Bài viết: 250 



NGƯỜI LÁI ĐÒ SÔNG ĐÀ
- NGUYỄN TUÂN –
- NGUYỄN TUÂN –
1. Hình ảnh con sông Đà
A) Tính hung bạo, dữ dội của dòng sông
Thác trên sông Đà rất cao
- "Nước xô đá, đá xô sóng, sóng xô gió, cuồn cuộn luồng gió gùn ghè suốt năm như lúc nào cũng đòi nợ xuýt".
- "Nghe như là oán trách gì, rồi lại như van xin, rồi lại như khiêu khích, giọng gằn mà chế nhạo. Thế rồi nó rống lên như tiếng một ngàn con trâu mộng đang lồng lộn giữa rừng vầu rừng tre nứa nổ lửa".
Dòng chảy sông Đà rất hẹp
- "Chúng thủy giai đông tẩu – Đà giang độc bắc lưu"
- "Sóng nước như thể quân liều mạng vào sát nách mà đá trái mà thúc gối vào bụng và hông thuyền. Có lúc chúng đội cả thuyền lên".
Sông Đà có nhiều mặt ghềnh
- "Lại như quãng mặt ghềnh Hát Loóng, dài hàng cây số, nước xô đá, đá xô sóng sóng xô gió, cuồn cuộn luồng gió gùn nhè suốt năm như lúc nào cũng muốn đòi nợ xuýt".
Hút nước trên sông rất nguy hiểm
- "Nước ở đây thở và kêu như cửa cống cái bị sặc".
- "Có những thuyền đã bị cái hút nó hút xuống, thuyền trồng ngay cây chuối ngược rồi biến đi, bị dìm và đi ngầm dưới lòng sông đến mươi phút sau mới thấy tan xác ở khuỷnh sông dưới".
Đá trên sông cũng biết lập trận địa để đón đánh thuyền vượt sông
- Đá "dựng vách thành".
- Đá sông Đà "từ ngàn năm đã mai phục hết trong lòng sông".
- Vòng 1 "trùng vi thạch trận", "mở ra năm cửa trận, có bốn cửa tử một cửa sinh, cửa sinh nằm lập lờ ở phía tả ngạn sông".
- Vòng 2 "tăng thêm nhiều cửa tử.. cửa sinh lại bố trí lệch qua phía bờ hữu ngạn", với "dòng thác hùm beo đang hồng hộc tế mạnh".
- Vòng 3 "ít cửa hơn, bên phải bên trái toàn là luồng chết cả".
B) Sông Đà – Dòng sông thơ mộng, trữ tình
Nhìn từ trên cao, sông Đà có hình dáng rất mềm mại
- "Con sông Đà tuôn dài tuôn dài như một áng tóc trữ tình, đầu tóc, chân tóc ẩn hiện trong mây trời Tây Bắc bung nở hoa ban, hoa gạo tháng hai và cuồn cuộn mù khói núi Mèo đốt nương xuân".
Sông Đà có màu nước thay đổi theo mùa
- "Mùa xuân dòng xanh ngọc bích, chứ nước sông Đà không xanh màu xanh canh hến của sông Gâm, sông Lô. Mùa thu nước sông Đà lừ lừ chín đỏ như da mặt người bầm đi vì rượu bữa, lừ lừ cái màu đỏ giận dữ ở một người bất mãn, bực bội gì mỗi độ thu về. Chưa bao giờ tôi thấy dòng Sông Đà là đen".
Sông Đà có màu nắng nên thơ
- "Con sông Đà gợi cảm"
- "Đã có lần tôi nhìn sông Đà như một cố nhân".
- "Tôi nhìn cái miếng sáng lóe lên một màu nắng tháng ba Đường thi:" Yên hoa tam nguyệt há Dương Châu ".
Cảnh vật ven sông rất gợi cảm
-" Một đàn hươu nai cúi đầu ngốn những búp cỏ gianh đẫm sương đêm "
-" Bờ sông hoang dại như một bờ tiền sử. Bờ sông hồn nhiên như nỗi niềm cổ tích tuổi xưa ".
2. Hình ảnh người lái đò sông Đà
A) Ngoại hình
-" Tay ông lêu nghêu như cái sào, chân ông lúc nào cũng khùynh khùynh gò lại như kẹp lấy một cái cuống lái tưởng tượng. Giọng ông ào ào như tiếng nước trước mặt ghềnh sông, nhỡn giới ông vòi vọi như lúc nào cũng mong một cái bến xa nào đó trong sương mù. "
B) Tính cách
Ông lái đò rất lão luyện trong nghề chèo đò
-" Trí nhớ ông được rèn luyện cao độ bằng cách lấy mắt mà nhớ tỉ mỉ như là đóng đanh vào lòng tất cả những con thác hiểm trở. Sông Đà đối với ông lái đò như một trường thiên anh hùng ca mà ông đã thuộc đến cả những cái chấm than, chấm câu và những đoạn xuống dòng ".
Ông lái đò rất kiên cường, dung cảm, tỉnh táo vượt qua trùng vi 1
-" Cố nén vết thương, hai chân vẫn kẹp lấy cuống lái, mặt méo bệch đi như cái luồng sóng đánh hồi lùng, đánh đòn tỉa, đánh đòn âm vào chỗ hiểm. Nhưng trên cái thuyền sáu bơi chèo vẫn nghe rõ tiếng chỉ huy ngắn gọn tỉnh táo của người cầm lái ".
Ông lái đò rất linh hoạt, khéo léo, bình tĩnh vượt qua trùng vi 2
-" Nắm chặt lấy được cái bờm sóng đúng luồng rồi, ông đò ghì cương lái, bám chắc lấy luồng nước đúng mà phóng nhanh vào cửa sinh, mà lái miết một đường chéo về phía cửa đá ấy. Đứa thì ông tránh mà rảo bơi chèo lên, đứa thì ông đè sấn lên mà chặt đôi ra để mở đường tiến. "
Ông lái đò là người nghệ sĩ tài hoa trên sông nước khi vượt qua trùng vi 3
-" Phóng thẳng thuyền, chọc thủng cửa giữa đó. Thuyền vút qua cổng đá cánh mở, cánh khép. Vút, vút, cửa ngoài, cửa trong, lại cửa trong cùng, thuyền như một mũi tên tre xuyên nhanh qua hơi nước, vừa xuyên vừa tự động lái lượn được. "
Sau cuộc chiến đấu, Ông lái đò khiêm nhường, ung dung tự tại
-" Đêm ấy nhà đò đốt lửa trong hang đá, nướng ống cơm lam và toàn bàn tán về cá anh vũ, cá dầm xanh.. Cuộc sống của họ là ngày nào cũng giành lấy cái sống từ tay những cái thác, nên nó cũng không có gì là hồi hộp đáng nhớ."
Chỉnh sửa cuối: