HOT Những lần gặp ma trong đời của tôi

Thảo luận trong 'Trà Đá - Tán Gẫu' bắt đầu bởi Hương JY, 23 Tháng mười hai 2019.

  1. Hương JY yêu tiền , yêu tiền , yêu tiền, yêu tiền

    Bài viết:
    69
    Không biết bác còn onl không, nếu có cho em xin hỏi đôi lời được không ạ.
     
  2. thisinhvinp2210

    Bài viết:
    1
    Uiii, đọc mà hơi thấy rợn rợn, vui vui :))
     
    Hương JY thích bài này.
  3. Tuyensgn

    Bài viết:
    1
    "Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên hữu ý bất tương phùng."

    Xin được mượn câu Hoa ngôn này để mở đầu về câu chuyện. Chúng ta đang sống được hiểu là Dương gian, thế giới còn lại được hiểu là Âm gian. Vậy giữa hai thế dưới hoàn toàn khác biệt sao có nói muốn thấy là thấy, nói muốn gặp là gặp. Cũng giống như câu nói mở đầu, người thấy và gặp được Vong, vong linh, vong hồn.. phải là những người có duyên. Duyên ở đây không phải là duyên kết hợp, duyên yêu.. duyên ở đây gần như là sự mặc định cho phép của thế giới vô hình. Chính sự cho phép đó khiến một người bất kỳ trong chúng ta ở Dương gian có thể gặp được một Vong linh ở thế giới Âm gian. Điều đó giống như một sự kết hợp vô hình để cho phép hai cõi có sự kết nối và trao đổi những thông tin mà cả hai cõi đều cố gắng muốn nói, biết và truyền đạt.

    Khi Vong linh muốn truyền đạt một thông điệp nào đó đến Dương gian, đến người thân của họ nơi họ từng tồn tại; thì sự cho phép của thế lực quản lý vô hình là điều tiên quyết. Khi có được sự cho phép thì việc chọn được người ở Dương gian để truyền đạt lại không hề dễ dàng, bởi không phải ai cũng có thể đứng giữa sự kết nối của Dương gian và Âm gian. Người được chọn phải là người có sự cho phép, có duyên, đôi khi là có nghiệp cần trả.. và người được gặp và người chứng kiến cũng vậy. Chúng ta có thể tin vào việc có Ma (theo cách gọi dân gian), hoặc có thể tin vào Vong hồn là sự tồn tại thực sự, hoặc cũng có thể hoài nghi thậm trí không tin vào điều đó. Nhưng xin thưa, khi bạn đã có duyên gặp thì chuyện bạn không tin khi đó là một điều xa xỉ. Bạn có tin hay không khi một người hoàn toàn xa lạ (Bà Đồng, Cô Đồng) gọi tên bạn với giọng nói của người thân bạn; bạn có tin hay không khi những điều bạn từng nói với người chồng (người vợ) của bạn từng đầu ấp tay gối giờ lại được nói ra từ một người hoàn toàn xa lạ không biết bạn là ai?

    Chưa hết bạn có tin hay không khi họ có thể nói những chuyện sai trái, hối hận.. mà bạn đã làm đã gây ra, mà chỉ duy nhất bạn đang bị dằn vặt đau khổ vì điều đó. Tâm tà, Tâm ác.. của mỗi người sẽ luôn lo sợ, sẽ luôn dựng tóc gáy khi có cơn gió lướt qua sau lưng bạn, sẽ luôn nhìn thấy bóng dáng lập lờ bay lượn khi bạn nhìn về phía bóng tối.. nhưng hãy nhớ một điều rằng: Chỉ có người sống với nhau giữa cuộc đời này đây mới mưu mô, mới ý đồ mưu tính thiệt hơn.. mà tranh đua, mà ganh ghét, mà đấu đá và hại nhau.. điều đó mới là con Ma đang sợ nhất trong cuộc đời này. Còn Ma hay là gì đi nữa đôi khi chỉ là Vong linh của người thân vì sự yêu thương chưa thể nói hết nên muốn thông qua một cầu nói để nói điều yêu thương mà khi sống chúng ta đã vô tình không thể cảm nhận được hết.

    Xin hãy tin và yêu thương những người thân của chúng ta, hãy làm những điều có thể khi còn có thể để sau này chính bạn sẽ không phải là con Ma tiếc nuối!
     
    Hương JY, Adminchiqudoll thích bài này.
    Last edited by a moderator: 29 Tháng một 2023
  4. chiqudoll

    Bài viết:
    1,159
    Mình nghĩ là hồi bé mình thấy họ nhưng lúc ấy còn nhỏ quá nên không nhớ được, bất quá nghe ba mẹ kể lại thì mình nghĩ phán đoán này không sai.

    Lớn hơn một chút khi mình ký ức rõ ràng hơn mình tin mình đã thấy những chúng sanh kỳ lạ không thuộc cõi người, hẳn là thần tiên. (^_^)

    Mà nghe bảo đôi mắt của trẻ con thuần khiết nên dễ thấy những sinh linh ở tầng thứ vô hình nhiều hơn người lớn. Mình không có trải nghiệm đáng sợ với họ, nếu có thì chỉ là bị bạn cùng ký túc xá dọa ma sợ khóc thét thôi. Thiệt tình là mình khá nhát gan, mình thậm chí chẳng dám xem phim ma, nghe truyện ma bị ám ảnh cả tháng.. nhưng suy xét kỹ càng thì đều là những tình huống tự mình dọa mình hoặc bị người khác dọa. Người với người mới đáng để lo.
     
    Hương JY, Ưu Đàm Thanh TiAdmin thích bài này.
  5. thanghn

    Bài viết:
    3
    Mình không biết có gặp ma thật không. Nhưng mình trực tiếp gặp 02 hiện tượng lạ vào hồi cấp 3, lớp 11 mình có thói quen chạy bộ buổi sáng tầm 4h30 ra cánh đồng của làng, ở giữa đồng có khu nghĩa trang cách đường mình chạy tầm 100m. Mình thường xuyên chạy trên con đường này rất vắng người có gặp chỉ 2 đến 3 ông bà lão đi bộ thể dục không có ai đi làm đồng tầm đó cả. Vào buổi sáng sớm tầm tháng 5.2006. Tầm tháng 5 mặc dù sáng sớm vẫn nhìn tương đối rõ, khi mình đang chạy bộ gần đến khu nghĩa trang khoảng 400m nữa thì tới. Thấy ở phía gần khu nghĩa trang có 01 người đàn ông vác cuốc đang đi dưới ruộng. Mình nghĩ quái sao có người đi làm sớm thế nhỉ. Khi chạy gần đến nơi không thấy người vác cuốc đâu nữa, nhìn đi nhìn lại không thấy người vác cuốc đâu, mình nghĩ chắc do quáng gà. Sau lần đó mình vẫn chạy thường xuyên trên con đường này khoảng 01 tháng sau đó tầm cuối tháng 6.2016 mình đang chạy bộ gần đến đoạn nghĩa trang cách khoảng 200 m nhìn phía xa thấy có người phụ nữ đang vãi gì đó cho lúa, vẫn khu ruộng gần nghĩa trang mà đợt trước mình nhìn thấy người đàn ông vác cuốc. Thời tiết tháng 6 lúc này trời mờ sáng nhìn khá rõ khi ở phạm vi gần, mình rõ ràng nhìn thấy người phụ nữ mặc áo xám đội nón nhưng khi chạy tới gần thì không thấy gì nữa. Mình đã đứng lại 01 lúc để quan sát nhưng không thấy ai cả. Chắc do thần hồn nát thần tính hoa mắt gây lên. Sau 02 lần đó mình không gặp hiện tượng kỳ lạ như vậy nữa. Mình vẫn chạy ở khu vực đó đến hết năm 2017 thì ra Hà Nội học đại học
     
    Admin, Tranhuynh, Hương JY1 người nữa thích bài này.
  6. Dinhnguyen148 Bỏ lỡ - đình nguyên

    Bài viết:
    19
    Mình chả biết có phải gặp ma không, nhưng ít ra cũng phải ba, bốn lần chạy thục mạng vì sợ.

    Lần 1: Ngày nhỏ cùng các anh chị em trong xóm đi bắt cá đêm, đi ngang qua vạt ngô thì mưa to. Cảm giác như trong vạt ngô có con gì đó to lắm, cả đám chạy thục mạng như bị khủng long bạo chúa đuổi vậy.

    Làm rớt luôn cả chiếc dép tổ ong, phải đi chân đất về, sáng sau ra lấy.

    Lần 2: Đang ngồi chơi ở nhà chị cùng xóm, chỉ mới 7h tối. Tự nhiên mình thấy lạnh sống lưng. Sợ mà không biết lý do.

    Phải bắt cô chủ nhà và chị hàng xóm ngồi bên cạnh mình 1 lúc.

    Lần 3: 3h sáng. Đang ngủ ngon giấc tự nhiên mình hét toáng lên, hì, phải bắt bố mẹ ngủ cùng.

    Lần 4: Mình và thằng bạn trí cốt ngủ cùng, chả hiểu tâm linh thế nào mà 9h tối hai thằng hét toáng lên vì sợ ma. Chạy ra đường la lớn như kiểu vừa chúng số. Kết quả ngày hôm sau lên báo luôn.

    Ma đó. Nhưng giờ người còn nguy hiểm hơn.
     
    Hương JYAdmin thích bài này.
  7. Conmachetoan

    Bài viết:
    71
    Có sự trùng hợp không hề nhẹ. Mọi người nhớ kể truyện Conmachetoan nha! Ây tui nghi ngờ bà tiên tri ra tui sẽ xuất hiện nha
     
    Hương JY thích bài này.
  8. Tranhuynh

    Bài viết:
    1,308
    Mình sẽ kể những gì mình thấy hồi nhỏ, lúc mình học lớp lá

    Đó là vào một buổi tối, mình chợt thức dậy nửa đêm vì mình bị lăn xuống giường. Mình thấy mẹ mình nằm ở trên giường vẫn ngủ. Ở phòng tối không tối lắm, theo như mình nhớ là mình có thể nhìn thấy được bóng của vật xung quanh.

    Không hiểu lúc đó mình nghĩ gì, nhưng mình đã thò đầu ra hành lang vì cánh cửa luôn mở. Mình đứng đó nhìn ở phần cuối hành lang.

    Có một thứ gì đó nhìn mình. Nói thật bây giờ mình không nhớ rõ bóng dáng của nó, nhưng hình như nó có một cái lưng còng, ngồi gập người và cứ mình chằm chằm về mình.

    Đôi mắt của nó phát sáng, mình không nhớ là màu đỏ hay màu trắng.

    Và rồi nó chuyển động một cách kỳ lạ, dù nó đứng yên. Và mình cứ nhìn chằm chằm vào nó vì mình không biết nó là cái gì hết.

    Mình có cảm giác nó cười và nó nói chuyện với mình. Mình nghe được tiếng đó nhưng mình không nhớ rõ nội dung. Miệng mình lúc đó cũng lặp lại theo nó mấy cái chữ gì đó. Vì lúc nhỏ mình rất thích phát âm chữ cái qua những bản quảng cáo ở ngoài đường hay thứ mình thấy được.

    Nhưng mình khẳng định là mình đánh vần sai tùm lum. Cho nên không nhớ nó nói gì là việc đương nhiên.

    Lúc đó, mình thấy run rẩy, nhưng mình đã có ý định bước đến. Cái bóng ấy đã vẩy tay như mời nào. Mình đã chừng chừ, và rồi mình không bước nữa. Vì mình cảm giác một thứ gì đó không an toàn cho lắm.

    Và rồi...

    Sáng, mình thấy mẹ mình ẵm mình dậy từ dưới sàn hành lang. Mình không biết có chuyện gì xảy ra nữa.

    Mình cứ nghĩ chuyện hồi nhỏ của mình là mơ nhưng không đúng. Vì mình không bao giờ nhớ về bất cứ giấc mơ nào từ lớp 9 trở xuống. Nghĩ là độ tuổi 15 trở xuống là mình luôn mơ thấy màu đen.

    Mình lại nghĩ là hồi đó mình lầm tưởng một thứ gì đó như một con quái vật. Nhưng mà suy đi nghĩ lại thì tại sao, lúc đó mình lại tự đọc theo cử chỉ của một thứ gì đó, mình nhớ rõ, nó có miệng và nó biết nói. Và tại sao mình lại thấy thứ đó chuyển động vì theo như mình nhớ là hành lang vào đêm đó rất lạnh, nhưng không có một luồng gió nào hết.

    Và mình khẳng định chắc chắn rằng vào lúc 5 tuổi. Mình chẳng có ký ức về một bộ phim kinh dị nào. Thứ mình sợ duy nhất lúc đó là rắn. Hồi đó mình cũng chẳng đi được coi phim nữa. Ba mẹ mình nói là năm lớp 3. Ba mẹ mới mua chiếc tivi đầu tiên ở trong nhà. Lên cấp 2, mình mới biết sợ ma.

    Nếu không phải gặp ma thì chắc trí tưởng tượng lúc 5 tuổi của mình có vấn đề nặng rồi nhỉ? Bạn nghĩ sao về câu chuyện này?

    À quên nữa. Năm lớp 11, tối mình ngủ ở trên giường, mình đã nghe thấy tiếng gõ vào tường mỗi đêm. Nó giống như đã có ai đó dùng ngón tay gõ vào tường vậy, vì mình đã thử dùng ngón tay rõ lên xem tiếng có giống không.

    Tiếng gõ ấy diễn ra vào 1h đêm, không phải là hằng ngày mà giống như theo chu kì 3 đêm 1 tuần hay 2 đêm 1 tuần sao á. Và nó rất đều.

    Vậy nên, mình thường chuyển xuống ngủ bên dưới lầu với mẹ và dần dần, tiếng gõ ấy biến mất. Kể cả khi mình bắt đầu lên lầu ngủ lại.

    Nhưng, điều luôn làm mình bận tâm về tiếng gõ ấy là mình đã bắt chước gõ để cảm âm. Điều làm mình sợ là độ to âm thanh của nó, khi gõ ở bức tường chính diện, rất giống âm thanh mình nghe.

    Mình khẳng định rằng nhà mình cách nhà kia đến bằng khoảng rộng của thân hình của người lớn. Vậy thì truyền âm nó sẽ khác đi một lúc chứ nhỉ?

    Và nếu nhà bên kia gõ tay vào tường vào lúc 1h, vậy thì ai lại rảnh như vậy? Người đó có ý gì? Tại sao lại gõ tay vào tường đều như vậy, trong một thời gian dài?

    Hay là nếu tiếng gõ không từ nhà bên kia, mà ở trong nhà tôi phát ra thì sao? Rất có nhiều câu hỏi nhỉ? Bạn nghĩ như thế nào?
     
    Dinhnguyen148, Hương JYAdmin thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 7 Tháng bảy 2023
Trả lời qua Facebook
Đang tải...