Thật trùng hợp, tôi cũng là một người có tính cách như thế!
Tôi thích viết lách, thích đọc sách và thích làm mọi việc một mình. Có lẽ là bởi vì cô đơn quá lâu rồi, nên tôi ngày càng e dè mà thu mình vào trong chiếc bao do chính bản thân tạo ra, giống như một chú gà nhỏ nép mình trong vỏ trứng, cố gắng lẩn tránh hết tất thảy mọi thứ mà bản thân cho là đáng sợ đang hiện hữu xung quanh.
Có thể thấy, tôi là một người hoạt động rất tích cực trên mạng, nhưng thực tế tôi lại vô cùng tự ti. Tôi luôn tìm cách gạt bỏ những suy nghĩ tiêu cực ra khỏi tâm trí, nhưng dường như điều đó là không thể. Từ cảm giác chán ghét bản thân, tôi dần kéo giãn khoảng cách giữa mình với người thân và bè bạn. Tôi không giỏi tâm sự, lại sợ hãi giao tiếp. Chỉ việc trò chuyện trong vòng năm phút thôi thì tôi đã thấy bủn rủn đến phát ngất rồi, nhất là khi đối phương lại là nữ giới.
Ừm.. có vẻ như tôi đã lải nhải hơi nhiều rồi, thôi thì bàn về vấn đề chính vậy. Nếu mong muốn có thể trở nên cởi mở hơn, cậu hãy tìm cho mình một người bạn mà cậu cảm thấy thân cận nhất. Người ấy phải là một "nhà tâm lí", luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu hiểu, và có thể trở thành một điểm tựa tinh thần vững chắc cho cậu. Hoặc, những khi cảm thấy cô đơn và mệt mỏi, cậu hãy ra ngoài công viên hít thở không khí thử xem, vô cùng hiệu quả đấy. Bên cạnh đó, việc nghe nhưng bản nhạc Nhật không lời cũng là một phương pháp tốt giúp tinh thần cậu có thể thả lỏng hơn.. À mà, nếu như gia đình cậu có nuôi thú cưng, đặc biệt là cá, việc cho chúng ăn uống cũng là cách để thư giãn..
Còn nữa, khi nãy vô tình lướt qua một vài bình luận của các bạn trên, hình như ai cũng đều giới thiệu cho cậu một đầu sách hay cả, nên có lẽ tôi cũng phải làm chút gì đó giống như mọi người chứ nhỉ? Nếu có thể, cậu hãy đọc quyển "Mùa thu của cây dương" _ Kazumi hay "Bình thản đối diện, nhẹ nhàng bước qua" _ Du Phong nhé, chúng thực sự rất hay..