Bài viết: 530 Tìm chủ đề
245 - CÔNG CỐC

[BOOK]Yêu nước mà quên, Đức Vua Hùng.

Thiếu chân thiếu chính, thiếu hiếu trung

Lênh đênh cuộc thế, công với cốc

Lên đèo xuống dốc, khổ vùi chôn

Hỡi ai thật sự vì non nước

Nguồn Cội tôn thờ, đạt trí khôn

Chính nghĩa anh linh, danh tỏa sáng

Đức, tài, trung, hiếu, rạng danh thơm

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

246 - CÓ GAN CÓ CHÍ

Có gan có chí

Trong tay gươm báu

Mặc sức luyện tôi

Tha hồ ngang dọc

Tung hoành muôn nơi

Cội Nguồn Văn Hóa ai ơi

Gươm trời huyền diệu gồm thâu muôn loài

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

247 - KỲ NHÂN KỲ TÀI

Nước non từ cổ chí kim

Hết lòng vì nước kỳ nhân kỳ tài

Hai vai gánh vác sơn hà

Dễ gì tùng phục, giặc Tàu ngoại xâm

Gương lịch sử lừng danh còn đó

Bốn phương trời, còn nhớ rành in

Ngoại xâm bỏ mạng vùi chôn

Bao lần xâm lược, hết mong trở về

Bỏ xác nơi xứ quê người

Kinh hồn bạc vía hãi hùng khiếp kinh

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

248 - THỨC TỈNH

Đất nước lâm nguy

Mới biết rằng sai

Quên đi Quốc Tổ

Nước non khốn khổ

Cơ nghiệp sụp đổ

Đói nghèo thê thảm

Đầy rẫy chông gai

Lắm nhiều họa tai

Tại ai nầy hỡi tại ai

Tại vì lạc Cội hết mong yên bình

Quên đi Nguồn Cội, Cội Nguồn

Bỏ quên Quốc Tổ lắm điều gian nan

Tỉnh đi thức tỉnh sửa sai

Tôn thờ Nguồn Cội họa tai không còn

Sống yên sống khỏe sống lành

Dân giàu nước mạnh thái bình ấm no

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

249 - ĐƯỜNG CỨU NƯỚC

Đường cứu nước, không rời Nguồn Cội

Đường vì dân, đầu đội Ông Cha

Tôn thờ Quốc Tổ Hùng Vương

Muôn điều thuận lợi làm nên cơ đồ

Lòng trung hiếu, sáng ngời chí Thánh

Như mặt trời, tỏa sáng ngàn mây

Tràn đầy khí phách hùng anh

Tu mi trải rộng chí nhân lẫy lừng

Dù thời vận, vẫn còn đen tối

Luôn bền lòng nối chí Hùng Vương

Quyết lòng vì nước vì non

Nhọc nhằn vẫn bước, gian nan không lùi

Anh linh tỏa sáng ngời ngời

Cứu non cứu nước đi vào thành công

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn[/BOOK]
 
Bài viết: 530 Tìm chủ đề
250 - CÒN RA THỐNG GÌ

[BOOK]Đã là dân tộc Việt Nam.

Quên đi Quốc Tổ, còn ra thống gì

Đã là con cháu Tiên Rồng

Không thờ Quốc Tổ mà thờ ngoại bang

Xem thường Nguồn Cội Cha Ông

Lại còn phỉ báng chẳng ra con người

Ôm chân lũ giặc cúi đầu

Không ma thời quỷ có nào khác chi

Con người có trí, đức, nhân

Phải nên vì nước, vì non vì đời

Giữ gìn non nước sơn hà

Làm cho đất nước, trường tồn dài lâu

Đã là dân tộc Việt Nam

Tôn thờ Nguồn Cội uy linh hào hùng

Làm cho non nước quê nhà

Không còn một móng, cường hào, ngoại xâm

Đằng nầy đánh mất lương tâm

Quên đi Quốc Tổ thờ tôn người ngoài

Làm cho non nước tiêu điều

Đâu còn xứng đáng con Rồng cháu Tiên

Quên đi Quốc Tổ Hùng Vương

Bất trung bất hiếu còn ra thống gì

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

251 - THẢM THƯƠNG THAY

Vận nước, vận non, vận thế thời

Buồn cho cuộc thế, lắm chuyện đời

Ai gieo đầu độc, miền trung biển

Để buồn con sóng, bạc đầu khơi

Trông lên non núi, trường sơn dãy

Rừng chết núi sầu, chim biếng bay

Chất độc tràn lan, gieo tang tóc

Thế thời vận nước, thảm thương thay

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

252 - THÀNH, BẠI

Con đường thành, bại, chẳng đâu xa

Hùng Vương nương tựa, đức Ông Cha

Hồn thiêng sông núi, phù gia hộ

Muôn điều thuận lợi, nạn tai qua

Quốc Tổ tôn thờ, muôn cái lợi

Thành công vững chắc, rạng vinh hoa

Yêu nước sai đường, thành sao được

Họa giăng khắp lối, khổ hà sa

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

253 - THẾ SỰ ĐỜI

Gẫm lại mà xem, thế sự đời

Yêu nước sai đường, cảnh chơi vơi

Khó mong đoàn kết, buồn rỉ rả

Thuyền đơn, bóng chiếc, cảnh giữa khơi

Vận nước còn xa, nào thấy bến

Đơn côi, cô thế, bóng chiều sa

Yêu nước, thương dân, nương Nguồn Cội

Lo gì chẳng được, cảnh thăng hoa

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

254 - CHÁN PHÈO

Thế cuộc vần xoay, lắm chán phèo

Yêu nước lạc đường, cảnh chèo queo

Cơ nghiệp mơ hồ, đâm ra chán

Bụng mèo thời đói, mỡ thời treo

Đấu tranh lạc lối, thành công cốc

Vua Hùng quên lãng, quỷ nghe theo

Tránh đâu cho khỏi, tai với họa

Chán ôi là chán, khổ mãi đeo

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn[/BOOK]
 
Bài viết: 530 Tìm chủ đề
255 - XÁC ĐỊNH ĐÚNG HƯỚNG

[BOOK]Nói đến yêu nước, nói gì thời nói. Nhưng tóm lại có ba ý chính

1, Thừa kế, 2, giữ gìn, 3, xây dựng.

- Sự kế thừa tiếp nối duy chí Cha Ông. Kế thừa Hai duy sản quý hiếm đó là non sông Tổ Quốc. Cũng như Văn Hóa Cội Nguồn truyền thống anh linh dân tộc. Cả tinh thần lẫn vật chất.

- Sự thừa kế về tinh thần, thời phải giữ gìn Văn Hóa Cội Nguồn truyền thống anh linh dân tộc. Tôn thờ Quốc Tổ, tri ân công đức khai lập lên Bách Việt dân tộc Văn Lang nay là dân tộc Việt Nam. Thể hiện công ơn tri ân thành kính (uống nước nhớ nguồn, ăn quả nhớ người trông cây) đây là hướng đi đúng. Lòng yêu nước phải đi đôi tôn thờ Quốc Tổ. Trung, Hiếu, Nhân Nghĩa vẹn toàn.

- Thừa kế, kế thừa non sông Tổ Quốc, Đi đôi với giữ gìn non sông Tổ Quốc. Không để mất tất đất Ông Cha để lại. Nhất định phải làm như thế, mới xứng đáng là con dân Đại Việt, con cháu Vua Hùng, dòng giống Rồng Tiên. Theo bước Cha Ông quét sạch quân thù xâm lược. Giữ yên bờ cõi, giữ gìn độc lập, trường tồn bất diệt muôn năm. Đó là bổn phận đó là trách nhiệm mà những thế hệ kế thừa, không thể làm khác đi được.

- Sự kế thừa, luôn đi đôi với xây dựng đất nước làm cho đất nước càng ngày càng xuân, phát huy cả ba mặt Văn Hóa Tinh Thần, non sông đất nước, giữ gìn bảo vệ mỗi ngay mỗi đồ sộ hoành tráng văn minh cả ba mặt đi lên. Tiến tới dân giàu nước mạnh công bằng Dân Chủ, Tự Do.

Thực thi Quyền con người Nhân Quyền rốt ráo. Có làm được như vậy, đi đúng hướng như vậy. Thời Việt Nam nhất định vẻ vang. Không một kẻ thù nào đánh thắng, không xâm lược nào mà không đánh bại. Yêu nước là phải hiểu những ý chính của lòng yêu nước. Yêu nước mà không hiểu yêu nước là gì, chỉ là sự yêu nước mù quáng. Không đem lại kết quả như mong muốn mà còn ngược lại. Do những người yêu nước mù quáng gây ra. Sự yêu nước không có cơ sở, chỉ vì lòng tranh bá mà thôi. Thắng là vua, thua là giặc, xem đi xét lại Giặc với Vua cũng chẳng khác gì nhau. Chẳng có mấy ai là người yêu nước thật sự cả. Yêu nước không cơ bản dẫn đến tai hại biết bao, làm cho nước Việt lao đao khốn cùng.

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

256 - VÌ ĐÂU?

NÊN NỖI THẾ NẦY

Nước ta đẹp, sao ta lưu lạc

Non ta giàu, khổ nhục làm thuê

Khắp cùng thế giới năm châu

Rừng vàng biển bạc, ở đâu hỡi trời

Ta ngậm ngùi, qua Lào kiếm sống

Đau đớn thay, làm mướn Campuchia

Ôi thôi con cháu Rồng Tiên

Vì đâu nên nỗi, vùi chôn nhục hèn

Giờ đất nước, khô cành trụi lá

Dân khốn cùng, nghèo khó do đâu

Phải chăng cơ chế tạo ra

Hay là do bởi, thờ ma nhà người

Nước Việt Nam, cái gì cũng có

Về tài nguyên, phải nói quá giàu

Sao ta cứu mãi khốn cùng

Đói nghèo mà lại, không còn tự do

Tại dân trí, lặng im vô cảm

Hay là do, ruồng bỏ Ông Cha

Quên đi Quốc Tổ Hùng Vương

Tôn thờ yêu quỷ nát tan cơ đồ

Hãy tự hỏi, lòng mình sao thế

Thờ ơ chi, bỏ nước quên non

Để cho tà ác lên ngôi

Làm cho nước Việt khốn nguy tiêu điều

Muôn cái nhục, khắp cùng như núi

Lắm cái hèn, khốn đốn như non

Con Rồng mà phải ăn xin

Cháu Tiên, mà phải lặng thinh ngậm sầu

Hãy thức tỉnh, tôn thờ Quốc Tổ

Hãy cùng nhau quyết giữ nước non

Cùng nhau tiến bước đi lên

Chọn người tài đức, dựng xây nước nhà

Hãy xóa đi, độc tài cơ chế

Hãy sống theo Hiến Pháp văn minh

Nhân Quyền, Dân Chủ, Tự Do

Dân giàu nước mạnh, bình yên nước nhà

Hãy mau làm lại cuộc đời

Cho non cho nước, sáng ngời bình yên

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

257 - TỰ HÀO NGƯỜI VIỆT

Dòng máu tôi, luôn trong mình máu Việt.

Một giống nòi, cao tột giống Rồng Tiên.

Một Quốc Tổ, rực rỡ Đức Hùng Vương.

Đấng cứu thế, thay Cha Trời chuyển giáo

Và giờ đây, đã bừng lên tỏa sáng

Khắp đất trời, và cùng khắp năm châu

Đức Quốc Tổ, đấng cứu thế quyền năng

Lòng tự hào, khi nghĩ về Quốc Tổ

Dựng nước non, công ơn như trời bể

Luôn hiển linh, làm khiếp đảm quân thù

Luôn chuyển xoay, làm thay đổi vận thời

Luôn cứu khổ, lúc ngập tràn nguy biến

Tôi tự hào, vì tôi luôn yêu mến

Đức Hùng Vương, vì Quốc Tổ tối cao

Vì Quốc Tổ, lòng yêu mến chúng dân

Tôi sung sướng, một niềm tin lý tưởng

Một niềm tin, không bao giờ quên lãng

Trong bàn tay, che chở Đức Vua Hùng.

Người trở lại, người cứu nước non nhà

Người quét sạch, những bạo tàn gian ác

Để cho đời, được hạnh phúc âu ca

Làm cho nước Việt quê hương

Không còn, sạch bóng ngoại xâm giặc thù

Không còn nô lệ giặc Tàu

Nhân Quyền Dân Chủ Công Bằng tự do

Tự hào dòng máu Việt Nam.

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

258 - NGẨNG CỔ CAO ĐẦU

Hồi bước quay đầu, theo Quốc Tổ

Nối chí Cha Ông, đức Tiên Vương.

Ngẩn cổ cao đầu, nhìn vạn cõi

Trời Nam rực rỡ, giống Rồng Tiên.

Đất nước còn, là còn tất cả

Mất nước rồi, khốn khổ triền miên

Chí làm trai, đâu thể ngồi yên

Cứu nguy đất nước, theo chân Vua Hùng.

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

259 - LẠC HỒNG VINH HOA

Nguy đất nước, Vua Hùng cứu thoát

Khổ đau kia, Phật, Chúa độ qua

Làm cho đất nước nở hoa

Dân giàu nước mạnh bài ca thái bình

Giờ đến lúc Tiên Rồng quật khởi

Đem trí nhân trang trãi muôn phương

Làm cho thế giới năm châu

Đi vào chủ nghĩa vinh quang đại đồng

Nước Việt Nam bừng bừng tỏa sáng

Dậy hào hùng khí phách rồng Tiên

Lạc Hồng vinh hiển vinh hoa

Trổ nhân trổ phúc bài ca Nhân Quyền

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn[/BOOK]
 
Bài viết: 530 Tìm chủ đề
260 - VÔ HÌNH ĐIỀU KHIỂN HỮU HÌNH

[BOOK]Quốc Tổ vận chuyển huyền cơ

Vô hình điều khiển, chuyển xoay thế thời

Cứu con cháu, Vua Hùng sai khiến

Cả Hồn thiêng sông núi ra tay

Cứu nguy đất nước cứu nguy

Từ trong chế độ, chuyển xoay thế thời

Cuộc tranh bá, đến hồi kết thúc

Thế Rồng Tiên tỏa sáng thành công

Từ đây non nước Việt Nam

Thái bình độc lập, ấm no sang giàu

Cơ vận hóa, khó lường đón biết

Quyền tối cao, sai khiến Quỷ, Thần.

Anh Linh Quốc Tổ Vua Hùng.

Khai cơ Thánh Đức, lập đời thượng ngươn

Việt Nam rực rỡ năm châu

Việt Nam độc lập muôn năm trường tồn

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

261 - VẬN CƠ MAY

Vận nước hay là, vận cơ may

Cho ta mọc cánh, để mà bay

Lên quan, xuống chúng, đều suôn tất

Rộng, hẹp, trăm nghìn, vạn cái hay

Cái nợ ba sinh, giờ trả nốt

Thẳng đường một mạch. Thẳng cò bay

Cuộc hề cũng đã, hồi kết thúc

Thế cuộc vần xoay, cuộc đổi thay

Lên hương cũng đễ, nào có khó

Quan, Dân, tùy thích, ngửa, úp bàn tay

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

262 - CHẲNG RA SAO

Cuộc đời gẫm lại, chẳng ra sao

Chớp mắt trôi qua, được chi nào

Tất cả chỉ là, cơn ảo mộng

Xem đi xét lại, tựa chiêm bao

Lên quan xuống chó, đường chung cuộc

Hơi thở tắt rồi, cũng như nhau

Linh Hồn siêu, đọa, luân chuyển kiếp

Ác chi cho lắm, đọa càng sâu

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

263 - LẼ SỐNG Ở ĐỜI

Trồng hoa thời được ngắm hoa

Yêu đời những bước, chân đi khắp cùng

Qua bao cảnh đẹp từng vùng

Thanh nhàng nhẹ gót, tâm hồn an vui

Cảnh hình ghi lại để xem

Biết bao vẻ đẹp nước non quê nhà

Nhất là những cảnh tôn thờ

Anh linh tỏa sáng những người vì dân

Những người vì nước vì non

Một thời rực rỡ danh thơm sáng ngời

Làm tôi thức tỉnh cuộc đời

Hãy vì non nước mới ngồi cung mây

Hại dân hại nước hại non

Lợi đâu không thấy, ác danh phơi bày

Giờ tôi mới hiểu được rằng

Cái nhân cái quả gắn liền với nhau

Trồng hoa thời được ngắm hoa

Gieo trồng cái ác, gặt tai gặt sầu

Đi một ngày đàng, học một tràng khôn

Giờ tôi vụt lớn, thành nhân thành người

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

264 - SỨC MẠNH TIỀM ẨN

Cứ tưởng đâu rằng, nước Việt Nam.

Cúi luồn nô lệ, mãi lầm than

Nào hay tiềm ẩn, long, hổ phục

Sức mạnh Tiên Rồng, dậy núi non

Kinh hồn bạc vía, quân xâm lược

Cỡi gió đạp mây, sấm dạy vang

Trổi khúc anh linh, rền vạn cõi

Chấn động địa cầu, khắp thế gian

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn[/BOOK]
 
Bài viết: 530 Tìm chủ đề
265 - XUẤT HIỆN CÙNG KHẮP

[BOOK]Cứ tưởng đâu rằng, nước Việt Nam

Hết rồi hiền sĩ, trí đức nhân

Trong cơn hiểm họa, còn với mất

Trước lũ quân thù, giặc ngoại xâm

Trong lịch sử, cổ kim sau trước

Nước Việt Nam bất khuất anh hùng

Nhân tài xuất hiện đúng thời

Cứu nguy đất nước vãn hồi bình yên

Sao đã mọc, tràn lan đất nước

Đồng sáng soi, cùng khắp mọi nơi

Đẩy lùi bóng tối u minh

Làm cho đất nước trở xuân xanh màu

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

266 - RỒNG TIÊN CƠ BÚT

Cha Trời đã chuyển pháp luân

Ma Vương xuất hiện, triệt tiêu độc tài

Việt Nam cũng đã đến hồi

Tiếng gà đã gáy, đi vào thượng ngươn

Lạc Hồng trở gót hồi hương

Tự Do, Dân Chủ nổi lên khắp cùng

Huyền cơ chuyển vận thế thời

Rồng Tiên tỏa sáng lẫy lừng tung bay

Gà kêu ba tiếng, mười âm

Hùng Vương Quốc Tổ rền vang đất trời

Gà bò, gà đứng, gà ngồi

Gà gặp con cháu, đất trời bình minh

Từ đây muôn sự đổ thay

Cơ trời đã định, khó ai cản nào

Gà kêu Hồng Ngọc đổi đời

Kình ngư hải ngoại, dậy trời biển đông

Nước, Dân, cuồn cuộn non sông

Tan bầu, độc bá, hết mong trị vì

Chó về làm lại cuộc đời

Heo về kẻ chuyện an lành an vui

Việt Nam Thánh Đức an ngôi

Năm châu bốn biển lặng yên thái bình

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

267 - TRÁNH SAO XONG

Muốn được phúc lành, phải thiện nhân

Không nên hại chúng, với hại dân

Gieo bạo gieo tàn, gieo căm uất

Tránh đâu cho khỏi, họa tới thân

Gieo ác gặt họa, xưa nay thế

Hại người, người hại, phước hết mong

Sự đời vay trả, sao tránh khỏi

Xưa nay là thế, tránh sao xong

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

268 - THỨC TỈNH THÔI

Ác gian chi lắm, bớ người ơi

Kẻ rủa, người nguyền khắp mọi nơi

Tiếng ác lan bay, ai cũng ghét

Nghìn năm đời chửi, chẳng hề thôi

Cái dại nào hơn, gieo tội ác

Để rồi nhận lấy, họa ôi ôi

Cháu con khó tránh, bao tai kiếp

Nhắn gởi ai kia thức tỉnh thôi

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

269 - LÒNG TÀ

Những ai xem nhẹ Cội Nguồn

Tâm, lòng bất chính, chỉ phường dối gian

Chỉ lừa những kẻ tối tăm

Nào mong che được Cha Ông, Thánh, Thần.

Quên đi Quốc Tổ Vua Hùng

Bất trung bất hiếu hết rồi nghĩa nhân

Dẫu rằng trí huệ tới đâu

Quên người dựng nước coi như bằng thừa

Dẫu rằng thông tuệ hơn người

Xem thường Quốc Tổ cũng thời như không

Chữ tài lạc lối Cha Ông

Biến thành tai họa hết mong yên bình

Những ai lạc Cội lạc Nguồn

Uổng thay một kiếp con người, uổng thay

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn[/BOOK]
 
Bài viết: 530 Tìm chủ đề
270 - CƠ TRỜI ĐÃ ĐẾN

VẬN NƯỚC ĐỔI THAY

[BOOK]Ma Vương đã xuất hiện rồi

Việt Nam con cháu Tiên Rồng hồi hương

Lập đời Thánh Đức thượng ngươn

Việt Nam nước bừng lên sáng ngời

Cội Nguồn Văn Hóa ra đời

Sáng soi cho cả nhân loài thế gian

Nhân Quyền, Dân Chủ nở hoa

Đa Nguyên một Cội nước non sang giàu

Việt Nam Hiến Pháp Thiên Quyền

Văn Minh đệ nhất địa cầu văn minh

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

271 - NƯỚC LÀ DÂN

DÂN LÀ NƯỚC

Cuộc Dân Chủ, vang lừng dậy đất

Nước là Dân tràn khắp non sông

Cuốn phen ác bá cuồng ngông

Để rồi lập lại kỉ cương nước nhà

Cuộc đấu tranh, không người thua, thắng

Vì Tự Do đổi mới văn minh

Công bằng bình đẳng mưu sinh

Ngôi nhà Hiến Pháp không ai khác nào

Khỉ quay đầu, vì Gà đã gáy

Chó vui mừng, vì thấy minh quân

Chung đường kết cuộc phân tranh

Heo về chào đón mùa xuân thanh bình

Cơ Thánh Đức đi vào cuộc sống

Khắp nước non rực thắm hoa mai

Lẫy lừng nam Việt, Việt Nam

Khắp cùng thế giới năm châu địa cầu

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

272 - HÃI HÙNG ÁC GIAN

Việt Nam con cháu Tiên Rồng

Vang lừng từ thuở, nước nhà khai sinh

Năm nghìn năm, từ đó đến nay

Uy linh bao lớp, Cha Ông hào hùng

Có Ông Quốc Tổ lẫy lừng

Khiếp kinh quân giặc, khiếp hồn yêu tinh

Nước non Việt, địa linh muôn thuở

Năm nghìn năm, thường trổ kỳ nhân

Giữ gìn bờ cõi non sông

Kế thừa di chí Hùng Vương kế thừa

Tài thao lược, lẫy lừng trời đất

Đánh ngoại xâm tan tác hồn kinh

Làm cho nước Việt uy linh

Vẻ vang con cháu Rồng Tiên bao đời

Cơ đã chuyển đất trời Đại Việt

Khắp toàn dân nổi dậy chung tay

Sẵn sàng chống trả ngoại xâm

Giữ yên bờ cõi non sông đất trời

Một dân tộc bao đời bất khuất

Thời dễ gì luồn cúi ngoại xâm

Những người làm hại nước non

Chỉ là tiểu số mị dân gian tà

Nếu không thức tỉnh quay đầu

Khó mong tránh khỏi luật trời xử phân

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

273 - THIÊN ĐÀNG VIỆT NAM

Tiên mãi đi chơi

Tiên lạc xuống trần

Tiên không lo lắng

Cũng chẳng cần lắng lo

Nụ cười luôn nở trên môi

Nhìn non với nước, nắng phơi ánh vàng

Đèo mây xa tít chân trời

Thôn quê thành thị đổi đời văn minh

Đêm về đèn điện lung linh

Đủ màu huyền ảo đẹp xinh diệu kỳ

Phải chăng trần thế bây giờ

Trở thành tiên cảnh thiên đàng trần gian

Tiên nhìn trần thế mê man

Tiên quên trở lại cõi tiên non bồng

Việt đẹp lạ đẹp lùng

Là do con cháu Tiên Rồng dựng xây

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

274 - HỌA TAI DO ĐÂU?

Nước khổ vì bỏ Ông Cha

Non sầu vì bởi bỏ quên Vua Hùng.

Nghìn năm nô lệ giặc Tàu

Trăm năm khổ hận cúi đầu ngoại bang

Chỉ vì lạc Cội Cha Ông

Tan đàn xẻ nghé nước non tiêu điều

Nước non bao nỗi khốn cùng

Giang sơn một dãy điêu tàn chiến tranh

Hãy mau thức tỉnh chung tay

Tôn thờ Quốc Tổ đắp xây hòa bình

Quyết không bỏ Cội bỏ Nguồn

Dựng xây Đại Việt thanh bình ấm no

Nhân Quyền Dân Chủ Tự Do.

Theo chân Quốc Tổ văn minh trường tồn

Việt Nam con cháu Tiên Rồng

Vươn cao truyền thống Lạc Hồng uy linh

Làm cho non nước, nước non

Bình yên độc lập, giàu sang, sang giàu

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn[/BOOK]
 
Bài viết: 530 Tìm chủ đề
275 - CÁI KHỔ LẠC NGUỒN

[BOOK]Thờ Ông thờ Cha, chẳng chịu thờ

Thờ người ngoại quốc, sống ngu ngơ

Tâm hồn lạc lối, leo nheo quá

Lầm đường luồn cúi, xác với xơ

Thờ quỷ theo ma, trầy với tróc

Chẳng yên, khổ riết, kiếp leo heo

Làm thân nô lệ, đời chấm hết

Sống chẳng an lành, sống chèo queo

Bồng bềnh trôi nổi, trên đầu sóng

Mất nguồn lạc Cội, kiếp tong teo

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

276 - PHẤT CỜ VINH QUANG

Một giang sơn cong hình chữ S

Có gì hơn, non nước quê ta

Việt Nam một dãy sơn hà

Ông Cha để lại, cho ta giữ gìn

Một đất nước mở màng tiền sử

Năm nghìn năm, từ thuở Văn Lang

Biết bao công sức Cha Ông

Đắp xây gìn giữ, non sông cõi bờ

Một đất nước đại ngàn rộng khắp

Nào biển xanh xa tít trời xa

Rừng vàng biển bạc bao la

Nước non Đại Việt ai hơn được nào

Với vẻ đẹp cong hình chữ S

Động thần tiên, cùng khắp nước non

Sông, hồ, thác, suối, như tranh

Lũy tre, đồng rộng, lượn quanh đường làng

Một đất nước dâng trào cuộc sống

Năm nghìn năm Văn Hiến uy linh

Thị thành nhịp bước văn minh

Thôn quê đổi mới biết bao diệu kỳ

Người Việt Nam đâu là phải ít

Trăm triệu dân, cùng khắp đó đây

Trong nước ngoài nước năm châu

Nhân tài vô số, biết bao kỳ tài

Chỉ vì lạc Cội mất Nguồn

Thành ra nước Việt trăm đường khốn nguy

Nếu như đồng loạt hồi hương

Việt Nam nhất định vẻ vang lẫy lừng

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

277 - TAN ĐÀN XẺ NGHÉ

Nước non kẻ ở người đi

Tan đàn xẻ nghé chia ly rã rời

Lâm nguy vì bởi lạc Nguồn

Không thờ Quốc Tổ Vua Hùng lầm sai

Việt Nam thành ngữ ca dao

Còn Nguồn còn Cội biết bao đẹp lành

Mất Nguồn mất Cội tan tành

Héo khô cành lá đi đời đi tiêu

Nghìn năm nô lệ ngoại xâm

Trăm năm lệ thuộc biết bao đọa đày

Ba mươi năm nội chiến từng ngày

Bốn mươi năm khuôn khổ độc tài xác xơ

Bấy nhiêu cũng đủ nghiệm suy

Cho ta cái biết đúng sai ở đời

Tuy là về Cội muộn màng

Còn hơn lạc Cội cơ đồ tiêu vong

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

278 - ĐỊA LINH NHÂN KIỆT

Địa linh nhân kiệt Việt Nam

Thời nào cũng có hùng anh kỳ tài

Thời nào cũng có con người

Vì dân vì nước, sáng ngời anh linh

Làm cho đất nước non sông

Nở cành xanh ngọn, trổ hoa thanh bình

Làm cho nòi giống Tiên Rồng

Vẻ vang khí phách lẫy lừng năm châu

Thơ rằng Hồng Lạc uy linh

Việt Nam, nhân kiệt, địa linh sáng ngời

Ngàn xưa non nước biển trời

Địa linh, sanh nở nhân tài kỳ nhân

Việt Nam Thánh Địa trung ương

Rồng vàng Châu Á Thánh linh diệu kỳ

Sấm rằng dòng giống Tiên Rồng

Ngự trên chữ S Rồng Vàng Địa Long

Sau nầy tỏa rạng năm châu

Vang lừng đất Việt rạng bầu càn khôn

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

279 - KHÔNG ĐƯỢC SAI LẦM

Chiến tranh khổ lắm, bớ ai ơi

Binh đao, máu lửa, dậy đất trời

Tan nhà nát cửa, cùng chết chóc

Mồ hoang mã lạnh, xác thây phơi

Hãy tỉnh giấc đi, theo Quốc Tổ

Gió lành mây phúc, trải khắp nơi

Dân giàu nước mạnh, không còn khổ

Sáo, đàn cao vút, sống thảnh thơi

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn[/BOOK]
 
Bài viết: 530 Tìm chủ đề
280 - CON ĐƯỜNG TA ĐI

[BOOK]Tiên Rồng ta cứ đắp xây

Anh linh truyền thống, ta yêu ta gìn

Mắc chi tùng phục Tây, Tàu

Đi theo Quốc Tổ Vua Hùng đi theo

Cội Nguồn Văn Hóa Cha Ông

Đỉnh cao trí tuệ, vẻ vang giống nòi

Con đường Quốc Tổ về trời

Đẹp lành tốt đẹp, ta thời cứ đi

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

281 - BA ÔNG MỘT XUỒNG

Nầy Ông phỉnh, nầy Ông lừa

Nầy Ông hại nước, hại đời, hại dân

Ba Ông cùng một đội quân

Thi nhau vơ vét núi sông chẳng còn

Hết đêm rồi lại tới ngày

Ba Ông phù phép chẳng còn cái chi

Tài gian tài ác quá siêu

Ba Ông để lại ác danh lẫy lừng

Hồn linh bị rủa bị nguyền

Rốt cùng đày đọa địa đàng u minh

Hãy mau thức tỉnh lại đi

Lập công chuộc tội cháu con đặng nhờ

Của trần trả lại cho trần

Nào ai mang được theo mình đặng đâu

Chỉ mang nghiệp ác theo sau

Để rồi nhận lấy biết bao khốn cùng

U minh địa phủ đọa đày

Nếu tội quá nặng không ngày thoát siêu

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

282 - TÀN PHÁ BỞI CÁI NGU

Đất nước nầy, như sau cơn bão lũ

Đầy xác xơ, ngang ngổn tiêu điều

Trong cái khó, chồng lên bao cái khốn

Biển chẳng còn, mà núi cũng tan tiêu

Sống đã hết, mà chết đi cũng khó

Thời cạn thương, mà thế cũng cạn yêu

Chân đã mỏi, mà tương lai xa quá

Ôi Việt Nam, đẫy rẫy những trớ trêu

Ai có hỏi, tôi liền thưa với thốt

Nước non nầy, tàn phá bởi do ngu

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

283 - KHÔN DẠI HAI ĐƯỜNG

Nếu bảo rằng

Im lặng thời bình yên

Nếu không khờ khạo, cũng là điên dại khờ

Nước non giặc chiếm cõi bời

Lặng im là chết, sống còn được sao

Nếu bảo lặng im, là mới tốt

Ngoại xâm cướp nước, sống ở đâu

Phải hiểu những điều, đơn giản nhất

Nước nhà đã mất đau đớn biết bao

Chống trả quân thù, là điều cần thiết

Rạng rỡ hùng anh, bất khuất dâng cao

Nước non Đại Việt, đâu thể mất

Lặng im là chết, chớ mà ngu

Đấu tranh bảo vệ, non với nước

Nghe chi xúi dại tự vùi chôn

Theo bước Cha Ông trừ bạo ác

Chống trả quân thù không lùi bước

Quét sạch quân thù lũ xâm lăng

Khôn, dại, dại khôn hai đường khác

Nghe chi xúi dại, kẻ bất nhân

Con đường vì nước vinh quang phía trước

Nghe chi gian ác phá nước hại dân

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

284 - KIẾP VÙI CHÔN

Những bấy lâu nay, sống khốn cùng

Sống trong tù ngục, sống trong khung

Tự do mất hết, thân đày đọa

Chim chậu, cá lồng, kiếp tù chung

Mờ mịt tương lai, bao hiểm họa

Bên bờ vực thẳm, bạo nướng, nung

Số phận gì đây. Đời bạc phận

Cay đắng làm sao, kiếp vùi chôn

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn[/BOOK]
 
Bài viết: 530 Tìm chủ đề
285 - KIẾP SỐNG LÊNH ĐÊNH

[BOOK]Một kiếp người ta, kiếp nghĩa tình

Vứt rồi trơ trọi, kiếp phù sinh

Khéo vẽ khéo vời, tâm khập khiễng

Trổ nhân không trổ, trổ yêu tinh

Xuống hố, lên đèo, ngơ với ngẩn

Tương lai họa gỡi, khổ chồng lên

Cuộc sống chẳng yên, đời đen thẳm

Sống đời phi nghĩa, sống lênh đênh

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

286 - ĐẸP LẮM

QUÊ HƯƠNG ƠI

Nước non có tự, thuở bao đời

Nọ Phụng lên ngàn, Rồng ra khơi

Tiếp bước Cha Ông, rừng, núi, biển

Nước lặng yên bình, non xuân chơi

Gió dắt, mây dìu, trăng dệt mộng

Rồng Tiên mở hội, nắng hồng phơi

Hóa Công luôn mãi xây đời mới

Quê hương đẹp lắm quê hương ơi

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

287 - GIỌNG CA TÀI TỬ

Quê hương Việt Nam

Quê hương thân yêu

Biết bao nam nữ

Giọng ca tài tử

Ca về non sông

Ca về Cha Ông

Cho đời nỗi nhớ

Cho đời nỗi thương

Quê hương non nước quê hương

Ngọt ngào tiếng hát, quên đi nỗi sầu

Lời ca giác ngộ lòng người

Bừng lên yêu nước đất trời Việt Nam

Không còn vô cảm lặng im

Chung tay quyết giữ nước non cõi bờ

Trẻ thơ mãi đợi mãi chờ

Việt Nam khúc hát thanh bình tự do

Giọng ca truyền cảm biết bao

Giọng ca đêm lại mùa xuân cho đời

Giọng ca tài tử tuyệt vời

Góp phần xây dựng sơn hà nước non

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

288 - TIẾN LÊN ĐẾN CÙNG

Chúng ta đã xác định rồi

Con đường vì nước, ngập tràn chông gai

Tự do nào có dễ đâu

Vào tù ra tội, biết bao nhiêu lần

Vì dân vì nước vì đời

Phải luôn đối mặt, bạo quyền ác gian

Gươm kề cổ, súng chĩa thân

Cũng không chùn bước, tiến lên đến cùng

Gian nan chẳng ngại chẳng ngùng

Vàng càng vào lửa, thời càng sáng ra

Khó khăn mới quý công lao

Gian nan mới quý Tự Do Nhân Quyền

Cái gì dễ quá thời thường

Gian nan cực khổ mới tường hùng anh

Mất còn xem nhẹ tựa lông

Nặng lòng vì nước vì dân sáng ngời

Muốn cho non nước xuân về

Mỗi người mỗi đóa Nhân Quyền Tự Do

Mỗi người mỗi vẻ khác nhau

Nhưng cùng tỏa sắc trổ màu văn minh

Mùa xuân non nước Rồng Tiên

Dâng lên Quốc Tổ Hùng Vương con trời

Mùa xuân sử sách để đời

Mùa xuân đẹp mãi đất trời Việt Nam

Con đường xác định ta đi

Không gì ngăn được tiến lên đến cùng

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

289 - XUÂN ĐÃ PHƠI MÀU

Nước non, non nước, nước non

Tự Do, Dân Chủ chuyển sang yên bình

Mùa xuân trải sắc phơi màu

Chúng dân cuộc sống sang giàu vươn lên

Cánh cò đồng ruộng, sông quê

Nước phơi giàu có, non rơi nắng vàng

Bình yên cũng đã lên hồn

An vui cũng đã trổ nguồn ấm no

Theo Trời, Trời đãi Trời Cho

Theo Ông Quốc Tổ hết lo đói nghèo

Đường mây xa tít chân trời

Cho người trần thế lên thời đèo mây

Việt Nam con cháu Rồng Tiên.

Nghiêng nghiêng chiếc nón làm duyên với đời

Nước non, non nước phơi màu

Mùa xuân trải khắp đất trời Việt Nam

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn[/BOOK]
 
Bài viết: 530 Tìm chủ đề
290 - CHẲNG NGẠI GIAN NAN

[BOOK]Vì non vì nước, với vì nhà

Đi theo truyền thống, của Ông Cha

Một lòng trung hiếu, theo Quốc Tổ

Chẳng ngại gian nan, tiến xông pha

Khí phách Rồng Tiên, từ muôn thuở

Thản nhiên chặng sợ, quỷ yêu ma

Đất rộng sông dài, ngan, dọc, bước

Rừng đao, núi giáo, cũng xông qua

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

291 - ĐỆ NHẤT NĂM CHÂU

ĐỨNG ĐẦU VỀ QUỐC TỔ

Chỉ riêng đất nước Việt Nam

Có Ông Quốc Tổ năm nghìn năm ai bì

Chí Tôn Quốc Tổ lẫy lừng

Trên cả Phật, Chúa, Thánh, Thần Đế Vương

Lịch sử Cội Nguồn Việt Nam

Vẫn còn chứng tích vẻ vang sáng ngời

Khảo cổ đã chứng nghiệm rồi

Văn Minh Việt Cổ tuyệt vời văn minh

Ở vào thời đại Hùng Vương

Bao nhiêu chứng vật nói lên tuyệt vời

Quốc Tổ là đấng con trời

Cũng là anh cả khắp thời tam thiên

Quốc Tổ.

Không chỉ dựng nước dựng non

Khai nền Quốc Đạo vẻ vang Tiên Rồng

Quốc Đạo Chủ Nghĩa Đại Đồng

Cùng chung một bọc Đồng Bào anh em

Chung cùng Nguồn Cội Tổ Tiên

Đa Nguyên Bách Việt anh em một nhà

Ngũ hành năm loại màu da

Cũng từ Bọc Trứng Âu Cơ mà thành

Những quyền cơ bản con người

Nhân Quyền Dân Chủ công bằng tự do

Những Quyền Tạo Hóa ban cho

Ai mà không có như nhau khác gì

Quốc Tổ thay thế Cha Trời

Thay quyền Tạo Hóa chuyển lời ban ra

Rồng Tiên mở hội Long Hoa

Thi hành di chí Hùng Vương trao truyền

Làm theo Thiên Ý Cha Trời

Nằm trong Quốc Bảo Tiên Rồng Việt Nam

Mở màng Thánh Đức thượng ngươn

Quy nguyên tam giáo, ngũ chi hiệp thành

Năm châu bốn biển thái bình

Tối Cao Quốc Tổ

Chí Tôn Thiên Đế Con Trời

Anh cả Phật, Tiên, Thánh, Thần

Việt Nam Quốc Tổ đứng đầu năm châu

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

292 - CHA GIÀ DÂN TỘC

Đã là Quốc Tổ Vua Hùng

Phải đâu Phật, Chúa người thờ người không

Ông Tổ dựng nước non sông

Khai sinh Bách Việt, Văn Lang cõi bờ

Quốc Tổ, Ông Tổ nước nhà

Phải đâu Thần, Thánh người thờ người quên

Đã là Ông Tổ nước non

Nhà nhà đều phải thành tâm mà thờ

Phật, Tiên, Thánh, Chúa, nước nhà

Chỉ là con cháu Vua Hùng mà thôi

Cả trăm Thiên Tử kế nhau

Từ thời dựng nước Văn Lang đến giờ

Kế thừa Quốc Tổ Vua Hùng

Thiên Tử con cháu nối truyền Cha Ông

Chưa kể các thời Hùng Vương

Biết bao Phật, Chúa, Thần, Tiên, Thánh, Thần

Chỉ thời An Dương Vương đến giờ

Biết bao Thần, Thánh, cùng là Phật, tiên

Đều là con cháu Hùng Vương

Vang danh trời đất anh linh Tiên Rồng

Chỉ người bất nghĩa điên khùng

Mới quên Quốc Tổ, không thờ kính tôn

Dù cho Tôn Giáo khắp nơi

Dù cho Đạo Giáo năm châu biển trời

Đã vào đất nước Tiên Rồng

Thời phải tôn kính Vua Hùng dựng non

Đó là Thiên Luật Hóa Công

Đó là lẽ phải khắp trong đất trời

Nhập gia tì tục ở đời

Xem thường Quốc Tổ, trục xuất khỏi thời Việt Nam

Thiên Tử kế thừa Quốc Tổ Hùng Vương

Làm theo di mệnh Cha Ông kế thừa

Giữ gìn đất nước sơn hà

Vững yên trật tự nước nhà Việt Nam

Lập đời Thánh Đức Thiên Tân

Tự do nhưng phải đúng theo Luật Trời

Nước nào cũng có chủ quyền

Tôn ti trật tự giữ gìn kỉ cương.

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

293 - SỐNG VÀ CHẾT

TRONG HAI CHỌN MỘT

Đừng vô cảm nữa

Hãy hành động ngay

Vì nước vì dân

Vì con vì cháu

Vì dòng vì giống

Vì một ngày mai

Không còn ngoại xâm

Vận nước vận non

Đến hồi chí nguy

Không thể ngồi yên

Sắp mất còn chi

Nô lệ ngoại bang

Nát tan cơ nghiệp

Hãy mau đứng dậy

Dũng cảm đứng lên

Chín mươi triệu dân

Theo bước Cha Ông

Giữ gìn non sông

Loại trừ ác gian

Đừng vô cảm nữa

Chung tay gìn giữ non sông

Giữ gìn tất đất giang san cõi bờ

Việt Nam còn mãi trường tồn

Anh Linh nước Việt, lẫy lừng muôn năm.

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn

* * *

294 - CON TẠO VẼ VỜI

Khen thay con tạo, khéo vẽ vời

Làm cho nhân loại, rối tơi bời

Chân, Giả, vô thường luôn xoay chuyển

Đánh lừa cuộc sống, lặng, hụp, bơi

Tối tăm mờ mịt, xa bờ giác

Thấy Ma tưởng Phật lạy ôi thôi

Chúa ở trong tâm, không tìm kiếm

Vọng cầu muôn kiếp, Chúa xa xôi

Phật ở trong tâm, đâu xa lắm

Càng tìm càng mất, khổ cái tôi

* * *

Văn Hóa Cội Nguồn[/BOOK]
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back