Ngôn Tình Mộ Dung Tước Em Yêu Anh - Phi Phi Edana

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi PhiPhi Angle, 27 Tháng sáu 2021.

  1. PhiPhi Angle Phi Phi Edana

    Bài viết:
    170
    Chương 20:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mấy tháng qua Thôi Chiêu My không ngừng tìm Mộ Dung Bá Lâm cầu xin anh cứu mẹ cô nhưng hết lần này đến lần khác anh đều lạnh lùng không thèm nhìn cô lấy một cái. Ngày đó Thôi Tuyết Lệ có đưa thông tin một người cho Thôi Chiêu My nói cô hãy đến tìm người này, bà cũng nói ông ta chính là cha ruột của cô Tào Cẩn. Thôi Chiêu My do dự rất lâu mới đến tìm Tào Cẩn, nhưng ông ta là một lão đại của một bang xã hội đen rất khó để tiếp cận ông ta, đến cuối cùng cô cũng có thể gặp ông.

    Tại biệt thự của Tào Cẩn.

    Thôi Chiêu My được thuộc hạ của Tào Cẩn đưa đến đây, cô đưa mắt nhìn người đàn ông mà mẹ cô nói là cha ruột của mình, ông ta lạnh lùng âm khí lạnh lẽo đáng sợ, cô không hiểu tại sao mẹ cô lại có quan hệ với một lão đại xã hội đen như ông ta.

    "Thôi Tuyết Lệ nói cô đến tìm tôi?" Tào Cẩn nhìn cô gái trước mặt giống Thôi Tuyết Lệ vài phần, bà ta nói cô là con gái ông ta sao, ôn một phần cũng không tin.

    "Phải, mẹ nói ông là ba tôi, nói tôi đưa cái này cho ông, ông sẽ cứu được bà ấy ra ngoài." Thôi Chiêu My có vẻ sợ người đàn ông này, cô đưa một sấp tài liệu cho thuộc hạ ông đem đến đưa cho ông ta. Tào Cẩn xem tài liệu xong thì nhíu mày.

    "Đưa tiểu thư đi nghĩ ngơi đi!" Tào Cẩn lạnh lùng ra lệnh cho người làm.

    "Vậy còn mẹ tôi?" Thôi Chiêu My sợ hãi nhưng vẫn không nhịn được mà lên tiếng hỏi ông.

    "Yên tâm đi, ba ngày sau cô có thể thấy mẹ cô." Tào Cẩn vẫn là lạnh nhạt trả lời, ông một chút tình cảm cha con với cô gái trước mặt cũng không có. Thôi Chiêu My được người làm đưa lên lần ba, trong lòng cô cũng không có một chút gì là tình cảm cha con với Tào Cẩn, bất giác khiến cô ta nghĩ đến Nam Cung Chính Quân, mặc dù ông không phải ba ruột cô nhưng đối xử với cô rất tốt, luôn cho cô cảm giác ấm áp của tình cha, nhưng ông vẫn là thương yêu cưng chiều Nam Cung Dư Y hơn, cho nên Thôi Chiêu My luôn ghanh tỵ với Nam Cung Dư Y vì có một người ba tốt như vậy.

    Tào Cẩn ngồi trên ghế trong thư phòng của ông ta chậm rãi uống ly rượu trong tay, trong tập tài liệu mà Thôi Chiêu My đưa là một bảng kết quả xét nghiệm DNA của ông cùng Thôi Chiêu My, xác định hai người có quan hệ cha con, Tào Cẩn làm sao không biết con người mưu mô xảo huyệt như Thôi Tuyết Lệ cho nên ông ta cho người đi kiểm tra lại, mặc khác trong tài liệu có lời nhắn của Thôi Tuyết Lệ là bà ta có một bí mật của Hoắc Uyển Dư về thân thế thật sự của Nam Cung Dư Y, nếu ông muốn biết thì phải nghĩ cách cứu bà ta ra tù. Tào Cẩn bị lời nhắn này của Thôi Tuyết Lệ làm cho dao động, trước đó vì muốn có Hoắc Uyển Dư ông ta đã bắt cóc bà trong hôn lễ của Hoắc Uyển Dư và Nam Cung Chính Quân, lần đó ông đã chiếm đoạt bà, thấy vết máu trên giường ông nghĩ là Hoắc UYển Dư cùng bà hưa có quan hệ thân mật, ông thoáng vui mừng, nhưng vì Hoắc Uyển Dư dùng cái chết uy hiếp ông cho nên ông đành thả bà về với Nam Cung Chính Quân. Tào Cẩn ông suối hơn hai mưới mấy năm qua chỉ yêu một người phụ nữ là Hoắc Uyển Dư, sau đó là vì có thế lực của gia tộc Chung Ly đem hai người giấu đi dù cho ông có tìm đủ mọi cách vẫn không thể tìm được Hoắc Uyển Dư. Đến sau cùng ông biết tin tức về bà là đã chết trong một vụ tai nạn giao thông. Ông thống khổ đau đớn không tin sự thật nên âm thầm điều tra, Thôi Tuyết Lệ tình nguyện giúp ông gả cho Nam Cung Chính Quân để điều tra, không nghĩ người phụ nữ cũng thật có bản lĩnh khiến Nam Cung Chính Quân tin tưởng, đến cùng là bị đưa vào tù và còn chết thảm trong tù.

    Tào Cẩn không hổ danh là lão đại, đúng ba ngày sau ông đã đưa được Thôi Tuyết Lệ ra ngoài.

    Tập đoàn Mộ Dung.

    "Thôi Tuyết Lệ được báo là tự tử trong trại giam." Từ Tử Sinh lên tiếng nói, anh khọng tin bà ta tự tử. Trong phòng làm việc của Mộ Dung Tước gồm Lâm Cao, Từ Tử Sinh, Tử Tử Hoa và Kha Luân.

    "Cậu tin sao?" Mộ Dung Tước nhếch miệng cười lạnh hỏi.

    "Dĩ nhiên là không, nhưng ở cái thành phố này ngoài thế lực của Chung Ly ra thì ai còn có khả năng khiến một người tội nặng như bà ta ra ngoài một cách dễ dàng như vậy, còn trong tù là người chết thay cho bà ta." Từ Tử Sinh đáp trả, trong tù chắc chắn có kẻ nhận hối lộ.

    "Xem ra thù oán của bà ta đối với ba vợ cậu không nhỏ." Lâm Cao rít một hơi thuốc lạnh nhạt mở miệng.

    "Không đâu, bà ta không hận ba vợ tôi như vậy, người bà ta hận là mẹ vợ tôi." Mộ Dung Tước nhàn nhạt mở miệng.

    "Vậy đã đến lúc cậu để ba vợ cậu ra ánh sáng rồi?" Kha Luân trầm tư lên tiếng.

    "Không được, bé con còn đang mang thai, tôi không muốn có sự cố đến với cô ấy, tôi sẽ nói chuyện cùng ông ấy xem ai có thể là người đứng sau Thôi Tuyết Lệ." Mộ Dung Tước kiên quyết từ chối để Nam Cung Dư Y biết chuyện, anh sẽ tự mình giải quyết. Anh tin Ôn Nhu Nhu cũng biết chút ít chuyện này.

    "Tước! Cậu bảo hộ cô bé quá tốt, tổn thương cậu cũng sẽ là người đau nhất." Từ Tử Hoa buông lời, khiến bốn người đàn ông quay đầu nhìn cô, họ làm sao không biết tình cảm của Từ Tử Hoa đối với Mộ Dung Tước, trong ánh mắt Kha Luân hiện lên vẻ mất mát nhưng không ai nhìn ra được, tình cảm không thể quá cưỡng cầu, càng ép buộc người bị thương cũng chỉ có chính bản thân mình mà thôi.

    "Tử Hoa, so với ai tôi là người hiểu Y Y nhất, cho dù tôi có bị thương tổn cũng sẽ không để cô ấy khó chịu trong lòng." Mộ Dung Tước không nhìn Từ Tử Hoa, bạc môi lạnh lùng nói.

    Từ Tử Hoa biết, cho dù cô cố gắng như thế nào vẫn không có được tình yêu của Mộ Dung Tước, làm bạn bao nhiêu năm với anh, chứng kiến anh từng vì Nam Cung Dư Y mà đau lòng, cô biết trái tim người đàn ông này chỉ chứa đựng một hình bóng dut nhất đó là vợ nhỏ của anh.

    Từ Tử Hoa vì Mộ Dung Tước thích Nam Cung Dư Y để tóc dài cô cũng vì vậy không cắt tóc, cô biết anh hay đến quán bar mà Nam Cung Dư Y hay đến cô cũng tình nguyện làm bạn đi cùng anh, anh sang mĩ vì Nam Cung Dư Y học công tố nên cũng sang mĩ chấp nhận điều hành tập đoàn Mộ Dung, anh vì Nam Cung Dư Y làm tại quán bar cũng thu mua quán bar kia nhầm bảo vệ cô an toàn không để đàn ông quấy rầy cô ấy, cũng vì Nam Cung Dư Y muốn về nướ mà âm thầm lên kế hoạch để đưa cô ấy vào tìm kim chủ, cũng vì cô ấy trầm mặc ngẩn người mà anh liền nhíu mày không vui, cũng vì cô ấy đau lòng mà anh mà anh cũng đau theo hàng vạn lần, người đàn ông bỏ ra nhiều tâm tư cùng tình yêu đặt trên người một cô gái nhỏ như vậy liền khiến Từ Tử Hoa cô không cam tâm mà từ bỏ được.
     
    chiqudoll thích bài này.
  2. PhiPhi Angle Phi Phi Edana

    Bài viết:
    170
    Chương 21: Gặp Lại Cô Bạn LiLy

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trở lại biệt thự Zelda, Nam Cung Dư Y cùng LiLy đang nói chuyện vui vẻ thì Mộ Dung Tước về, anh còn không ngại có mặt LiLy hôn má Nam Cung Dư Y một cái. LiLy bị cảnh tượng trước mắt làm cho hoảng sợ, nghĩ không lí nào Nam Cung Dư Y lén ông chồng già của cô ấy qua lại mờ ám với trai trẻ đẹp trai này chứ?

    "Đây là bạn em LiLy bên mĩ, lúc em không thể về nước là cô ấy giúp em đến chỗ cô ấy làm." Nam Cung Dư Y lên tiếng hướng LiLy giới thiệu với Mộ Dung Tước, anh đưa mắt liếc nhìn cô gái ngoại quốc kia, hóa ra đây chính là thủ phạm đưa bé con của anh đến quán bar làm việc, cũng may sau đó anh thu mua luôn cái quán bar kia không thôi thì bé con anh bị những tên đàn ông kia tay chân không sạch sẽ chạm tới bé con của anh.

    "Cái đó, Y Y đây là?" LiLy bị ánh mắt đần đần sát khí như muốn lột da cô của Mộ Dung Tước làm cho sợ hãi, cô không dám đưa mắt nhìn chỉ có thể nhìn về phía Nam Cung Dư Y lúng túng hỏi.

    "Đây là!" Nam Cung Dư Y đang tính mở miệng giới thiệu Mộ Dung Tước với LiLy thì bị câu nói của Mộ Dung Tước làm cho ngây người.

    "Hóa ra đây là cô gái xíu giục vợ tôi tìm kim chủ đây sao?" Mộ Dung Tước không vui hừ lạnh nói.

    "A! Cái này, tôi." LiLy bị anh dọa sợ đứng phốc dậy lùi ra phía sau hai bước, LiLy đưa mắt cầu cứu nhìn Nam Cung Dư Y.

    "Tước! Anh đừng dọa cậu ấy." Nam Cung Dư y nhỏ giọng lên tiếng. Mộ Dung Tước nghe vậy liền ngoan ngoãn nghe lời không dùng ánh mắt giết người nhìn LiLy nữa.

    "Bảo bối nhỏ có ngoan ngoãn không quấy rầy mẹ con chứ?" Mộ Dung Tước cúi đầu áp mặt lên bụng đã ba tháng của Nam Cung Dư Y giọng cưng chiều sủng nịch nói.

    "Con vẫn còn nhỏ, không quấy rầy em." Nam Cung Dư y mỉm cười hạnh phúc đưa tay vuốt tóc Mộ Dung Tước nhỏ giọng nói, bảo bối chỉ được ba tháng, bụng cô còn bằng phẳng chưa lộ ra, Mộ Dung Tước ngày ngày đều trông ngống bộ dáng bụng bầu của cô cho nên ánh mắt luôn không tự chủ nhìn về phía bụng cô.

    "Y Y! Cậu mang thai rồi sao?" LiLy lúc này như hết sợ kinh ngạc chạy đến hỏi Nam Cung Dư Y, nghe nói ông già kia không dùng được, vậy mà cô ấy mang thai vậy con của cô ấy là con của người đàn ông đẹp trai này sao? Trời ạ, gan của cô ấy thật không nhỏ nha.

    "Tôi không phải ông già trong mắt cô, bé con mang thai con tôi có gì lạ sao?" Giống như Mộ Dung Tước đọc được hết suy nghĩ của LiLy mở miệng lạnh nhạt nói càng khiến LiLy không thể tin nhìn anh. Mộ Dung Tước không phải thần mà đọc được suy nghĩ của người khác, chẳng qua là cảm xúc của LiLy thở hiện quá rõ ràng cho nên anh có thể đoán được LiLy đang nghĩ gì.

    "A! Vậy anh chính là kim chủ chọn cậu ấy sao?" LiLy há hốc miệng nhìn anh.

    "Cậu cũng là nằm trong kế hoạch của anh ấy để đưa mình vào bẫy đấy." Nam Cung Dư Y tinh nghịch lên tiếng.

    "Là, là thế nào?" LiLy ngây ngốc khó hiểu.

    "Giới thiệu với cậu đây là Tước, chồng mình, cũng chính là kim chủ cậu giúp mình liên hệ đấy, còn có quản lí của cậu chính là trợ lí Từ, Từ Tử Sinh Vincent." Nam Cung Dư Y không trêu cô bạn nữa, cô lên tiếng.

    "..."

    LiLy kinh ngạc đến ngốc trệ.

    LiLy làm khách ở biệt thự Zelda mấy ngày thì phải quay về mĩ, LiLy đến thành phố H là vì giáo sư TiTus muốn đề cử Nam Cung Dư Y đến đại học H làm người hướng dẫn cho sinh viên, ông nói hiệu trưởng trường là bạn ông ấy muốn ông ấy đề cử một sinh viên giỏi giúp ông ấy. Nam Cung Dư Y là học trò cưng của TiTus cô thi đậu tiến sĩ nghành công tố cho nên ông ấy muốn đề cử cô vào đại học H.

    Nam Cung Dư Y rất muốn đi, cô bỏ cả tâm tư đặt vào ngành công tố là vì mẹ cô Hoắc Uyển Dư, mọi chuyện không như ý muốn ban đầu của cô, ý trời duyên phận để cô và Mộ Dung Tước là vợ chồng, sự tình năm đó còn nhiều uẫn khuất chưa rõ nhưng Mộ Dung Tước nói hãy để anh lo liệu, hiện giờ cô còn mang thai cho nên anh không muốn cô nhún tay vào.

    Đang lúc suy nghĩ miên man thì Mộ Dung Tước từ phòng tắm đi ra, anh yêu thương cưng chiều hôn môi cô mấy cái rồi ngồi xuống giường.

    "Có phải muốn đến đại học H không?" Mộ Dung Tước biết suy nghĩ của cô bạc môi mấp máy hỏi.

    "Làm sao anh biết?" Nam Cung Dư Y thoáng kinh ngạc hỏi anh, đúng là cô rất muốn đến trường đại học H, nhàn rỗi khiến cô không quen, cô là tiến sĩ của trường đại học mĩ cơ đấy, một nhân tài như cô bỏ không như vậy sao? Năm nay cô cũng chỉ mới hai mươi hai tuổi thôi.

    "Em là vợ anh dĩ nhiên anh biết em suy nghĩ cái gì? Y Y, em có biết mỗi một lần em trầm tư mỗi một lầu em đau khổ chịu đựng một mình anh đã đau như thế nào không? Anh chỉ hận không thể xuất hiện lập tức chịu đau khổ cùng em, anh vì sợ em hận anh mà phải kiềm chế bản thân để không chạy đến trước mặt em." Mộ Dung Tước ôm cô vợ nhỏ trong lòng, lại là lần đầu tiên nói ra tâm tư của mình cho cô nghe.

    "Xin lỗi, em không biết anh chịu đựng lâu như vậy. Em cũng như anh, nhưng em không có cản đảm chạy đến trước mặt anh để nhìn rõ anh là ai? Em chỉ có thể hịu đựng ôm bóng lưng anh suốn mấy năm liền, mỗi khi anh xuất hiện cùng chị Tử Hoa tim em như ngàn mũi dao đâm vào, em thấy anh rất để ý mái tóc của chị ấy cho nên em chưa bao giờ cắt tóc, đến khi em quyết định buông bỏ bóng lưng anh vì Roy nên cắt đi mái tóc." Nam Cung Dư Y xúc động nói, có lẽ vì mang thai nên cảm xúc của cô rất nhạy cảm, cô ôm lấy hông anh mà nghẹn ngào.

    "Xin lỗi, xin lỗi bé con của anh." Mộ Dung Tước ôm cô vợ nhỏ rất chặt, không ngừng hôn lên đỉnh đầu cô, nếu anh không một mực kiên quyết lên kế hoạch có lẽ anh và cô sẽ không như bây giờ, cũng may sự kiên nhẫn của anh mấy năm là đáng giá, cũng may tai nạn năm đó mẹ anh không phải hung thủ, nhưng ba anh cũng là một phần có trách nhiệm trong chuyện năm đó, cũng may là bé con của anh hiểu chuyện cho nên có thể không hận anh mà chấp nhận anh, Mộ Dung Tước anh bỏ ra tâm tư nhiều như vậy cũng vì bé con mà anh theo dõi bảo hộ mấy năm.
     
    chiqudoll thích bài này.
  3. PhiPhi Angle Phi Phi Edana

    Bài viết:
    170
    Chương 22: Lộ Diện Người Đứng Phía Sau Thôi Tuyết Lệ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mấy tháng qua Thôi Chiêu My không ngừng tìm Mộ Dung Bá Lâm cầu xin anh cứu mẹ cô nhưng hết lần này đến lần khác anh đều lạnh lùng không thèm nhìn cô lấy một cái. Ngày đó Thôi Tuyết Lệ có đưa thông tin một người cho Thôi Chiêu My nói cô hãy đến tìm người này, bà cũng nói ông ta chính là cha ruột của cô Tào Cẩn. Thôi Chiêu My do dự rất lâu mới đến tìm Tào Cẩn, nhưng ông ta là một lão đại của một bang xã hội đen rất khó để tiếp cận ông ta, đến cuối cùng cô cũng có thể gặp ông.

    Tại biệt thự của Tào Cẩn.

    Thôi Chiêu My được thuộc hạ của Tào Cẩn đưa đến đây, cô đưa mắt nhìn người đàn ông mà mẹ cô nói là cha ruột của mình, ông ta lạnh lùng âm khí lạnh lẽo đáng sợ, cô không hiểu tại sao mẹ cô lại có quan hệ với một lão đại xã hội đen như ông ta.

    "Thôi Tuyết Lệ nói cô đến tìm tôi?" Tào Cẩn nhìn cô gái trước mặt giống Thôi Tuyết Lệ vài phần, bà ta nói cô là con gái ông ta sao, ôn một phần cũng không tin.

    "Phải, mẹ nói ông là ba tôi, nói tôi đưa cái này cho ông, ông sẽ cứu được bà ấy ra ngoài." Thôi Chiêu My có vẻ sợ người đàn ông này, cô đưa một sấp tài liệu cho thuộc hạ ông đem đến đưa cho ông ta. Tào Cẩn xem tài liệu xong thì nhíu mày.

    "Đưa tiểu thư đi nghĩ ngơi đi!" Tào Cẩn lạnh lùng ra lệnh cho người làm.

    "Vậy còn mẹ tôi?" Thôi Chiêu My sợ hãi nhưng vẫn không nhịn được mà lên tiếng hỏi ông.

    "Yên tâm đi, ba ngày sau cô có thể thấy mẹ cô." Tào Cẩn vẫn là lạnh nhạt trả lời, ông một chút tình cảm cha con với cô gái trước mặt cũng không có. Thôi Chiêu My được người làm đưa lên lần ba, trong lòng cô cũng không có một chút gì là tình cảm cha con với Tào Cẩn, bất giác khiến cô ta nghĩ đến Nam Cung Chính Quân, mặc dù ông không phải ba ruột cô nhưng đối xử với cô rất tốt, luôn cho cô cảm giác ấm áp của tình cha, nhưng ông vẫn là thương yêu cưng chiều Nam Cung Dư Y hơn, cho nên Thôi Chiêu My luôn ghanh tỵ với Nam Cung Dư Y vì có một người ba tốt như vậy.

    Tào Cẩn ngồi trên ghế trong thư phòng của ông ta chậm rãi uống ly rượu trong tay, trong tập tài liệu mà Thôi Chiêu My đưa là một bảng kết quả xét nghiệm DNA của ông cùng Thôi Chiêu My, xác định hai người có quan hệ cha con, Tào Cẩn làm sao không biết con người mưu mô xảo huyệt như Thôi Tuyết Lệ cho nên ông ta cho người đi kiểm tra lại, mặc khác trong tài liệu có lời nhắn của Thôi Tuyết Lệ là bà ta có một bí mật của Hoắc Uyển Dư về thân thế thật sự của Nam Cung Dư Y, nếu ông muốn biết thì phải nghĩ cách cứu bà ta ra tù. Tào Cẩn bị lời nhắn này của Thôi Tuyết Lệ làm cho dao động, trước đó vì muốn có Hoắc Uyển Dư ông ta đã bắt cóc bà trong hôn lễ của Hoắc Uyển Dư và Nam Cung Chính Quân, lần đó ông đã chiếm đoạt bà, thấy vết máu trên giường ông nghĩ là Hoắc UYển Dư cùng bà hưa có quan hệ thân mật, ông thoáng vui mừng, nhưng vì Hoắc Uyển Dư dùng cái chết uy hiếp ông cho nên ông đành thả bà về với Nam Cung Chính Quân. Tào Cẩn ông suối hơn hai mưới mấy năm qua chỉ yêu một người phụ nữ là Hoắc Uyển Dư, sau đó là vì có thế lực của gia tộc Chung Ly đem hai người giấu đi dù cho ông có tìm đủ mọi cách vẫn không thể tìm được Hoắc Uyển Dư. Đến sau cùng ông biết tin tức về bà là đã chết trong một vụ tai nạn giao thông. Ông thống khổ đau đớn không tin sự thật nên âm thầm điều tra, Thôi Tuyết Lệ tình nguyện giúp ông gả cho Nam Cung Chính Quân để điều tra, không nghĩ người phụ nữ cũng thật có bản lĩnh khiến Nam Cung Chính Quân tin tưởng, đến cùng là bị đưa vào tù và còn chết thảm trong tù.

    Tào Cẩn không hổ danh là lão đại, đúng ba ngày sau ông đã đưa được Thôi Tuyết Lệ ra ngoài.

    Tập đoàn Mộ Dung.

    "Thôi Tuyết Lệ được báo là tự tử trong trại giam." Từ Tử Sinh lên tiếng nói, anh khọng tin bà ta tự tử. Trong phòng làm việc của Mộ Dung Tước gồm Lâm Cao, Từ Tử Sinh, Tử Tử Hoa và Kha Luân.

    "Cậu tin sao?" Mộ Dung Tước nhếch miệng cười lạnh hỏi.

    "Dĩ nhiên là không, nhưng ở cái thành phố này ngoài thế lực của Chung Ly ra thì ai còn có khả năng khiến một người tội nặng như bà ta ra ngoài một cách dễ dàng như vậy, còn trong tù là người chết thay cho bà ta." Từ Tử Sinh đáp trả, trong tù chắc chắn có kẻ nhận hối lộ.

    "Xem ra thù oán của bà ta đối với ba vợ cậu không nhỏ." Lâm Cao rít một hơi thuốc lạnh nhạt mở miệng.

    "Không đâu, bà ta không hận ba vợ tôi như vậy, người bà ta hận là mẹ vợ tôi." Mộ Dung Tước nhàn nhạt mở miệng.

    "Vậy đã đến lúc cậu để ba vợ cậu ra ánh sáng rồi?" Kha Luân trầm tư lên tiếng.

    "Không được, bé con còn đang mang thai, tôi không muốn có sự cố đến với cô ấy, tôi sẽ nói chuyện cùng ông ấy xem ai có thể là người đứng sau Thôi Tuyết Lệ." Mộ Dung Tước kiên quyết từ chối để Nam Cung Dư Y biết chuyện, anh sẽ tự mình giải quyết. Anh tin Ôn Nhu Nhu cũng biết chút ít chuyện này.

    "Tước! Cậu bảo hộ cô bé quá tốt, tổn thương cậu cũng sẽ là người đau nhất." Từ Tử Hoa buông lời, khiến bốn người đàn ông quay đầu nhìn cô, họ làm sao không biết tình cảm của Từ Tử Hoa đối với Mộ Dung Tước, trong ánh mắt Kha Luân hiện lên vẻ mất mát nhưng không ai nhìn ra được, tình cảm không thể quá cưỡng cầu, càng ép buộc người bị thương cũng chỉ có chính bản thân mình mà thôi.

    "Tử Hoa, so với ai tôi là người hiểu Y Y nhất, cho dù tôi có bị thương tổn cũng sẽ không để cô ấy khó chịu trong lòng." Mộ Dung Tước không nhìn Từ Tử Hoa, bạc môi lạnh lùng nói.

    Từ Tử Hoa biết, cho dù cô cố gắng như thế nào vẫn không có được tình yêu của Mộ Dung Tước, làm bạn bao nhiêu năm với anh, chứng kiến anh từng vì Nam Cung Dư Y mà đau lòng, cô biết trái tim người đàn ông này chỉ chứa đựng một hình bóng dut nhất đó là vợ nhỏ của anh.

    Từ Tử Hoa vì Mộ Dung Tước thích Nam Cung Dư Y để tóc dài cô cũng vì vậy không cắt tóc, cô biết anh hay đến quán bar mà Nam Cung Dư Y hay đến cô cũng tình nguyện làm bạn đi cùng anh, anh sang mĩ vì Nam Cung Dư Y học công tố nên cũng sang mĩ chấp nhận điều hành tập đoàn Mộ Dung, anh vì Nam Cung Dư Y làm tại quán bar cũng thu mua quán bar kia nhầm bảo vệ cô an toàn không để đàn ông quấy rầy cô ấy, cũng vì Nam Cung Dư Y muốn về nướ mà âm thầm lên kế hoạch để đưa cô ấy vào tìm kim chủ, cũng vì cô ấy trầm mặc ngẩn người mà anh liền nhíu mày không vui, cũng vì cô ấy đau lòng mà anh mà anh cũng đau theo hàng vạn lần, người đàn ông bỏ ra nhiều tâm tư cùng tình yêu đặt trên người một cô gái nhỏ như vậy liền khiến Từ Tử Hoa cô không cam tâm mà từ bỏ được.
     
    chiqudoll thích bài này.
  4. PhiPhi Angle Phi Phi Edana

    Bài viết:
    170
    Chương 23: Nam Cung Chính Quân Còn Sống. Thôi Tuyết Lệ Giả Chết Thoát Tội

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tại một ngôi nhà trên núi cách trung tâm thành phố khoảng 2 giờ đi xe. Nam Cung Chính Quân từ lần được một người lạ đưa ra hoảng tù đến nay cũng đã gần một năm, ông không rõ người kia muốn làm gì nhưng không hề hại ông, còn cho ông biết thông tin về con gái con trai ông với điều kiện là ông không được rời khỏi nơi này.

    "Nam tổng, chủ nhân tôi hôm nay sẽ đến gặp người!" Là tiếng nói không hề có cảm xúc của một người đàn ông, người này chính là người đưa ông ra khỏi tù, nói với ông thân phận của ông hiện giờ là một người đã chết rồi, Trọng Cửu là sát thủ bên cạnh Mộ Dung Tước, anh và Mộ Dung Tước cùng tập luận tại tổ chức của ông ngoại Mộ Dung Tước, sau đó thì Trọng Cửu theo Mộ Dung Tước đến bây giờ, Trọng Cửu cũng là người đứng đầu tổ chức R của Mộ Dung Tước.

    "Chủ nhân của cậu là ai? Vì sao các người muốn giúp tôi?" Nam Cung Chính Quân thắc mắc hỏi.

    "Người sẽ sớm có đáp án." Trọng Cửu mặt không cảm xúc nói xong liền rời đi, một lúc sau thì Mộ Dung Tướ đến.

    "Cậu! Cậu là người của Mộ Dung gia sao?" Nam Cung Chính Dung nhìn Mộ Dung Tướ một lúc lâu mới kinh ngạc lên tiếng, anh có điểm rất giống Mộ Dung Cầu, còn đôi mắt hổ phách kia rất giống với Chung Ly Giai Giai, khí chất toát ra từ người anh là của dòng tộc Chung Ly.

    "Vâng! Con là Mộ Dung Tước chồng của Nam Cung Dư Y." Mộ Dung Tước bề mặt lạnh lùng, nhưng đối với người sinh thành vợ của anh, anh vẫn giữ đúng lễ độ là con rễ của mình.

    "Cái gì? Cậu!" Nam Cung Chính Quân kinh ngạc đến mức hốt hoảng nữa ngày cũng không nói được câu gì.

    Đến khi ông bình tĩnh ổn định lại cảm xúc là nữa tiếng sau, ông không có ác cảm với Mộ Dung Tước, nhưng dù gì anh cũng là con của Mộ Dung Cầu người gián tiếp hại chết vợ ông, nhưng lỗi lầm đời trước để đời sau ghánh vác đối với bọn nhỏ không hay cho lắm, nếu Mộ Dung Tước cùng con gái ông đã kết hôn thì coi như ông có ngăn cản cũng không được.

    "Y Y và Chính Dung hiện tại biết tôi đã chết sao?" Nam Cung Chính Quân rót cuộc cũng lên tiếng.

    "Vâng! Thôi Tuyết Lệ không từ thủ đoạn muốn người chết trong tù, Y Y đã biết khi về nước, con chỉ là muốn để Thôi Tuyết Lệ buông bỏ đề phòng mà đã cho người mang danh đã chết, đợi đến khi con có thể tìm người đứng sau bà ta mới có thể trả lại tự do cho người." Mộ Dung Tước điềm tĩnh nói.

    "Người của cậu nói, tuần trước Thôi Tuyết Lệ đã tự tử trong tù là thật sao?" Nam Cung Chính Quân lên tiếng hỏi tiếp.

    "Chỉ là âm mưu cũ che mắt người thôi, bà ta được một thế lực xã hội đen đưa ra ngoài, hôm nay con đến là muốn hỏi người có quen biết người nào không? Con nghĩ mọi chuyện đều có nguyên nhân từ vụ án năm đó của mẹ con và mẹ vợ." Mộ Dung Tước thẳng thắng vào chuyện chính.

    "Nếu có người có thể muốn tôi chết chỉ có một người, là Tào Cẩn." Nam Cung Chính Quân yên lặng một lú lâu mới thở dài lên tiếng.

    "Tào Cẩn!" Mộ Dung Tướ lẩm bẩm, không nghĩ ông ta lại có liên qua trong chuyện này, trong giời hắc bạch đạo không ai mà không biết ông ta, ông ta được mệnh danh lạ Diệm Vương, tào độc máu lạnh.

    "Trước đây ta cùng Tào Cẩn đều đem lòng yêu UYển Dư, nhưng Uyển Dư không để mắt đến hắn, ngay hôn lễ của ta và Uyển Dư hắn bắt cóc Uyển Dư, lúc đó cô ấy còn đang mang thai Y Y được ba tháng, hắn làm nhục cô ấy, Uyển Dư dùng cái chết để uy hiếp hắn mới thả cô ấy, chính vì vậy khiến Uyển Dư động thai. Về sau Giai Giai biết chuyện liền nhờ vào thế lực của gia tộc mình mà giúp chúng tôi thoát khỏi móng vuốt của Tào Cẩn, không ngờ hắn nhớ mãi không buông." Nam Cung Chính Dung nhớ lại năm đó, nếu năm đó UYển Dư không kiên quyết có lẽ ông đã sớm mất đi bà và Nam Cung Dư Y con gái đầu lòng của hai người. Mộ Dung Tước nói chuyện rất lâu với ông cũng nắm rõ được tình hình, trước khi đi anh còn nán lại nhìn ông.

    "Ba vợ, chúc mừng người lên chức ông ngoại." Mộ Dung Tước nhìn ông nói, trong mắt anh đều là sự yêu thương hạnh phúc. Tròng mắt của Nam Cung Chính Quân hiện lên một tầng hơi nướ, ông mỉm cười gật đầu, Mộ Dung Tước cũng rời đi, anh để Trọng Cửu lần này quay lại thành phố cùng anh, chỉ cử thêm vài thuộc hạ ở bên cạnh Nam Cung Chính Quân.

    Mộ Dung Tước đang suy ngẫm, anh không chắc mọi chuyện có thể che giấu bé con của anh đến khi nào? Anh dự định là sau khi cô sinh xong ổn định sức khỏe mới để cô biết chuyện ba mình còn sống, Thôi Tuyết Lệ đã ra ngoài, anh sợ bà ta cùng Tào Cẩn gây bất lợi cho cô.

    Thôi Tuyết Lệ được thuộc hạ của Tào Cẩn đưa đến trước mặt ông.

    "Nói đi, thân phận thật của Nam Cung Dư Y, nếu cô dám lừa gạt tôi, cô biết hậu quả rồi đấy." Tào Cẩn đưa mắt lạnh nhạt nhìn Thôi Tuyết Lệ.

    "Ông thậm chí ngay cả con gái ruột mình còn không nhận lại đi quan tâm con gái của Hoắc Uyển Dư, Tào Cẩn bao năm qua tôi đều vì ông làm rất nhiều, hi sinh cũng rất nhiều tại sao ông không chút nào động tâm?" Thôi Tuyết Lệ cười đau thương nói, ánh mắt căm phẫn nhìn Tào Cẩn.

    "Đừng đem sự kiên nhẫn của tôi ra làm trò đùa, nói đi Nam Cung Dư Y có phải con gái tôi không?" Tào Cẩn lạnh lùng, âm khí lạnh lẽo không kiên nhẫn nhìn Thôi Tuyết Lệ.

    "Vậy thì ông đi mà hỏi người đàn bà kia đi!" Thôi Tuyết Lệ trở nên điên loạn cầm con dao gọi trái cây trên bàn hường Tào Cẩn lao tới, nhưng bà ta chưa đến được chỗ ông liền bị thuộc hạ bắt lấy.
     
    chiqudoll thích bài này.
  5. PhiPhi Angle Phi Phi Edana

    Bài viết:
    170
    Chương 24: Người Bí Ẩn Phía Sau Thôi Tuyết Lệ.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong biệt thự của Tào Cẩn, Thôi Tuyết Lệ bị thuộc hạ của Tào Cẩn khống chế, con dao trên tay bà ta cũng bị rơi xuống đất, Thôi Tuyết Lệ căm phẫn nhìn Tào Cẩn cất giọng cay nghiệt "Tào Cẩn ông vô sĩ, tôi đi teo ông bao nhiêu năm như vậy cũng không bằng Hoắc Uyển Dư, tôi vì ông sinh con gái vậy mà ông không thừa nhận con gái, tại sao ông có thể đối xử với tôi như vậy?"

    Tào Cẩn gương mặt qua năm tháng không hề lấy đi khí chất của ông như hồi trẻ, ông đi đến trước mặt Thôi Tuyết Lệ đưa tay bóp cổ bà ta giọng âm lãnh vang lên, "Tôi có thể tin tưởng người đàn bà độc ác như bà sao? Nam Cung Chính Quân là người chồng bấy lâu của bà, người đầu ấp tay gối với bà mà bà còn tàn nhẫn ra tay, đến cùng là chết trong tù, một người phụ nữ như bà tôi tin tưởng được sao, hử?"

    Thôi Tuyết Lệ gằng giọng đáp "Đó đều không phải là vì ông sao? Tào Cẩn, tôi vì ông hi sinh nhiều như vậy tại sao ông lại có thể nhẫn tâm với tôi, nếu không phải ông hận Nam Cung Chính Quân nhưng lại không thể ngang nhiên đụng vào ông ta chẳng phải vì Hoắc Uyển Dư, ông sợ khi chết có gặp lại bà ta ông không thể nhìn mặt bà ta chẳng phải sao?"

    Tảo Cẩn không quan tâm ông cất giọng hỏi "Tôi hỏi bà, Nam Cung Dư Y là con gái của tôi hay của Nam Cung Chính Quân?"

    Thôi Tuyết Lệ cười trong đau thương giọng câm hận vang lên "Nếu Nam Cung Dư Y biết ông chính là người hại Nam Cung Chính Quân, ông nghĩ liệu cô ta có chấp nhận ông không?"

    "Mẹ." Thôi Chiêu My chạy ra thất thanh gọi, Tào Cẩn vẫn không buông tay ra, đôi mắt ông hằn lên tia máu.

    "Chiêu My, con hãy nhớ thật kỹ cho mẹ, người đàn ông vô lương tâm trước mặt con không xứng là ba con." Thôi Tuyết Lệ cười thê lương nói.

    "Mẹ, con phải làm sao đây, Bá Lâm không cần con.. Mẹ, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Chuyện của dượng có liên quan đến mẹ thật sao?" Thôi Chiêu My nước mắt lưng tròng hoang mang cùng đau thương chất vấn Thôi Tuyết Lệ.

    Tào Cẩn buông tay đang bóp cổ Thôi Tuyết Lệ từ từ đứng lên, ông biết trong lời nói của bà ta chỉ có châm chọc cùng chọc giận ông, chuyện Nam Cung Dư Y có phải con gái ông không cũng chĩ có hai người là Hoắc Uyển Dư và Nam Cung Chính Quân, nhưng hai người họ sớm đã không còn trên thế gian này. Tào Cẩn từng cho vài người thuộc hạ tìm cách tiếp cận Nam Cung Dư Y để đưa cô đi xét nghiệm DNA, nhưng bên cạnh Nam Cung Dư Y lúc nào cũng có vệ sĩ theo sau, ông còn phát hiện Mộ Dung Tước tổng giám đốc vừa mới tiếp nhận Mộ thị thường xuất hiện cùng Nam Cung Dư Y.

    Mặc dù ông là người trong giới xã hội đen đã lâu, nhưng ông đã hứa với Hoắc Uyển Dư là không được động vào nhà Mộ Dung và Nam Cung dù là già trẻ lớn bé nếu có liên quan đến ông bà sẽ hận ông cả đời.

    Mặc khác, nhà ngoại của Mộ Dung Tước là Chung Ly, một gia tộc có quyền uy rất lâu đời và lớn mạnh, những con cháu của Chung Ly đều không phải người bình thường, nếu năm đó không có Chung Ly Giai Giai dùng gia tộc che chở cho Hoắc Uyển Dư và Nam Cung Chính Quân thì không có chuyện ông không tìm được họ.

    Một phần nữa là Tào Cẩn vẫn không thể xác minh được thực lực của Mộ Dung Tước, ông từng nghi ngờ tập đoàn RZ có liên quan đến Mộ Dung Tước.

    "Tôi nể tình bà theo tôi bấy lâu tôi sẽ không giết chết bà, nhưng tôi nói cho bà biết Mộ Dung Tước không dễ chọc vào, chuyện bà tự vẫn trong trại giam rất nhanh sẽ được điều tra ra, hai mẹ con bà tự lo liệu đi." Tào Cẩn nhắm mắt chậm rãi lên tiếng.

    Thôi Tuyết Lệ giống như là thở hắc ra, vừa nãy bà có thể cảm nhận được Tào Cẩn có thể bẽ gãy cổ của bà, suy cho cùng bà vẫn rất sợ người đàn ông này.

    Sau đó hai mẹ con Thôi Tuyết Lệ được đưa đi.

    Tại tập đoàn Mộ Dung, vì có cuộc họp khẩn từ RZ nên Mộ Dung Tước phải họp qua video lớn trên màn hình nhưng là anh quay lưng lại với màn hình, những cổ đông và nhân viên cấp cao chỉ thấy người ngồi trên ghế quay lưng về phía màn hình lớn mà thôi. Vì bảo mật cho nên lúc anh đang họp không cho phép bất luận người nào bước vào phòng làm việc của anh.

    Sau hai tiếng đồng hồ cuộc họp hội đồng cũng đã xong, Mộ Dung Tước có vẻ mệt mỏi dựa lưng vào thành ghề day day huyệt thái dương đau nhứt, vừa lúc đó có thư ký nối máy vào thông báo với anh là có Từ Tử Sinh đến gặp anh.

    Từ Tử Sinh hơn nữa tháng qua làm việc tại tập đoàn Nam Cung để cũng cố tài chính và cổ phiếu của Nam Cung thị và công ty Y thật khiến anh mệt như làm việc mười năm. Tập đoàn Nam Cung trước đó đã có người đụng tay chân vào cho nên khiến Nam Cung thị nằm trên bờ vực sắp phá sản.

    Từ Tử Sinh vừa vào văn phòng làm việc của Mộ Dung Tước liền ngửi được mùi hương rất đặc biệt, chỉ trong chốc lát anh cảm thấy tinh thần mệt mỏi tan bớt đi nhiều, Từ Tử Sinh thoải mái dựa người trên ghế shofa nhắm mắt hưởng thụ, anh biết đây là sắp thơm đặc biệt mà Nam Cung Dư Y làm cho Mộ Dung Tước.

    "Việc mở lại công ty Y của vợ tôi cậu không cần vội, cô ấy đang mang thai việc điều chế hương việc cùng sắp thơm sẽ chậm trễ, vì là số lượng có hạn nên hợp đồng cậu khoan hãy kí." Mộ Dung Tước chậm rãi lên tiếng, anh cũng nhờ vào sắp thơm định thần của Nam Cung Dư Y mà tinh thần tốt hơn rất nhiều.

    Từ Tử Sinh gật đầu mở mắt ra, tinh thần cũng đã tốt hơn rất nhiều, anh đưa tay lấy ly cafe khi nãy thư kí mang vào uống một hóp chậm rãi nói, "Khoan hãy nói chuyện đó đã, tôi đến đây là bên người của phía ngoại cậu gọi cậu không được nên tôi đến tìm cậu."

    Mộ Dung Tước nói "Vừa nãy họp họi đồng RZ, tôi cũng mới nhận tin thôi."

    "Tào Cẩn là người của xã hội đen, hành tung của ông ta bất định, trong thời gian ngắn cũng không thể tìm tin tức cụ thể về ông ta, nhưng người xưa nay đứng phía sau chống lưng cho Thôi Tuyết Lệ tự tung tự tát là Tào Cẩn." Từ Tử Sinh nghiêm túc nói.

    "Ba vợ tôi có nói qua, trước đây Tào Cẩn cùng ba vợ tôi đều yêu mến mẹ vợ tôi, chỉ vì ông ta không có được mẹ vợ tôi cho nên mới sinh lòng hận thù với ba vợ tôi, chuyện tập đoàn Nam Cung có chuyển biến xấu có lẽ do ông ta làm, một Thôi Tuyết Lệ cũng sẽ không có khả năng lớn làm một tập đoàn không nhỏ như Nam Cung đi đến bờ vực phá sản được." Mộ Dung Tước nhàn nhạt nói.

    "Vậy cậu tính như thế nào? Ông ta không phải người dễ đối phó?"

    "Cứ đợi thêm một thời gian nữa đi, quan sát hành động của ông ta như thế nào? Tôi có dự cảm ông ta đang muốn nhắm vào vợ tôi?"

    Từ Tử Sinh có vẻ khó hiểu hỏi: "Tại sao?"

    Mộ Dung Tước không trả lời vội mà im lặng một lúc anh mới trả lời: "Năm đó ông ta bắt cóc mẹ vợ tôi trong hôn lễ của ba mẹ vợ tôi nhưng ông ta không hề biết mẹ vợ tôi lúc đó đã mang thai Y Y, vì sợ ông ta có hành động điên cuồng cho nên mẹ vợ tôi nhờ sự giúp đỡ từ mẹ tôi và gia tộc Chung Ly để che giấu."

    Ban đầu Mộ Dung Tước còn nghi ngờ là Tào Cẩn giở trò cho nên mới khiến Nam Cung Dư Y không thể về nước, nhưng ngẫm nghĩ lại ông ta thậm chí lúc đó không biết Hoắc Uyển Dư đang mang thai thì sự tồn tại của Nam Cung Dư Y là không ta không có khả năng biết nếu ông ta biết được thì cũng là lúc Nam Cung Dư Y về nước lật án cho Nam Cung Chính Quân mà thôi.

    Năng lực nào có thể khiến Nam Cung Dư Y không thể về nước anh hiện giờ chỉ nghi ngờ ba anh Mộ Dung Cầu mà thôi.
     
    Thùy Minhchiqudoll thích bài này.
    Last edited by a moderator: 28 Tháng tám 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...