

Tác giả: Tôn Gia
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Link thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Tôn Gia[/COLOR]
***
Chiếc Lá Thu Rơi
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]Link thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Tôn Gia[/COLOR]
***
Chiếc Lá Thu Rơi
Anh bỗng nhớ về một chiều hôm đó
Nắng thu vàng có chút gió rung rinh
Anh lại nhớ người con gái xinh xinh
Miệng mỉm cười anh ngỡ ngàn ánh nắng
Anh đã thấy trái tim anh sâu lắng
Đêm lẫn ngày không yên ắng suy tư
Một bóng hình sao nhớ mãi khư khư
Như trước đó đã từng là chi đó
Và anh tưởng sẽ không bao giờ có
Một cuộc tình như trước đó anh mơ
Nhưng đâu ngờ đời như những câu thơ
Và dấu yêu đâu chỉ là hi vọng
Em đã đến bên anh như giấc mộng
Nhưng là thật là không phải hư vô
Một cuộc tình của hai kẻ ngây ngô
Mơ giấc mơ ngỡ như cổ tích thời
Nhưng người tính sao chống nổi ông trời
Yêu nhiều lắm, nhưng bỗng đời cay nghiệt
Trong chốc lát không cần lời từ biệt
Xa xa dần như trước đó không quen
Anh không hiểu liệu có phải em quên
Màu kỉ niệm nắng thu vàng man mác
Hay em đã có một chiều thu khác
Đã quên rồi cảm giác ở bên anh
Anh đã thấy màu tối giữa mây xanh
Màu sâu thẳm dưới chân anh gục ngã
Anh đã thấy anh chẳng còn chi cả
Chỉ còn lại tan nát gã u mê
Đã qua rồi những tháng ngày lê thê
Anh vẫn sống anh không hề gục ngã
Và anh hiểu YÊU không là gì cả
Có chăng là một chiếc lá thu rơi..
Miệng mỉm cười anh ngỡ ngàn ánh nắng
Anh đã thấy trái tim anh sâu lắng
Đêm lẫn ngày không yên ắng suy tư
Một bóng hình sao nhớ mãi khư khư
Như trước đó đã từng là chi đó
Và anh tưởng sẽ không bao giờ có
Một cuộc tình như trước đó anh mơ
Nhưng đâu ngờ đời như những câu thơ
Và dấu yêu đâu chỉ là hi vọng
Em đã đến bên anh như giấc mộng
Nhưng là thật là không phải hư vô
Một cuộc tình của hai kẻ ngây ngô
Mơ giấc mơ ngỡ như cổ tích thời
Nhưng người tính sao chống nổi ông trời
Yêu nhiều lắm, nhưng bỗng đời cay nghiệt
Trong chốc lát không cần lời từ biệt
Xa xa dần như trước đó không quen
Anh không hiểu liệu có phải em quên
Màu kỉ niệm nắng thu vàng man mác
Hay em đã có một chiều thu khác
Đã quên rồi cảm giác ở bên anh
Anh đã thấy màu tối giữa mây xanh
Màu sâu thẳm dưới chân anh gục ngã
Anh đã thấy anh chẳng còn chi cả
Chỉ còn lại tan nát gã u mê
Đã qua rồi những tháng ngày lê thê
Anh vẫn sống anh không hề gục ngã
Và anh hiểu YÊU không là gì cả
Có chăng là một chiếc lá thu rơi..
* * *
Mùa Hoa Vĩ Đã Qua

Mùa Hoa Vĩ Đã Qua
Rồi một ngày gió mang em đi
Trên lối nhỏ có hàng phượng vĩ
Anh tự nghĩ có nên buồn không nhỉ
Khi đã qua rồi, mùa vĩ đỏ hoa
Lối nhỏ đôi ta đã thành kỉ niệm
Yêu thương ngày nào nay đã ngủ yên
Mùa phượng đã qua, mùa hoa tàn tạ
Gặp như xa lạ cũng chẳng nhớ ra
Em như cánh hoa đã bay theo gió
Anh còn đứng đó có giữ được không
Ấp ủ trong lòng một niềm hi vọng
Để rồi quên, để rồi hóa hư không
***
Chín, Mười

Chín, Mười
Lần hồi trang giấy nhỏ
Tìm chút kỷ niệm xưa
Kỷ niệm nào đã cũ
Ướt đẫm một chiều mưa
Ngày đó có tiếng nói
Ngày đó có nụ cười
Ngày đó mình nông nổi
Vội tưởng chín là mười
Tay đan tay chung lối
Mắt khép hờ kề môi
Trong một chiều mưa vội
Hai đứa bỗng thành đôi
Chưa kịp tới xa xôi
Mưa vội rồi tạnh vội
Tìm em anh lạc lối
Giữa muôn nẻo cuộc đời
Ngày em mặc áo cưới
Nắng nhạt hoa thắm tươi
Anh nhìn em hạnh phúc
Cũng vô ý bật cười
Ngày em mặc áo cưới
Đời em đã vẹn mười
Đời anh ngặt một nỗi
Chín vẫn là chín thôi
***
Last edited by a moderator: