- Xu
- 38,787


Nhật ký phòng mạch buổi chiều.
Câu chuyện thứ 1.
Ngày 2/7/20, 18: 24
Người phụ nữ N T M, 60 tuổi ôm đầu, nhắm mắt, đi không vững, được cô gái dìu vào phòng khám.
"Mẹ em bị hoa mắt, chóng mặt hai ngày nay, không đi đứng được."
"Chị có đang uống thuốc trị bệnh gì không?"
"Mẹ đang uống thuốc trị cao huyết áp, tiểu đường mỗi ngày."
"Có uống thuốc đều và khám đo huyết áp theo dõi không?" Bác sĩ hỏi.
"Mẹ vẫn uống thuốc đều và có bác sĩ khám mỗi ngày ở nhà." Vẫn cô gái đi theo trả lời.
Khám: HA 170/110 mg Hg, mạch 102. Tim nhanh, mạnh. Bệnh nhân hồi hộp, đánh trống ngực.
"Chị uống thuốc thế nào, có mang theo thuốc để bác sĩ xem không? Huyết áp cao quá." Bác sĩ hỏi sau khi thăm khám.
"Huyết áp em hôm trước 110, sợ tuột huyết áp nên em không uống thuốc nữa." Bệnh nhân giờ mới nói rõ đã bỏ thuốc huyết áp hơn hai tháng. Khi nào mệt mới đi khám bệnh thôi. Chỉ uống thuốc tiểu đường.
"Con nói mẹ rồi, mẹ phải uống thuốc đều như mẹ con. Mẹ con đã bị tai biến rồi, giờ phải uống thuốc đều."
Giờ mới thấy thông tin không đúng. Cô con dâu nói với bác sĩ khác với bệnh nhân (người mẹ). Nếu uống thuốc đều, khám đều mà giờ choáng, huyết áp cao, xử lý của bác sĩ khác với việc tự ngừng uống thuốc.
Vấn đề bệnh nhân không uống thuốc huyết áp đều đặn mỗi ngày rất nguy hiểm, mà lại quá hay gặp. Mình cũng ráng thuyết phục, nhưng thật khó để họ tuân thủ. Xui rủi, và rất dễ xui rủi, khi bị đột quỵ thật tội. Khi bị rồi họ lại tiếc là không nghe lời bác sĩ.
19: 50
"Chú qua xem ông H nhà chị giúp. Ổng bị tai nạn nằm viện gần tháng nay rồi."
Nhà anh H cách phòng khám bốn căn. Anh 66 tuổi, làm thầu xây dựng, hào sảng, hoạt bát, khỏe mạnh.
Anh H nằm trên giường, vẫn tỉnh táo, nhưng phần dưới liệt hoàn toàn, đại tiện, tiểu tiện tự ra hai túi ni lông. Đôi mắt thất thần, bất lực.
Sau cử nhậu cuối tuần quá chén, trên đường về bị tai nạn giao thông, tổn thương tủy sống cổ và ngực.
Vợ anh một đời vất vã. Giờ anh H nằm như thế cho đến bao giờ..
Ngoài trời vẫn mưa rả rích..
Bao nhiêu người ở quán nhậu vẫn dô dô..
"Mẹ em bị hoa mắt, chóng mặt hai ngày nay, không đi đứng được."
"Chị có đang uống thuốc trị bệnh gì không?"
"Mẹ đang uống thuốc trị cao huyết áp, tiểu đường mỗi ngày."
"Có uống thuốc đều và khám đo huyết áp theo dõi không?" Bác sĩ hỏi.
"Mẹ vẫn uống thuốc đều và có bác sĩ khám mỗi ngày ở nhà." Vẫn cô gái đi theo trả lời.
Khám: HA 170/110 mg Hg, mạch 102. Tim nhanh, mạnh. Bệnh nhân hồi hộp, đánh trống ngực.
"Chị uống thuốc thế nào, có mang theo thuốc để bác sĩ xem không? Huyết áp cao quá." Bác sĩ hỏi sau khi thăm khám.
"Huyết áp em hôm trước 110, sợ tuột huyết áp nên em không uống thuốc nữa." Bệnh nhân giờ mới nói rõ đã bỏ thuốc huyết áp hơn hai tháng. Khi nào mệt mới đi khám bệnh thôi. Chỉ uống thuốc tiểu đường.
"Con nói mẹ rồi, mẹ phải uống thuốc đều như mẹ con. Mẹ con đã bị tai biến rồi, giờ phải uống thuốc đều."
Giờ mới thấy thông tin không đúng. Cô con dâu nói với bác sĩ khác với bệnh nhân (người mẹ). Nếu uống thuốc đều, khám đều mà giờ choáng, huyết áp cao, xử lý của bác sĩ khác với việc tự ngừng uống thuốc.
Vấn đề bệnh nhân không uống thuốc huyết áp đều đặn mỗi ngày rất nguy hiểm, mà lại quá hay gặp. Mình cũng ráng thuyết phục, nhưng thật khó để họ tuân thủ. Xui rủi, và rất dễ xui rủi, khi bị đột quỵ thật tội. Khi bị rồi họ lại tiếc là không nghe lời bác sĩ.
19: 50
"Chú qua xem ông H nhà chị giúp. Ổng bị tai nạn nằm viện gần tháng nay rồi."
Nhà anh H cách phòng khám bốn căn. Anh 66 tuổi, làm thầu xây dựng, hào sảng, hoạt bát, khỏe mạnh.
Anh H nằm trên giường, vẫn tỉnh táo, nhưng phần dưới liệt hoàn toàn, đại tiện, tiểu tiện tự ra hai túi ni lông. Đôi mắt thất thần, bất lực.
Sau cử nhậu cuối tuần quá chén, trên đường về bị tai nạn giao thông, tổn thương tủy sống cổ và ngực.
Vợ anh một đời vất vã. Giờ anh H nằm như thế cho đến bao giờ..
Ngoài trời vẫn mưa rả rích..
Bao nhiêu người ở quán nhậu vẫn dô dô..
Chỉnh sửa cuối: