295 - ĐỐ VUI
[BOOK]Đố ai mà biết xã gì?
Đầu Gà thân Vịt níu trì xuống lên
Thân Vịt thời xuống nước ngâm
Đầu Gà thời níu chạy lên trên bờ
Đầu Gà, thân Vịt níu trì
Lên bờ xuống nước, càng ngày càng teo
Đầu lên bờ, thân trì xuống nước
Thân chưa ước, đầu lại kéo lên
Xã gì lạ quá ai ơi
Kéo lên trì xuống tả tơi đầu, mình
Hai chân cứ mãi to phình
Đầu Gà thân Vịt lại càng ốm teo
Xã nầy khó sống được lâu
Níu trì vài bửa đi tiêu chẳng còn
Xã gì kỳ lạ trên đời
Ai mà hiểu được mới là trí nhân
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
296 - CHẠY ĐÂU ĐÀNG TRỜI
Người giống người, nhưng lòng thời có khác
Lòng thương dân, yêu nước quý làm sao
Dù nghèo khổ, nhưng lòng luôn thơm ngát
Lòng vì non, vì nước chí thanh cao
Mùi hương đức, tỏa lan bay khắp lối
Luôn cho đời, những hạnh phúc ước ao
Lòng yêu nước, như ngàn sao lấp lánh
Lòng hại dân, đầy hung khí gươm đao
Mới hay trong cõi người ta
Người thành Phật Thánh, Người ra yêu tà
Người thời lên các cõi trời
Người sa địa phủ dập vùi hồn linh
Tại mình tạo nghiệp gây nên
Yêu nước, phản nước khác nhau hai đường
Họa, phúc không ở chỗ nào
Do mình triệu đến, nó vào ghé thăm
Hãy mau thức tỉnh cho mau
Nhân nào quả nấy chạy đâu đàng trời
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
297 - NỖI BUỒN TRONG ĐÊM
Nước non, non nước hữu tình
Lang thang vài kiểu gi hình để xem
Tối trời cảnh giới về đêm
Ngàn sao phố thị, trắng, đen, đỏ, vàng
Tưởng như cảnh giới thiên đàng
Nào hay là cả nỗi buồn phủ giăng
Xa xa tiếng hát lời ru
Bay theo làng gió oán than bất bình
Nước non Đại Việt bây giờ
Cho bao tâm sự, dáng ngồi nghĩ suy
Nước non Nam Việt khốn nguy
Mất còn nô lệ trong tay giặc Tàu
Nếu không thức tỉnh đồng lòng
Việt Nam nhất định không còn Việt Nam
Quê hương non nước, nước non
Càng suy càng nghĩ càng đau càng buồn
Lang thang vài kiểu ghi hình
Mai sau còn thấy để nhìn ngắm xem
Nghĩ về đất nước quê hương
Năm nghìn năm tồn tại, biết bao oai hùng
Tại ai đất nước điêu tàn
Phải chi Đại Việt hết người rồi chăng?
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
298 - TRỞ VỀ VỚI DÂN
Quay về cuộc sống với dân
Hòa vui cuộc sống, thong dong cuộc đời
Lìa xa thể chế bạo quyền
Tự do Dân Chủ, Nhân Quyền văn minh
Vui cùng nước, sống cùng non
Cá luôn theo nước cá khôn nhất đời
Thuận theo Thiên Ý cơ trời
Mùa thu ta ngắm, xuân về ta chơi
Trí nhân, tài trí là đây
Rõ thông cơ vận, trong tay, cuộc cờ
Dân đàn ta hát chung lòng
Dân vui ta cũng vui cùng với dân
Con đường vạn đại là đây
Đỉnh cao cuộc sống, an vui cuộc đời
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
299 - THỜ Ơ
Thờ ơ với thời cuộc
Không màng đến thế sự
Khi họa ập đến, thời hoảng loạn
Trộm cướp nào tha bạn
Ngoại xâm nào chẳng hại chúng ta
Chúng cướp sạch, giết sạch chẳng tha
Thời ơ với thời cuộc
Cuộc đời vì nhu nhược
Nhân tình luôn khô cạn
Là tạo ra khốn nạm
Ăn chất độc để rồi chết
Bệnh tật, la cùng lết
Vô cảm là chấm hết
Tiếp tay cho mất nước
Thời ơ và vô cảm
Trải thảm mời giặc vùi chôn
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn[/BOOK]
[BOOK]Đố ai mà biết xã gì?
Đầu Gà thân Vịt níu trì xuống lên
Thân Vịt thời xuống nước ngâm
Đầu Gà thời níu chạy lên trên bờ
Đầu Gà, thân Vịt níu trì
Lên bờ xuống nước, càng ngày càng teo
Đầu lên bờ, thân trì xuống nước
Thân chưa ước, đầu lại kéo lên
Xã gì lạ quá ai ơi
Kéo lên trì xuống tả tơi đầu, mình
Hai chân cứ mãi to phình
Đầu Gà thân Vịt lại càng ốm teo
Xã nầy khó sống được lâu
Níu trì vài bửa đi tiêu chẳng còn
Xã gì kỳ lạ trên đời
Ai mà hiểu được mới là trí nhân
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
296 - CHẠY ĐÂU ĐÀNG TRỜI
Người giống người, nhưng lòng thời có khác
Lòng thương dân, yêu nước quý làm sao
Dù nghèo khổ, nhưng lòng luôn thơm ngát
Lòng vì non, vì nước chí thanh cao
Mùi hương đức, tỏa lan bay khắp lối
Luôn cho đời, những hạnh phúc ước ao
Lòng yêu nước, như ngàn sao lấp lánh
Lòng hại dân, đầy hung khí gươm đao
Mới hay trong cõi người ta
Người thành Phật Thánh, Người ra yêu tà
Người thời lên các cõi trời
Người sa địa phủ dập vùi hồn linh
Tại mình tạo nghiệp gây nên
Yêu nước, phản nước khác nhau hai đường
Họa, phúc không ở chỗ nào
Do mình triệu đến, nó vào ghé thăm
Hãy mau thức tỉnh cho mau
Nhân nào quả nấy chạy đâu đàng trời
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
297 - NỖI BUỒN TRONG ĐÊM
Nước non, non nước hữu tình
Lang thang vài kiểu gi hình để xem
Tối trời cảnh giới về đêm
Ngàn sao phố thị, trắng, đen, đỏ, vàng
Tưởng như cảnh giới thiên đàng
Nào hay là cả nỗi buồn phủ giăng
Xa xa tiếng hát lời ru
Bay theo làng gió oán than bất bình
Nước non Đại Việt bây giờ
Cho bao tâm sự, dáng ngồi nghĩ suy
Nước non Nam Việt khốn nguy
Mất còn nô lệ trong tay giặc Tàu
Nếu không thức tỉnh đồng lòng
Việt Nam nhất định không còn Việt Nam
Quê hương non nước, nước non
Càng suy càng nghĩ càng đau càng buồn
Lang thang vài kiểu ghi hình
Mai sau còn thấy để nhìn ngắm xem
Nghĩ về đất nước quê hương
Năm nghìn năm tồn tại, biết bao oai hùng
Tại ai đất nước điêu tàn
Phải chi Đại Việt hết người rồi chăng?
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
298 - TRỞ VỀ VỚI DÂN
Quay về cuộc sống với dân
Hòa vui cuộc sống, thong dong cuộc đời
Lìa xa thể chế bạo quyền
Tự do Dân Chủ, Nhân Quyền văn minh
Vui cùng nước, sống cùng non
Cá luôn theo nước cá khôn nhất đời
Thuận theo Thiên Ý cơ trời
Mùa thu ta ngắm, xuân về ta chơi
Trí nhân, tài trí là đây
Rõ thông cơ vận, trong tay, cuộc cờ
Dân đàn ta hát chung lòng
Dân vui ta cũng vui cùng với dân
Con đường vạn đại là đây
Đỉnh cao cuộc sống, an vui cuộc đời
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
299 - THỜ Ơ
Thờ ơ với thời cuộc
Không màng đến thế sự
Khi họa ập đến, thời hoảng loạn
Trộm cướp nào tha bạn
Ngoại xâm nào chẳng hại chúng ta
Chúng cướp sạch, giết sạch chẳng tha
Thời ơ với thời cuộc
Cuộc đời vì nhu nhược
Nhân tình luôn khô cạn
Là tạo ra khốn nạm
Ăn chất độc để rồi chết
Bệnh tật, la cùng lết
Vô cảm là chấm hết
Tiếp tay cho mất nước
Thời ơ và vô cảm
Trải thảm mời giặc vùi chôn
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn[/BOOK]