Ký Ức Phai Màu Ca sĩ: Phạm Hữu Truyền Nhân duyên nếu không thể sánh đôi đi đến cuối đường thì chỉ còn lại là ký ức, là niệm tưởng trong lòng ai đấy mà thôi. Người đi được dứt khoát sẽ nhẹ lòng hơn kẻ ở lại, người yêu sâu đậm thường sẽ bị bủa vây, tìm mãi không thấy lối thoát bởi bức tường vô hình mang tên ký ức. Chàng trai trong bài hát bị cô gái anh yêu bỏ lại sau lưng hướng về phương trời khác. Giấc mơ xưa tan thành hư vô, cả trời yêu thương năm ấy dường như chưa từng tồn tại, ký ức ơi phai màu chậm lại chút. Lời bài hát: Anh chẳng tìm thấy lối ra Từ ngày hai ta chia đôi ngã Anh đau lắm em à Bởi còn thương em rất nhiều Còn vương giấc mơ Bao năm hai ta đã dựng xây Em từng nói Đối với em ở trên đời Là chẳng có ai Em yêu em thương như là anh Ta từng hứa Dù cho tóc phai bạc màu Thì tình yêu ấy Sẽ mãi không bao giờ đổi thay Ngọt ngào đến mấy sao giờ đây Một mình anh nơi chốn này Lệ tràn mi cay Anh đâu có hay em đổi thay Tình nồng bao lâu quá đậm sâu Giờ còn ký ức phai màu Người mang giấc mơ đôi ta Đến với người sau Chiều buồn nghiêng nắng căn phòng vắng Chẳng còn tiếng em cười vui Cả trời thương nhớ Nhưng sao người đổi thay quá vội Tưởng là chung lối là chung đôi Là hạnh phúc thế thôi Anh chẳng thể ngờ Duyên này chỉ là giấc mơ Người ham mê nơi giàu sang Rồi ra đi trong vội vàng Anh ngỡ ngàng Chẳng nhận ra ai kia phũ phàng Em từng nói Đối với em ở trên đời Là chẳng có ai Em yêu em thương như là anh Ta từng hứa Dù cho tóc phai bạc màu Thì tình yêu ấy Sẽ mãi không bao giờ đổi thay Ngọt ngào đến mấy sao giờ đây Một mình anh nơi chốn này Lệ tràn mi cay Anh đâu có hay em đổi thay Tình nồng bao lâu quá đậm sâu Giờ còn ký ức phai màu Người mang giấc mơ đôi ta Đến với người sau Chiều buồn nghiêng nắng căn phòng vắng Chẳng còn tiếng em cười vui Cả trời thương nhớ Nhưng sao người đổi thay quá vội Tưởng là chung lối là chung đôi Là hạnh phúc thế thôi Anh chẳng thể ngờ Duyên này chỉ là giấc mơ Ngọt ngào đến mấy sao giờ đây Một mình anh nơi chốn này Lệ tràn mi cay Anh đâu có hay em đổi thay Tình nồng bao lâu quá đậm sâu Giờ còn ký ức phai màu Người mang giấc mơ đôi ta Đến với người sau Chiều buồn nghiêng nắng căn phòng vắng Chẳng còn tiếng em cười vui Cả trời thương nhớ Nhưng sao người đổi thay quá vội Tưởng là chung lối là chung đôi Là hạnh phúc mãi thôi Anh chẳng thể ngờ Duyên này chỉ là giấc mơ Anh chẳng thể ngờ Duyên này chỉ là giấc mơ