SỰ TÍCH HOA LOA KÈN! Thơ: Hoàng Minh Tuấn Jack và Lily đã rất yêu nhau, Mối tình đầu và cũng là duy nhất, Chiến tranh khiến cho hai người chia tách, Jack lên đường ra chiến trận xa quê! Jack gửi trái tim, tỏ mối tình si, Hẹn Lily ngày trở về hội ngộ, Hai mươi năm kể từ ngày hôm đó, Hai mươi năm vò võ ngóng - đợi - mong! Thiếu trái tim, Jack vô cảm lạnh lùng, Hết chiến tranh Jack không về nhà nữa, Bỏ Lily trong tột cùng đau khổ, Để trở thành kẻ cướp chốn nhân gian! Phản chủ, xấu xa lại rất bạo tàn, Sẵn sàng đuổi cả ân nhân chẳng ngại, Quên cả việc Lily còn mãi đợi, Jack đã thành kẻ phản bội vong ân! Đến tướng cướp cũng bực bội bao lần, Tìm Lily để vạch trần về Jack, Rồi tướng cướp cũng cúi đầu cảm kích, Trước tình yêu trong sáng của Lily! Nên sự thật lần nữa bị giấu đi, Rằng người yêu của Lily đã mất, Tình yêu khiến Lily buồn se thắt, Tìm nơi Jack yên nghỉ để trả tim! Ý định ấy rồi cũng phải lãng quên, Trái tim Jack không về bên mộ giả, Thương yêu quá nàng bèn dành tim nhỏ, Để quyên sinh.. trả hết nợ.. ân tình! Một loài hoa rất đẹp đã được sinh, Mang vẻ đẹp lung linh đầy quyến rũ, Trắng tinh khôi mà tràn đầy tình nghĩa, Tháng tư sang từ đó cứ quay về!
Mùa Hoa Cải Có một mùa hoa cải Nở vàng bên bến sông Em đương thì con gái Ðợi tôi chưa lấy chồng. Tôi rụt rè không dám Hái một bông cải ngồng Sợ làm con bướm trắng Giật mình bay sang sông. Qua bao mùa hoa cải Chỉ mình tôi biết thôi Mình tôi không dám hái Hoa cải bay về trời. Bâng khuâng chiều làng bãi Không còn hoa cải ngồng Ai xui tôi trở lại Ngày em đi lấy chồng. Tôi lại gieo hạt cải Lại âm thầm đợi mong Có một người con gái Ðợi tôi chưa lấy chồng
Hoa Cải Vàng Bến Sông Hoa cải vàng bến sông Cho dài thêm nỗi nhớ Huế đi vào mênh mông Như buồn vui mấy thuở Ra giêng trời se lạnh Đan vòng sớm tinh mơ Mắt ai vừa sóng sánh Chao nghiêng cả đợi chờ Hoa cải vàng bến sông Xôn xao cùng nắng mới Huế một ngày xanh trong Cho lòng thêm vời vợi Ai đi rồi ai ở Đâu bến bồi bến lở Con nước cứ trôi xuôi Mặc bên ni bên nớ Hoa cải vàng bến sông Mùa sau còn gặp lại Cố gửi hết nhớ mong Mà sao lòng đậm mãi
Hoa cải cúc Không có ai đến em Anh nhắn nhờ mấy chữ Bên đường về băng cỏ Chỗ ruộng cúc đang hoa – Thứ cải cúc ăn kia – Nở những hoa hiền đẹp. Đến thăm em hôm trước Về mấy đóa cầm tay Trong lành trong cốc nước Còn đẹp đến hôm nay. Em về nhớ tặng anh Mấy cành hoa cải cúc Cánh trắng nhị vàng thanh Xinh tự nhiên, hàm súc Tính giản dị, chân thành Giống lòng em như đúc..
Với Tháng Hai Em biết không tháng hai về gõ cửa Rét cuối mùa như cũng lạnh căm thêm Hoa xoan bay vương đầy trên lối cũ Nhành lộc non vươn gọi nắng qua thềm. Em nhớ không câu Huê Tình mẹ hát Còn ngọt ngào như thuở vẫn thanh xuân Mùa đã cạn như câu ca thắm đượm Chút nồng nàn hoa trắng rụng đầy sân. Em thấy không trên cánh đồng năm cũ Én nghiêng chao rất khẽ đợi qua mùa Từng vạt lúa lên xanh như nhắc nhủ Xuân hết rồi lúa sẽ chín vàng thu Em về đi ngắm lại góc vườn xưa Nơi hoa cải bung sắc vàng rực rỡ Tháng hai qua nguyện lòng ta xin hứa Đợi em về ta viết tiếp bài thơ..
Tình Khúc Tháng Hai Tháng hai về nàng xuân vừa gõ cửa Nắng xuân lên cho chan chứa môi hồng Xuân đến rồi vẫn phảng phất hương Đông Làm say đắm ngập lòng trong hương sắc Tháng hai sang áo xuân vừa mới mặc Giữa ngàn hoa đang tỏa sắc đua hương Tháng hai ơi, ngày tháng của yêu thương Tình còn ấm vội đôi đường ly biệt Tháng hai về mang hương yêu tha thiết Thoảng qua rồi biết có gặp lại nhau Đế cho nhau vương mắt giọt lệ sầu Trong nhớ nhung, cõi lòng đau vụn vỡ Thang hai ơi, sao vô bờ thương nhớ Phút chia ly làm rạn vỡ tim đau Sau ngày vui, là ngày tháng âu sầu Tình hai ngả, tình hai đầu nỗi nhớ Tháng hai ơi, tình xuân còn dang dở Xuân còn đây mà tình nỡ chia xa Tình còn xanh mà nay ướt lệ nhòa Thang hai để trong ta ngàn nỗi nhớ
Tháng Hai Thương Nhớ Tháng hai rồi.. Anh có nhớ em không? Mây nhởn nhơ, lả lơi đùa theo gió Cây bàng già còn sót vài lá đỏ Liệng chiêng chao bỡn cợt khúc giao mùa Tháng hai rồi.. Xuân đơm nụ hoa sưa Lấm tấm trắng đung đưa ngoài ô cửa Em khắc khoải nhớ anh nhiều thêm nữa Liệu hoa sưa có giục gọi anh về? Tháng hai rồi.. Cái lạnh bớt tái tê Hương nồng ấm của nắng xuân buông nhẹ Mùa xuân về bước ngập ngừng khe khẽ Ghé môi hôn nựng nịu đâm chồi Tháng hai rồi.. Bờ môi chẳng điểm son Má không phấn, mắt buồn rưng rưng lệ Tim se thắt nhớ anh nhiều đến thế Em một mình.. trong giá buốt.. anh ơi! Xuân ngập tràn.. Mầm sống mới sinh sôi Đào thắm sắc bên mai vàng rực rỡ Ngọn gió lành giục em nhìn ra ngõ Vui vỡ òa mà nước mắt tuôn rơi Anh đã về.. Cùng nắng ấm xuân tươi!
Giêng hai Xanh rộn ràng lộc biếc tháng Hai Nơi bắt đầu của đường dài thương nhớ Khi những người yêu bắt đầu tựa cửa Thế giới này duy nhất một cái tên.. Sao lại nhìn em bằng ánh mắt hữu duyên Sao lại năm tay em trong một lần dạo phố Sao lại tỏ tình giữa mùa hương hội ngộ Để non xanh quên tháng quên ngày.. Để bây giờ khi trở lại tháng Hai Lộc xanh đến giật mình trên cành cây năm cũ Em nhàn rỗi đi về. Không biết nhớ Quên tiếng xe và lơ đãng tên người.
Buồn tênh Lịch bàn mồng Một tháng Hai Ngày Đông năm trước bên ai.. ấm nồng Chọn mua một đóa hoa hồng Nụ hôn ai tặng cho không.. ai rồi Thẫn thờ nhớ một nụ cười Thèm nhìn ánh mắt rối bời ruột gan Khát bờ vai ấm nồng nàn Ngồi sau chợt lạnh, muốn choàng.. lại thôi
Chiều ngoại ô Chúng tôi đi trên cỏ Giữa cánh đồng rộng lớn – tháng hai Tiếng trẻ nô đùa, trường học đông vui Trang giấy trắng – những khoảng trời có nắng Tiếng hát bay cao – bầy chim vỗ cánh Ánh mắt cười – gương soi sáng ngày mai Những con người đứng nối với con người Bàn tay vung trong nắng chiều rộng rãi Hạt lúa nhỏ như những tia nắng tái Trải màu xanh đến tận chân trời Ở đằng kia khói cuộn vòng cao ngất Ngôi nhà cao trăm cửa gió vào ra Tiếng máy chuyền – cơn giông gọi ở xa Và trên đường kiên nhẫn những đoàn xe Tiếng máy nổ lặn sâu vào trong đất Đời hối hả – hạnh phúc là có thật Từng giờ đi – từng sự sống sinh sôi Em đi bên anh – đâu chỉ có ta thôi Thêm đốm lửa – giữa cuộc đời Cháy lên từ ngọn cỏ Trái tim ta Dù bé nhỏ Nhưng là hoa trên cỏ..