CHỦ NHẬT CÀ PHÊ BUỒN Thơ: Hạnh Nguyễn Anh một mình ngồi nơi góc phố nhỏ Mắt mơ màng đếm giọt cafe rơi Trong tim anh ngập nỗi nhớ chơi vơi Chẳng biết em đang ở nơi nào ấy nhỉ? Sáng chủ nhật sao thấy buồn và vô vị Mong ngóng chờ em giữa phố đông người Mong được ngắm em nở nụ cười tươi Dù anh biết điều đó là không thể Nhưng sao anh vẫn mong chờ đến thế Thoáng thấy em dù chỉ để ngắm nhìn Xin em đó đừng giận dỗi lặng im Đừng để chủ nhật chìm trong nỗi nhớ.
LANG THANG NGÀY CHỦ NHẬT Thơ: Phạm Hiếu Chiều nay chủ nhật ra ngoại thành Thấy em môi đỏ mắt long lanh Mày liễu mi cong dán tha thước Tóc mây quyện gió dưới trời xanh. Nụ cười xinh xắn thật tươi đẹp Ngất ngây say ngắm nàng như tranh Tình chàng ý thiếp mối duyên lành Phụng loan hòa hợp thật xứng danh. Chủ nhật chiều nay chỉ một mình Ngắm nhìn muôn cảnh thật là xinh Người qua kẻ lại quá nhộn nhịp Nhan đèn cúng kiến cho thần linh. Áo xanh áo đỏ cùng phe sắc Nhan đèn đưa rước bà về dinh Quỳ lạy dang dáy cầu chuyện tình Khấn bà phước lộc tiền rung rinh.
MÌNH HÒ HẸN NHA ANH! Thơ: Thu Hà Chủ nhật này mình hò hẹn nha anh! Cùng nắm tay dạo quanh từng góc phố Chẳng cần xe em chỉ cần đi bộ Ngắm mây trời thổ lộ những tâm tư! Hứa đi anh xin đừng có chối từ Em xin phép thầy u rồi đấy nhé! Sớm mai lên em tô son thật nhẹ Điểm má hồng.. khe khẽ gọi mùa xuân! Anh thấy không tiếng chim hót trong ngần Chào ngày mới giọng vang ngân thánh thót Hạt sương mai lắng tâm tư dịu ngọt Cây trong vườn tỏa ngát cánh hoa xinh! Anh có nghe từng nhịp đập sóng tình Đang trỗi dậy lung linh như ngọn nến Để thời gian bỗng dưng trôi chậm chệt Cho đôi mình quên hết những âu lo! Một ngày kia thuyền sẽ cập bến bờ Xây hạnh phúc niềm ước mơ hiện hữu Thật lòng đây em chẳng hề nũng nịu Mai đến rồi.. anh có chịu hay không?
NÓI VỚI ANH Thơ: Ngọc Hân Chỉ cần mình im lặng chút nữa thôi Là hai đứa sẽ đi về hai ngã Người yêu ơi.. thôi thì đừng buồn bã Chuyện chúng mình hãy kết thúc đi anh Hứa với lòng là em sẽ quên nhanh Nhưng tất cả chỉ là lời nói dối Nhớ thương anh bao lần em đắp đổi Ngày qua ngày nỗi nhớ lại dày thêm Em giận mình vì đã khóc bao đêm Giọt nước mắt cứ rơi hoài xuống gối Bao đêm rồi em một mình nhức nhối Cố kiếm tìm cái cớ.. để chung đôi Làm sao đây.. mỗi đứa một phương trời Em chẳng đủ tự tin mà yêu nữa Hãy quên đi những lời em đã hứa Im lặng rồi.. mình sẽ cách xa thôi!
TÌNH EM.. ĐỢI ANH! Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn Ngày anh đi, chân em thờ thẩn bước Dòng đời trôi xuôi ngược chắn lối về Em ngỡ ngàng giữa vạn dặm sơn khê Làm nỗi nhớ câu thề luôn đứng đợi! Tình hụt hẫng, cứ làm em chới với Ôm bơ vơ.. sáng tối mãi chờ mong Nước mắt rơi, từng giọt cứ xuôi dòng Yêu nhớ quá lệ sầu long đong chảy! Em đợi anh trong vòng tay vụng dại Làn môi mềm, ân ái ngọt ngào dâng Em nghiêng vai đón nắng biết bao lần Chờ hơi ấm lâng lâng.. trong im lặng. Ngày anh đi bầu trời như trống vắng Em ngẩn ngơ chết lặng phía bên đường Nay anh về.. em gởi hết yêu thương Tay níu chặt quên sầu vương ngày cũ.
ĐỪNG Thơ: Tùng Trần Đừng cố gắng khi thấy rằng không thể Giả vờ cười chỉ để tự mình đau Thà thả buông cho khoé mắt lệ trào Rồi đứng lên mà lau khô người nhé Đừng tỏ ra là kiêng cường mạnh mẽ Rồi âm thầm lặng lẽ lúc cô đơn Suốt canh thâu giấc ngủ lại chập chờn Cứ oán than trách hờn đời đen bạc Đừng để cho dòng nghĩ suy lệch lạc Là con người nào ai khác chi ai Thấy ấm lòng khi có nắng ban mai Lạnh đôi vai lúc màn đêm giăng lối Đừng ngóng trông điều xa xôi dịu vợi Hãy sống bằng tiếng gọi của con tim Chẳng của ta dù hao tốn công tìm Thì cuối cùng chỉ là niềm hụt hẫng.
NGHI NGỜ Thơ: Ngọc Hân Nếu nhìn vào tận đáy mắt của em Anh sẽ thấy bóng hình anh ở đó Bóng hình anh đã hằn lên rất rõ Chẳng thể nào bôi xóa được đâu anh Nếu nhìn vào tận đáy mắt của anh Em có thấy bóng hình em ở đó? Trái tim kia vẫn còn đang bỏ ngõ Chẳng bao giờ hiện rõ phải không anh Nếu nhìn vào trong đáy mắt của nhau Ta sẽ thấy được những gì anh nhỉ? Tình em trao vẫn một lòng chung thủy Nhận lại gì từ đáy mắt của nhau?
GỌI NHAU LÀ CỐ NHÂN Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn Em và Anh đường đời hai lối mộng Yêu nhớ nhiều rồi cũng vẫn chia xa Thời gian qua dẫu tha thiết mặn mà Đành cam phận chia ra tình hai ngã. Về đi anh bóng chiều buông trên lá Mây cuộn về, trời cũng đã sắp mưa Có gì đâu chỉ một chút hương thừa Ôm giữ mãi sớm trưa thêm cay đắng. Hãy quay lưng và lặng thầm bẽn lẽn Dù xé lòng.. nước mắt nhớ đừng rơi Không còn nhau và gọi cố nhân rồi Thì chấp nhận chia đôi mình tan vỡ. Em cùng anh mình đâu ngờ không nợ Năm tháng dài ôm nhớ chỉ buồn thêm Gió thổi ngang chiếc lá rớt bên thềm Mang nước mắt tình em ngày xưa đó.
EM ĐI LẤY CHỒNG Thơ: Ngọc Hân Vậy là hết.. ngày mai em đi nhé Mối duyên này xin giữ chặt vào tim Dẫu nhớ thương anh cũng chớ kiếm tìm Cho em được bình yên nơi xa ấy Lòng của em đớn đau nhiều biết mấy Khi đôi mình phải chia cắt đôi nơi Nhớ hay thương thì mình cũng xa rồi Anh hãy hứa vui thật nhiều anh nhé! Để em thấy anh là người mạnh mẽ Chẳng đớn đau.. khi hai đứa xa rời Chút nổi lòng em gửi đến muôn nơi Anh hãy nhận.. xem như quà ly biệt.
VIẾT CHO NGƯỜI ĐÃ XA Thơ: Tùng Trần Nỗi nhớ ơi đến bao giờ mới cạn Kỷ niệm nào sao cũng chẳng vơi đi Em bây giờ đã cất bước vu qui Nhớ làm chi cho bờ mi ướt đẫm Như cánh chim giờ em bay xa lắm Về phương trời êm ấm chốn bình yên Ngày giã từ em nói chẳng nợ duyên Vội quay lưng lên thuyền sang bến khác Em nào hay cõi lòng anh tan nát Muốn em cười nhưng đắng chát bờ môi Em ra đi anh không oán nửa lời Chỉ trách mình sinh ra đời ngang trái Anh mong sao cho thuyền em xuôi lái Sống bên người được êm ái yên vui Mất em rồi anh lạc lỏng chơi vơi Theo tháng năm cuộc đời luôn trôi nỗi Có những lần nhớ em anh tự hỏi Cũng kiếp người sao quá đổi đắng cay Biết tìm đâu của ánh nắng ban mai Để con tim đêm đông tàn ấm lại Yêu em nhiều.. hay tại anh khờ dại Yêu em nhiều.. nhưng mãi mãi mất em.