Đam Mỹ [Edit] Từ Khi Có Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn - Kiều Bệ

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi SO.CRAZY.07, 17 Tháng mười một 2020.

  1. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 9.2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mặc kệ Thân Đông tin hay không tin lời Thẩm đại phu nói, cậu khẳng định sẽ đi bệnh viện làm giám định hoặc.. Phá thai.

    Thịnh Khâu cảm thấy hốc mắt nóng lên, tuyệt đối không thể để cậu làm vậy, thật vất vả, thật vất vả hắn mới có cơ hội này bắt được cậu.

    Hắn nắm chặt tay lái, lúc sau nhấn mạnh chân ga!

    Lúc này Thân Đông thay đổi chủ ý đi vào một bệnh viện nhỏ, đến nơi mới biết ví tiền cùng điện thoại đều quên trên xe Thịnh Khâu. Cậu mượn điện thoại của tài xế gọi về văn phòng của mình, Trương Tiểu Khai mau chóng nhận được: 'Lão đại! Hôm nay sao anh không đi làm? Gọi điện thoại cũng không nghe?'

    "Tôi để quên điện thoại rồi" Thân Đông nói ra địa chỉ nơi mình đang đứng, nói: 'Cậu giúp tôi trả tiền đi xe nhé, sau đó tôi sẽ trả lại cậu.'

    Chờ đến lúc Trương Tiểu Khai đến, Thân Đông đang ngồi bên cạnh tiệm trà sữa cầm cái ly phát ngốc.

    "Lão đại" Trương Tiểu Khai đi vào, Thân Đông nhận tiền nói: 'Cậu trở về đi!'.

    "Anh đây là.." Vẻ mặt Trương Tiểu Khai nghi hoặc, Thân Đông nói: 'Như thế nào?'.

    "Sắc mặt anh có vẻ không tốt, có phải lại sinh bệnh rồi?" Trương Tiểu Khai buồn bực, nhìn thoáng qua mạo khí lạnh như băng của cậu, nói: 'Dạ dày anh cũng không tốt, không nên uống nước lạnh..'.

    "Lăn đi."

    ".." Trương Tiểu Khai thấy sắc mặt cậu khó coi, lập tức không dám nói lời nào, ngoan ngoãn xoay người rời đi.

    Tay Thân Đông nhịn không được lại sờ vào bụng mình, cậu lại nhìn nhìn rồi uống một ngụm nước lạnh, cuối cùng mua ly nước ép táo với nhiệt độ bình thường, cầm đi ra ngoài.

    Cái bệnh viện nhỏ mà cũng xếp hàng, Thân Đông làm xong kiểm tra, an tĩnh ngồi trên mặt ghế dài chờ kết quả.

    Cậu cũng không có chờ lâu, liền nhìn thấy một tiểu hộ sĩ cầm đơn đi tới: 'Phôi thai phát triển tốt nhưng anh phải chú ý nhiều tới nghỉ ngơi, trên lĩnh vực ăn uống càng phải chú ý, bằng không có thể sinh non rất nguy hiểm.'

    Nói xong, nàng lại cười nói: 'Chúc mừng anh.'.

    Thân Đông mặt không biểu tình tiếp nhận kết quả kiểm tra, hỏi: 'Bệnh viện của mọi người có phá thai được không vậy?'

    Tiểu hộ sĩ kinh ngạc nhìn cậu, nói: 'Nơi này của chúng tôi kĩ thuật không được thành thục, giới tính thứ ba mà phá thai thì nguy hiểm lớn hơn nhiều'.

    Thân Đông đứng lên đi ra ngoài.

    Mọi việc diễn ra chắc hẳn đều có lời giải thích thích hợp

    Vì sao Thân Bỉnh vẫn vô cùng thờ ơ mặc dù cậu làm tốt về việc gì đó, ông ta chỉ là không ngừng mắng Thân Mạc không bằng cậu, nhưng trước nay lại chưa từng quan tâm việc làm của mình là tốt hay xấu.

    Một chút đều không quan tâm.

    Mặc kệ cậu có ưu tú hay là kém cỏi, Thân Đông đối với ông ta có thể có hoặc cũng có thể không.

    Chính là bởi vì cậu thuộc giới tính thứ ba.

    Nhiệt độ tháng sáu như cái lò nướng, Thân Đông lại như lạnh băng cả người. Cậu lang thang không biết đi đâu dưới ánh mặt trời, đi ngang qua một tiệm thuốc, đứng yên nhìn trong một lát, cậu lại né ra.

    Mẹ cậu luôn yêu câu tương đối cao với cậu, luôn là làm cậu ưu tú một chút, lại ưu tú thêm chút. Bây giờ nghĩ đến, đại khái là lo lắng cậu bị vứt bỏ đi.

    Thân Đông đi không biết bao lâu, phơi nắng đến đầu váng mắt hoa, lòng bàn chân giờ đã tê.
     
  2. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 9.3

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong nhất thời cậu phẫn nộ kèm bi ai, cậu không rõ vì cái gì mà lúc trước lại muốn giấu giếm giới tính của cậu. Làm nam nhân sống ba mươi năm, đột nhiên có người nói vậy với cậu, cậu là giới tính thứ ba, đây là loại tình huống không hề phòng bị lẫn không hề lựa chọn trong này.

    Quá buồn cười.

    Thế mà cậu lúc trước còn cười Mạc Vân Phân ngu xuẩn.

    Ngu nhất chắc phải là cậu.

    Nguyên lai tất cả mọi người đều đã biết.. Mạc Vân Phân cũng đã biết, nàng đã từng tận diệt cậu, nhưng về sau lại đột nhiên từ bỏ. Bởi vì cũng là đã biết cậu là giới tính thứ ba, đối với Thân Mạc không hề có chút uy hiếp.

    Bà ta nhìn thời điểm cậu nỗ lực thì sẽ nghĩ gì đây? Có phải cảm thấy bộ dáng cậu liều mạng như một tên hề?

    Trong đầu Thân Đông không ngăn được những dòng suy nghĩ miên man, cơ hồ do mặt trái cảm xúc bao phủ.

    Một tiếng phanh xe chói tai truyền đến, mặt cậu không biểu tình mà ngẩng đầu, nhìn gương mặt của chủ nhân xe kinh hoảng thất thố.

    Xe khó khăn lắm mới dừng lại trước mặt cậu.

    Thân Đông làm lơ những lời chửi rủa của chủ xe, chậm rãi băng qua đường cái, lại có một chiếc xe khác dừng lại bên cạnh cậu, từ trên xe xuống là một bóng dáng quen thuộc.

    "Vân Dương".

    "Đông Đông" Vân Dương là bạn tốt của cậu, Vân gia cùng Thân gia là thế giao, hai người quan hệ không tồi. Tuy rằng Thân Đông thường xuyên xem thường người, nhưng đối với hắn thì từ nhỏ lại chưa từng nói móc bao giờ.

    "Cậu làm gì vậy? Như là cô hồn nhỏ bé đi lang thang vậy." Hắn là vừa rồi vừa lúc đi qua, nhìn thấy Thân Đông xém chút bị đâm liền sợ tới chết khiếp.

    Thân Đông lẳng lặng nhìn hắn, trước mắt đột nhiên bị một màu đen bao phủ, cậu chịu đựng không nổi mà ngã xuống.

    Thời điểm tỉnh lại cậu đã ở bệnh viện, Vân Dương ngồi kế bên cậu, thần sắc phức tạp mà nhìn, thật rõ ràng ngồi kế bên nắm chặt kết quả khám thai của cậu.

    Thân Đông nhàn nhạt nói: 'Muốn hỏi cái gì thì hỏi đi.'.
     
  3. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 9.4

    Bấm để xem
    Đóng lại
    'Mẹ nó, nếu tôi biết cậu là giới tính thứ ba thì tôi đã xin ba hỏi cưới cậu rồi.'.

    Thân Đông cong cong khoé miệng, nhàn nhạt nói: 'Nhìn không ra tôi lại được hoan nghênh như vậy.'.

    "Đừng con mẹ nó vô nghĩa nữa" Biểu tình của Vân Dương như thể củ cải của chính mình lại cho heo ăn: 'Con là của ai? Bà ta có biết không? Ba cậu biết không?'.

    "Cậu hỏi nhiều vấn đề như thế, thế muốn trả lời cái nào trước".

    "Cái thứ nhất".

    Thân Đông nhấp môi, ánh mặt lại lạnh xuống: 'Không quan trọng, dù sao cũng phải xóa sạch'.

    Vân Dương sửng sốt, Thân Đông nói tiếp: 'Đây là nơi nào?'

    "Bệnh viện Nhân dân 1..".

    "Cậu sắp xếp cho tôi phá thai đi" Thân Đông quay mặt đi nói: 'Phá thai xong cậu còn muốn cưới tôi không?'

    Vân Dương: '..'

    Thân Đông cười nhạo một tiếng: 'Thế mà tôi còn nghĩ cậu thích tôi nhiều.'.

    "Cậu không phá thai thì tôi cũng lấy cậu" Vân Dương nhíu mày nói: 'Có phải tên vương bát đản kia không chịu trách nhiệm? Nếu cậu nguyện ý, tôi liền đi xử hắn'.

    Thân Đông nhìn hắn trong chốc lát, mới nói: 'Vân Dương, đi chuẩn bị phá thai cho tôi, phá xong rồi mới xử lí tên kia.'.

    Vân Dương xem ánh mắt cậu đến nuốt nuốt nước bọt. Không thể phủ nhận, Thân Đông lớn lên rất đẹp, đẹp đến yêu nghiệt. Nếu tính riêng khuôn mặt này, người muốn ngủ với cậu không biết có bao nhiêu.

    "Không phải.. Cậu đừng nói đùa với tôi, chúng ta là huynh đệ nhiều năm như vậy, cậu có việc gì khó xử là tôi khẳng định giúp cậu. Nhưng cậu đừng lấy tôi ra nói đùa, tôi sẽ tin thật đấy.".

    "Tôi nói thật" Thân Đông nhẹ giọng nói: 'Nếu cậu nguyện ý, chúng ta liền thử xem.'

    "Chuyện này cũng không cần thiết phải phá thai, phá thai đối với thân thể cậu sẽ gây thương tổn lớn" Vân Dương giữ chặt tay cậu, nói: 'Đông Đông đừng khổ sở nữa mà, nếu cậu có gì cần tôi, tôi liền, tôi liền có thể làm cha của đứa nhỏ.'.

    Phòng bệnh bên trong an tĩnh vài giây, cánh cửa bị một người đẩy ra, trên đầu Thịnh Khâu thấm đẫm mồ hôi, đanh mặt đứng ở đó: 'Tôi không đồng ý.'

    END CHƯƠNG 9
     
  4. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 10.1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    'Thịnh Khâu? Tên hỗn đản này.. Đông Đông cậu thấy nên thượng cậu ta như thế nào?'Vân Dương nhảy dựng lên nói: 'Cậu có phải là bá vương ngạnh thượng cung không?'.

    Thịnh Khâu tiến vào.

    Hắn tìm Thân Đông hơn nửa ngày, chạy tìm hết các bệnh viện lớn nhỏ ở Vọng Đô, nghĩ đến Thân Đông có phải đã hạ mình uỷ khuất ở một bệnh viện nhỏ rồi không, vì thế hắn lại lăn lộn ở trước quầy lễ tân hỏi tin tức về cậu.

    "Bá vương ngạnh thượng cung" làm sắc mặt Thân Đông hơi xấu, không đợi Thịnh Khâu phản bác cậu liền nói: 'Đánh rắm ít thôi'.

    Nhìn cậu như là có thể tuỳ tiện thượng cung sao?

    Từ khi phát hiện Thân Đông là giới tính thứ ba, Vân Dương đã bị khơi dậy chủ nghĩa đàn ông, hắn vén tay áo lên nói: 'Cậu đừng sợ, nếu hắn dám khi dễ cậu thì hôm nay tôi sẽ đưa hắn vào nhà xác.'.

    Lúc lên cao trung ba người đều học cùng một trường, hiện giờ bước vào xã hội cũng đều đã nghe qua về nhau. Thịnh Khâu biết Vân Dương là hoa hoa công tử, phỏng chừng sẽ lấy điểm này khoa tay múa chân. Tuy rằng không đem khiêu khích của đối phương để vào mắt, nhưng hắn vẫn là muốn nói: 'Phá thai sẽ gây thương tổn đến thân thể, ta cũng không đồng ý. Còn có, con của tôi, tôi sẽ phụ trách đến cùng.'.

    "Cậu là.. Cậu tính phụ trách à.."

    Vẻ mặt Vân Dương ách đi xuống, nhất thời không biết phải làm gì.

    Đây là việc nhà Thân Đông, hắn tuy rằng là huynh đệ tốt của cậu, nhưng xen vào chuyện này có lẽ cũng không được tốt lắm.

    "Kia, Đông Đông, có chuyện gì thì cứ việc nói với tôi nhé, tôi đi về trước.".

    Vân Dương cau mày lấy áo của mình đi, thời điểm ra cửa còn nghe Thân Đông kêu hắn một tiếng. Hắn dừng bước chân nói: 'Yên tâm, chuyện này tôi không nói với ai đâu.'.

    Bên trong phòng bệnh nhất thời chỉ còn có Thân Đông và Thịnh Khâu.

    Thịnh Khâu đóng cửa phòng lại, ngồi xuống trên ghế ở đầu giường, hai tay nắm chặt lại, chậm rãi nói: 'Đông Đông..'.

    "Ai cho cậu kêu như vậy."

    Thịnh Khâu thở ra một hơi, mồ hôi quanh người bị điều hòa làm chậm rãi tan đi, 'Tôi nghĩ chúng ta.. Chúng ta nên nói chuyện sau này.'

    Thân Đông lẳng lặng cho hắn xem cái ót cùng cái lỗ tai, không hé răng gì hết.

    Thịnh Khâu dùng sức nhéo nhéo ngón tay của mình, chịu đựng dục vọng muốn chạm vào cậu, nói: 'Tôi muốn kết hôn.'.

    Thân Đông châm chọc cười một tiếng.

    Thịnh Khâu ngoảnh mặt làm ngơ, 'Tôi sẽ gánh vác trách nhiệm của một người cha cũng như một người chồng tốt. Tôi biết em không thích tôi, nhưng con là vô tội.. Tôi, tôi cũng không biết phải nói như thế nào, nhưng, tôi sẽ đối với em thật tốt.'.

    Thân Đông siết chặt ngón tay.

    "Chúng ta cùng kết hôn, những gì của tôi đều sẽ là của em, công ty tôi cũng có thể cho em, tôi làm công cho em, chỉ cần em nguyện ý..".

    Lông mi Thân Đông run rẩy.

    "Cậu cho tôi ư, thế cậu có bù đắp được những gì tôi mất đi không?".

    Một khi kết hôn, mọi nỗ lực của cậu ở Thần Đồ, đều sẽ hóa thành bọt nước. Lấy cái tính tình kia của Mạc Vân Phân, cậu sẽ chả lấy được gì.

    Thân Bỉnh có lẽ sẽ đưa cậu một chút tài sản làm của hồi môn.

    Nhưng việc đó đối với Thân Đông mà nói, giống như bố thí tiền xu cho kẻ ăn mày.
     
  5. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 10.2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nếu không cùng Thịnh Khâu kết hôn thì như thế nào, lại tiếp tục nỗ lực, cậu có thể có được điều mình muốn sao? Thân Bỉnh sẽ nhìn cậu với một con mắt khác sao? Từ thời khắc Thân Mạc sinh ra, mẫu thân cậu đã bại trận trước Mạc Vân Phân.

    Vành mắt Thân Đông đột nhiên đỏ lên, trong nháy mắt, chua xót kích thích trong mắt cậu nhanh chóng dâng lên hơi nước, uỷ khuất ngập trời đột nhiên bao phủ lấy cậu.

    Thịnh Khâu không thấy được vẻ mặt của cậu, chỉ cho rằng cậu phẫn nộ quá nên bả vai mới run rẩy, hắn trầm mặc một lát, trầm giọng nói: 'Tôi bảo đảm, tôi về sau đều sẽ cho em, nhất định so với hiện tại thì nhiều hơn thế.'

    Cậu dựa vào cái gì mà đảm bảo với tôi? Thân Đông cũng không tin tưởng lời hắn nói. Vậy mà lại vì cái lời thề này mà hơi run rẩy.

    Thịnh Khâu nhìn nhìn đồng hồ, ngữ khí chậm lại: 'Đã hai giờ rồi, em ăn gì không?'.

    Thân Đông không nói chuyện, Thịnh Khâu liền nói: 'Nếu vậy tôi về nhà nấu cơm cho em ăn được không? So với cơm ở ngoài thì vệ sinh hơn.'

    Thân Đông trầm mặc một lát, mới lạnh lùng nói: 'Về nhà ai?'.

    Thanh âm cậu không thanh lãnh như lúc đầu, có mang lên vài phần giọng mũi, lại thêm một chút mềm mại.

    Thịnh Khâu nghe xong mới hiểu được, đó là vừa mới.. Khóc?

    Trong lòng hắn run rẩy, nhất thời vừa thương vừa yêu, thanh âm càng nhu hòa một chút: 'Chúng ta cùng nhau về nhà, về nhà tương lai của chúng ta.'.

    "Đừng có tự mình đa tình, nhà tương lai của ai với cậu.".

    Thịnh Khâu nói theo cậu: 'Được rồi, tạm thời vẫn là nhà của tôi.'

    Thân Đông nói: 'Cậu trở về làm đi, xong rồi thì mang đến cho tôi.'.

    Thịnh Khâu không yên tâm: 'Em không thể thừa dịp tôi vắng mặt mà tự chủ trương.'.

    Đứa nhỏ này tuyệt đối không thể theo ý Thân Đông mà xóa sạch, đây là duyên phận trời cao ban cho họ, Thịnh Khâu chưa bao giờ làm mất đi cơ hội trong tay.

    Thân Đông không đáp ứng cũng không cự tuyệt, Thịnh Khâu liền móc điện thoại ra: 'Tôi gọi điện thoại nhờ bạn nấu cơm mang lại đây.'.

    Nghe cái ngữ khí này, hắn giống như muốn đích thân ở chỗ này canh chừng cậu.

    "Tôi không muốn ăn đồ người khác làm".

    Thân Đông nói, nhưng cậu cùng Thịnh Khâu chơi chiến thuật tâm lý vẫn có chút nộn, Thịnh Khâu vẫn như cũ kiên trì: 'Vậy em không được tự ý chủ trương.'.

    Thân Đông thực không kiên nhẫn: 'Đã biết.'.

    Thịnh Khâu nở nụ cười, một bàn tay đột nhiên chống trước mặt Thân Đông. Cậu nghi hoặc nhìn, lập tức bị hôn một cái: 'Tôi sẽ trở về nhanh thôi, em cần chọn món không?'.

    Ánh mắt ôn nhu lưu luyến kia làm Thân công tử hiếm lắm mà sửng sốt: '.. Tuỳ tiện'.

    Thịnh Khâu rời đi, Thân Đông ngồi dậy, lấy đồ xong lúc sau xuống giường rời đi. Mới vừa ra thang máy, liền nhìn thấy Thịnh Khâu đứng trước mặt cậu.

    Thân Đông: '..'.

    Thịnh Khâu nói: 'Tôi thấy điện thoại cùng ví tiền của em đều ở trên xe tôi, lo lắng em không tiện. Nên chuẩn bị lên một chuyến.'.

    "..".

    "Em quả nhiên lại muốn tránh xa tôi."
     
  6. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 10.3

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thân Đông chột dạ đỏ mặt lên, đột nhiên một cước đá vào cẳng chân hắn. Thịnh Khâu không kịp phòng ngừa, đau hít một hơi. Đối phương vẻ mặt kiêu căng: 'Tôi muốn đi đâu còn phải thông báo với cậu.'.

    Thịnh Khâu cau mày nhìn cậu, ánh mắt này khiến da đầu cậu tê dại. Thân Đông tự biết mình đuối lý, đoạt lại ví tiền cùng điện thoại trong tay hắn, nói: 'Cậu nói cho tôi thời gian suy xét, chờ tôi hồi phục.'.

    "Em..".

    "Cậu hiện tại không có tư cách biết hành tung của tôi.".

    Thịnh Khâu phun ra một hơi, bước chân đuổi theo cậu, nói: 'Tôi là muốn hỏi em có muốn ăn cơm hay không.'.

    Thân Đông cứng đờ lại, nói: 'Tôi đi nơi khác ăn.'.

    "Cần tôi đưa em đi không?" Bọn họ ngừng ở cửa bệnh viện, bầu trời cùng không khí thì cực nóng, so với buổi sáng lại thêm oi nóng vài phần, Thân Đông gật gật đầu.

    "Tôi đi lấy xe".

    Thịnh Khâu nói, lại không nhúc nhích, chỉ là nhìn cậu mà thôi.

    Thân Đông biết hắn sợ mình không từ mà biệt, có chút sinh khí. Nhưng ngay từ đầu là cậu không đúng thật, liền áp xuống tính tình mà rầu rĩ nói: 'Ừ.'

    Thịnh Khâu quan sát sắc mặt của cậu, xác định cậu không nói dối mới xoay người rời đi.

    Tới bãi đỗ xe, người còn chưa ngồi vào liền nhận được một cuộc điện thoại từ Thân Đông: 'Tôi gặp được bạn, cậu ấy đưa tôi đi, cậu không cần đưa tôi đâu.'.

    Hỏa khí trong lòng Thịnh Khâu vì những lời nói này mà bốc lên hừng hực, trong nháy mắt hắn muốn chửi ầm lên. Mà giáo dưỡng cá nhân tốt đẹp của hắn làm hắn phải áp chế cổ xúc động này, hắn dựa vào xe với ánh mắt âm vụ nhìn xa, ngón tay cầm chặt điện thoại đến trắng bệch, Thân Đông từ đầu dây bên kia lại không nghe được hắn nói gì, lại nói: 'Thịnh Khâu?'.
     
  7. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 10.4

    Bấm để xem
    Đóng lại
    'Được rồi.'Thịnh Khâu chậm rãi nói: 'Tôi chờ em hồi phục.'.

    Thân Đông ngắt điện thoại.

    Tất nhiên cậu không biết trong lòng Thịnh Khâu đang nghĩ gì, giờ phút này cũng là gặp bạn thật --

    "Không phải cậu vừa mới đi rồi sao?".

    "Không phải là tôi nghĩ đến việc tôi còn đang cầm giấy khám thai của cậu à, sợ lấy về bị người ta phát hiện, nên muốn trả lại cho cậu.".

    Thân Đông lấy giấy kiểm tra, xé nát rồi ném vào thùng rác trong xe, trong ánh mắt giật mình của Vân Dương nói: 'Đưa tôi tới công ty, sau đó làm việc của cậu đi.'

    "Không phải.. Với bộ dạng này của cậu mà còn đi liều mạng cho Thần Đồ à?".

    "Tôi chuẩn bị đi ra ngoài giải sầu, công việc chung đều phải bàn giao.".

    "Ai, tôi nói, trên người của cậu cũng chỉ có điểm này tốt, có trách nhiệm nhỉ.." Vân Dương bị cậu nhìn đến im miệng, hắc hắc cười hai tiếng, nói: 'Cũng không phải, cậu còn có bề ngoài'.

    Nếu không phải hắn đang lái xe, Thân Đông nhất định sẽ kéo hắn ra cửa mà đem hắn đá đi.

    Thời điểm Thân Mạc nghe nói Thân Đông muốn tìm hắn thì trong lòng liền ngạc nhiên, kịp thời Mạc Vân Phân cũng biết. Mạc Vân Phân nói: 'Thời điểm gặp nó con hãy dựng thẳng lưng và thắt lưng lên cho mẹ! Đừng để cho hắn xem thường, nếu hắn còn mở miệng không sạch sẽ, bất quá con hãy đánh nó luôn! Dù sao các con đều là người trẻ, ba con cũng không thể nói cái gì.'

    ".. Này, ở công ty làm như này không mất mặt sao?".

    "Mất mặt gì? Sợ hãi mới mất mặt!" Mạc Vân Phân nói: 'Chẳng lẽ con còn đánh không lại nó?'.

    Chuyện này Thân Mạc thật đúng là không dám cam đoan.

    Hắn đối với ca ca hắn cũng có chút sợ, chủ yếu là Thân Đông đức hạnh luôn cao cao tại thượng. Người khác còn chưa nói lời nào mà khí thế đã thua rồi.

    Thân Mạc trong văn phòng mình nửa ngày, sờ soạng được cây quạt lại vỗ vỗ vào lòng bàn tay. Phiến cốt là thiết, cứng thực sự, đánh người khẳng định rất đau.

    Có vũ khí phòng thân, Thân Mạc cũng yên tâm. Vì công bằng khởi kiến, Thân Mạc cùng Thân Đông đều ở một tầng, bởi vì Mạc Vân Phân nói nếu không cùng tầng, sợ Thân Mạc bị người xem thường. Con của bà ta không thể thua về thế phong thuỷ được.

    END CHƯƠNG 10.
     
  8. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 11.1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tuy rằng trong tay cầm đầu thiết cốt phiến, nhưng vào cửa nhìn thấy ca ca hắn ngồi thẳng tắp sau bàn làm việc, khí thế của Thân Mạc vẫn là ngủm xuống một đoạn.

    Thân Mạc tự nhận chính mình là rất tự mình hiểu lấy người, hắn biết mình mấy cân mấy lượng. Tổng kết mà nói, hắn là người dốc lòng dán giấy khắp nhà, nhưng lại châm không được một chút ý chí chiến đấu nào. Cả đời chỉ muốn được chăng hay chớ.

    Cho nên hắn trong lòng đối với người mẹ dã tâm cường đại cùng với ca ca cùng cha khác mẹ là Thân Đông đều thập phần sợ hãi.

    Hắn đánh tinh thần lên, nâng cầm lên nói: 'Anh tìm em có việc gì không?'.

    Thân Đông cũng không ngẩng đầu lên nói: 'Trên bàn có chút tư liệu công tác, còn có bộ kế hoạch vừa mới đưa lên mấy dự án. Cậu xem một chút, có vấn đề gì thì hỏi tôi, giới hạn là chiều nay.'.

    Thân Mạc không ngửi ra được mùi thuốc súng từ trong giọng nói cậu, có chút buồn bực.

    Hắn ngồi xuống sườn bàn bên trái, nhìn chồng tư liệu lớn một chút lại che cái trán, cảm thấy chóng mặt nhức đầu, nhẫn nại lật thử hai trang, liền có chút buồn ngủ.

    Một bóng ma bao phủ trước mặt, Thân Mạc giật mình một cái rồi đứng dậy ngẩng đầu lên. Liền nhìn đến Thân Đông ở đối diện mặt không biểu tình nhìn hắn, tức khắc bị nói lắp: 'Anh, anh làm gì vậy?'.

    "Mệt thì về nhà đi!" Thân Đông châm chọc nói: 'Cái giường rộng giá mười mấy vạn của cậu thoải mái hơn cái bàn làm việc của tôi đấy!'.

    Mặt Thân Mạc đỏ lên, không nói được một lời nào hết, sau một lúc lâu mới hỏi lại: 'Anh cho em xem cái này làm gì?'.

    "Tôi chuẩn bị ra ngoài nghỉ phép." Thân Đông nhàn nhạt nói: 'Mấy đống công việc đó đều giao cho cậu, cậu xem cho tốt, xem xong rồi kí tên vào đơn bàn giao công việc này, sau đó có xảy ra chuyện gì cậu đều phải gánh vác trách nhiệm, đừng nghĩ đến việc đổ hết lên cho tôi.'.

    Thân Mạc: '..'.

    Thân Đông lại nói: 'Những cái này tôi có thể xem xong trong vòng một tiếng, hiện tại là 4 giờ, 6 giờ tan làm. Nhưng tôi bồi cậu tăng ca đến 10 giờ, sáu tiếng đồng hồ xem xong, có ý kiến gì không?'.

    Thân Mạc hơi ngốc: '.. Không'.

    Thân Đông mặt mày lãnh túc, 'Nhìn tôi làm cái gì? Xem văn kiện kìa.'.

    Thân Đông đành phải đánh lên tinh thần xem văn kiện.

    Nhưng hắn nhìn nhìn một chút liền thấy đau đầu, lắc lắc đầu, hắn trộm cầm lấy điện thoại chụp ảnh chuẩn bị gửi cho mẹ hắn.

    Cách đó không xa truyền đến một tiếng cười lạnh, thực hiển nhiên hành động này đã bị Thân Đông phát hiện. Trong lòng Thân Mạc thập phần buồn bực, đành phải tiếp tục dùng hết sức chuyên chú xem.

    Tuy rằng Thân Đông cùng Mạc Vân Phân thế bất lưỡng lập, nhưng hắn cùng Thân Mạc không có thù hận gì. Kỳ thật nếu Mạc Vân Phân có hơi thảo hỉ một chút, Thân Đông không ngại có thêm một đệ đệ đâu. Nhưng hắn hiện tại lại ghét bà ta, nhìn đến bộ dạng lúng túng của Thân Mạc liền thấy phiền, cảm thấy tên đệ đệ này thật đáng mất mặt xấu hổ.

    Trước kia Thân Mạc thành tích không tồi, sao lại biến thành bộ dạng phó túng này?

    Thân Đông nghĩ trăm lần cũng không ra.
     
  9. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 11.2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không đến hai tiếng, chuyện Thân Mạc bị Thân Đông gọi vào trong văn phòng phạt đột nhiên truyền khắp toàn bộ công ty. Mạc Vân Phân sợ con trai bảo bối của mình phải chịu khi dễ, vội vàng từ trong nhà chạy tới chuẩn bị cho tốt rồi đến ăn vạ, kết quả khi vào cửa liền thấy Thân Mạc ngồi bên cạnh Thân Đông nghe thỉnh giáo gì đó.

    Bà ta đến như dự kiến của Thân Đông, Thân Mạc lại kinh ngạc một chút: 'Mẹ! Sao mẹ lại tới đây?'.

    "Hai con đang làm gì vậy?".

    "Nga, ca ca nói thân thể anh ấy không thoải mái, chuẩn bị đi nghỉ phép, cho nên muốn bắt đầu bàn giao công việc cho con."

    Thân Đông có hai dự án lớn ở trong tay, Mạc Vân Phân trong lòng rõ rành rành. Nhất thời vui sướng rồi lại hoài nghi, cảm thấy tiểu tai họa này có phải đặt bẫy cho hai mẹ con họ không, liền đi qua làm bộ làm tịch xem.

    "Nếu bà cũng tới, vậy cùng Thân Mạc xem đi, có vấn đề gì thì hỏi tôi, nếu không thành vấn đề thì phiền hai người các người kí tên.".

    Mặt Mạc Vân Phân cứng đờ, ôm tâm tư nghĩ rằng Thân Đông định hãm hại bà ta nên bà ta cùng Thân Mạc đem tư liệu xem đi xem lại mấy lần. Đến khi nhìn ra không lấy một điểm sai, thời gian chậm rãi trôi qua đến 10 giờ, Thân Đông đúng giờ đứng lên: 'Đến giờ rồi, có vấn đề gì không?'.

    Mạc Vân Phân thấy Thân Đông đưa hợp đồng qua, cười gượng nói: 'Đều là người một nhà, con làm gì vậy?'.

    "Đối với bà, tôi cần phải để tâm" Khoé miệng Thân Đông cong lên: 'Vẫn là bà cảm thấy chính mình không có bản lĩnh nhìn ra dấu vết tôi hãm hại bà nên không dám kí?'.

    Mặt Mạc Vân Phân đanh lại.

    Kỳ thật nếu Thân Đông trực tiếp nói cho nàng rằng đó chỉ là công tác bàn giao cho Thân Mạc thì nàng sẽ không nghĩ nhiều. Nhưng Thân Đông lại cố tình nói những lời này với bà: 'Tiếp theo mà xảy ra vấn đề gì thì các người chịu.', những lời này làm bà ta không khỏi rắp tâm hoài nghi Thân Đông.

    Xem hai mẹ con ra vẻ kí tên một cách bình thường, Thân Đông mỉm cười đem hiệp ước thu lên: 'Này có hiệu dụng pháp luật, các người nhớ rõ về sau có bất kì vấn đề gì thì tự mình chịu trách nhiệm, tôi đi đây'.

    Mạc Vân Phân lại hối hận, tiến lên hai bước hỏi: 'Ba con có biết chuyện con giao công việc cho Thân Mạc không?'.

    "Biết" Thân Đông chỉ chỉ phía trên: 'Nhìn trên camera kia kìa, từ lúc Thân Mạc bắt đầu bước vào cửa, ba tôi vẫn đang xem.'.

    Nói cách khác, thời điểm hai người này vùi đầu xoi mói, Thân Bỉnh đều xem rõ ràng.

    Lười để ý sắc mặt Mạc Vân Phân, Thân Đông đi ra ngoài.

    Ở cửa hàng bánh kem của trung tâm thành phố, cậu mua một cái bánh kem chocolate, rồi tiếp tục đánh xe tới bờ biển ngoài thành Vọng Đô, gần đây có làng du lịch, là di sản Mai Âm lưu lại cho cậu. Quản lý khách sạn là người nhà họ Quý tài xế của Mai Âm, Thân Đông rất ít ăn tết ở Thân gia, mà là ở chỗ này.

    "Thiếu gia? Sao cậu đến đây muộn thế?" Quý Lâm tiến hai bước lấy bánh kem, cười nói: 'Cậu lại mua cho nha đầu thúi đó ăn'.

    "Dù sao cũng tiện đường" Thân Đông nói: 'Giúp tôi chuẩn bị thức ăn, thanh đạm chút, tôi lên lầu tắm rửa trước.'.

    "Vâng" Quý Lâm lập tức đáp ứng một tiếng, nói: 'Để tôi nói cho mẹ tôi chuẩn bị cho cậu.'
     
  10. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 11.3

    Bấm để xem
    Đóng lại
    'Không cần đâu' Trên mặt Thân Đông hiếm lắm mới hiện lên thần sắc ôn nhu: 'Đã trễ thế này rồi đừng quấy rầy người lớn tuổi nghỉ ngơi, tuỳ tiện làm là được rồi.'.

    "Vâng, tôi đi làm đây" Quý Lâm nói: 'Bất quá khẩu vị thì xin cậu đừng bắt bẻ'.

    Thân Đông ừ một tiếng, vào một cái tiểu dương lâu ở sau làng du lịch, đó là nơi ở của cậu.

    Trước kia Quý Lâm học đầu bếp, tay nghề tất nhiên là không cần nói cũng biết. Cả một buổi trưa Thân Đông cũng chưa ăn cái gì, bởi vì trong bụng có nhiều có nhiều hơn một thứ, cà phê cũng chưa dám uống, chờ đến ăn uống no đủ rồi nằm trên giường. Thân Đông nghĩ đến những chuyện phát sinh hôm nay, trong lòng đột nhiên dâng lên một cổ cảm giác vô lực thật sâu.

    Mơ mơ màng màng ngủ một giấc tới lúc ánh mặt trời đại lượng, đứng trên ban công bình tĩnh nhìn biển rộng cách đó không xa, gió biển hơi tanh lại làm cậu buồn nôn một trận.

    Dưới lầu có tiếng kêu truyền đến, tựa hồ là Quý thẩm nhi thu xếp nấu cơm, còn có thanh âm nãi thanh nãi khí của tiểu nha đầu nhà Quý Lâm.

    Không biết có phải trong lúc mang thai thì cảm xúc mẫn cảm hơn hay không, hốc mắt Thân Đông nhất thời nóng lên. Thế nhưng bởi vì thanh âm này mà cảm động đến chiếc mũi cũng chua xót.

    Xuống lầu ăn cơm thì có một phen hỏi han ân cần, Quý thẩm cùng Quý thúc so với Thân Bỉnh còn quan tâm cậu hơn.

    Quý Hải từ bên ngoài vào, thời điểm nhìn Thân Đông đôi mắt hơi sáng lên: 'Thiếu gia.'.

    Hắn là Quý gia tiểu nhi tử, trước kia làm trợ lí của Thân Đông một khoảng thời gian, về sau lại bị Mạc Vân Phân dùng kế đuổi đi. Liền về làng du lịch nhà mình phụ giúp.

    Thân Đông gật gật đầu lại với hắn, cùng nhau ngồi xuống trước bàn.

    Tiểu nha đầu bò lên chân Thân Đông, móng vuốt nho nhỏ nhéo một khối xương sườn, bi ba bi bô nói: 'Thứ, thứ.'.

    Quý Hải cười cười: 'Nha đầu này liền thích anh.'.

    Thân Đông ôm lấy người mềm mại của cô bé, cười xoa xoa vào cái miệng nhỏ bóng nhẫy của con bé, Quý Hải lập tức đưa khăn giấy.

    Vì chiêu đãi Thân Đông, bữa sáng trên bàn bày đầy một bàn đồ ăn ngon, Thân Đông đơn giản chọn món thanh đạm ăn. Lại bởi vì cái này có mùi dầu mỡ hơi nhiều mà vọt tới toilet phun ra.

    "Ai nha, có chuyện gì xảy ra vậy? Quý Hải, mau đi xem nhanh chút."

    Quý Hải vội đi tới toilet đỡ lấy Thân Đông, nhíu mày hỏi: 'Anh làm sao thế? Có phải dạ dày lại không thoải mái phải không? Tôi nếu còn ở đó làm với anh thì ngày thường cũng có thể giúp anh chặn rượu rồi..'

    "Không có gì đâu." Thân Đông xoa xoa cái trán đầy mồ hôi lạnh, súc miệng lúc sau nói: 'Mọi người cứ ăn đi, tôi đi ra ngoài chút.'

    "Tôi đi cùng với anh" Quý Hải vội vàng đuổi kịp.
     
    Chỉnh sửa cuối: 20 Tháng mười hai 2020
Trả lời qua Facebook
Đang tải...