Gả Cho Bệnh Kiều Ngốc Vương Hậu, Y Phi Ngược Biến Toàn Kinh Thành
Chương 10: Tiểu Tai Tinh, cách xa Tuyết Nhi một chút
Chương 10: Tiểu Tai Tinh, cách xa Tuyết Nhi một chút
Editor: Lacvuphongca
Hôm sau, Tạ Dư Âm ra phủ mua thuốc.
Nguyệt Chiếu mặc quần áo tím nhạt, đội trâm cài cùng màu, tay cầm túi tím nhạt, nhảy nhót theo phía sau nàng.
Tạ Dư Âm đầy mặt hắc tuyến: "Ngươi làm gì vậy."
Giống cà tím.
"Cho điện hạ xem ạ!" Nguyệt Chiếu hồn nhiên nói: "Điện hạ nói gần đây thích màu tím, nói nô tỳ mặc thử xem. Ngài ấy còn muốn mua vài chục chiếc gối đầu, mỗi ngày ôm!"
"..."
Tạ Dư Âm há hốc mồm, trong phủ này, mọi người hình như đều không bình thường. "
Nguyệt Chiếu dương dương tự đắc, vung tay áo tím rộng ra:" Đúng rồi, nếu ngài muốn mua thuốc, cứ đi hiệu thuốc An gia! Tiền ngài không cần lo. "
Tạ Tiêu Tuyết rất thích đi hiệu thuốc kia, không chỉ có có thể mua đồ vật, còn có thể gặp được rất nhiều danh môn công tử, dần dà, mọi người đều biết nàng là người đẹp thiện tâm, say mê y thuật.
" Ta không lo tiền. "Tạ Dư Âm liếc mắt sang hiệu thuốc đối diện, thấp giọng nói:" Hiệu thuốc kia bán hàng giả, ta không thể đi. "
Nguyệt Chiếu sửng sốt:" Cái gì? "
" Hư. "Tạ Dư Âm hạ giọng nói:" Ta mới vừa nhìn, có loại dược liệu được quảng cáo là danh dược 'bạc chi thảo', nhưng màu sắc bạc chi thảo này này xám hơn, mùi vị cũng không đúng, vừa thấy chính là lấy loại dược liệu khác thay thế. "
Hiện tại nàng còn chưa đạt đến trình độ căn cơ cao nhất, sẽ không trượng nghĩa đến mức không có chứng cứ lập tức tố giác.
Nguyệt chiếu cái hiểu cái không:" Vậy, sẽ không xảy ra chuyện gì sao? "
" Chuyện này sớm hay muộn sẽ lộ ra thôi. Hiện tại chưa thấy dấu hiệu gì, nhưng một khi lộ ra liền xong. "Tạ Dư Âm đạm nhiên đáp:" Chủ quán phẩm hạnh không tốt, ta không cần thiết phải đến đó. Sau này, chúng ta tự mở cửa hàng dược liệu cũng được. "
Nguyệt chiếu ngơ ngác gật đầu, ngôi sao nhỏ trong mắt giống như đúc Phong Huyền Ca.
Trước kia chỉ nghe nói Tạ Tiêu Tuyết biết y thuật, giờ xem ra vương phi còn giỏi hơn nhiều, thật khí phách!
Hai người đi sang một cửa hàng khác để chọn dược liệu. Ở đây không chỉ có những loại trân quý hiếm có, mà còn giúp ích cho bệnh tình của Phong Huyền Ca. Thần vương phủ vốn có rất nhiều dược liệu, nhưng hầu hết đều bị thủ hạ tham lam lấy mất.
Hai người cầm dược liệu, vừa muốn rời đi, liền nghe nơi xa có âm thanh ồn ào --
" Tạ tam công tử, ngươi không phải đi mua trống bỏi cho Tuyết Nhi sao? Sao giờ lại đổi nghề đi xem dược liệu thế? "
Một thiếu niên tuấn tú mặt mày hớn hở đáp:" Ai hứng thú với thứ này? Đây cũng là mua cho ngũ muội. Gần đây nàng vội cứu Thần Vương, lại chuẩn bị đến sinh nhật của trưởng công chúa, tứ muội cùng nha hoàn đều không ở nhà, chỉ có thể nhờ ta giúp nàng mua thôi. "
Khi nói chuyện, liền có bảy tám thiếu niên tiến vào hiệu thuốc.
Cầm đầu là một thiếu niên khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, mày rậm, mắt to, thần sắc tràn đầy sinh khí, bộ dạng có vài phần giống Tạ Dư Âm. Trên người mặc một bộ áo gấm màu bạc, bên hông thêu hoa loè loẹt.
Hắn bày ra không ít trống bỏi, khóa nhỏ, mặt nạ, tất cả đều mua cho Tuyết Nhi.
Người bên cạnh kinh ngạc hô to một tiếng:" Ôi trời, Thần Vương bệnh nặng như vậy mà nàng không chê sao? Quả thật tâm địa thiện lương! "
" Cũng chưa chắc. Có nàng ở đó, bệnh gì cũng có thể trị. Nghe nói hôm qua Thần Vương đã tỉnh lại, chắc chắn là nàng chữa khỏi. "
Thiếu niên này khí phách hăng hái, chỉ có khi đề cập đến Tạ Tiêu Tuyết thì mặt mày mới lập tức dịu lại.
Nguyệt Chiếu nhíu mày, lặng lẽ hỏi:" Lại là ai nha? "
" Tạ Nghe Thuyền. "
Đọc ở trang chính chủ để ủng hộ editor lacvuphongca nhé! Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Tạ gia có ba người con trai, hắn là tam ca của nguyên chủ, thường chơi bời cùng đám hồ bằng cẩu hữu, thường xuyên lấy danh nghĩa đi học viện mà trắng đêm không về.
Tuy hắn không trực tiếp đánh người, nhưng một khi mở miệng liền kêu một tiếng tiểu Tai Tinh mà không hề quan tâm đến cảm nhận của thân muội muội.
Nguyên chủ ngẫu nhiên có được thứ tốt gì, cũng sẽ bị hắn" mượn "đi, còn lại chưa đến một phần mười.
Xem hắn mặt mày hớn hở, phong trần mệt mỏi, tám phần là hai ngày liền không về nhà.
Nguyệt Chiếu nhỏ giọng lẩm bẩm:" Ruồi bọ khắp nơi, nơi nào cũng bay loạn. "
Nhưng người ta tới mua thuốc, nàng cũng không thể ra ngăn cản. Chỉ có thể dẩu cái miệng nhỏ giả vờ không nghe thấy.
Đám thiếu niên kia không nhìn thấy Tạ Dư Âm, còn đang cao giọng đàm luận, làm cho những người xung quanh liên tiếp nhíu mày.
" Ngũ tiểu thư y thuật cao siêu, lại thiện lương đáng yêu, trưởng công chúa chắc chắn sẽ thích nàng. "
" Tuy nàng là thứ nữ, nhưng nàng thực sự thích hợp làm nữ nhi Tạ gia! Không thể kém hơn đích nữ nông thôn kia. "
Nghe thấy mọi người khen muội muội con vợ lẽ, Tạ Nghe Thuyền mặt mày hớn hở, vừa muốn nói chuyện, lại nghe một thanh y công tử hỏi:" Đúng rồi, gần đây không phải tiểu Tai Tinh xuất giá sao? Có lẽ đã gặp ngũ tiểu thư ở Vương phủ? "
Tạ Nghe Thuyền nhíu mày:" Ta còn chưa hỏi, chắc là đã gặp mặt rồi? "
" Kêu ngũ tiểu thư nên cách xa nàng một chút. "Thanh y công tử nhíu mày:" Cho dù nàng là phúc tinh, đụng tới Tai Tinh, mọi việc đều sẽ không suôn sẻ, đến lúc đó ngay cả vào cung cũng không vào được. "
Kỳ thật, hắn cũng không quá hy vọng Tạ Tiêu Tuyết tiến cung. Như vậy, nàng có thể thuận lợi gả cho hắn. Ngũ tiểu thư tuy không ở chung với hắn nhiều, nhưng khi đối mặt, vẫn không từ chối lễ vật mà hắn trao tặng.
Nghĩ vậy, hắn thật cẩn thận lấy ra một cây trâm:" Nghe Thuyền, lần này là ta mới sai người chế tạo trâm bạc, nhớ đưa cho Tuyết Nhi. Nếu nàng ở Thần Vương phủ, nhớ tránh xa tiểu Tai Tinh kia.. "
Nguyệt chiếu nghe không nổi nữa, không nóng không lạnh tiến lên hai bước, lạnh mặt mở miệng:
" Uy, các ngươi không mua thì mau đi đi, chẳng lẽ các ngươi không nhìn thấy nhiều người ghét bỏ như vậy sao? Quấy rầy đến vương phi nhà ta mua thuốc!"
Hôm sau, Tạ Dư Âm ra phủ mua thuốc.
Nguyệt Chiếu mặc quần áo tím nhạt, đội trâm cài cùng màu, tay cầm túi tím nhạt, nhảy nhót theo phía sau nàng.
Tạ Dư Âm đầy mặt hắc tuyến: "Ngươi làm gì vậy."
Giống cà tím.
"Cho điện hạ xem ạ!" Nguyệt Chiếu hồn nhiên nói: "Điện hạ nói gần đây thích màu tím, nói nô tỳ mặc thử xem. Ngài ấy còn muốn mua vài chục chiếc gối đầu, mỗi ngày ôm!"
"..."
Tạ Dư Âm há hốc mồm, trong phủ này, mọi người hình như đều không bình thường. "
Nguyệt Chiếu dương dương tự đắc, vung tay áo tím rộng ra:" Đúng rồi, nếu ngài muốn mua thuốc, cứ đi hiệu thuốc An gia! Tiền ngài không cần lo. "
Tạ Tiêu Tuyết rất thích đi hiệu thuốc kia, không chỉ có có thể mua đồ vật, còn có thể gặp được rất nhiều danh môn công tử, dần dà, mọi người đều biết nàng là người đẹp thiện tâm, say mê y thuật.
" Ta không lo tiền. "Tạ Dư Âm liếc mắt sang hiệu thuốc đối diện, thấp giọng nói:" Hiệu thuốc kia bán hàng giả, ta không thể đi. "
Nguyệt Chiếu sửng sốt:" Cái gì? "
" Hư. "Tạ Dư Âm hạ giọng nói:" Ta mới vừa nhìn, có loại dược liệu được quảng cáo là danh dược 'bạc chi thảo', nhưng màu sắc bạc chi thảo này này xám hơn, mùi vị cũng không đúng, vừa thấy chính là lấy loại dược liệu khác thay thế. "
Hiện tại nàng còn chưa đạt đến trình độ căn cơ cao nhất, sẽ không trượng nghĩa đến mức không có chứng cứ lập tức tố giác.
Nguyệt chiếu cái hiểu cái không:" Vậy, sẽ không xảy ra chuyện gì sao? "
" Chuyện này sớm hay muộn sẽ lộ ra thôi. Hiện tại chưa thấy dấu hiệu gì, nhưng một khi lộ ra liền xong. "Tạ Dư Âm đạm nhiên đáp:" Chủ quán phẩm hạnh không tốt, ta không cần thiết phải đến đó. Sau này, chúng ta tự mở cửa hàng dược liệu cũng được. "
Nguyệt chiếu ngơ ngác gật đầu, ngôi sao nhỏ trong mắt giống như đúc Phong Huyền Ca.
Trước kia chỉ nghe nói Tạ Tiêu Tuyết biết y thuật, giờ xem ra vương phi còn giỏi hơn nhiều, thật khí phách!
Hai người đi sang một cửa hàng khác để chọn dược liệu. Ở đây không chỉ có những loại trân quý hiếm có, mà còn giúp ích cho bệnh tình của Phong Huyền Ca. Thần vương phủ vốn có rất nhiều dược liệu, nhưng hầu hết đều bị thủ hạ tham lam lấy mất.
Hai người cầm dược liệu, vừa muốn rời đi, liền nghe nơi xa có âm thanh ồn ào --
" Tạ tam công tử, ngươi không phải đi mua trống bỏi cho Tuyết Nhi sao? Sao giờ lại đổi nghề đi xem dược liệu thế? "
Một thiếu niên tuấn tú mặt mày hớn hở đáp:" Ai hứng thú với thứ này? Đây cũng là mua cho ngũ muội. Gần đây nàng vội cứu Thần Vương, lại chuẩn bị đến sinh nhật của trưởng công chúa, tứ muội cùng nha hoàn đều không ở nhà, chỉ có thể nhờ ta giúp nàng mua thôi. "
Khi nói chuyện, liền có bảy tám thiếu niên tiến vào hiệu thuốc.
Cầm đầu là một thiếu niên khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, mày rậm, mắt to, thần sắc tràn đầy sinh khí, bộ dạng có vài phần giống Tạ Dư Âm. Trên người mặc một bộ áo gấm màu bạc, bên hông thêu hoa loè loẹt.
Hắn bày ra không ít trống bỏi, khóa nhỏ, mặt nạ, tất cả đều mua cho Tuyết Nhi.
Người bên cạnh kinh ngạc hô to một tiếng:" Ôi trời, Thần Vương bệnh nặng như vậy mà nàng không chê sao? Quả thật tâm địa thiện lương! "
" Cũng chưa chắc. Có nàng ở đó, bệnh gì cũng có thể trị. Nghe nói hôm qua Thần Vương đã tỉnh lại, chắc chắn là nàng chữa khỏi. "
Thiếu niên này khí phách hăng hái, chỉ có khi đề cập đến Tạ Tiêu Tuyết thì mặt mày mới lập tức dịu lại.
Nguyệt Chiếu nhíu mày, lặng lẽ hỏi:" Lại là ai nha? "
" Tạ Nghe Thuyền. "
Đọc ở trang chính chủ để ủng hộ editor lacvuphongca nhé! Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!
Tạ gia có ba người con trai, hắn là tam ca của nguyên chủ, thường chơi bời cùng đám hồ bằng cẩu hữu, thường xuyên lấy danh nghĩa đi học viện mà trắng đêm không về.
Tuy hắn không trực tiếp đánh người, nhưng một khi mở miệng liền kêu một tiếng tiểu Tai Tinh mà không hề quan tâm đến cảm nhận của thân muội muội.
Nguyên chủ ngẫu nhiên có được thứ tốt gì, cũng sẽ bị hắn" mượn "đi, còn lại chưa đến một phần mười.
Xem hắn mặt mày hớn hở, phong trần mệt mỏi, tám phần là hai ngày liền không về nhà.
Nguyệt Chiếu nhỏ giọng lẩm bẩm:" Ruồi bọ khắp nơi, nơi nào cũng bay loạn. "
Nhưng người ta tới mua thuốc, nàng cũng không thể ra ngăn cản. Chỉ có thể dẩu cái miệng nhỏ giả vờ không nghe thấy.
Đám thiếu niên kia không nhìn thấy Tạ Dư Âm, còn đang cao giọng đàm luận, làm cho những người xung quanh liên tiếp nhíu mày.
" Ngũ tiểu thư y thuật cao siêu, lại thiện lương đáng yêu, trưởng công chúa chắc chắn sẽ thích nàng. "
" Tuy nàng là thứ nữ, nhưng nàng thực sự thích hợp làm nữ nhi Tạ gia! Không thể kém hơn đích nữ nông thôn kia. "
Nghe thấy mọi người khen muội muội con vợ lẽ, Tạ Nghe Thuyền mặt mày hớn hở, vừa muốn nói chuyện, lại nghe một thanh y công tử hỏi:" Đúng rồi, gần đây không phải tiểu Tai Tinh xuất giá sao? Có lẽ đã gặp ngũ tiểu thư ở Vương phủ? "
Tạ Nghe Thuyền nhíu mày:" Ta còn chưa hỏi, chắc là đã gặp mặt rồi? "
" Kêu ngũ tiểu thư nên cách xa nàng một chút. "Thanh y công tử nhíu mày:" Cho dù nàng là phúc tinh, đụng tới Tai Tinh, mọi việc đều sẽ không suôn sẻ, đến lúc đó ngay cả vào cung cũng không vào được. "
Kỳ thật, hắn cũng không quá hy vọng Tạ Tiêu Tuyết tiến cung. Như vậy, nàng có thể thuận lợi gả cho hắn. Ngũ tiểu thư tuy không ở chung với hắn nhiều, nhưng khi đối mặt, vẫn không từ chối lễ vật mà hắn trao tặng.
Nghĩ vậy, hắn thật cẩn thận lấy ra một cây trâm:" Nghe Thuyền, lần này là ta mới sai người chế tạo trâm bạc, nhớ đưa cho Tuyết Nhi. Nếu nàng ở Thần Vương phủ, nhớ tránh xa tiểu Tai Tinh kia.. "
Nguyệt chiếu nghe không nổi nữa, không nóng không lạnh tiến lên hai bước, lạnh mặt mở miệng:
" Uy, các ngươi không mua thì mau đi đi, chẳng lẽ các ngươi không nhìn thấy nhiều người ghét bỏ như vậy sao? Quấy rầy đến vương phi nhà ta mua thuốc!"