Mình chưa gặp hoặc có gặp rồi nhưng không biết, nhưng người lớn gặp và kể nhiều câu chuyện lắm. Cũng lâu rồi nên mình chỉ nhớ được một số câu chuyện nho nhỏ như thế này thôi.
1. Cái thời mình chưa được sinh ra, cha mẹ mới cưới nhau và được cho một mảnh đất cất nhà. Lúc đó, đất nhiều mà hoang sơ, lại thêm người ta chôn đại trên đó thành ra một đất sẽ có rất nhiều mộ, có tên tuổi hoặc không (chỗ mình hay gọi là mả). Thì lúc đó, cha mình với một người bạn cất cái chòi nhỏ để ngủ giữ đất (mình nghe kể lại vậy chứ cũng không rõ nữa), lúc đầu bình thường thôi nhưng gần nửa đêm, cha mình tỉnh giấc ngang và nghe tiếng trẻ con khóc. Cha mình nghĩ chắc nhà ai gần đó có con nít khóc nửa đêm nên cũng không quan tâm lắm cho đến khi tiếng khóc biến thành tiếng cuời. Rồi tự nhiên cha mình ngủ mê man luôn, lát bị bạn lay dậy thì hóa ra cha mình bị lôi xuống đất chứ không phải ở trên giường còn người bạn dậy đi tiểu thấy thì hỏi cha sao nằm dưới đất. Cha mình lúc đó cũng hơi sợ sợ rồi nhưng không nói gì mà bình tĩnh leo lên giường nằm. Đến sáng kể lại mới biết, chú đó cũng nghe tiếng con nít khóc và bị chọt lét lòng bàn chân

.
2. Cha mình có hai người em trai, lúc trước lấy vợ rồi ở nhà cũ (sau thì chuyển lên chỗ khác). Ở chỗ đó có một cái mương, nhiều nước lắm, khá trong và sạch nên người ta hay xuống tắm. Mọc sát mương là một cây dừa cao thật cao, thím mình lúc đó đang tắm, tự dưng ở đâu có tiếng nói vang lên phía sau kèm theo đó là hơi lạnh lên người, thím mình bảo lạnh hết sống lưng, trên người thì da gà, ốc cục nổi tùm lum. Lúc đó, thím gan lắm, quay đầu lại xem coi có ai không thì sau lưng vắng tanh à, trời chuyển mưa nên âm u nữa, mà chỗ cây dừa thím thấy có đôi mắt đỏ cứ nhìn chằm chằm. Thím sợ quá chạy vô nhà, người vẫn lạnh mãi mới hết.
Cũng thêm một câu chuyện về người thím khác của mình, khi ở nhà mới thì rất hay bị phá - tới nỗi chú mình phải thỉnh bùa và treo trên cửa sổ, tường mới yên. Xoong, chảo nồi lúc nào cũng leng keng trong bếp, có khi nó rơi xuống mà không có lực nào tác động. Thậm chí, trong mơ thím mình còn thấy một người phụ nữ không rõ mặt nhưng cứ hét "Trả nhà cho tao!". Mà cũng lạ, hồi nhỏ mình hay lên đó chơi và thú thật, nhà của thím đó thấy âm u lắm, mình hay ở bên ngoài sân chứ chẳng dám bén mảng vào. Thêm nhỏ em họ kể đợt nó ở trong nhà nhìn ra ngoài cửa thấy người mặc áo dài trắng, tóc xõa đen che hết mặt nữa.
3. Mình nghe cô mình kể, ở khu cô ở từng có đứa nhỏ bị ma giấu. Chiều tối tụi nhỏ chơi trốn tìm, mà có một đứa tìm hoài không thấy. Đám nhỏ sợ có chuyện gì nên nói người lớn hay, ai cũng chạy đi kiếm nhưng không kiếm thấy nha. Tới khi một người chợt nhớ ra, mượn con chó mực nhà hàng xóm rồi dắt nó đi tìm (cho nó ngửi đồ của đứa nhỏ) thì mới thấy. Đứa nhỏ ở trong bụi râm bụt mà nãy ai cũng đi qua đi lại nhưng không hề hay biết luôn. Hỏi nó thì nó không trả lời được mà cứ chỉ chỉ vào cổ họng mình. Người ta mở miệng nó ra thì toàn là bùn đất thôi. Móc hết đất rồi, hỏi lại thì mới biết có một người dẫn nó đi, bảo là cho nó bánh ăn, ngon lắm. Nó ăn xong mới phát hiện bánh là đất đồ thôi bởi vậy không lên tiếng gì được. Cũng từ đó, chỗ mình người ta ít cho con nít đồ chơi trốn tìm chiều tối lắm.
Còn nhiều chuyện nữa nhưng khi nào nhớ mình sẽ ngoi lên kể.