Bạn được lalalike mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
257 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 90:

Trong Studio nhịp điệu không khí làm việc càng lúc càng nhanh. Lúc này, Khánh Băng cầm theo chai nước suối chạy tới chỗ Seven S đang ngồi trên ghế nghỉ ngơi, đưa cho hắn. Seven S nhận lấy chai nước mà không nhìn cô lấy một cái nào đã vội đứng bật dậy, đi lướt ngang qua cô tới bên nhiếp ảnh Goo. Nhiếp ảnh Goo nhìn thấy hắn liền nhanh chóng cúi chào. Hắn bình tĩnh lịch thiệp chào đáp lễ, lúc ngẩng lên nhìn ông ta, trên môi hắn cũng đã nở một nụ cười và hỏi: "Tôi có thể xem qua ảnh được không?"

Ông ta cười, giọng điệu không nhanh không chậm: "Đương nhiên.. Nhưng đành phải phiền cậu chờ một chút, ảnh chưa qua xử lý tôi sợ cậu không hài lòng." Nghe vậy, gương mặt Seven S trầm xuống. Ông ta nhận thấy sắc mặt hắn biến đổi liền nói: "Cậu đừng lo, chúng tôi sẽ xử lý tốt, tuyệt không để cậu phật ý."

Không đợi hắn hỏi thêm cái gì, ông ta khom lưng chào hắn rồi xoay người rời đi. Seven S âm trầm nhìn theo.

Khánh Băng đứng sau Seven S liếc nhìn vẻ mặt hắn, nhận thấy bản thân không nên đứng ở đây liền vội xoay người toan rời đi. Bên tai cô nghe thấy tiếng Seven S cáu bẳn nói: "Cô làm gì theo đuôi hoài vậy hả? Không thấy phiền à?"

Khánh Băng trợn mắt nghĩ thầm: "Không phải không hài lòng là tìm người khác trút giận đấy chứ?" Ngoài mặt thì cô bày ra vẻ tươi cười, quay ra sau thì nhìn thấy vẻ mặt không vui của hắn: "Tôi đến hỏi anh có cần gì nữa không.. Không có ý làm phiền anh đâu, hiện tại tôi liền rời đi ngay đây."

Hắn hung hăng trừng cô, lớn tiếng mắng: "Tránh xa tôi ra một chút, hiểu chứ?" Giọng hắn quá lớn thu hút ánh nhìn từ người khác, bọn họ thấy hắn đẩy chai nước vào tay cô rồi tức giận rời đi.

Khánh Băng ôm chai nước trong lòng, bĩu môi nhìn theo.

Cuối cùng cũng kết thúc buổi chụp ảnh, Seven S và Baek Jin So đi ra bãi đỗ xe, dừng lại trước chiếc xe của mình. Seven S trong lòng giận dữ, đột nhiên vung nắm đấm nện xuống mui xe, âm thanh trầm thấp vang lên.

Baek Jin So đồng tình nhìn hắn, bất đắc dĩ thở dài, cất tiếng an ủi: "Được rồi, đừng tức giận nữa. Mọi thứ cũng đã xong, chúng ta về thôi." Gã mở cửa xe ngồi vào trong. Seven S với vẻ mặt không cam lòng, ánh mắt ám trầm hiện tia nham hiểm.

Lúc này trên sân thượng của tòa nhà, Khánh Băng đứng ngửa cổ lên trời gào to: "A.. A.. A.."

Ji Wook đi tới dừng phía sau lưng cô, nói: "Cây cỏ không có tội, chúng cũng có tai đấy."

Khánh Băng sửng sốt quay ra sau, ngượng ngùng cười: "Xin lỗi, tôi lại đến làm phiền."

Ji Wook buồn cười, ánh mắt trở nên nhu hòa: "Phiền gì chứ, có phiền thì phải là chúng than." Mắt anh liếc về phía vườn cây. Cô nhìn ra ánh mắt trêu ghẹo của anh, vẻ mặt xấu hổ, đầu cúi thấp xuống, nghe thấy Ji Wook hỏi: "Có chuyện gì ấm ức à? Nếu không ngại có thể nói nghe một chút."

Cô gật đầu rồi lại lắc đầu: "Có! Nhưng không thể nói với giám đốc."

Vẻ mặt của Ji Wook thoáng chút ảm đạm, anh xoay lưng bước đến ghế xích đu ngồi xuống, ngước mặt nhìn lên bầu trời, giọng nhẹ bẫng nói: "Không thể trở lại như trước sao?"

Khánh Băng nghệch mặt ra mờ mịt suy tư. Phút chốc vẻ mặt cô thay đổi, trong mắt hiện lên sự chua xót, vẻ bất đắc dĩ: "Sự thật không thể thay đổi, chúng ta quá khác biệt."

Ji Wook nhấm nháp từ đó: "Khác biệt?" Anh thở dài "Phải nhỉ, thân phận khác biệt, địa vị khác biệt. Vậy nên.. Cô sợ tôi sao?" Anh ngẩng đầu lên nhàn nhạt nhìn cô.

Khánh Băng sửng sốt: "Hả?"

Ji Wook không chút thoái nhượng nhìn thẳng vào cô, một mực chờ đợi.

Khánh Băng thẳng tắp nhìn biểu hiện trên gương mặt của anh, ngẫm nghĩ một chốc rồi thở ra một hơi: "Tôi không hề ghét giám đốc, cũng không muốn tránh mặt giám đốc.."

Nghe cô nói vậy, ánh mắt anh nhìn cô hòa hoãn đôi chút thì lại nghe thấy cô nói: "Nhưng bây giờ tôi không muốn kéo gần khoảng cách với giám đốc."

Ji Wook không cho cô cơ hội suy nghĩ liền hỏi: "Vì sao? Vì sợ đồn đoán bên ngoài?"

Khánh Băng vội vàng lắc đầu: "Không, không phải! Chỉ là.. Chỉ là tôi sợ. Tôi muốn được công nhận bằng năng lực, không phải vì quen biết mà được như vậy. Giám đốc! Tôi thừa nhận là tôi cố chấp.. Dù thế tôi vẫn chịu."

Ji Wook liền nói: "Tôi lại thấy khác." Trong đôi mắt anh lộ ra một chút sắc bén, uy nghiêm.

Khánh Băng nghiêm túc nhìn anh, thắc mắc hỏi: "Khác chỗ nào?"

"Khánh Băng! Cô không như thế với Ji Hyun, cậu ta và tôi hoàn toàn giống nhau nhưng cái cách cô nhìn cậu ấy lại khác với tôi. Là vì cậu ta thân thiện hay vì tôi là kẻ tàn bạo?"

Ánh mắt Khánh Băng có chút ngơ ngác nhìn hắn, thần sắc phút chốc phức tạp. Biểu tình đó của cô khiến sắc mặt Ji Wook phút chốc trầm xuống.

Khánh Băng không để ý đến vẻ mặt của Ji Wook, rầu rĩ nghĩ thầm: "Còn chẳng phải tại tên cùng gương mặt hắn ta gây ra sao, mỗi lần đối diện muốn tránh đi cũng không biết tại sao lại muốn đến gần một chút muốn xem thử có phải đến tột cùng là một người không. Cái này có thể nói ra được sao?" Cô chột dạ xoay người tránh đi ánh mắt của Ji Wook nhưng lời nói ngược lại là chân tâm: "Với tôi, Kim Ji Wook là người đàn ông ấm áp, chân thật nhất mà tôi gặp khi ở đây, cũng chính vì thế..", ánh mắt cô hiện lên sự chua xót: "Khi biết được xuất thân của anh, tôi rất ngại. Tôi biết tôi không thể tiếp cận anh như thế nữa. Giám đốc! Cây cao đón gió, người có ý tốt với một thực tập viên như tôi quả thật không nhiều."

Vẻ mặt Ji Wook giãn ra, ánh mắt thấu triệt lại nghe cô nói tiếp: "Giám đốc! Vì tôi trân trọng ý tốt của anh cũng xem trọng tình.. Tình bạn của chúng ta. Tôi không tin những gì người khác nói, tôi chỉ tin cảm nhận của mình, tôi tin anh đối xử với tôi là thật lòng." Vì cô đang quay lưng lại với Ji Wook nên cô đã vô tình bỏ lỡ biến đổi rất khó thấy ở anh, khóe môi anh lúc này đang câu lên một độ cung rất nhỏ. Khi cô xoay người lại nhìn anh thì nét mặt anh đã phục hồi vẻ lãnh tĩnh như thường lệ, cô tràn đầy tự tin nói: "Hãy đợi tôi! Đợi tôi khẳng định được vị trí của mình, chúng ta sẽ tiếp tục làm bạn. Tin tôi!"

Ánh mắt Ji Wook nhìn cô luôn ấm áp nhu hòa.

Đồng thời điểm này ở nhà họ Kim, rắc rối mà Hye Jin vô tình tạo ra cho Seven S nhưng cô không hề hay biết. Cửa phòng ngủ mở ra, Bà Song bê khay đựng ly sữa đi vào, nhìn thấy Hye Jin còn đang nằm ngủ trên giường. Bà thu hồi ánh nhìn, thở dài, bước tới chỗ bàn đặt ly sữa xuống, để khay sang một góc bàn rồi bà đi đến giường ngồi xuống bên cạnh Hye Jin, đưa tay khẽ vuốt những sợi tóc phủ lòa xòa trên mặt cô sang một bên tai. Bà vừa lay nhẹ người cô vừa gọi: "Hye Jin! Hye Jin! Dậy đi con."

Hye Jin khẽ cựa mình, mắt vẫn nhắm, thều thào nói: "Chỉ một lát thôi mẹ! Là xem mắt thôi mà, anh ta đợi tí thì đã sao."

Bà Song buồn bã, vuốt nhẹ mái tóc cô: "Hye Jin! Mẹ xin lỗi, mẹ không thể làm gì cho con."

Đôi mắt của Hye Jin mở ra nhìn bà, mỉm cười trấn an: "Mẹ! Không sao đâu, chút chuyện nhỏ này con xử lý được mà."

Bà Song rầu rĩ: "Nhưng cứ trốn tránh mãi không phải là cách."

Hye Jin trông thấy vẻ sầu muộn trên gương mặt của bà, không đành lòng mà nói: "Được rồi, mẹ không phải lo. Con dạo này cũng rảnh, bà nếu buồn chán, con chơi cùng bà một lúc xem như giải khuây cũng được. Con còn trẻ rất thừa sức, chỉ ngại bà mệt không chơi lâu cùng con được."

Bà Song lườm cô. Hye Jin cười rộ lên: "Mẹ đừng lo nữa nhé."

Bà Song bất đắc dĩ mắng yêu cô: "Nghịch ngợm!"

Hye Jin nhích người nhào vào lòng bà. Bà Song yêu thương ôm lấy cô, bàn tay vuốt ve trên tóc cô, dặn dò: "Cẩn thận một chút, huyết áp của bà không tốt."

Hye Jin liền đáp lại: "Vâng."

Tại tập đoàn AP, trong văn phòng làm việc của Ji Hyun, Fred dáng vẻ phờ phạc thả người ngồi xuống ghế, đưa tay lên cổ áo sơ mi nới lỏng nút thắt cà vạt. Ji Hyun ngồi sau bàn làm việc, liếc hắn một cái liền thu hồi ánh nhìn không để ý đến hắn nữa, ánh mắt chuyên chú vào màn hình máy tính trước mặt, các ngón tay linh loạt di động trên bàn phím. Fred than thở: "Ji Hyun này! Đổi công việc cho tớ đi, làm trợ lý cho cậu có khi tớ chết sớm mất."

Ji Hyun nhếch môi cười, không nhìn hắn, vẫn tiếp tục công việc: "Công việc này là cậu yêu cầu, sao bây giờ lại hối hận."

Fred u oán nhìn Ji Hyun, bỗng chốc vẻ mặt hắn biến đổi: "Mà này, cô nàng của cậu.. Có xe mới rồi đấy."

Các ngón tay của Ji Hyun chợt ngừng lại, anh sửng sốt ngẩng lên nhìn Fred.
 
Chia sẻ bài viết
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back