chí Vua Hùng truyền trao

Việt Nam dòng giống Lạc Long.

Anh linh khí phách hùng anh sáng ngời

Việt Nam nhân bản con người

Từ khi Quốc Tổ Vua Hùng khai sinh

Lưu truyền từ đó đến nay

Công lao Quốc Tổ công ơn biển trời

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

371 - ÁNH LỬA LẠC HỒNG

Ánh lửa Lạc Hồng đã bừng lên

Phá tan tăm tối, quỷ, yêu, tinh

Tà quyền gian ác không còn nữa

Nước non phơi phới, dậy bình minh

Trổ phúc trổ giàu, sang với cả

Tự do, dân chủ, cảnh bay lên

Việt Nam giờ đã mùa xuân mới

Ngập tràn hạnh phúc, cảnh Thần Tiên.

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

372 - CHUNG LỐI MỘT ĐƯỜNG

Đường cứu nước, đường Cội Nguồn có khác

Đạo và Đời, cùng chung lối Ông Cha

Đời trong Đạo, một tinh thần bất khuất

Đạo trong Đời, cùng tiến bước thăng hoa

Nền truyền thống uy linh cao ngun ngút

Gió Cội Nguồn, chuyển động khắp hà sa

Đường cứu nước, Đạo Đời cùng chung bước

Làm cho đời, trổi dậy bản hùng ca

Rồng Tiên theo bước Cha Ông

Giữ gìn đất nước, non sông cõi bờ

Đạo, Đời cùng một Cội Nguồn

Dựng xây đất nước thái bình âu ca

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

373 - LỜI TRUYỀN BÁO

Lời truyền báo, khắp cùng dân Việt.

Chúc an lành, khỏe mạnh bình an

Khắp cùng con cháu Rồng Tiên

Vì dân vì nước, hi sinh quên mình

Đường vì nước không rời Nguồn Cội

Đường vì dân đầu đội Hùng Vương

Động lòng đến tận Tổ Tiên

Âu Cơ Địa Mẫu, Long Quân Cha Trời

Ban phúc lành, khắp thời dân Việt

Rạng tương lai, giàu mạnh vô biên

Khắp cùng trái đất uy linh

Năm châu bốn biển vang danh Tiên Rồng

Lời truyền báo khắp cùng trái đất

Nước Việt Nam, đệ nhất hoàn cầu

Trung Ương Thánh Địa lẫy lừng

Cha Trời thường ngự phước phần Nam Bang

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

374 - CƠ THÁNH ĐỨC

Nhằm cơ Thánh Đức ra đời

Góp công góp sức lập đời thượng ngươn

Lưu danh ấn chứng công lao

Chứng tri công đức sắc phong bảng vàng

Uy Linh khắp cõi Ta Bà

Vinh quang dòng họ nhiều đời vinh quang

Cháu con vinh hiển giàu sang

Ông Bà Cha Mẹ siêu sanh về trời

Thiên đàng cực lạc vãn hồi

Quê Tiên sống mãi vĩnh hằng an vui

Lập công dù chỉ mảy lông

Cũng tiêu tội lỗi ức muôn vạn đời

Huống chi truyền dạy những lời

Làm theo Thiên Ý Cơ Trời làm theo

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn
 
Bài viết: 528 Tìm chủ đề
375 - PHÚC NỞ HOA

Xuân đã về rồi, mai nở hoa

Việt Nam trổi dậy, khúc âu ca

Năm nghìn năm, đây là ngày hội

Rồng Tiên nhẹ bước, buổi thăng hoa

Đẹp mãi những người, vì Nguồn Cội

Lưu danh vận hội, thế kỳ ba

Gió xuân lân nhẹ, hồn non nước

Việt Nam Thiên Quốc phúc nở hoa

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

376 - ÁNH SAO TRỜI

Mỗi người mỗi ngọn đuốc soi

Cho tan bóng tối, cho tiêu ác tà

Mỗi người mỗi ánh sao trời

Sáng bừng công lý nước nhà Việt Nam.

Yêu thương cứu lấy đau thương

Bừng lên khắp nẻo quê hương sơn hà

Cùng nhau soi sáng quê nhà

Cùng nhau dựng lại những gì đẹp xinh

Tiếng gà cũng đã vang lên

Nước non Đại Việt bình minh lại về

Đêm dài u tối không còn

Quê hương rực ánh nắng vàng yên vui

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

377 - KHÔNG NGOÀI Ý TRỜI

Mưu sự tại nhân

Thành sự tại Thiên.

Hết ngày rồi lại tới đêm

Hết tròn tới khuyết lạ chi do Trời

Hết đêm rồi lại tới ngày

Luân phiên chuyển hóa tuần hoàn luân phiên

Trời chuyển xuân

Thiên hạ sống theo xuân

Mấy ai sống kiểu theo Đông bao giờ

Xuân đi xuân lại trở về

Hoa Mai lại nở rực trời Hoa Mai.

Mặt trời Văn Hóa sáng soi

U minh tự diệt, tối tăm không còn

Ý Trời vận hóa đổi đời

Không ai chống lại cơ trời được đâu

Thuận Thiên thời được an vui

Nghịch Thiên thời phải tiêu tan chẳng còn

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

378 - DÂN TRÍ CAO

Có lẽ bấy giờ, dân trí cao

Hơn hẳn vua quan, cấp cỡ nào

Nên dân mới thấy, phường mục nát

Quan quyền giờ chẳng, ra làm sao

Việt Nam đến lúc, cần thay đổi

Chọn người tài đức, xứng ngôi cao

Thay thế những gì, không hợp lẽ

Tự Do, Dân Chủ, đẹp biết bao

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

379 - CỨU TINH DÂN TỘC

Nước với non, phủ đầy tăm tối

Biết nhờ ai, soi sáng dẫn đường

Nếu không có, những người yêu nước

Luôn đem về, tỏa sáng tình thương

Cái tai hại, độc tài gieo rét

Làm nước non, chìm đắm thê lương

Luôn biết ơn, những người truyền giáo

Tỏa ngàn sao, cứu lấy quê hương

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn
 
Bài viết: 528 Tìm chủ đề
380 - ÁNH XUÂN

Xấu tốt hai bên, đã rõ bày

Tà không thắng Chánh vốn xưa nay

Ánh sáng tới đâu, tan bóng tối

Chính nghĩa bùng lên, ác tiêu bay

Không ai cản được, lòng yêu nước

Gian ác tan dần, thiện thế thay

Bình minh trổi dậy, đàn chim hót

Lồ lộ ánh xuân, khắp trời mây

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

381 - THÔI HẾT RỒI

Nhìn biển cả, mà lòng buồn man mác

Sóng kêu gào, như đang nhớ đến ai

Một màu xanh, hết rồi nguồn tôm cá

Bãi cát nằm, chua xót sáng, chiều, mai

Gió buồn thổi, vì thuyền đau nằm đó

Nắng nhạc phai, theo khốn khó ngư dân

Còn gì đâu, khi chỉ là biển chết

Thôi hết rồi, giờ cuộc sống về đâu

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

382 - EM LÀ AI?

Em là ai? Sao em đẹp quá

Như vườn xuân, rực thắm hương hoa

Bước chân nở rộ âu ca

Cho đời quả ngọt trái thơm yên lành

Phải chăng em, từ Nguồn hiện đến

Mắt sáng ngời, trong suốt hồ thu

Người em là ánh tương lai

Sáng bừng Dân Chủ, Tự Do, Nhân Quyền

Em là cả Tâm Hồn Đại Việt.

Như vầng trăng êm dịu sáng soi

Làm cho cuộc sống thế gian

Không còn khốn khổ đau thương đọa đày

Em đem đến, bao là hạnh phúc

Cho cuộc đời, trổi khúc vinh hoa

Em là ánh sáng gương soi

Cho đời thấy rõ ấm no công bằng

Em là ai?

Là nàng tiên hòa bình

Hay là Thánh Nữ, nhân quyền, tự do

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

383 - ÁNH SÁNG TƯƠNG LAI

Ngọn đuốc bừng lên cả đất trời

Sáng cho non nước, sáng vì đời

Sáng trong chia sẻ, nhiều đuốc sáng

Sáng cùng chung lối, sáng khắp nơi

Đất nước đêm dài, bao tăm tối

Nhờ bao ánh sáng, rọi tương lai

Ánh sáng, những tấm lòng yêu nước

Những tấm lòng vì một ngày mai

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

384 - ĐẤT NƯỚC CỦA DÂN

Trả lại cho dân, hỡi những gì

Tự do dân chủ, trả lại đi

Đất nước của dân, dân làm chủ

Mau mau hoàn trả, giữ mà chi

Bắt bớ nhân hiền, gieo hung dữ

Càng thêm tội lỗi, càng khinh khi

Hãy sống theo gương người tiền sử

Lập công chuộc tội, thoát gian nguy

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn
 
Bài viết: 528 Tìm chủ đề
385 - HẾT MONG YÊN BÌNH

Những ai làm hại chúng dân

Hại non hại nước, tổ tông, giống nòi

Gieo bao tội ác chất chồng

Hết mong có được những ngày bình yên

Xem gương lịch sử xưa nay

Mấy ai hại nước hại dân an nhàn

Vậy nên cuộc sống ở đời

Không nên hại nước cùng là hại dân

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

386 - NHỤC, VINH

Cái gì cũng phải mất đi

Chỉ còn cái ác, lưu danh mãi còn

Cũng như cái thiện sáng ngời

Muôn năm như thể mặt trời sáng soi

Quyền cao chức trọng mà chi

Gieo bao cái ác, nhớp nhơ để đời

Tuy rằng nghèo khổ dân thường

Nhưng mà giữ được tấm lòng thẳng ngay

Vinh nhục nào có đâu xa

Thiện ác cứ mãi gieo ra gặt vào

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

387 - ĐỊA NGỤC LÀ ĐÂY

Đạo đức suy đồi, đã rền vang

Khắp cùng ngõ ngách, khắp nước non

Nhân nghĩa vùi chôn, gian với ác

Sống đời chỉ biết, những gian tham

Chỉ lo vơ vét, cùng thâu tóm

Làm cho đất nước, cảnh lầm than

Ngoại xâm, xâm lược, không nhắc đến

Địa Ngục là đây, tại thế gian

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

388 - LÒNG MẸ

Quê hương người Mẹ, đất trời nam

Thương nhớ đàn con, những gian nan

Lìa quê bỏ xứ, đi cùng khắp

Nhớ con lòng Mẹ, dạ héo hon

Trong lòng Mẹ đã, vang tiếng khóc

Giọt lệ tuôn trào, buốt tim gian

Hãy về với Mẹ, niềm thương nhớ

Sơn hà, vạn dặm, những người con

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

389 - NẾU KHÔNG THỨC TỈNH

Nếu ai cũng mãi cúi đầu

Để cho nước Việt thảm sầu vùi chôn

Còn chi non nước, nước non

Cha Ông truyền lại, tiêu tan chẳng còn

Làm ngơ vô cảm, im lìm

Chờ cho quân giặc dập vùi ra tro

Dân là chủ, dân không lo

Để cho mất nước, còn chi cơ đồ

Làm ngơ vô cảm đứng nhìn

Thiêu thân nô lệ, giặc Tàu thiêu thân

Lắng nghe tiếng gọi non sông

Thét gào dậy cả núi non đất trời

Nguy cơ từng lúc từng giờ

Nếu không thức tỉnh hết rồi Việt Nam.

Nguy cơ giặc chiếm giang san

Nếu không thức tỉnh còn chi nước nhà

Ăn năng thời đã muộn màng

Cũng do vô cảm, vô tình, lặng im

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn
 
Bài viết: 528 Tìm chủ đề
390 - NỖI BỨC XÚC

Tôi là người, như bao người khác

Cũng biết đau, biết xót, biết yêu

Nhìn cuộc sống, mà lòng man mác

Ôi dẫy đầy, mục nát bất công

Một màu đen, bao trùm non nước

Cảnh đói nghèo, dần chết ung thư

Độc tràn lan, gieo mầm chết chóc

Ôi Việt Nam, cuộc sống khốn nguy

Bởi do đâu, con người hại nước

Những con người, mất hết lương tri

Quay đầu lại. Là bờ là bến

Đường vì dân, là mỗi bước đi

Lưu danh tốt, muôn đời vạn kiếp

Hỡi con người gian ác mà chi

Cuối cùng rồi cũng trắng tay

Hồn Linh Ác nghiệp chuyển xoay khốn cùng

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

391 - HỒN LINH VÀ THỂ XÁC

Con người có cả hai phần

Cũng đau cũng bệnh luân hồi tử sanh

Thể xác là chỉ cho thân

Linh hồn là chỉ cho Tâm con người

Bệnh thân là bệnh bình thường

Bênh Tâm là bệnh Linh Hồn đọa sa

Đau bệnh thể xác người ta

Tâm bệnh là khởi ác tà nghiệp mang.

Bác sĩ trị bệnh xác thân

Nào đâu chữa được bệnh Tâm Linh Hồn

Tâm bệnh sa đọa ngục tù

Vì do cái ác dẫy đầy nơi tâm

Nghiệp quả ác báo theo chân

Muôn đời vạn kiếp trả, vay, luân hồi

Tâm bệnh mới thật hãi hùng

Làm cho ác báo khắp cùng họa tai

Súc sanh, ngạ quỷ đầu thai

Địa Ngục âm phủ muôn năm khó rời

Văn Kinh chữa trị Linh Hồn

Làm cho hết bệnh không còn tử sanh

Tâm bệnh chữa bằng Kinh Văn.

Phải đâu dược liệu, uống tiêm được nào

Gươm, đao, giáo. Mác, lại càng

Làm cho Tâm bệnh càng bùng phát sanh

Dược liệu trị bệnh cho thân

Kinh luân trị bệnh cho Tâm con người

Bác sĩ chữa bệnh cho đời

Phật, Tiên, Thánh, Chúa, giúp người trị Tâm.

Xác thân chỉ tạm trăm năm

Linh Hồn còn mãi ức muôn vạn đời

Tâm bệnh, thân bệnh rõ ràng

Một đau, một nghiệp hai đàng phân minh

Ác thời hồn đọa liên miên

Thiện thời hồn được siêu lên thiên đàng

Bác sĩ chỉ là ngành nghề

Như bao nghề khác ở đời mà thôi

Bệnh tâm đâu thể chích tiêm

Hay là mổ xẻ cứu nguy linh hồn

Bệnh tâm dược liệu tinh thần

Chính là Kinh giáo Cam Lồ Linh Đơn

Đau buồn là chỉ cho tâm

Nào ai có chỉ xác thân bao giờ

Nhận thức Dân Chủ, Nhân Quyền

Cũng từ nhận thức Tâm Hồn mà ra

Văn Kinh quý hiếm lắm thay

Làm cho nhân loại tối tăm không còn

Nhất là con cháu Tiên Rồng

Thời nên hiểu rõ linh hồn xác thân

Linh Hồn mới thật của Ta

Xác thân tạm mượn chỉ qua một đời

Ngộ rồi hành thiện về trời

Loại trừ ác nghiệp không còn nơi tâm

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

392 - LỬA LÒNG

Ngọn lửa nào, hơn được lửa trong lòng

Khi bốc cháy, thời ngập tràn sông núi

Trước quân thù, lửa lòng cao ngun ngút

Sức mạnh nào, hơn sức mạnh toàn dân

Quyết một còn, một mất với ngoại xâm

Lửa hiếu trung, đã bùng lên bất khất

Thà hi sinh, liều chết tiến xung phong

Quyết không để, Việt Nam thành mây khói

Mãi trường tồn, cho đến tận muôn năm

Ôi Việt Nam, trong cảnh đời nguy khốn

Hỡi chúng dân, nào cương quyết đứng lên

Cả dân tộc, cùng chung tay hiệp sức

Không cúi đầu, thà chết quyết hi sinh

Dù ngã gục, dù xương tan thịt nát

Vững niềm tin, đầy quyết thắng uy linh

Ôi Việt Nam, nầy hỡi chúng muôn dân

Lửa lòng bừng dậy, đốt tiêu giặc thù

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

393 - VÌ NƯỚC VÌ DÂN

Những ai vì nước vì dân

Không Phật, cũng Thánh, không Tiên cũng Thần

Người con trung hiếu vẹn toàn

Cứu dân cứu nước sống còn bình yên

Người con bất khuất trung kiên

Người con đẹp mãi nước non sơn hà

Người con chẳng sợ tù đày

Người con chẳng sợ bạo tàn ác ôn

Tù đày khảo đảo càng nên

Danh thơm đức sáng anh linh hào hùng

Bắt bớ chẳng có là gì

Vàng càng tôi luyện vàng càng sáng ra

Đánh đập như gấm thêm hoa

Làm cho uy đức sáng soi vạn đời

Thân hình bị đánh dập bầm

Càng thêm vinh hiển lẫy lừng đức nhân

Vì dân vì nước quên thân

Sáng như nhật nguyệt lưu danh muôn đời

Hồn thiêng sông núi phò trì

Phật, Tiên, Thánh, Chúa đồng thời ngợi ca

Phước phần phúc báo hà sa

Cháu con vinh hiển giàu sang nhiều đời

Hồn Linh hiển Thánh về trời

Tiêu diêu tự tại cõi trời tiêu diêu

Những ai vì nước vì dân

Trong cơ Thánh Đức sắc phong bảng vàng

Những ai lạc Cội bỏ Nguồn

Tranh giành cho lắm cũng thời như không

Yêu nước mà bỏ Tổ Tông

Cáo già giả nghĩa mị dân ra gì

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

394 - ĐỔ LỖI CHO AI?

Nước non còn, là còn tất cả

Nước non mất, mục rã nắm xương

Còn chi cuộc sống bình yên

Cúi đầu nô lệ, triền miên giặc Tàu

Nhìn Tây Tạng mà nghiền mà ngẫm

Mất nước rồi, đổ lỗi cho ai

Khi mình im lặng làm ngơ

Rơi vào nô lệ ăn năng muộn màng

Phải lên án, giặc Tàu xâm lược

Chúng chiếm lần, cướp giật lấn xâm

Làm cho đất nước Việt Nam.

Mất lần từng bước tiêu tan từng ngày

Giặc xâm chiếm ai mà không thấy

Những mưu đồ thôn tính nước non

Ai là dân tộc Việt Nam.

Lặng im thời mất giang san chẳng còn

Hãy vùng lên đồng lòng cứu quốc

Giữ cơ đồ non nước Ông Cha

Lặng im thời mất giang san

Trở thành nô lệ ngoại xâm giặc Tàu

Coi như chấm hết cuộc đời

Việt Nam xóa sổ không còn Việt Nam.

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back