Một nhận định cho rằng: "Vẻ đẹp phong cách Hồ Chí Minh là sự kết hợp hài hòa giữa truyền thống văn hóa dân tộc và tinh hoa văn hóa nhân loại". Hãy làm rõ điều đó. Bài làm tham khảo Trước hết, người đọc thấy vẻ đẹp của tinh hoa văn hóa nhân loại ở Người. Trong văn bản, tác giả Lê Anh Trà có viết: "Trên những con tàu vượt trùng dương, Người đã ghé lại nhiều hải cảng, đã thăm các nước châu Phi, châu Á, châu Mĩ. Người đã từng sống dài ngày ở Pháp, ở Anh". Có thể thấy trong cuộc đời hoạt động cách mạng của mình, Bác đã đi khắp năm châu bốn biển, ghé thăm nhiều nước, tiếp xúc với đủ nền văn hóa của các dân tộc, chủng tộc từ phương Đông đến phương Tây và Người nắm vững phương tiện giao tiếp là ngôn ngữ, thông thạo nhiều thứ tiếng như Pháp, Anh, Hoa, Nga, làm nhiều nghề lao động thực tiễn. Đi đến đâu, Bác cũng không ngừng học hỏi, trau dồi vốn tri thức, tìm hiểu nhiều điều. Bởi vậy, vốn hiểu biết của Chủ tịch Hồ Chí Minh rất sâu rộng, uyên thâm và Người am hiểu nhiều về nhân dân, văn hóa nhiều nơi trên thế giới một cách sâu sắc. Bác đi nhiều nơi, học hỏi, tiếp thu mọi cái đẹp, cái hay cảu nhiều nề văn hóa trên thế giới không phải chỉ để riêng cho mình mà để đấu tranh cho độc lập, tự do của Tổ quốc. Bên cạnh "biết tiếp thu những cái hay, cái đẹp" một cách có chọn lọc, Người còn biết phê phán "những tiêu cực của chủ nghĩa tư bản". Bác đã tiếp thu văn hóa có chọn lọc như vậy để giữ được lối sống truyền thống dân tộc, tạo thành "một lối sống rất bình dị, rất Việt Nam, rất phương Đông, nhưng đồng thời cũng rất mới, rất hiện đại". Tác giả đã sử dụng hai danh từ "Việt Nam", "phương Đông" như tính từ để khẳng định nét văn hóa trong con người Bác. Không chỉ vậy, vẻ đẹp phong cách của Người còn mang đậm chất truyền thống văn hóa dân tộc với lối sống giản dị mà thanh cao. Ở cương vị lãnh đạo cao nhất của Đảng và Nhà nước nhưng nơi ở và làm việc của Bác là chiếc nhà sàn nhỏ bằng gỗ chỉ có vài phòng, bên cạnh chiếc ao như cảnh làng quê quen thuộc còn trang phục của Người cũng rất giản dị, chỉ là "bộ quần áo bà ba nâu, chiếc áo trấn thủ, đôi dép lốp thô sơ", ngỡ như tất cả những trang phục tinh túy nhất, tiêu biểu nhất ở mọi miền đất nước, của dân tộc trong mọi công việc lao động, chiến đấu đều được lựa chọn để hợp thành trang phục của Người. Thức ăn hàng ngày của Bác cũng chỉ là "cá kho, rau muống, dưa ghém, cà muối, cháo hoa". Cùng với đó, Người còn có "một tư trang ít ỏi, một chiếc va li con với vài bộ áo quần, vài vật kỉ niệm của cuộc đời dài". Điệp ngữ "một", "vài" cùng phép liệt kê đã nhấn mạnh sự bình dị, đơn giản của Chủ tịch Hồ Chí Minh trong cuộc sống. Lối sống giản dị, đạm bạc đó của Người không phải là cách sống khắc khổ, lập dị, khác thường, mà đó là sự hội tụ những gì tinh túy nhất của nhiều phương trời, nền văn hóa khác nhau. Tóm lại, vẻ đẹp phong cách Hồ Chí Minh là sự kết hợp hài hòa giữa truyền thống văn hóa dân tộc và tinh hoa văn hóa nhân loại.