Được một thời gian, không khí trở nên "hòa bình" hơn khi ma cũ ma mới không còn kiềng nhau nữa. Uyên lãnh đạo cái nhóm mới thành xóm nhà lá thứ hai. Phải nói, tuy Uyên thuộc loại khép kín và chăm học, nhưng nếu ngồi lâu ở đâu thì luôn biến chỗ ấy thành xóm nhà lá rôm rả. Vì Uyên nói chuyện được với tất cả mọi người nên theo lẽ tự nhiên, thông qua Uyên, tất cả mọi người đều có thể chơi được với nhau, chứ không còn tình trạng có những người ngồi ngay gần nhau nhưng chẳng bao giờ liên quan đến nhau. Uyên nói chuyện có duyên, cách đùa cũng thông minh và hóm hỉnh nên dễ dàng nối kết được mọi người. Đó là những điểm mà phải ở gần và tiếp xúc một thời gian với Uyên thì mới thấy, do đó, Phong không khỏi ngạc nhiên. Uyên khác với những gì Phong vẫn tưởng suốt hai năm qua. Quả là không thể nhìn mặt bắt hình dong.
Uyên vốn không thọc mạch chuyện riêng của người khác, nên khi Phong và Ngọc quay lại với nhau, hay scandal giữa Phong và Hạnh ầm ĩ lao xao, Uyên cũng không mấy quan trọng hóa vấn đề, luôn coi tất cả như trước, luôn đối xử với tất cả như trước. Uyên nghĩ công bằng: Ai có lỗi với ai là chuyện khác, ai vẫn đối xử với mình tốt thì mình vẫn đối xử tốt.
Ở đây cũng nên nói qua tình hình một chút: Như đã nói lúc trước, Phong và Ngọc đã chia tay, và hiện giờ Phong và Hạnh là một cặp. Nhưhg không hiểu vì sao đùng một cái, Phong và Ngọc quay lại với nhau. Phải chăng Hạnh đúng là kẻ thay thế mà thôi? Vì Phong và Ngọc yêu nhau đã hai năm rồi, và ai cũng thấy là Phong cực kỳ yêu Ngọc. Thiên hạ gật gật gù gù. Nhưng chưa thấy yên ổn được bao nhiêu thì một tháng sau, Ngọc và tất cả hội bạn gái của cô trong lớp nhận được mấy tin nhắn hình ảnh, toàn ảnh nhạy cảm giữa Phong và Hạnh, ngày trên ảnh là ngày hôm qua. Sự shock chưa hết, đỉnh điểm là ở chỗ: Người gửi những tin nhắn hình ảnh đó, chính là Hạnh.
******
- Cô ta là ai?
Phong hờ hững ngồi xuống chiếc ghế trống trước mặt anh trai, không nhìn lên. Có cảm giác đó là vẻ hẫng hụt chứ không phải tức giận.
Long cũng không ngạc nhiên trước thái độ của em trai.
- Anh nghĩ là mày cũng đoán ra
- Thôi, em cũng không cần nghe lai lịch cô ta. Anh hãy nói với mẹ đừng đẩy thêm một con hồ ly tinh nào đến bên cạnh em nữa. Lần này là mẹ tránh mặt em. Lần sau sẽ là mẹ không nên mong nhìn thấy mặt em nữa!
- Khoan đã!
Long gọi giật khi thấy Phong dợm bước đi. Phong dừng lại, vẫn quay lưng lại phía anh trai
- Anh đã gặp Ngọc, đó là một cô bé tốt
Long dừng lời, cười nhạt, rồi tiếp:
- Nếu là mày, anh sẽ chia tay nó.
Long đứng dậy đi trước.
Phong bất động. Rồi lặng lẽ quay lại ngồi một mình ở đó. Không phải chưa hề nghĩ tới, chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
******
Hệ quả tất yếu của scandal kia, Phong và Ngọc chia tay lần nữa. Phong suy sụp thấy rõ. Tất cả coi Phong là một thằng đểu, còn Hạnh là người hy sinh vì bạn - hy sinh danh dự để chứng minh cho Ngọc thấy bản chất của Phong.
Uyên tự thấy không đứng về phe nào, cũng không lên án, suy đoán gì hết - bởi đơn giản, đã không phải người trong cuộc thì tốt nhất đừng tự coi mình là kẻ biết tuốt. Nhưng dù sao, không tránh khỏi việc Uyên có chút ác cảm hơn với Phong. Tuy nhiên, nó không kéo dài lâu. Bản chất Uyên nhân hậu. Nên khi nhìn Phong bị cô lập và suy sụp - Uyên thấy rõ nhất vì cô ngồi cạnh Phong, cảm xúc của Uyên nhanh chóng chuyển sang thương cảm. Từ chỗ là người duy nhất vẫn đối xử như ban đầu với Phong, giờ Uyên trở thành người duy nhất quan tâm đến Phong. Một cách tự nhiên, thương cảm rồi quan tâm. Uyên cảm thấy rõ nếu không có mình, Phong sẽ trở thành một linh hồn bị bỏ rơi giữa cái xã hội thu nhỏ với gần 50 con người này.
Chuỗi thời gian sau đó, Uyên cũng không hiểu tại sao mọi chuyện lại diễn ra như thế. Uyên thở dài, tắt facebook. Kỷ niệm lũ lượt ùa về..
Uyên đang đạp xe trên đường. Phong đi qua, gọi và cười với Uyên. Uyên bất ngờ không nói được câu gì. Chắc lúc đó cái môi tròn vo. Phong đi qua rồi, Uyên mới bừng tỉnh nhưng cứ cười tủm tỉm không nén được suốt đoạn đường còn lại khiến chính cô cũng muốn tự cho mình một cái véo má thật đau. "Ô hay, mình sao thế nhỉ"..
Phong ngồi ở nhà Uyên học bài, hôm sau có kiểm tra. Bỗng nhận được tin nhắn của Ngọc. Lại những lời dứt khoát lạnh lùng đáp lại sự níu kéo của Phong. Phong lại chán nản. Uyên đã đặt tay lên bắp tay Phong an ủi. Cảm giác cơ bắp săn chắc của Phong dưới lớp áo sơ mi, Uyên như có luồng điện xẹt qua. Uyên khẽ rút tay về, Phong đã nắm lại, siết chặt bàn tay Uyên. Ấm nóng..
Uyên đi học thêm về. Phong đang chờ trước ngõ để cùng Uyên đến nhà bạn Uyên học. Từ xa, Uyên biết là Phong. Cảm giác thân thuộc. Uyên nhìn rất lâu từ phía sau Phong, không lên tiếng gọi. Uyên đến gần. Phong quay lại. Uyên chỉ mỉm cười. Thân thuộc..
Đến nhà Trang - bạn của Uyên. Trời trở gió. Uyên mặc một chiếc áo cộc tay. Trước khi về, Phong khẽ nói rất tự nhiên, tự nhiên như Phong luôn hiểu và quan tâm đến Uyên, luôn biết Uyên cần gì: "Trang cho Uyên mượn cái áo khoác nhé"..