

Tập thơ: Gió thổi vào mùa hạ.
Tác giả: Đặng Châu
Mùa hạ, gió thổi ngang qua từng lớp hành tây, ngang qua hình bóng người trong trái tim ta.

#1
"Có con mèo thầm thương chiếc lá,
Chẳng màn đến cá, mặc cuộn len."
Mèo ơi, sao không quan tâm đến cá?
Sao lại để mặc cuộn len?
Nhớ nhung chi một chiếc lá theo gió?
Người vô tình quên mất đi tôi.
Có biết đâu những ngày tháng tương tư,
Tự trải lòng, nơi suối cạn đá mòn.
Rồi biết đâu mai ta thức giấc,
Vẫn là người đang ở bên ta.
Vẫn là ánh mắt, vẫn đôi môi,
Vẫn nhìn thế gian, vẫn mỉm cười.
Mà sao lại làm ta đau lòng đến thế ?
Nếu người là mây, tôi sẽ là bầu trời.
Để biết người đang ở đâu mà đến.
Nếu người là pháo hoa, tôi nguyện làm sóng.
Chờ đến ngày tia sáng đó sáng soi tâm hồn.
Nếu người là gió, nguyện đời này tôi là lá.
Để người đi đâu, tôi có thể đi theo.
Tác giả: Đặng Châu
Mùa hạ, gió thổi ngang qua từng lớp hành tây, ngang qua hình bóng người trong trái tim ta.

#1
"Có con mèo thầm thương chiếc lá,
Chẳng màn đến cá, mặc cuộn len."
Mèo ơi, sao không quan tâm đến cá?
Sao lại để mặc cuộn len?
Nhớ nhung chi một chiếc lá theo gió?
Người vô tình quên mất đi tôi.
Có biết đâu những ngày tháng tương tư,
Tự trải lòng, nơi suối cạn đá mòn.
Rồi biết đâu mai ta thức giấc,
Vẫn là người đang ở bên ta.
Vẫn là ánh mắt, vẫn đôi môi,
Vẫn nhìn thế gian, vẫn mỉm cười.
Mà sao lại làm ta đau lòng đến thế ?
Nếu người là mây, tôi sẽ là bầu trời.
Để biết người đang ở đâu mà đến.
Nếu người là pháo hoa, tôi nguyện làm sóng.
Chờ đến ngày tia sáng đó sáng soi tâm hồn.
Nếu người là gió, nguyện đời này tôi là lá.
Để người đi đâu, tôi có thể đi theo.
Long Khánh, ngày 06 tháng 07 năm 2018
Link thảo luận: Các tác phẩm của Châu
Last edited by a moderator: