Lá mới Mùa xuân thay lá mới Bồi hồi tay lược gương Chiều sương tóc nhẹ chải Vấn vương hơn ngày thường Một chút yên tĩnh lại Chân ơi, chớ ngập ngừng Trần gian muôn nẻo đến Trăm sông chảy xuôi dòng Đến bên cây đào thắm Trang trọng trong âm thầm Hoa thả rơi cánh mỏng Tháng hai vừa lộc non
Gửi em ở cuối sông Hồng Anh ở Lào Cai Nơi con sông Hồng chảy vào đất Việt Tháng Hai, mùa này con nước Lắng phù sa in bóng đôi bờ Biết là em năm ngóng, tháng chờ Cứ chiều chiều ra sông gánh nước Nên ngày ngày cùng bạn bè lên chốt Anh lại xuống sông Hồng cho thỏa nỗi em mong Đài báo gió mùa, em thương ở đầu sông Đỉnh đồi cao chiến hào anh gặp rét Biết mùa màng đồng quê chưa cấy hết Tay em ngập dưới bùn, lúa có thẳng hàng không? Giá chúng mình còn cái thuở dung dăng Anh thả lá thuyền xuôi về dưới ấy Em ra sông chắc là em sẽ thấy Chỉ nỗi nhớ chúng mình đủ ấm mọi mùa đông. Nhưng thơ ngây đâu còn ở chúng mình Khi tổ quốc trao anh lên tuyến đầu chặn giặc Khi biên cương trong anh đã trở thành máu thịt Đạn lên nòng anh giữ ngọn nguồn sông Nỗi nhớ cho em chưa viết được đôi dòng Đạn quân thù cuồng điên bắn vào thị xã Xe tăng thù nghiến mặt sông yên ả Nhịp cầu thù chặt đứt chờ mong Bão lửa này mang sức mạnh hờn căm Phá cầu thù xé vụn xe tăng giặc Giữa dòng sông ngàn xác thù ngã gục Máu giặc loang ố cả một vùng Thì hỡi em yêu ở cuối sông Hồng Nếu gặp dòng sông ngàu lên sắc đỏ Là niềm thương anh gửi về em đó Qua màu nước sông Hồng, em hiểu chiến công anh.
Sắc Xuân Mùa Xuân nay em sẽ về thăm lại Nhớ chờ em trong màu áo vàng tươi Đôi môi hồng xin giữ lại nụ cười Để cùng đón mùa xuân nơi chốn cũ. Cội mai vàng sẽ không còn ủ rũ Đón gió xuân và những giọt sương đêm Bình minh đến khoe sắc thắm bên thềm Cùng nàng xuân đón chào năm mới đến. Hoa đua nở khoe sắc màu tươi thắm Em áo vàng chẳng kém nét kiêu sa Ong bướm sang cùng trang điểm vườn hoa Muôn màu sắc hài hòa xuân bằng hữu. Em và anh cùng bướm hoa tình tự Lời yêu thương cho vơi nỗi tương tư Năm cũ buồn chầm chậm bước giã từ Năm vui mới hân hoan chờ bên cửa.
Hương Xuân Đến Xôn xao trong gió lời thầm gọi! Xào xạc bên tai anh có hay! Thoang thoảng hương xuân mang vị ngọt Cho tình đôi lứa cuộn mê say. Xuân nay anh có về thăm em? Mòn mỏi đợi trông giấc mộng lành Hơi thở mùa xuân tràn khắp lối Giọt sương qua nắng đọng long lanh. Anh hứa xuân này ta có nhau Ban mai rực rỡ cánh hoa đào Nhện giăng tơ mỏng xe thành chỉ Thêu trọn tên anh với sắc màu. Anh có về xuân có đến không? Hay anh quên lãng chốn hoa đồng Mai rơi rải rác, em gom nhặt Hương gởi vào anh trọn nhớ mong.
Yêu Xuân Rồi mùa xuân đến ở lòng ta Hương sắc thu vàng nhạt lá hoa Hoa cỏ mùa xuân xanh bóng mướt Áo mùa xuân ấy mộng kiều hoa! Áo mùa xuân mới phủ lên tôi Ôi sắc xuân tình đã đổi ngôi Đông lạnh nhường cho màu lá biếc Quê hương rực rỡ ánh sao trời Ngàn năm tôi mãi mãi yêu xuân Yêu lá hoa màu yêu sắc xuân Đứng giữa trời mây tôi ngắm mãi Nàng Xuân yêu dấu mãi trong tôi!..
Xuân Gọi Về em nhé! Về nghe mùa xuân gọi Tháng Giêng xanh bỡ ngỡ nụ hôn tình Hoa khế tím nơi cuối vườn đứng đợi Có em về ươm mọng đóa môi xinh. Về em nhé, về nghe mùa trái chín Nghe mùa hương ngan ngát bưởi ra hoa Ngày cúng tất mẹ ra ngồi tựa cửa Mong chuyến xe giáp tết ghé ngang nhà. Về em nhé, nụ tầm xuân đã thắm Nhánh mai vàng trảy lá bước qua đông Mâm bánh mứt thơm lừng chiều se gió Em còn xa biền biệt nắng qua lòng. Về em nhé, xem sắc màu xuống phố Giữa trời xanh rung nhẹ cánh môi hồng Nghe lộc biếc trên cành vừa mới nhú Đêm giao thừa vẫy lá đón xuân trong. Về em nhé! Cuối đường anh đứng đợi Tình đầy tay dù vóc dáng hao gầy Ủ yêu thương đón ngày em về lại Nụ hôn thơm trong nỗi nhớ đong đầy.
Hương Xuân Lành lạnh bấc về gợi nhớ nhung Mai đào cũng chớm nụ bâng khuâng Mơn man gió sớm mùi hoa bưởi Lơ lửng khói chiều hương lúa Xuân Rực rỡ nắng, hồng môi tố nữ Dịu dàng xuân, thắm má thanh tân Rộn ràng cánh én mang Xuân đến Người dẫu vô tâm cũng động lòng Ngàn hoa khoe sắc Én tung mây Đầm ấm hương Xuân theo gió bay E ấp nụ hồng ươm nắng sớm Mơ màng cành liễu đẫm sương mai.
Phố vào xuân Nắng rải khắp khúc giao mùa lặng lẽ Nghe đông phong vỡ khẽ dưới lưng trời Tháng giêng đến vừa chạm tay nhè nhẹ Rơi nỗi buồn thoáng gợn mặt hồ trôi Có thể ta chẳng nhớ mùa xuân nữa, Nhưng làm sao ta quên được cố nhân? Chiều vẫn tím tháng ngày mong mỏi đợi Phố lạc loài đâu đó những bàn chân.. Tháng giêng đến tình yêu thơm mùi nắng Phố bật cười mây trắng đứng làm duyên Xuân dịu ngọt những màn mưa thầm lặng Ru yên bình con nắng ngủ bên hiên Xuân đấy ư? Hồn xuân tươi đẹp quá! Sao xác xơ băng giá những lá cành? Phố hờ hững giả vờ như chẳng biết, Trời xanh hoài trên môi mắt em xanh..
Một Chút Mùa Xuân Một chút mùa xuân ngời trong nắng Hẹn gót chân em ở cuối đường Em có nghiêng nghiêng bờ vai xuống Để thấy mùa xuân như tóc vương. Một chút mùa xuân còn đứng đợi Em có kịp về giữa phố xa Nhớ nhé mùa xuân ngân tiếng gọi Ngàn năm em vẫn cứ như là.. Em đến gọi hương nồng trong gió Một chút mùa xuân rất tinh khôi Nắng đến bên em rồi ở trọ Mùa xuân hò hẹn giữa tim người.
Mùa Xuân Và Em Mùa xuân đến em có là biển rộng Dạt dào kia đâu dễ hiểu vô cùng Hay sông nọ êm đềm em lắng sóng Trút phong trần anh lặn ngụp ung dung Mùa xuân đến em có mềm như gió Anh đi đâu mãi líu ríu bên chân Mùa xuân đến em lại hiền dịu cỏ Nơi biếc xanh anh ngã xuống yên bình Mùa xuân đến em có vui như chợ Anh rảo tìm đôi vạt áo thiên thanh Đang đói ngấu, hay em là.. hàng phở Mặn, ngọt, chua, cay, anh húp hết, ngon lành Mùa xuân đến em có gầy như mẹ Mươi năm ròng thiêm thiếp với chân quê Thì đã vậy, về làm dâu em nhé Lòng anh thừa chăn chiếu lẫn đam mê.. Mùa xuân đến em có như tổ quốc Vừa thủy chung, vừa bất trắc khôn lường Mùa xuân đến em nhắc anh về đất nước Bắt đầu bằng lơ đễnh một mùi hương.