Bài viết: 55 

Chương 50: Maya, Tana và Tara
Chỉ cần điều tra một chút, William cũng biết được người đẩy tôi là do Russem Mahad làm. Thật dễ hiểu vì ông ta muốn Maya có con và đứa trẻ đó trở thành thái tử.
Nhưng ông ta đã chạm vào vảy ngược của Richard. Dù là nhân cách nào, Richard cũng không cho phép ai làm tổn thương con của tôin ên trước khi biến mất, Richard hiền đã công khai vụ việc này với dân chúng. Vì Russem là người đứng đầu vương quốc nên người thế tội cho ông ta là Maya và cô ta bị phạt vào lãnh cung trước khi tôi tỉnh dậy. Môt điều tôi không ngờ tới là việc Maya bị đày ra lãnh cung khiến ngôi vị hoàng hậu dường như bị "nguyền rủa". Richard lợi dụng cảm xúc này của dân chúng và hoãn lại việc tìm hoàng hậu mới. Trong khi đó, Russem Mahad đã lập hiệp ước với Richard và im lặng đi về nước nếu không muốn khui ra việc này. Với tôi, ông ta cũng chỉ là quân cơ của Maya mà thôi. Dù có nhận được lợi ích như thế nào thì ông ta cũng không thể ra tay lộ liễu như vậy. Chỉ có một khả năng, Russem bị chính Maya lừa, cô ta muốn giết chết con tôi nhưng lại không muốn Richard biết cô ta.
Chỉ là, tôi không hiểu sao Maya có thể tự tin nghĩ rằng chỉ cần đẩy phụ vương mình ra thì Richard sẽ không đụng đến cô ta. Có thể cô ta thành thạo những chiêu trò trong cung, nhưng cô ta chẳng hiểu tí nào về ngoại giao. Buộc tội người đứng đầu đất nước? Chẳng ai làm điều dại dột đó trừ khi họ muốn chiến tranh. Và dù Russem Mahad có yêu thương cô ta đến thế nào, ông ta cũng không bao giờ đánh đổi ngai vàng (lộn, kim cương) của mình.
Maya bị đá vào lãnh cung thì cũng vui đấy, ngoài việc kế hoạch hỏi Tana của tôi và Victoria trở nên vô vọng. Khi tôi nói những nghi ngờ của mình với Richard mười sáu tuổi, anh cũng thắc mắc giống tôi. Vì mỗi nhân cách nắm giữ những phần ký ức khác nhau, Richard mười sáu tuổi chỉ có ký ức trước mười sáu tuổi và ký ức của Richard lạnh lùng, còn hầu hết ký ức sau đó đều không có. Ngay cả kế hoạch mà Richard đang làm với Majorelle hay lý do Richard cưới Maya anh cũng không biết. Hiện giờ, Majorelle vẫn hôn mê sâu nên chúng tôi quyết định tạm gác kế hoạch cảu Richard và tập trung vào việc Maya. Nhưng vì không thể để Maya ra khỏi hòn đảo lãnh cung, chúng tôi phải tìm cách tiếp cận Tana mà không khiến Maya nghi ngờ. Để làm được như vậy, chúng tôi đã
Khiến Tara nhận ra rằng, Maya chính là người chuốc thuốc và khiến cô ta có thai với kẻ khác. Đó cũng chính là lý do Richard phải hủy đi thai của cô ta trong im lặng. Nếu không làm vậy thì khi thân phận đứa bé bị công khai, cả gia tộc của Tara sẽ bị xóa sổ ngay vì tội phản bội hoàng đế. Chúng tôi không nói tất cả mọi chuyện và để Tara tự đoán ra người khiến Tana phải vào lãnh cung là Maya. Để cứu Tana thì Tara sẽ giúp chúng tôi tìm ra nội dung cuộc hội thoại của Maya và Tana lần cuối. Còn Richard hứa sẽ mang Tana ra khỏi lãnh cung một khi Maya bị xử lý.
* * *
Ngoài tôi và William, không một ai được thông báo về sự thay đổi nhân cách của Richard, ngay cả bà Laya cũng vậy. Vì thế, tôi rất ngạc nhiên khi Rayen có thể phát hiện ra.
- Tại sao tôi lại phát hiện ra anh ư? Papa tôi không bao giờ gọi tôi là cục cưng hết.
- Thằng nhóc này, dám gọi papa là anh - Richard làm xù mái tóc vốn đã rối tung của Rayen.
Thì ra Rayen đã sớm nhận ra vấn đề của Richard. Vì thế nên dù không còn thân thiết với anh, Rayen cũng không chống đối quá mạnh. Nhưng dù nhóc nhăn nhó cố gắng bỏ bàn tay của Richard ra, anh càng được nước lấn tới và bế bổng nhóc lên.
- Papa, con cũng muốn bế.
- Chị Rosaline, đây không phải papa của chúng ta.
Và Rayen một lần nữa lại bị bơ. Rosaline vừa cười vui vẻ vừa để Richard quay vòng trên không. Còn Rayen thì ngồi xuống cạnh tôi và phụng phịu. Nhóc rướn người lên để nhìn Hanara đang ngủ say trong lòng tôi.
- Hanara, sau này em không được như chị hai, thấy trai đẹp là quên mất trời đất nhé.
Tôi nghe Rayen nói xong mà cười sặc sụa.
- Richard, con trai cậu nói cậu là trai đẹp kìa. - Tôi cười vang lên.
- Ha ha, đúng mà. Em là người đàn ông quốc dân mà. - Richard tỉnh bơ.
Và mặt Rayen lại càng nhăn nhó hơn.
* * *
Richard đã thử tìm mọi cách cứu Majorelle nhưng Fay chỉ có thể gắn lại những thứ hữu hình, không thể chữa khỏi cho một thứ vô hình như nhân cách hay linh hồn. Mỗi lần tới thăm cô, tôi chỉ biết thở dài. Tôi không biết mình nên cảm ơn em ấy vì đã giúp Richard hay nên nói rằng cô nàng ngốc nghếch nữa, tự đẩy mình vào hoàn cảnh rối rắm rồi bây giờ phải nằm ở đây.
Một điều khiến tôi ngạc nhiên là lần nào đến bệnh viện, tôi đều thấy Howard đang quanh quẩn gần đó. Dù anh ta chối, nhưng ngoài Majorelle ra thì anh ta làm gì có liên hệ với ai ở đây. Đây là bệnh viện của hoàng gia mà.
- Anh thích Majorelle?
- Ai nói vậy? - Howard gân cổ lên cãi.
- Thì ra anh thích bị ngược nha, bữa trước rõ ràng anh mắng Majorelle để khiến cô nàng chú ý, nhưng cô ấy chẳng thèm quan tâm. Giờ đây người ta nằm ở đây, anh lại đi thể hiện tình cảm.
- Không phải - Howard gầm gừ rồi bỏ đi.
- Majorelle nói cô ấy thích người giống như anh đó - Tôi gọi với theo.
Và tất nhiên, Howard bị đánh gục bởi câu nói này. Anh ta dường như chạy trốn khỏi bệnh viện. Nhìn cách chạy của anh ta, tôi chỉ muốn lăn ra cười. Chắc chắn mặt Howard đang đỏ rực. Cặp với nhau hai, ba năm trời, tôi rõ quá tính cách của Howard rồi. Nếu Howard và Majorelle ở bên nhau, tôi nghĩ đó sẽ là tuyệt vời nhất trong thế giới này. Majorelle xứng đáng có được một người đàn ông hết lòng chăm sóc người mình yêu như Howard. Và Howard cũng xứng đáng có được một cô gái tuyệt vời như Majorelle.
Nhưng ông ta đã chạm vào vảy ngược của Richard. Dù là nhân cách nào, Richard cũng không cho phép ai làm tổn thương con của tôin ên trước khi biến mất, Richard hiền đã công khai vụ việc này với dân chúng. Vì Russem là người đứng đầu vương quốc nên người thế tội cho ông ta là Maya và cô ta bị phạt vào lãnh cung trước khi tôi tỉnh dậy. Môt điều tôi không ngờ tới là việc Maya bị đày ra lãnh cung khiến ngôi vị hoàng hậu dường như bị "nguyền rủa". Richard lợi dụng cảm xúc này của dân chúng và hoãn lại việc tìm hoàng hậu mới. Trong khi đó, Russem Mahad đã lập hiệp ước với Richard và im lặng đi về nước nếu không muốn khui ra việc này. Với tôi, ông ta cũng chỉ là quân cơ của Maya mà thôi. Dù có nhận được lợi ích như thế nào thì ông ta cũng không thể ra tay lộ liễu như vậy. Chỉ có một khả năng, Russem bị chính Maya lừa, cô ta muốn giết chết con tôi nhưng lại không muốn Richard biết cô ta.
Chỉ là, tôi không hiểu sao Maya có thể tự tin nghĩ rằng chỉ cần đẩy phụ vương mình ra thì Richard sẽ không đụng đến cô ta. Có thể cô ta thành thạo những chiêu trò trong cung, nhưng cô ta chẳng hiểu tí nào về ngoại giao. Buộc tội người đứng đầu đất nước? Chẳng ai làm điều dại dột đó trừ khi họ muốn chiến tranh. Và dù Russem Mahad có yêu thương cô ta đến thế nào, ông ta cũng không bao giờ đánh đổi ngai vàng (lộn, kim cương) của mình.
Maya bị đá vào lãnh cung thì cũng vui đấy, ngoài việc kế hoạch hỏi Tana của tôi và Victoria trở nên vô vọng. Khi tôi nói những nghi ngờ của mình với Richard mười sáu tuổi, anh cũng thắc mắc giống tôi. Vì mỗi nhân cách nắm giữ những phần ký ức khác nhau, Richard mười sáu tuổi chỉ có ký ức trước mười sáu tuổi và ký ức của Richard lạnh lùng, còn hầu hết ký ức sau đó đều không có. Ngay cả kế hoạch mà Richard đang làm với Majorelle hay lý do Richard cưới Maya anh cũng không biết. Hiện giờ, Majorelle vẫn hôn mê sâu nên chúng tôi quyết định tạm gác kế hoạch cảu Richard và tập trung vào việc Maya. Nhưng vì không thể để Maya ra khỏi hòn đảo lãnh cung, chúng tôi phải tìm cách tiếp cận Tana mà không khiến Maya nghi ngờ. Để làm được như vậy, chúng tôi đã
Khiến Tara nhận ra rằng, Maya chính là người chuốc thuốc và khiến cô ta có thai với kẻ khác. Đó cũng chính là lý do Richard phải hủy đi thai của cô ta trong im lặng. Nếu không làm vậy thì khi thân phận đứa bé bị công khai, cả gia tộc của Tara sẽ bị xóa sổ ngay vì tội phản bội hoàng đế. Chúng tôi không nói tất cả mọi chuyện và để Tara tự đoán ra người khiến Tana phải vào lãnh cung là Maya. Để cứu Tana thì Tara sẽ giúp chúng tôi tìm ra nội dung cuộc hội thoại của Maya và Tana lần cuối. Còn Richard hứa sẽ mang Tana ra khỏi lãnh cung một khi Maya bị xử lý.
* * *
Ngoài tôi và William, không một ai được thông báo về sự thay đổi nhân cách của Richard, ngay cả bà Laya cũng vậy. Vì thế, tôi rất ngạc nhiên khi Rayen có thể phát hiện ra.
- Tại sao tôi lại phát hiện ra anh ư? Papa tôi không bao giờ gọi tôi là cục cưng hết.
- Thằng nhóc này, dám gọi papa là anh - Richard làm xù mái tóc vốn đã rối tung của Rayen.
Thì ra Rayen đã sớm nhận ra vấn đề của Richard. Vì thế nên dù không còn thân thiết với anh, Rayen cũng không chống đối quá mạnh. Nhưng dù nhóc nhăn nhó cố gắng bỏ bàn tay của Richard ra, anh càng được nước lấn tới và bế bổng nhóc lên.
- Papa, con cũng muốn bế.
- Chị Rosaline, đây không phải papa của chúng ta.
Và Rayen một lần nữa lại bị bơ. Rosaline vừa cười vui vẻ vừa để Richard quay vòng trên không. Còn Rayen thì ngồi xuống cạnh tôi và phụng phịu. Nhóc rướn người lên để nhìn Hanara đang ngủ say trong lòng tôi.
- Hanara, sau này em không được như chị hai, thấy trai đẹp là quên mất trời đất nhé.
Tôi nghe Rayen nói xong mà cười sặc sụa.
- Richard, con trai cậu nói cậu là trai đẹp kìa. - Tôi cười vang lên.
- Ha ha, đúng mà. Em là người đàn ông quốc dân mà. - Richard tỉnh bơ.
Và mặt Rayen lại càng nhăn nhó hơn.
* * *
Richard đã thử tìm mọi cách cứu Majorelle nhưng Fay chỉ có thể gắn lại những thứ hữu hình, không thể chữa khỏi cho một thứ vô hình như nhân cách hay linh hồn. Mỗi lần tới thăm cô, tôi chỉ biết thở dài. Tôi không biết mình nên cảm ơn em ấy vì đã giúp Richard hay nên nói rằng cô nàng ngốc nghếch nữa, tự đẩy mình vào hoàn cảnh rối rắm rồi bây giờ phải nằm ở đây.
Một điều khiến tôi ngạc nhiên là lần nào đến bệnh viện, tôi đều thấy Howard đang quanh quẩn gần đó. Dù anh ta chối, nhưng ngoài Majorelle ra thì anh ta làm gì có liên hệ với ai ở đây. Đây là bệnh viện của hoàng gia mà.
- Anh thích Majorelle?
- Ai nói vậy? - Howard gân cổ lên cãi.
- Thì ra anh thích bị ngược nha, bữa trước rõ ràng anh mắng Majorelle để khiến cô nàng chú ý, nhưng cô ấy chẳng thèm quan tâm. Giờ đây người ta nằm ở đây, anh lại đi thể hiện tình cảm.
- Không phải - Howard gầm gừ rồi bỏ đi.
- Majorelle nói cô ấy thích người giống như anh đó - Tôi gọi với theo.
Và tất nhiên, Howard bị đánh gục bởi câu nói này. Anh ta dường như chạy trốn khỏi bệnh viện. Nhìn cách chạy của anh ta, tôi chỉ muốn lăn ra cười. Chắc chắn mặt Howard đang đỏ rực. Cặp với nhau hai, ba năm trời, tôi rõ quá tính cách của Howard rồi. Nếu Howard và Majorelle ở bên nhau, tôi nghĩ đó sẽ là tuyệt vời nhất trong thế giới này. Majorelle xứng đáng có được một người đàn ông hết lòng chăm sóc người mình yêu như Howard. Và Howard cũng xứng đáng có được một cô gái tuyệt vời như Majorelle.