Tôi cùng một đoàn người đang xem biểu diễn văn nghệ rất vui vẻ, rồi sau đó chúng tôi được đưa đi bằng chiếc cầu thang bằng đá, phía trên là những con dao to bự không ngừng chém xuống, thang đá rất dài, nó như một chiếc thang cuốn di chuyển tự động và cực nhanh, càng lên cao thang đá càng nhỏ hẹp lại (thang đá này được gắn liền với một ngọn núi cực kỳ cao), cũng càng nguy hiểm hơn khi những thanh đao to bự cứ liên tục chém xuống chúng tôi.
Sau đó nó đưa chúng tôi tới một cánh cửa cũng cực kỳ to, tên bảo vệ rất dễ dàng đã mở được cửa. Chúng tôi bước vào, và thật bất ngờ khi đằng sau cánh cửa là một vùng đất cực kỳ rộng lớn và khô cằn như là sa mạc vậy.
Đằng xa là những người di dân lén lút và những tay lính với bộ quân phục màu trắng đỏ đang đuổi bắn họ, và không may thay chúng tôi cũng nằm trong số đó, lúc đó vì quá hoảng sợ bọn tôi chạy tán loạn, tôi cứ chạy, chạy mãi và đột nhiên tôi bay lên (như sanji chạy lên trời vậy đó

,
Tôi bay rất nhanh và dường như không thể kiểm soát được, nhờ vậy mà tôi thoát được khỏi đám lính. Khi đấy tôi bay qua một tòa nhà bằng đá, có cái máy vòm tròn và một cánh cửa sổ sát đất rất to vì vậy tôi có thể thấy hết diễn biến bên trong. Và trong đó có rất nhiều người đang đứng để nghe một người đàn ông nói gì đó, họ cũng mang đồ có màu trắng và đỏ nhưng không giống đám lính mà trông như một đám giáo phái nào đó.
Vượt qua mảnh đất cằn cỗi đó là nơi ở của người khổng lồ, họ rất cao và to và trông cũng thân thiện. Tôi bay tiếp và lao vụt ra ngoài đại dương, tôi suýt đâm vào một con tàu to thật là to, trên tàu là một nhà hàng, đầu tàu có hình thù quái lạ, là một con bạch tuột kết hợp với một loại cây dây leo và nó tuyệt đẹp, tôi cảm giác mình đã thấy nó trước đây rất nhiều lần.
Lần này tôi bay ngược lại và gặp lại một đoàn người khổng lồ đang xếp hàng để đi qua một quốc gia khác buôn bán, tôi nấp sau một cái cột, thế rồi tôi thấy đoàn người chúng tôi, họ đang đi đâu đó, tôi nhập bọn lại với họ. Hỏi ra thì mới biết thì ra chúng tôi là cống phẩm (kiểu như nô lệ) để giao nộp cho nước láng giềng, sau đó có hai kẻ già một nam và một nữ dẫn chúng tôi tới cổng thành để gặp nhà vua, bà già đó khi thấy tôi bước vào hàng trễ thì lườm ghê gớm lắm, như muốn giết tôi vậy. Tôi có nghe một câu chuyện được đồn rằng tên vua này rất độc ác và có thú vui tao nhã là đánh đập mười người được cống hiến từ nước láng giềng, chúng tôi đi theo ông ta vào một căn phòng và thật kinh khủng, xung quanh là những vệt đen sạm do máu khô đọng lại, tôi nghĩ đó là máu của những người bị ông ta hành hạ, thế là tôi bước lên đoạt lấy cây roi và quất tới tấp vào người lão..