Bạn được MTrang1102 mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
482 ❤︎ Bài viết: 596 Tìm chủ đề
Bé học cách tôn trọng

- ✒ Sáng tác: Thành Đô -

Thể thơ 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * * ^^^ * * *


Buổi sớm bé chào mẹ,

Chào cha trước khi đi.

Gặp ông, bà bé đáp,

Dạ thưa rất ngoan hiền.

* * *

Đến lớp nghe cô giảng,

Không nói chuyện ồn ào.

Bạn nói, bé im lặng,

Đợi lượt mới cười chào.

* * *

Bạn vẽ sai, bé giúp,

Bạn khóc, bé dỗ ngay.

Không chê ai vụng dại,

Yêu thương mỗi ngày dài.

* * *

Cây xanh không bẻ gãy,

Hoa nở bé mỉm cười.

Thả chim về trời rộng,

Cũng là tôn trọng thôi.​
 
482 ❤︎ Bài viết: 596 Tìm chủ đề
Trà Thơm Khỏe Mạnh

- ✒ Sáng tác: Thành Đô -

Thể thơ lục bát

* * * ^^^ * * *


Trà xanh nước ấm trong veo,

Tăng cường miễn dịch, không hề ốm đau.

Chống o-xy hóa ngừa già,

Làn da tươi trẻ, thiết tha xuân thì.

* * *

Tỉnh táo cải thiện tâm trí,

Giảm lo âu, nhẹ đi căng thẳng.

Bảo vệ tim mạch vững vàng,

Huyết áp ổn định, mỡ màng giảm nhanh.

* * *

Tiêu hóa khỏe mạnh an lành,

Giảm viêm, diệt khuẩn, giúp mình khỏe re.

Hỗ trợ phòng chống ung thư,

Uống trà chừng mực, khỏi băn khoăn gì.​
 
482 ❤︎ Bài viết: 596 Tìm chủ đề
Công Dụng Trà

- ✒ Sáng tác: Thành Đô -

Thể thơ lục bát

* * * ^^^ * * *


Trà xanh túi nhỏ xinh xinh,

Giảm đau, sưng vết, lòng mình nhẹ tênh.

Chườm mắt thư giãn an lành,

Mặt mày tươi tỉnh, lại nhanh đỡ mỏi.

* * *

Chân ngâm khử mùi không thôi,

Vết côn trùng đốt dịu rồi chẳng lo.

Da cháy nắng, chớ đắn đo,

Trà lau, dịu mát, da co đỡ nhiều.

* * *

Miệng súc diệt khuẩn thân yêu,

Ê răng đỡ hẳn bao điều khó khăn.

Gội đầu tóc mượt óng vàng,

Lau đồ gỗ sáng, lại càng bền lâu.

* * *

Trồng hoa giúp đất tốt màu,

Chống a-xít đó, có đâu xa vời.

Tưới cây trà giúp thêm tươi,

Đồ dùng phân hủy, tuyệt vời hữu cơ.​
 
482 ❤︎ Bài viết: 596 Tìm chủ đề
Yên Bái Vùng Cao

- ✒ Sáng tác: Thành Đô -

Thể thơ lục bát

* * * ^^^ * * *


Ruộng bậc thang trải ngút ngàn,

Mù Cang Chải đẹp, cảnh quan khó rời.

Đèo Khau Phạ vờn mây trời,

Thác Bà hồ nước tuyệt vời mênh mông.

* * *

Chè Suối Giàng vị đậm nồng,

Hương thơm nếp Tú Lệ lòng vấn vương.

Thịt trâu gác bếp khói sương,

Bánh chưng đen Thái, phố phường Nghĩa Lộ.

* * *

Đất đai màu mỡ cây trô,

Quế thơm Văn Yên tặng cho mọi nhà.

Yên Bái miền đất bao la,

Văn hóa đa dạng, thiết tha tình người.​
 
482 ❤︎ Bài viết: 596 Tìm chủ đề

Chàng ngốc được kiện


- ✒ Sáng tác: Thành Đô -

Thể thơ 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * * ^^^ * * *


Trong làng xưa có gã,

Ai cũng gọi chàng ngốc.

Chẳng biết nói lời hoa,

Nhưng lòng ngay như mộc.

* * *

Một hôm chàng hái hoa,

Ven đồi, nắng vàng óng.

Tay ôm bó trắng trong,

Đi tặng người thương bóng.

* * *

Oái oăm thay ngõ lạc,

Lạc đến nhà ai đâu.

Người vợ người ta đứng,

Tưởng nàng - chàng cúi đầu.

* * *

Hoa trao tay run run,

Lời ngập ngừng, bối rối.

Nàng kia cười bẽn lẽn,

Chồng thấy liền nổi điên!

* * *

"Dám tán vợ ta hả?"

Tiếng thét vang cả đình.

"Phải kiện cho ra lẽ,

Đồ ngốc, ngươi coi khinh?"

*

Quan nghe xong bật cười:

"Ơ hay, chuyện lạ đời!

Tình lầm cũng là duyên,

Chẳng đáng tội gì đâu."

* * *

Quan phán câu nhẹ bẫng:

"Tội này.. Phạt uống chè!

Lần sau yêu thì nhớ,

Đừng mơ giữa lối quê."

* * *

Cả làng cùng cười rộ,

Chàng cúi chào thật hiền.

Miệng ngân câu hát nhỏ:

"Yêu sai.. Vẫn là duyên!"

* * *

Từ đó trong xóm nhỏ,

Nghe chuyện chàng mà thương.

Ngốc đâu – mà đáng quý,

Giữa đời vẫn dễ thương.​
 
482 ❤︎ Bài viết: 596 Tìm chủ đề
Giữa muôn vàn dược liệu quý của đất trời, vỏ quế là món quà giản dị mà diệu kỳ. Từ những khu rừng xa xôi, hương quế nâu ấm đã theo bước con người về từng gian bếp nhỏ, len vào chén trà, bát cháo, miếng bánh, để làm nên một hơi thở lành mạnh của cuộc sống. Quế không chỉ là gia vị – nó là hương của sức khỏe, của an yên, của vòng tay thiên nhiên.​

Sức khỏe của vỏ quế

(Tặng những ai yêu mùi hương của đất mẹ)

- ✒ Sáng tác: Thành Đô -

Thể thơ 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * * ^^^ * * *


Vỏ quế thơm dìu dịu,

Ấm áp giữa đông sang.

Hương cay len trong gió,

Tỏa ngát khắp không gian.

* * *

Một nhúm thôi – nhỏ xíu,

Cũng đủ ấm thân người.

Giảm đau, ngừa mệt mỏi,

Cho tim mạch vui tươi.

* * *

Cholesterol lắng xuống,

Đường huyết cũng yên bình.

Khớp thôi không còn nhức,

Mạch máu chảy thanh minh.

* * *

Mật ong pha cùng quế,

Thành thuốc quý nhiệm màu.

Giữa chiều mưa se lạnh,

Ngọt ấm cả tim sâu.

* * *

Tinh dầu trong vỏ quế,

Diệt khuẩn khắp muôn nơi.

Giữ hơi thở thơm dịu,

Cho nụ cười rạng ngời.

* * *

Một tách trà quế nhỏ,

Mẹ pha sớm tinh sương.

Cha nhấp môi thấy khỏe,

Tay ấm lại yêu thương.

* * *

Người già thêm sức sống,

Bớt đau ở đầu gối.

Người trẻ trí thêm nhanh,

Tâm hồn đầy phơi phới.

* * *

Phụ nữ trong ngày khó,

Nhấp ngụm nước quế cay.

Nỗi đau tan như khói,

Mặt trời lên nhẹ bay.

* * *

Trẻ thơ khi sụt sịt,

Mẹ cho ngửi mùi quế.

Giấc ngủ về thật ngoan,

Ấm lòng trong chăn nhẹ.

* * *

Rừng xa nơi đất Bắc,

Cây quế đứng hiên ngang.

Thân nâu mang nhựa ấm,

Gửi sức sống muôn ngàn.

* * *

Mỗi lát vỏ mảnh khảnh,

Ẩn bao điều nhiệm mầu.

Từ thiên nhiên tinh túy,

Ban sức khỏe nhiệm màu.

* * *

Ai bảo quế là nhỏ,

Thật ra quý vô ngần.

Giúp người vui mỗi sớm,

Giúp đời khỏe mỗi lần.

* * *

Mùi quế lan trong bếp,

Gợi nhớ khắp không gian.

Giữa bộn bề nhân thế,

Hương quế vẫn nồng nàn.

* * *

Một hũ quế nâu nhỏ,

Giữ ấm trọn mùa đông.

Cho thân thêm dẻo dai,

Cho lòng thêm thảnh thơi.

* * *

Vỏ quế – quà của đất,

Giản dị giữa gian nhà.

Nhưng ẩn trong từng thớ,

Là phép lạ ông cha.

* * *

Hãy giữ mùi hương ấy,

Trong bữa cơm mỗi ngày.

Sức khỏe từ quế chín,

Tỏa ấm tựa ban mai.​

Bài thơ khép lại bằng hơi ấm của sự biết ơn – biết ơn thiên nhiên, biết ơn sức khỏe, và biết ơn những điều bình dị. Vỏ quế, dù chỉ là một mảnh vỏ mỏng manh, lại chứa trong mình linh hồn của núi rừng và vị ngọt của lòng người. Hương quế lan tỏa không chỉ trong căn bếp, mà còn trong mỗi trái tim biết nâng niu sức sống.​
 
482 ❤︎ Bài viết: 596 Tìm chủ đề
Ngày xưa, có chàng Ngốc thật thà đến mức ai nói gì cũng tin. Bởi quá hiền, chàng bị người ta lừa, thậm chí có lúc suýt đánh mất cả người vợ hiền. Nhưng chính những sai lầm ấy lại dạy cho chàng bài học lớn về tình người và sự khôn ngoan trong cuộc sống. Câu chuyện của chàng Ngốc là hành trình từ dại thành khôn – từ ngây thơ đến trưởng thành.

Dưới đây là bài thơ 5 chữ dài về chàng Ngốc học khôn, lấy cảm hứng từ câu chuyện nhẹ nhàng, hóm hỉnh mà vẫn có ý nghĩa sâu sắc về sự tỉnh ngộ và khôn lên của con người sau gian nan:​

Chàng Ngốc Học Khôn


- ✒ Sáng tác: Thành Đô -

Thể thơ 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * * ^^^ * * *


Ngày xưa chàng thật ngốc,

Tin người chẳng chút nghi,

Nghe ai nói cũng gật,

Cứ tưởng đời là chi.

* * *

Vợ chồng khi nghèo túng,

Bán vợ để trả nợ,

Ngốc tưởng chuyện nhỏ thôi,

Ai ngờ lòng tan vỡ.

* * *

Đêm về nghe tiếng khóc,

Hồn Ngốc chợt bừng lên,

Biết mình xưa dại dột,

Giờ học cách làm nên.

* * *

Ngốc tìm về nẻo cũ,

Thấy Kênh chạy mất hồn,

Mẹ vợ run tay nói,

"Trả con, kẻo khổ hơn."

* * *

Ngốc cười mà nước mắt,

Khôn đâu phải trong ngày,

Trải bao lần vấp ngã,

Mới hiểu chữ "tình" này.

* * *

Ngốc học khôn từ đó,

Không dại bán điều thân,

Biết thương người bên cạnh,

Biết quý hạt mồ hôi.

* * *

Một thời mang tên "Ngốc",

Giờ thành người khôn ngoan,

Không ai sinh ra giỏi,

Chỉ học giữa trần gian.

* * *

Tay cày cùng tay bút,

Ngốc viết chuyện đời mình,

Chữ sai rồi chữ đúng,

Thành thơ giữa nhân tình.

* * *

Ngốc nay không sợ nữa,

Giữa đời chẳng cúi đầu,

Chỉ cần lòng trong sáng,

Là khôn nhất trên đời.​

Ngốc không còn ngốc nữa, vì đã biết yêu thương và thấu hiểu. Trong mỗi con người, ai cũng có lúc dại khờ, nhưng chỉ cần biết nhận lỗi và đứng dậy, ta đã trở nên khôn ngoan hơn hôm qua. Câu chuyện về chàng Ngốc là tấm gương giản dị mà sâu sắc – dạy ta sống chân thành, nhưng cũng phải biết tỉnh táo giữa dòng đời.​
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back