- Xu
- 550


Tác giả: Nguyễn Akera
Tập thơ: Kỉ niệm
Tập I: "Nhớ"
Bao tháng năm đã qua, chẳng biết là bao lâu
Kỉ niệm cùng năm tháng, chắc anh cũng chẳng nhớ
Nhưng sao con đường ấy, cũng đã chẳng như xưa
Mà vẫn còn hình bóng, kỉ niệm Anh hôm nào
Xuân này sao chẳng thấy, tiếng cười trên phố nhỏ
Mai kia cũng đã nở, nhưng sao lại xa lạ
Cũng tại con phố nào, thầy đồ cùng mực đỏ
Nối một mối duyên này, nay cũng chẳng còn thấy
Xuân sang rồi hạ đến, mai tàn phượng lại nở
Dưới góc hoa phượng đỏ, nhìn phượng bao nỗi niềm
Cánh phượng rơi kỉ niệm, in đậm còn trang sách
Còn động lại nơi đây, phượng ấy cũng nhạt màu
Thu này anh chẳng về, lối thu mình em bước
Lá vàng nay lại úa, em giờ chẳng còn thấy
Bóng hình anh ngày ấy chỉ còn là khoảng vắng
Thu nay chỉ hình bóng, bước về chỉ mình em
Đông lạnh nay lại về, mà nghe sao giá lạnh
Tuyết phủ kín đường xưa, còn đâu đông kỉ niệm
Tuyết rơi nay chẳng thấy, hoa tuyết
của ngày xưa
Hôm nay lại lặng lẽ, một mình nhìn kỉ niệm
Lặng lẽ đến rồi đi, còn anh sao vội vàng
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Một mình bước nhìn lại[/COLOR], bóng hình cùng anh đâu
Hôm nào cùng chung lối, nay chỉ còn mình em
Nhớ lại sao vẫn vui, rồi bật khóc bao lần
Nhớ lại vẫn còn yêu, rồi đau thêm bao lần
Một mình em bước đi, mà chẳng dám ngoảnh lại
Sợ sẽ lại phải đau, có lần lại chợt thấy
Anh cùng ai chung lối, nhưng chẳng phải là em
Nơi đôi ta gian dỡ, ngoảnh mặt chẳng nhìn nhau
Giờ đây em chỉ trách, sao lại vội yêu anh
Để giờ anh hạnh phúc, nỗi đâu mình em thấu
Nhiều năm cũng đã qua, em nay cũng đã khác
Chẳng còn vương vấn chi, nỗi đau của hôm nào
Bước mình em trên phố, chẳng còn nhớ chuyện xưa
Đông này lại về đến, đi về trên tuyết trắng
Khẽ cười nhìn tuyết rơi, chạnh lòng em lại hỏi:
Hoa tuyết của ngày ấy, có còn nữa hay không?
Tập thơ: Kỉ niệm
Tập I: "Nhớ"
Bao tháng năm đã qua, chẳng biết là bao lâu
Kỉ niệm cùng năm tháng, chắc anh cũng chẳng nhớ
Nhưng sao con đường ấy, cũng đã chẳng như xưa
Mà vẫn còn hình bóng, kỉ niệm Anh hôm nào
Xuân này sao chẳng thấy, tiếng cười trên phố nhỏ
Mai kia cũng đã nở, nhưng sao lại xa lạ
Cũng tại con phố nào, thầy đồ cùng mực đỏ
Nối một mối duyên này, nay cũng chẳng còn thấy
Xuân sang rồi hạ đến, mai tàn phượng lại nở
Dưới góc hoa phượng đỏ, nhìn phượng bao nỗi niềm
Cánh phượng rơi kỉ niệm, in đậm còn trang sách
Còn động lại nơi đây, phượng ấy cũng nhạt màu
Thu này anh chẳng về, lối thu mình em bước
Lá vàng nay lại úa, em giờ chẳng còn thấy
Bóng hình anh ngày ấy chỉ còn là khoảng vắng
Thu nay chỉ hình bóng, bước về chỉ mình em
Đông lạnh nay lại về, mà nghe sao giá lạnh
Tuyết phủ kín đường xưa, còn đâu đông kỉ niệm
Tuyết rơi nay chẳng thấy, hoa tuyết
của ngày xưa
Hôm nay lại lặng lẽ, một mình nhìn kỉ niệm
Lặng lẽ đến rồi đi, còn anh sao vội vàng
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Một mình bước nhìn lại[/COLOR], bóng hình cùng anh đâu
Hôm nào cùng chung lối, nay chỉ còn mình em
Nhớ lại sao vẫn vui, rồi bật khóc bao lần
Nhớ lại vẫn còn yêu, rồi đau thêm bao lần
Một mình em bước đi, mà chẳng dám ngoảnh lại
Sợ sẽ lại phải đau, có lần lại chợt thấy
Anh cùng ai chung lối, nhưng chẳng phải là em
Nơi đôi ta gian dỡ, ngoảnh mặt chẳng nhìn nhau
Giờ đây em chỉ trách, sao lại vội yêu anh
Để giờ anh hạnh phúc, nỗi đâu mình em thấu
Nhiều năm cũng đã qua, em nay cũng đã khác
Chẳng còn vương vấn chi, nỗi đau của hôm nào
Bước mình em trên phố, chẳng còn nhớ chuyện xưa
Đông này lại về đến, đi về trên tuyết trắng
Khẽ cười nhìn tuyết rơi, chạnh lòng em lại hỏi:
Hoa tuyết của ngày ấy, có còn nữa hay không?