Tóm tắt bài thơ: Sự tích trái Thơm
Ngày xưa có bà góa nuôi con gái tên Thơm. Bà tần tảo mà Thơm lười biếng, chỉ ham đi hội. Một lần đi hội bỏ mẹ bệnh nặng ở nhà, Thơm về thấy mẹ tắt thở liền khóc. Bụt hiện ra cứu mẹ với điều kiện Thơm phải chăm mẹ. Nhưng Thơm vẫn vụng về, chẳng biết làm việc nhà, cứ hỏi mẹ "gạo đâu, nồi đâu..". Quá bực, mẹ thốt: "Giá mày có trăm mắt để mà nhìn cho rõ!". Lời nói thành thật: Thơm hóa thành một thứ quả có vô số "mắt", người đời gọi là
quả thơm (dứa).
Ý nghĩa/bài học:
Con cái phải biết hiếu thảo, chăm sóc cha mẹ, siêng năng việc nhà.
Ham vui, lười nhác sẽ chuốc hậu quả.
Lời nói thiếu suy nghĩ cũng có thể gây điều không hay.
Giải đáp nhanh các ý thường hỏi:
Vì sao quả thơm có nhiều "mắt"? → Do lời mẹ bực nói "trăm mắt", Thơm hóa thành quả có nhiều mắt.
Tính cách Thơm? → Lười việc nhà, ham vui, thiếu hiếu thảo.
Nhân vật chính? → Bà mẹ, Thơm, Bụt.
Thông điệp chính? → Hiếu thảo và chăm chỉ.
Sự tích trái Thơm
Sáng tác: Thành Đô
Thể thơ lục bát, dài – nhiều khổ
* * *^^^***
Ngày xưa có mẹ tảo tần,
Sớm hôm vất vả nuôi thân một mình.
* * *
Con thơ xinh đẹp tên Thơm,
Ham vui chẳng nhớ công ơn mẹ hiền.
* * *
Một lần đi hội triền miên,
Mẹ đau ở nhà chẳng yên tấm lòng.
* * *
Thơm về mẹ đã héo hon,
Khóc than nức nở, Bụt còn thương thay.
* * *
Bụt khuyên: "Con nhớ từ nay,
Phải chăm hiếu thảo, đừng say hội hè."
* * *
Nhưng Thơm vẫn tính vụng về,
Việc nhà chẳng biết, để mẹ sầu lo.
* * *
Mẹ buồn than thở thật to:
"Ước chi con có trăm cho mắt nhìn!"
* * *
Lời than vừa dứt hiện liền,
Thơm thành quả lạ, mắt huyền khắp nơi.
* * *
Từ đây lưu dấu chuyện đời,
Người đời gọi trái thơm tươi nghĩa tình.