[Lyrics] Nổi Gió Rồi - Nguyễn Hoàng Minh Khôi, Nhật Chan - Nhạc Hoa Lời Việt

Thảo luận trong 'Việt Nam' bắt đầu bởi Kẻ xa lạ, 4 Tháng mười 2024.

  1. Kẻ xa lạ Vì cuộc đời em là một đoá hoa

    Bài viết:
    394
    Nổi gió rồi

    Thể hiện: Nguyễn Hoàng Minh Khôi

    Animation MV: Nhật Chan

    Nổi gió rồi đã từng có nhiều phiên bản lời Việt nhưng trong tất cả mình bị ấn tượng mạnh mẽ nhất bởi ca khúc do Nguyễn Hoàng Minh Khôi thể hiện. Bài hát là câu chuyện về nỗi lòng của chàng trai khi xa nhà, là mảnh chuyện tình thăng trầm vượt thời gian. Đồ họa MV đẹp mắt được chăm chút, giọng nam trầm truyền cảm gây ấn tượng mạnh cho người nghe. Xem MV mà ngỡ trôi vào thế giới của nhân vật trong bài hát, khi nghe đôi khi vô thức hát theo lúc nào cũng không biết. Nếu bạn là tín đồ của Nhạc Hoa lời Việt thì hãy nghe thử bài hát này ngay nhé <3


    Lời 1:

    Trên đường đi đầy những dấu vết xưa​

    Nơi hiện ra thời niên thiếu không lo gì

    Khi chàng trai vừa rời khỏi bến xe

    Sao bỗng hoen đôi mi

    Xa nhà nên lòng có chút bất an

    Ôi đã xa ngút ngàn

    Gió đã thổi lên rồi, nắng đã tàn ngang đồi

    Nhớ thương rồi bồi hồi.

    Ngày xưa khi mình biết trời cao và đã lưu luyến

    Mang lòng trao đặt hết trái tim ngây dại

    Rồi lao mình đến ngày nắng và gió bắt đầu nổi lên

    Rồi sau khi tỉnh giấc mộng cao, đã hết lưu luyến

    Tim gầy hao vì biết thế gian kia rồi

    Lại gặp ánh mắt, rồi lại luyến nhớ về em.

    Từng cô đơn nuốt bao đắng cay thế gian này

    Từng đắm say xiết tay với mơ mộng

    Không hy vọng được người ta trân trọng mà vẫn cứ yêu vậy thôi

    Dành thanh xuân vẽ nên bức tranh dáng em

    Dành đầu ngón tay đánh lên khúc ca

    Nắng xanh sang hạ, biết yêu thôi mà hoan ca

    Mặc gió lên tai vạ, vẫn yêu em mặc mưa sa.

    Lời 2:

    Khi thời gian nhạt nhòa năm tháng qua

    Ta nhận ra đường đi bỗng ôi sao lạ

    Trên trời cao vì sao mang khát khao

    Ôi tuổi xuân xôn xao

    Tôi gặp em tình cờ khi bước đi

    Chẳng nói câu xin chào,

    Gió đã thổi lên rồi, nắng đã tàn ngang đồi

    Nhớ thương rồi bồi hồi.

    Ngày xưa khi mình biết trời cao và đã lưu luyến

    Mang lòng trao đặt hết trái tim ngây dại

    Rồi lao mình đến ngày nắng và gió bắt đầu nổi lên

    Rồi sau khi tỉnh giấc mộng cao, đã hết lưu luyến

    Tim gầy hao vì biết thế gian kia rồi

    Lại gặp ánh mắt, rồi lại luyến nhớ về em.

    Từng cô đơn nuốt bao đắng cay thế gian này

    Từng đắm say xiết tay với mơ mộng

    Không hy vọng được người ta trân trọng mà vẫn cứ yêu vậy thôi

    Dành thanh xuân vẽ nên bức tranh dáng em

    Dành đầu ngón tay đánh lên khúc ca

    Nắng xanh sang hạ, biết yêu thôi mà hoan ca.

    Chợt nhìn em tóc mai đã phai xám đi rồi

    Hồi ức xưa bỗng nhiên đã quay về

    Khi em cười, làm hồn tôi yêu đời

    Mặc cho nếp nhăn thời gian

    Chợt em đi đến bên chiếc gương cất sau nhà

    Rồi lấy lên bức tranh đã phai ngà

    Em tươi cười rồi nhìn tôi e thẹn như xưa.

    Người bên tôi lúc tôi đắng cay chẳng xa rời

    Người đắm say giúp tôi biết mơ mộng

    Tôi hy vọng vạn ngày sau vẫn được cạnh bên nắm tay người đi

    Trả thanh xuân cảm ơn đã yêu mến anh

    Trả lại khúc ca hát trong nắng xanh

    Biết bao rung động đã quay trở về trong xanh

    Và vẫn yêu sâu đậm, vẫn thương nụ cười long lanh..
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...