

Lưu ý: Đây là bài phân tích từng dòng cho những bạn cần hiểu nhanh nội dung, chứ không phải là bài văn nguyên mẫu.
Tóm gọn nhanh về Hoàng Vũ Ngọc Tường:
+ Ông là tri thức yêu nước, hiểu biết rộng về nhiều lĩnh vực.
+ Chuyên viết về bút kí.
+ Phong cách: Tư duy đa chiều, hành văn hướng nội, trí tuệ và tài hoa.
Thủy Trình Sông Hương
Văn bản chính: Trong những dòng sông đẹp ở các nước mà tôi thường nghe nói đến, hình như chỉ sông Hương là thuộc về một thành phố duy nhất. Trước khi về đến vùng châu thổ êm đềm, nó đã là một bản trường ca của rừng già, rầm rộ giữa những bóng cây đại ngàn, mãnh liệt qua những ghềnh thác, cuộn xoáy như cơn lốc vào những đáy vực bí ẩn, và cũng có lúc, nó trở nên dịu dàng và say đắm giữa những dặm dài chói lội màu đỏ của hoa đỗ quyên rừng. Giữa lòng Trường Sơn, sông Hương đã sống một nửa cuộc đời của mình như một cô gái Di-gan phóng khoáng và man dại. Rừng già đã hun đúc cho nó một bản lĩnh gan dạ, một tâm hồn tự do và trong sáng. Nhưng chính rừng già nơi đây, với cấu trúc đặc biệt có thể lí giải được về mặt khoa học, đã chế ngự sức mạnh bản năng của người con gái của mình để khi ra khỏi rừng, sông Hương nhanh chóng mang một sắc đẹp dịu dàng và trí tuệ, trở thành người mẹ phù sa của một vùng văn hóa xứ sở. Nếu chỉ mải mê nhìn ngắm khuôn mặt kinh thành của nó, tôi nghĩ rằng người ta sẽ không hiểu một cách đầy đủ bản chất của sông Hương với cuộc hành trình gian truân mà nó đã vượt qua, không hiểu thấu phần tâm hồn sâu thẳm của nó mà dòng sông hình như không muốn bộc lộ, đã đóng kín lại ở cửa rừng và ném chìa khóa trong những hang đá dưới chân núi Kim Phụng.
Phân tích:
Đoạn trích đầu:Trong những dòng sông đẹp ở các nước mà tôi thường nghe nói đến, hình như chỉ sông Hương là thuộc về một thành phố duy nhất.
+ "Trong những dòng sông đẹp ở các nước mà tôi thường nghe nói đến" Tác giả bộc lộ vốn am hiểu về nhiều dòng sông
+ Để rồi từ một vế câu giả định tiếp theo "Hình như chỉ sông Hương...". tác giả lại muốn khẳng định sông Hương mang một nền văn hóa cố đô huế đặc sắc riêng, như làm nổi bật sự độc đáo của dòng sông "Là thuộc về một thành phố duy nhất"
Đoạn trích tiếp theo: Trước khi về đến vùng châu thổ êm đềm/ nó đã là một bản trường ca của rừng già/ rầm rộ giữa những bóng cây đại ngàn/ mãnh liệt qua những ghềnh thác/ cuộn xoáy như cơn lốc vào những đáy vực bí ẩn/ và cũng có lúc, nó trở nên dịu dàng và say đắm giữa những dặm dài chói lội màu đỏ của hoa đỗ quyên rừng.
Nghệ thuật chính: Đây là một vế câu dài chia thành nhiều vế câu ngắn mang tính chất tạo hình, biểu cảm cao.
+ "Trước khi về đến vùng châu thổ êm đềm": Trước khi sông Hương đổ về vùng đồng bằng êm ả.
+ "Bản trường ca của rừng già/ rầm rộ giữa những bóng cây đại ngàn/ mãnh liệt qua những ghềnh thác"
_ Bản trường ca: Ca khúc hùng tráng
_ Rầm rộ giữa những bóng cây đại ngàn: Vẻ đẹp bất tận
_ Mãnh liệt qua những ghềnh thác: Cung bậc cao độ
+ "Rầm rộ giữa những bóng cây đại ngàn/ Mãnh liệt qua những ghềnh thác/ cuộn xoáy như cơn lốc vào những đáy vực bí ẩn"
-> Động từ mạnh chứng tỏ sự hoang dại, hung hãn khiến con người kinh sợ: Rầm rộ, mãnh liệt, cuộn xoáy (Thủ pháp điệp cấu trúc)
-> Như một hình ảnh con sông Hương (Mãnh liệt) chảy xiết qua ghềnh đá và thác nước tạo nên cơn lốc ghê rợn.
+ "Và cũng có lúc, nó trở nên dịu dàng và say đắm giữa những dặm dài chói lội màu đỏ của hoa đỗ quyên rừng"
_ "Và cũng có lúc, nó trở nên dịu dàng và say đắm"
-> Một phát hiện một mặt khác dịu dàng của Sông Hương thay vì mang vẻ đẹp dữ dội như trên"
_ "Màu đỏ" là sự kiêu sa, rực rỡ.
Ý nghĩa: Sông Hương trở nên dịu dàng khi trôi qua dặm dài chói lọi của hoa đỗ quyên rừng đầy trữ tình.
Đoạn trích tiếp theo: Giữa lòng Trường Sơn, sông Hương đã sống một nửa cuộc đời của mình như một cô gái Di-gan phóng khoáng và man dại. Rừng già đã hun đúc cho nó một bản lĩnh gan dạ, một tâm hồn tự do và trong sáng.
Nghệ thuật chính: Phép so sánh, liên tưởng.
+"Một nửa cuộc đời": Cái nhìn sâu về chiều dài thời gian
+ "Phóng khoáng và man dại" Phẩm chất tự do và mạnh mẽ của bộ tộc Di - Gan.
-> Sông Hương ví mình như một cô gái Di Gan, phóng túng, ưa tự do ca hát nhảy múa khiến dòng sông càng trở nên quyến rũ.
Đoạn trích tiếp theo: Nhưng chính rừng già nơi đây, với cấu trúc đặc biệt có thể lí giải được về mặt khoa học/ đã chế ngự sức mạnh bản năng của người con gái của mình để khi ra khỏi rừng sông Hương nhanh chóng mang một sắc đẹp dịu dàng và trí tuệ/ trở thành người mẹ phù sa của một vùng văn hóa xứ sở.
-> Có hai mặt lý giải cho đoạn trích: "Nhưng chính rừng già nơi đây, với cấu trúc đặc biệt có thể lí giải được về mặt khoa học/ đã chế ngự sức mạnh bản năng của người con gái của mình để khi ra khỏi rừng, Sông Hương nhanh chóng mang một sắc đẹp dịu dàng và trí tuệ"
Lý giải 1_ Về mặt khoa học
+ "Với cấu trúc đặc biệt có thể lí giải được về mặt khoa học"
_ "Mặt khoa học": Kiến thức địa lý thông thường từ khúc thượng lưu và hạ lưu (Từ thượng nguồn trở về Huế)
_ "Lí giải" : Lí giải sự tương phản giữa hai tính cách trái ngược. Dữ dội nơi thượng lưu, êm đềm ở hạ lưu.
Lý giải 2_ Bằng cái nhìn tâm tư của tác giả
+ "Đã chế ngự sức mạnh bản năng của người con gái của mình để khi ra khỏi rừng, Sông Hương nhanh chóng mang một sắc đẹp dịu dàng và trí tuệ"
_ "Chế ngự" Từ những chặng đường gian truân nơi thượng nguồn, dòng Sông Hương trở nên nhẹ nhàng trong cái yên bình khi về Huế.
-> Từ đó, Sông Hương chế ngự thành công bản tính hoang dại của mình để hóa thành một người mẹ mang "Sắc đẹp dịu dàng và trí tuệ"
+ "Trở thành người mẹ/ phù sa của một vùng văn hóa xứ sở."
Nghệ thuật chính: Nhân hóa.
_ "Người mẹ": Sông Hương kiến tạo, cũng như bảo tồn bản sắc văn hóa.
_ "Phù sa" Bồi đắp phù sa dồi dào cho nền văn hóa kinh thành Huế.
Đoạn trích tiếp theo: Nếu chỉ mải mê nhìn ngắm khuôn mặt kinh thành của nó, tôi nghĩ rằng người ta sẽ không hiểu một cách đầy đủ bản chất của sông Hương với cuộc hành trình gian truân mà nó đã vượt qua, không hiểu thấu phần tâm hồn sâu thẳm của nó mà dòng sông hình như không muốn bộc lộ, đã đóng kín lại ở cửa rừng và ném chìa khóa trong những hang đá dưới chân núi Kim Phụng.
+ "Sẽ không hiểu một cách đầy đủ bản chất của sông Hương với cuộc hành trình gian truân mà nó đã vượt qua, không hiểu thấu phần tâm hồn sâu thẳm của nó mà dòng sông hình như không muốn bộc lộ"
-> Vẻ đẹp kín đáo, không muốn bộc lộ thời đương đầu gian truân, dữ dội.
+ "Đã đóng kín lại ở cửa rừng và ném chìa khóa trong những hang đá dưới chân núi Kim Phụng"
-> "Đóng kín lại", "Ném chìa khóa" là ý chỉ Sông Hương để lại một cuộc đời oanh liệt dưới chân núi Kim Phụng, và cất giấu nó ở nơi cánh rừng đại ngàn bất tận.
Tóm lại hình tượng Sông Hương: Tượng trưng cho một cô gái mang sắc thái đa dạng, nữ tính hoang dại, tràn trề sức sống.
Tóm gọn nhanh về Hoàng Vũ Ngọc Tường:
+ Ông là tri thức yêu nước, hiểu biết rộng về nhiều lĩnh vực.
+ Chuyên viết về bút kí.
+ Phong cách: Tư duy đa chiều, hành văn hướng nội, trí tuệ và tài hoa.
Thủy Trình Sông Hương
Văn bản chính: Trong những dòng sông đẹp ở các nước mà tôi thường nghe nói đến, hình như chỉ sông Hương là thuộc về một thành phố duy nhất. Trước khi về đến vùng châu thổ êm đềm, nó đã là một bản trường ca của rừng già, rầm rộ giữa những bóng cây đại ngàn, mãnh liệt qua những ghềnh thác, cuộn xoáy như cơn lốc vào những đáy vực bí ẩn, và cũng có lúc, nó trở nên dịu dàng và say đắm giữa những dặm dài chói lội màu đỏ của hoa đỗ quyên rừng. Giữa lòng Trường Sơn, sông Hương đã sống một nửa cuộc đời của mình như một cô gái Di-gan phóng khoáng và man dại. Rừng già đã hun đúc cho nó một bản lĩnh gan dạ, một tâm hồn tự do và trong sáng. Nhưng chính rừng già nơi đây, với cấu trúc đặc biệt có thể lí giải được về mặt khoa học, đã chế ngự sức mạnh bản năng của người con gái của mình để khi ra khỏi rừng, sông Hương nhanh chóng mang một sắc đẹp dịu dàng và trí tuệ, trở thành người mẹ phù sa của một vùng văn hóa xứ sở. Nếu chỉ mải mê nhìn ngắm khuôn mặt kinh thành của nó, tôi nghĩ rằng người ta sẽ không hiểu một cách đầy đủ bản chất của sông Hương với cuộc hành trình gian truân mà nó đã vượt qua, không hiểu thấu phần tâm hồn sâu thẳm của nó mà dòng sông hình như không muốn bộc lộ, đã đóng kín lại ở cửa rừng và ném chìa khóa trong những hang đá dưới chân núi Kim Phụng.
Phân tích:
Đoạn trích đầu:Trong những dòng sông đẹp ở các nước mà tôi thường nghe nói đến, hình như chỉ sông Hương là thuộc về một thành phố duy nhất.
+ "Trong những dòng sông đẹp ở các nước mà tôi thường nghe nói đến" Tác giả bộc lộ vốn am hiểu về nhiều dòng sông
+ Để rồi từ một vế câu giả định tiếp theo "Hình như chỉ sông Hương...". tác giả lại muốn khẳng định sông Hương mang một nền văn hóa cố đô huế đặc sắc riêng, như làm nổi bật sự độc đáo của dòng sông "Là thuộc về một thành phố duy nhất"
Đoạn trích tiếp theo: Trước khi về đến vùng châu thổ êm đềm/ nó đã là một bản trường ca của rừng già/ rầm rộ giữa những bóng cây đại ngàn/ mãnh liệt qua những ghềnh thác/ cuộn xoáy như cơn lốc vào những đáy vực bí ẩn/ và cũng có lúc, nó trở nên dịu dàng và say đắm giữa những dặm dài chói lội màu đỏ của hoa đỗ quyên rừng.
Nghệ thuật chính: Đây là một vế câu dài chia thành nhiều vế câu ngắn mang tính chất tạo hình, biểu cảm cao.
+ "Trước khi về đến vùng châu thổ êm đềm": Trước khi sông Hương đổ về vùng đồng bằng êm ả.
+ "Bản trường ca của rừng già/ rầm rộ giữa những bóng cây đại ngàn/ mãnh liệt qua những ghềnh thác"
_ Bản trường ca: Ca khúc hùng tráng
_ Rầm rộ giữa những bóng cây đại ngàn: Vẻ đẹp bất tận
_ Mãnh liệt qua những ghềnh thác: Cung bậc cao độ
+ "Rầm rộ giữa những bóng cây đại ngàn/ Mãnh liệt qua những ghềnh thác/ cuộn xoáy như cơn lốc vào những đáy vực bí ẩn"
-> Động từ mạnh chứng tỏ sự hoang dại, hung hãn khiến con người kinh sợ: Rầm rộ, mãnh liệt, cuộn xoáy (Thủ pháp điệp cấu trúc)
-> Như một hình ảnh con sông Hương (Mãnh liệt) chảy xiết qua ghềnh đá và thác nước tạo nên cơn lốc ghê rợn.
+ "Và cũng có lúc, nó trở nên dịu dàng và say đắm giữa những dặm dài chói lội màu đỏ của hoa đỗ quyên rừng"
_ "Và cũng có lúc, nó trở nên dịu dàng và say đắm"
-> Một phát hiện một mặt khác dịu dàng của Sông Hương thay vì mang vẻ đẹp dữ dội như trên"
_ "Màu đỏ" là sự kiêu sa, rực rỡ.
Ý nghĩa: Sông Hương trở nên dịu dàng khi trôi qua dặm dài chói lọi của hoa đỗ quyên rừng đầy trữ tình.
Đoạn trích tiếp theo: Giữa lòng Trường Sơn, sông Hương đã sống một nửa cuộc đời của mình như một cô gái Di-gan phóng khoáng và man dại. Rừng già đã hun đúc cho nó một bản lĩnh gan dạ, một tâm hồn tự do và trong sáng.
Nghệ thuật chính: Phép so sánh, liên tưởng.
+"Một nửa cuộc đời": Cái nhìn sâu về chiều dài thời gian
+ "Phóng khoáng và man dại" Phẩm chất tự do và mạnh mẽ của bộ tộc Di - Gan.
-> Sông Hương ví mình như một cô gái Di Gan, phóng túng, ưa tự do ca hát nhảy múa khiến dòng sông càng trở nên quyến rũ.
Đoạn trích tiếp theo: Nhưng chính rừng già nơi đây, với cấu trúc đặc biệt có thể lí giải được về mặt khoa học/ đã chế ngự sức mạnh bản năng của người con gái của mình để khi ra khỏi rừng sông Hương nhanh chóng mang một sắc đẹp dịu dàng và trí tuệ/ trở thành người mẹ phù sa của một vùng văn hóa xứ sở.
-> Có hai mặt lý giải cho đoạn trích: "Nhưng chính rừng già nơi đây, với cấu trúc đặc biệt có thể lí giải được về mặt khoa học/ đã chế ngự sức mạnh bản năng của người con gái của mình để khi ra khỏi rừng, Sông Hương nhanh chóng mang một sắc đẹp dịu dàng và trí tuệ"
Lý giải 1_ Về mặt khoa học
+ "Với cấu trúc đặc biệt có thể lí giải được về mặt khoa học"
_ "Mặt khoa học": Kiến thức địa lý thông thường từ khúc thượng lưu và hạ lưu (Từ thượng nguồn trở về Huế)
_ "Lí giải" : Lí giải sự tương phản giữa hai tính cách trái ngược. Dữ dội nơi thượng lưu, êm đềm ở hạ lưu.
Lý giải 2_ Bằng cái nhìn tâm tư của tác giả
+ "Đã chế ngự sức mạnh bản năng của người con gái của mình để khi ra khỏi rừng, Sông Hương nhanh chóng mang một sắc đẹp dịu dàng và trí tuệ"
_ "Chế ngự" Từ những chặng đường gian truân nơi thượng nguồn, dòng Sông Hương trở nên nhẹ nhàng trong cái yên bình khi về Huế.
-> Từ đó, Sông Hương chế ngự thành công bản tính hoang dại của mình để hóa thành một người mẹ mang "Sắc đẹp dịu dàng và trí tuệ"
+ "Trở thành người mẹ/ phù sa của một vùng văn hóa xứ sở."
Nghệ thuật chính: Nhân hóa.
_ "Người mẹ": Sông Hương kiến tạo, cũng như bảo tồn bản sắc văn hóa.
_ "Phù sa" Bồi đắp phù sa dồi dào cho nền văn hóa kinh thành Huế.
Đoạn trích tiếp theo: Nếu chỉ mải mê nhìn ngắm khuôn mặt kinh thành của nó, tôi nghĩ rằng người ta sẽ không hiểu một cách đầy đủ bản chất của sông Hương với cuộc hành trình gian truân mà nó đã vượt qua, không hiểu thấu phần tâm hồn sâu thẳm của nó mà dòng sông hình như không muốn bộc lộ, đã đóng kín lại ở cửa rừng và ném chìa khóa trong những hang đá dưới chân núi Kim Phụng.
+ "Sẽ không hiểu một cách đầy đủ bản chất của sông Hương với cuộc hành trình gian truân mà nó đã vượt qua, không hiểu thấu phần tâm hồn sâu thẳm của nó mà dòng sông hình như không muốn bộc lộ"
-> Vẻ đẹp kín đáo, không muốn bộc lộ thời đương đầu gian truân, dữ dội.
+ "Đã đóng kín lại ở cửa rừng và ném chìa khóa trong những hang đá dưới chân núi Kim Phụng"
-> "Đóng kín lại", "Ném chìa khóa" là ý chỉ Sông Hương để lại một cuộc đời oanh liệt dưới chân núi Kim Phụng, và cất giấu nó ở nơi cánh rừng đại ngàn bất tận.
Tóm lại hình tượng Sông Hương: Tượng trưng cho một cô gái mang sắc thái đa dạng, nữ tính hoang dại, tràn trề sức sống.
Chỉnh sửa cuối: