- Xu
- 13,808,743
Tự thuật 9
Ở thế nhiều phen thấy khóc cười,
Năm nay tuổi đã ngoại tư mươi.
Lòng người một sự yêm chưng một,
Đèn khách mười thu lạnh hết mười.
Phượng những tiếc cao diều hãy liệng,
Hoa thì hay héo cỏ thường tươi.
Ai ai đều có hai con mắt,
Xanh bạc dầu chưng mặt chúng ngươi.
Cước chú:
ở thế: ở trên đời
phen: lần, chuyện
ngoại tư mươi: ngoài bốn mươi tuổi
yêm: (yếm) chán, ngán.
một sự yêm chưng một: mỗi việc (nhìn thấy) đều đáng chán, ghét
khách: đại từ phiếm chỉ, trỏ người nào đó (nhiều khi trỏ chính tác giả)
phượng: điểu vương trong truyền thuyết cổ, chim đực là phượng, chim mái là hoàng.
diều: diều hâu
ai ai: người người.
xanh bạc: dịch chữ thanh bạch nhãn, là cách nói gộp của thanh nhãn(trọng thị) và bạch nhãn (khinh thị). Bình thường nhìn thẳng thì mắt thấy con ngươi đen, không thèm nhìn mà ngó lên trời thì chỉ thấy lòng trắng, cho nên nói gộp là thanh bạch nhãn. Sách Tấn Bách Quan Danh viết: "Kê Hỉ tự là Công Mục, trải chức dương châu thứ sử, anh của Kê Khang. Khi nhà Nguyễn Tịch có việc hiếu, hỉ đến điếu. Tịch vốn có thể làm mắt xanh mắt trắng, khi gặp kẻ phàm tục thì nhìn bằng lòng trắng. Khi hỉ đến viếng, tịch không thèm khóc, nhìn hỉ mắt trắng dã, hỉ chán mà bỏ về. Khang nghe thấy chuyện ấy bèn cắp rượu ôm đàn đến chơi, rồi cùng nhau say khướt."
dầu chưng: dịch chữ tuỳ ư (tùy ở)
mặt chúng ngươi: mặt các ngươi, mặt các người
Ở thế nhiều phen thấy khóc cười,
Năm nay tuổi đã ngoại tư mươi.
Lòng người một sự yêm chưng một,
Đèn khách mười thu lạnh hết mười.
Phượng những tiếc cao diều hãy liệng,
Hoa thì hay héo cỏ thường tươi.
Ai ai đều có hai con mắt,
Xanh bạc dầu chưng mặt chúng ngươi.
Cước chú:
ở thế: ở trên đời
phen: lần, chuyện
ngoại tư mươi: ngoài bốn mươi tuổi
yêm: (yếm) chán, ngán.
một sự yêm chưng một: mỗi việc (nhìn thấy) đều đáng chán, ghét
khách: đại từ phiếm chỉ, trỏ người nào đó (nhiều khi trỏ chính tác giả)
phượng: điểu vương trong truyền thuyết cổ, chim đực là phượng, chim mái là hoàng.
diều: diều hâu
ai ai: người người.
xanh bạc: dịch chữ thanh bạch nhãn, là cách nói gộp của thanh nhãn(trọng thị) và bạch nhãn (khinh thị). Bình thường nhìn thẳng thì mắt thấy con ngươi đen, không thèm nhìn mà ngó lên trời thì chỉ thấy lòng trắng, cho nên nói gộp là thanh bạch nhãn. Sách Tấn Bách Quan Danh viết: "Kê Hỉ tự là Công Mục, trải chức dương châu thứ sử, anh của Kê Khang. Khi nhà Nguyễn Tịch có việc hiếu, hỉ đến điếu. Tịch vốn có thể làm mắt xanh mắt trắng, khi gặp kẻ phàm tục thì nhìn bằng lòng trắng. Khi hỉ đến viếng, tịch không thèm khóc, nhìn hỉ mắt trắng dã, hỉ chán mà bỏ về. Khang nghe thấy chuyện ấy bèn cắp rượu ôm đàn đến chơi, rồi cùng nhau say khướt."
dầu chưng: dịch chữ tuỳ ư (tùy ở)
mặt chúng ngươi: mặt các ngươi, mặt các người