445 - BÁN DANH BA ĐỒNG
Những ai còn mãi tối tăm
Mua danh ba vạn, bán danh ba đồng
Câu ca luôn để lại rằng
Sống mà hại nước, còn gì nữa đâu
Ai ơi nhớ lấy lời thơ
Hại dân hại nước, danh nhơ suốt đời
Cướp đêm là giặc đúng rồi
Cướp ngày, ai thế, hỏi thời mấy quan
Làm người yêu nước, yêu non
Phước phần tự đến cháu con sang giàu
Những người vì nước vì nhà
Danh thơm cùng khắp sơn hà nước non
Những người mê muội ngu si
Mua danh ba vạn, bán danh ba đồng
Ác danh để để lại khắp cùng
Nghìn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
446 - LÒNG THÀNH KÍNH
Lòng thành kính, đến người yêu nước
Chí anh hùng, tỏa sáng dương quang
Làm cho non nước, nước non
Thái bình an lạc vàng son cuộc đời
Nhân Quyền, Dân Chủ, công bằng
Tự do hạnh phúc mưu cầu ấm no
Lòng thành kính biết ơn tất cả
Với những người trang trải tình thương
Làm cho non nước quê hương
Xanh màu cuộc sống xanh tươi cuộc đời
Chút lòng thành những gì ca ngợi
Chẳng thấm đâu đức rộng đại dương
Hết lòng vì nước vì non
Trời cao đất rộng công ơn biển trời
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
447 - MỌI VIỆC ĐẸP LÀNH
Dân Việt Nam trở về Nguồn Cội
Thời coi như mọi việc đẹp lành
Nước non, non nước thanh bình
An vui hạnh phúc sang giàu ấm no
Trăm triệu dân, trở nên phơi phới
Không còn lo, nghèo đói khốn cùng
Âu ca những bước huy hoàng
Văn minh tỏa sáng vang lừng năm châu
Gốc đã vững, tốt xanh cành lá
Nước sung Nguồn nước hóa đại dương
Lo gì chẳng đặng vinh quang
Nhất hô bá ứng việc chi cũng thành
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
448 - THẾ THỜI ĐẮNG CAY
Biển chết thời dân trơ đủa
Có hại chi.
Những kẻ lương Bỗng dư xài
Cá chết không còn.
Ngư dân cùng đường khốn khó
Quan hại chi, chết sống mặt ai
Trợ giúp dân.
Gạo lên meo lên mốc
Ăn vào bệnh, ốm
Có can chi quyền chức ngôi cao
Quyền trong tay
Quan muốn ai sống thời sống
Luật đặt ra.
Quan muốn ai chết thời chết
Mấy mươi năm
Vẫn thế xưa nay.
Không phản đối thời khổ,
Phản đối thời bỏ vào tù
Đất nước nầy.
Dân chỉ là cỏ rác
Chết người nầy, còn người khác hại chi
Nỗi bất công, chỉ biết nín im, trong tủi hận
Chỉ biết cầu, trong tuyệt vọng, thương đau
Thế thời, thời thế đắng cay
Kiện ai, ai kiện, tối đen được gì
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
449 - ĐI ĐẾN DIỆT VONG
Tôi là người, như bao người khác
Nhưng tim tôi, yêu nước thương dân
Nhìn cuộc sống, mà lòng đau xót
Ôi dẫy đầy, tàn bạo bất nhân
Một cuộc sống, với bao kiểu chết
Độc tràn lan, làm hại xác thân
Nhìn nước non, lần hồi nguy khốn
Bước đường cùng, đi đến diệt vong
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
Mua danh ba vạn, bán danh ba đồng
Câu ca luôn để lại rằng
Sống mà hại nước, còn gì nữa đâu
Ai ơi nhớ lấy lời thơ
Hại dân hại nước, danh nhơ suốt đời
Cướp đêm là giặc đúng rồi
Cướp ngày, ai thế, hỏi thời mấy quan
Làm người yêu nước, yêu non
Phước phần tự đến cháu con sang giàu
Những người vì nước vì nhà
Danh thơm cùng khắp sơn hà nước non
Những người mê muội ngu si
Mua danh ba vạn, bán danh ba đồng
Ác danh để để lại khắp cùng
Nghìn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
446 - LÒNG THÀNH KÍNH
Lòng thành kính, đến người yêu nước
Chí anh hùng, tỏa sáng dương quang
Làm cho non nước, nước non
Thái bình an lạc vàng son cuộc đời
Nhân Quyền, Dân Chủ, công bằng
Tự do hạnh phúc mưu cầu ấm no
Lòng thành kính biết ơn tất cả
Với những người trang trải tình thương
Làm cho non nước quê hương
Xanh màu cuộc sống xanh tươi cuộc đời
Chút lòng thành những gì ca ngợi
Chẳng thấm đâu đức rộng đại dương
Hết lòng vì nước vì non
Trời cao đất rộng công ơn biển trời
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
447 - MỌI VIỆC ĐẸP LÀNH
Dân Việt Nam trở về Nguồn Cội
Thời coi như mọi việc đẹp lành
Nước non, non nước thanh bình
An vui hạnh phúc sang giàu ấm no
Trăm triệu dân, trở nên phơi phới
Không còn lo, nghèo đói khốn cùng
Âu ca những bước huy hoàng
Văn minh tỏa sáng vang lừng năm châu
Gốc đã vững, tốt xanh cành lá
Nước sung Nguồn nước hóa đại dương
Lo gì chẳng đặng vinh quang
Nhất hô bá ứng việc chi cũng thành
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
448 - THẾ THỜI ĐẮNG CAY
Biển chết thời dân trơ đủa
Có hại chi.
Những kẻ lương Bỗng dư xài
Cá chết không còn.
Ngư dân cùng đường khốn khó
Quan hại chi, chết sống mặt ai
Trợ giúp dân.
Gạo lên meo lên mốc
Ăn vào bệnh, ốm
Có can chi quyền chức ngôi cao
Quyền trong tay
Quan muốn ai sống thời sống
Luật đặt ra.
Quan muốn ai chết thời chết
Mấy mươi năm
Vẫn thế xưa nay.
Không phản đối thời khổ,
Phản đối thời bỏ vào tù
Đất nước nầy.
Dân chỉ là cỏ rác
Chết người nầy, còn người khác hại chi
Nỗi bất công, chỉ biết nín im, trong tủi hận
Chỉ biết cầu, trong tuyệt vọng, thương đau
Thế thời, thời thế đắng cay
Kiện ai, ai kiện, tối đen được gì
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
449 - ĐI ĐẾN DIỆT VONG
Tôi là người, như bao người khác
Nhưng tim tôi, yêu nước thương dân
Nhìn cuộc sống, mà lòng đau xót
Ôi dẫy đầy, tàn bạo bất nhân
Một cuộc sống, với bao kiểu chết
Độc tràn lan, làm hại xác thân
Nhìn nước non, lần hồi nguy khốn
Bước đường cùng, đi đến diệt vong
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn