Mình sẽ kể những gì mình thấy hồi nhỏ, lúc mình học lớp lá
Đó là vào một buổi tối, mình chợt thức dậy nửa đêm vì mình bị lăn xuống giường. Mình thấy mẹ mình nằm ở trên giường vẫn ngủ. Ở phòng tối không tối lắm, theo như mình nhớ là mình có thể nhìn thấy được bóng của vật xung quanh.
Không hiểu lúc đó mình nghĩ gì, nhưng mình đã thò đầu ra hành lang vì cánh cửa luôn mở. Mình đứng đó nhìn ở phần cuối hành lang.
Có một thứ gì đó nhìn mình. Nói thật bây giờ mình không nhớ rõ bóng dáng của nó, nhưng hình như nó có một cái lưng còng, ngồi gập người và cứ mình chằm chằm về mình.
Đôi mắt của nó phát sáng, mình không nhớ là màu đỏ hay màu trắng.
Và rồi nó chuyển động một cách kỳ lạ, dù nó đứng yên. Và mình cứ nhìn chằm chằm vào nó vì mình không biết nó là cái gì hết.
Mình có cảm giác nó cười và nó nói chuyện với mình. Mình nghe được tiếng đó nhưng mình không nhớ rõ nội dung. Miệng mình lúc đó cũng lặp lại theo nó mấy cái chữ gì đó. Vì lúc nhỏ mình rất thích phát âm chữ cái qua những bản quảng cáo ở ngoài đường hay thứ mình thấy được.
Nhưng mình khẳng định là mình đánh vần sai tùm lum. Cho nên không nhớ nó nói gì là việc đương nhiên.
Lúc đó, mình thấy run rẩy, nhưng mình đã có ý định bước đến. Cái bóng ấy đã vẩy tay như mời nào. Mình đã chừng chừ, và rồi mình không bước nữa. Vì mình cảm giác một thứ gì đó không an toàn cho lắm.
Và rồi...
Sáng, mình thấy mẹ mình ẵm mình dậy từ dưới sàn hành lang. Mình không biết có chuyện gì xảy ra nữa.
Mình cứ nghĩ chuyện hồi nhỏ của mình là mơ nhưng không đúng. Vì mình không bao giờ nhớ về bất cứ giấc mơ nào từ lớp 9 trở xuống. Nghĩ là độ tuổi 15 trở xuống là mình luôn mơ thấy màu đen.
Mình lại nghĩ là hồi đó mình lầm tưởng một thứ gì đó như một con quái vật. Nhưng mà suy đi nghĩ lại thì tại sao, lúc đó mình lại tự đọc theo cử chỉ của một thứ gì đó, mình nhớ rõ, nó có miệng và nó biết nói. Và tại sao mình lại thấy thứ đó chuyển động vì theo như mình nhớ là hành lang vào đêm đó rất lạnh, nhưng không có một luồng gió nào hết.
Và mình khẳng định chắc chắn rằng vào lúc 5 tuổi. Mình chẳng có ký ức về một bộ phim kinh dị nào. Thứ mình sợ duy nhất lúc đó là rắn. Hồi đó mình cũng chẳng đi được coi phim nữa. Ba mẹ mình nói là năm lớp 3. Ba mẹ mới mua chiếc tivi đầu tiên ở trong nhà. Lên cấp 2, mình mới biết sợ ma.
Nếu không phải gặp ma thì chắc trí tưởng tượng lúc 5 tuổi của mình có vấn đề nặng rồi nhỉ? Bạn nghĩ sao về câu chuyện này?
À quên nữa. Năm lớp 11, tối mình ngủ ở trên giường, mình đã nghe thấy tiếng gõ vào tường mỗi đêm. Nó giống như đã có ai đó dùng ngón tay gõ vào tường vậy, vì mình đã thử dùng ngón tay rõ lên xem tiếng có giống không.
Tiếng gõ ấy diễn ra vào 1h đêm, không phải là hằng ngày mà giống như theo chu kì 3 đêm 1 tuần hay 2 đêm 1 tuần sao á. Và nó rất đều.
Vậy nên, mình thường chuyển xuống ngủ bên dưới lầu với mẹ và dần dần, tiếng gõ ấy biến mất. Kể cả khi mình bắt đầu lên lầu ngủ lại.
Nhưng, điều luôn làm mình bận tâm về tiếng gõ ấy là mình đã bắt chước gõ để cảm âm. Điều làm mình sợ là độ to âm thanh của nó, khi gõ ở bức tường chính diện, rất giống âm thanh mình nghe.
Mình khẳng định rằng nhà mình cách nhà kia đến bằng khoảng rộng của thân hình của người lớn. Vậy thì truyền âm nó sẽ khác đi một lúc chứ nhỉ?
Và nếu nhà bên kia gõ tay vào tường vào lúc 1h, vậy thì ai lại rảnh như vậy? Người đó có ý gì? Tại sao lại gõ tay vào tường đều như vậy, trong một thời gian dài?
Hay là nếu tiếng gõ không từ nhà bên kia, mà ở trong nhà tôi phát ra thì sao? Rất có nhiều câu hỏi nhỉ? Bạn nghĩ như thế nào?