150 - VẺ VANG TIÊN RỒNG
Đã đến lúc, cơ trời phân định
Ma theo ma giành giật kiếm ăn
Con trời trở lại thiên ban
Yêu Tinh, Quỷ dữ theo chân xô bồ
Hùng vương khi dựng cơ đồ
Gươm thiên một đạo diệt loài tam tinh
Giờ đây Văn Hóa chuyển xoay
Yêu tinh đành phải bó tay cúi đầu
Gươm thiên trí huệ nhà trời
Vung lên quét sạch không còn một tên
Cơ đồ dựng dậy hồn thiêng
Lập đời Thánh Đức vẻ vang Tiên Rồng
* * *
Những ai còn chút lương tâm. Thời không khỏi xót đau. Một đất nước có lịch sử lâu đời, thế mà không theo kịp các nước thậm chí không vượt qua nổi Lào, Camphuchia, vì sao dân tộc Việt Nam lại chậm phát triển như thế?
Có phải Việt Nam chúng ta gặp phải một điều mà chúng ta cần lên tiếng. Trả lại cho Việt Nam một cuộc sống tự do, tung bay mưu cầu hạnh phúc.
Nhìn Lào, Camphuchia mà rơi nước mắt. Dân họ có phước hơn dân mình nhiều. Nên mới Văn Minh chạy nhanh hơn dân tộc mình như vậy.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
151 - CÙN TRÍ
Chửi qua chửi lại, thế mà hay
Chửi cho khan cổ chẳng ai nghe
Chửi bể ống loa, cùn mất trí
Văn minh là thế, kiểu thời nay
Vung vãi tuôn ra nhiều kiểu mới
Tuyệt đỉnh tối tân, thúi tung bay
Khiếp hồn bạc vía, người nghe thấy
Thương thay mù trí, dắt người say
* * *
Một câu nói lành, hơn nghìn câu nói ác.
Một câu cứu vớt, hơn vạn câu dập vùi
Chửi nhau cho lắm để rồi
Tan đàn xẻ nghé, làm mồi ngoại xâm.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
152 - SO SÁNH
Mác, Lê, cân với Vua Hùng
Thử xem nặng nhẹ khỏi lầm khỏi sai
Một người xa lạ phương Tây
Một người dựng nước dựng non biển trời
Công lao Quốc Tổ sáng ngời
Mác Lê đâu phải là người dựng non
Chỉ người thiếu học ngu ngơ
Sống theo kiếp sống bơ vơ lạc Nguồn
Mác Lê đâu phải Vua Hùng
Thế mà quỳ lạy cúi đầu tung hô
Trung là Trung với Ông Cha
Hiếu là Hiếu với Tổ Tiên Cội Nguồn
Hiếu trung, trung hiếu lạc đường
Giấc mơ Lê Mác vài người cuồng si
Vua Hùng thời lại bỏ đi
Rước Lê rước Mác ngồi lên trên đầu
Cội Nguồn dân tộc vẫn còn
Sờ sờ ra đó mắt mù thấy chi
Không ai chọn lấy chiến tranh
Chỉ mong cầu lấy bình an nước nhà
Trâu ta ăn cỏ đồng ta
Tôn thờ Quốc Tổ trả ơn Công Người
Hỡi ai con cháu Tiên Rồng
Hãy xem nặng nhẹ, Vua Hùng. Mác Lê.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
153 - NẮM CHẶT
GƯƠM THIÊN VĂN HÓA
Đừng buông tay, hỡi người dân Đại Việt
Gươm Cội Nguồn, luôn nắm chặc trong tay
Dù trải qua, bao gian nan khó nhọc
Nhưng vững lòng, tôi luyện chuyển vận xoay
Nào chúng ta, thổi bùng lên ngọn lửa
Cho quân thù, khiếp đảm cảnh Rồng bay
Niềm khao khát, tự do bừng cháy bổng
Dân Việt Nam, nào có sợ một ai
* * *
Đã là dòng giống Tiên Rồng. Con cháu nhà Trời, thời còn sợ ai nữa. Hãy bay lên nổi gió tung mây. Một trận chiến không ngừng đổi mới. Lũ ngoại xâm chới với lùi ngay.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
154 - CA NGỢI QUỐC TỔ
Sao không ca, Vua Hùng Quốc Tổ
Để toàn dân, có chỗ tựa nương
Thuyền có lái, vượt qua sóng dữ
Dân có Nguồn, bền vững keo sơn
Ai ơi theo gót Cha Ông
Khơi nguồn Truyền Thống trổ xuân sang giàu
Hãy ca Quốc Tổ Vua Hùng
Dứt đi nô lệ đói nghèo dứt đi
* * *
Không ca Quốc Tổ dân tộc Việt Nam như Rồng mất đầu. Không ca truyền thống Tiên Rồng, khác gì Phụng Hoàng trụi cánh.
Dân tộc Việt không đi vào nguy khốn mới là chuyện lạ.
Vẽ con đường tương lai. Sai một li đi một dặm. Ca Rồng không đầu, ca Phụng trụi cánh. Giặc không xâm chiếm mới là chuyện lạ. Nô lệ hơn nghìn năm cũng là lẽ tất nhiên.
Cái đầu trống rỗng, không nên lắm chuyện vẽ vời, Làm cho Tổ Quốc Đồng bào lâm nguy.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
Ma theo ma giành giật kiếm ăn
Con trời trở lại thiên ban
Yêu Tinh, Quỷ dữ theo chân xô bồ
Hùng vương khi dựng cơ đồ
Gươm thiên một đạo diệt loài tam tinh
Giờ đây Văn Hóa chuyển xoay
Yêu tinh đành phải bó tay cúi đầu
Gươm thiên trí huệ nhà trời
Vung lên quét sạch không còn một tên
Cơ đồ dựng dậy hồn thiêng
Lập đời Thánh Đức vẻ vang Tiên Rồng
* * *
Những ai còn chút lương tâm. Thời không khỏi xót đau. Một đất nước có lịch sử lâu đời, thế mà không theo kịp các nước thậm chí không vượt qua nổi Lào, Camphuchia, vì sao dân tộc Việt Nam lại chậm phát triển như thế?
Có phải Việt Nam chúng ta gặp phải một điều mà chúng ta cần lên tiếng. Trả lại cho Việt Nam một cuộc sống tự do, tung bay mưu cầu hạnh phúc.
Nhìn Lào, Camphuchia mà rơi nước mắt. Dân họ có phước hơn dân mình nhiều. Nên mới Văn Minh chạy nhanh hơn dân tộc mình như vậy.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
151 - CÙN TRÍ
Chửi qua chửi lại, thế mà hay
Chửi cho khan cổ chẳng ai nghe
Chửi bể ống loa, cùn mất trí
Văn minh là thế, kiểu thời nay
Vung vãi tuôn ra nhiều kiểu mới
Tuyệt đỉnh tối tân, thúi tung bay
Khiếp hồn bạc vía, người nghe thấy
Thương thay mù trí, dắt người say
* * *
Một câu nói lành, hơn nghìn câu nói ác.
Một câu cứu vớt, hơn vạn câu dập vùi
Chửi nhau cho lắm để rồi
Tan đàn xẻ nghé, làm mồi ngoại xâm.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
152 - SO SÁNH
Mác, Lê, cân với Vua Hùng
Thử xem nặng nhẹ khỏi lầm khỏi sai
Một người xa lạ phương Tây
Một người dựng nước dựng non biển trời
Công lao Quốc Tổ sáng ngời
Mác Lê đâu phải là người dựng non
Chỉ người thiếu học ngu ngơ
Sống theo kiếp sống bơ vơ lạc Nguồn
Mác Lê đâu phải Vua Hùng
Thế mà quỳ lạy cúi đầu tung hô
Trung là Trung với Ông Cha
Hiếu là Hiếu với Tổ Tiên Cội Nguồn
Hiếu trung, trung hiếu lạc đường
Giấc mơ Lê Mác vài người cuồng si
Vua Hùng thời lại bỏ đi
Rước Lê rước Mác ngồi lên trên đầu
Cội Nguồn dân tộc vẫn còn
Sờ sờ ra đó mắt mù thấy chi
Không ai chọn lấy chiến tranh
Chỉ mong cầu lấy bình an nước nhà
Trâu ta ăn cỏ đồng ta
Tôn thờ Quốc Tổ trả ơn Công Người
Hỡi ai con cháu Tiên Rồng
Hãy xem nặng nhẹ, Vua Hùng. Mác Lê.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
153 - NẮM CHẶT
GƯƠM THIÊN VĂN HÓA
Đừng buông tay, hỡi người dân Đại Việt
Gươm Cội Nguồn, luôn nắm chặc trong tay
Dù trải qua, bao gian nan khó nhọc
Nhưng vững lòng, tôi luyện chuyển vận xoay
Nào chúng ta, thổi bùng lên ngọn lửa
Cho quân thù, khiếp đảm cảnh Rồng bay
Niềm khao khát, tự do bừng cháy bổng
Dân Việt Nam, nào có sợ một ai
* * *
Đã là dòng giống Tiên Rồng. Con cháu nhà Trời, thời còn sợ ai nữa. Hãy bay lên nổi gió tung mây. Một trận chiến không ngừng đổi mới. Lũ ngoại xâm chới với lùi ngay.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
* * *
154 - CA NGỢI QUỐC TỔ
Sao không ca, Vua Hùng Quốc Tổ
Để toàn dân, có chỗ tựa nương
Thuyền có lái, vượt qua sóng dữ
Dân có Nguồn, bền vững keo sơn
Ai ơi theo gót Cha Ông
Khơi nguồn Truyền Thống trổ xuân sang giàu
Hãy ca Quốc Tổ Vua Hùng
Dứt đi nô lệ đói nghèo dứt đi
* * *
Không ca Quốc Tổ dân tộc Việt Nam như Rồng mất đầu. Không ca truyền thống Tiên Rồng, khác gì Phụng Hoàng trụi cánh.
Dân tộc Việt không đi vào nguy khốn mới là chuyện lạ.
Vẽ con đường tương lai. Sai một li đi một dặm. Ca Rồng không đầu, ca Phụng trụi cánh. Giặc không xâm chiếm mới là chuyện lạ. Nô lệ hơn nghìn năm cũng là lẽ tất nhiên.
Cái đầu trống rỗng, không nên lắm chuyện vẽ vời, Làm cho Tổ Quốc Đồng bào lâm nguy.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn