Đam Mỹ [Edit] Từ Khi Có Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn - Kiều Bệ

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi SO.CRAZY.07, 17 Tháng mười một 2020.

  1. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    0
    [​IMG]

    Tên truyện: Từ khi có con của đối thủ một mất một còn

    Tác giả: Kiều Bệ

    Editor: SC07

    Nguồn: Wikidich

    Tình trạng: Hoàn thành

    Tình trạng edit: Đang lấp hố, ít nhất sẽ ra 1 chương/tuần, nếu rảnh thì nhiều hơn xíu xíu :)

    Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Sinh con, Hào môn thế gia, Cẩu huyết, Tiền hôn hậu ái, Chủ thụ, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Vả mặt, 1v1

    Link thảo luận - góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Edit Của SC07

    Văn án: Thân Đông xuất thân hào môn

    Vì đương gia, liều mạng cùng mẹ kế đối đầu nhưng kết quả lại thua tại đối thủ một mất một còn trên người

    Còn ngoài ý muốn mang thai, đánh mất quyền kế thừa.

    Thân công tử: .

    Trời xanh đậu ta?

    Đối thủ một mất một còn: "Anh sẽ phụ tránh em cùng con."

    Cho nên, em mất đi hết thảy, anh đều cả vốn lẫn lời vì em mà đòi lại.​
     
    Chỉnh sửa cuối: 7 Tháng một 2021
  2. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    0
    Chương 1.1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hôm nay là sinh nhật của Mạc Vân Phân, nữ nhân này từ một tiểu minh tinh tuyến mười tám mãi cho đến khi bò lên vị trí nữ chủ nhân Thân gia ước chừng cũng hai mươi năm, có thể nói là trăm phương ngàn kế.

    Đáng tiếc chính là Thân Bỉnh phong lưu thành tính, liền tính rằng vợ trước sau khi chết thì đem nàng cưới vào trong nhà, thế nhưng hắn vẫn không ngừng việc ngủ với các tiểu minh tinh khác.

    Bất quá mưu kế của nàng từ trước đến nay không thiếu đã cho, tỷ như yến hội sinh nhật vẻ vang lần này, Thân Bỉnh liền mặt mũi lựa chọn khách sạn lớn nhất, xa hoa nhất Vọng Đô thị -- Thịnh Thế Hoàng Triều.

    Đèn đuốc huy hoàng trong đại sảnh khiến cho rất nhiều tiểu minh tinh muốn leo lên quyền quý tiến đến, cùng với một ít tai to mặt lớn trong giới giải trí, còn có chính thương khách nhóm. Bọn họ mỗi người đều áo mũ chỉnh tề, ở trên cao ánh đèn thuỷ tinh lớn rực xuống, bưng cái danh nhân sĩ thượng lưu, khắp nơi tìm tòi tài nguyên có thể lợi dụng.

    Khi ấy nữ nhân vật chính vẫn duy trì nụ cười hoàn mỹ của mình, làm những người khách tiến đến đều phải nhìn khuôn mặt quý phụ được bảo dưỡng kĩ càng của nàng, vờn quanh đó đều là thanh âm khích lệ cùng khen ngợi.

    Thân Đông ngồi ở trên một góc sô pha uống rượu lúc này đã có chút dấu hiệu say, chỉ là ánh mắt cậu vẫn nhìn nữ nhân đó với vẻ lạnh nhạt. Gương mặt cậu ở cái nơi tràn ngập minh tinh giải trí này cũng được tính là thập phần xuất sắc, phối hợp với thân phận Thân công tử, liền trở thành mục tiêu của một bộ phận nhỏ tiểu minh tinh có ước muốn được trở nên nổi bật.

    Một nữ minh tinh chậm rãi theo hướng hắn đi tới, trong lòng mộng rằng muốn trở thành Mạc Vân Phân thứ hai, khoé môi liền treo lên nụ cưòi mỉm được cho là ưu nhã khéo léo, hoàn mỹ thập phần.

    Trước khi đến nàng nghiêm túc điều tra những nhân vật tham gia yến hội lần này, vốn dĩ mục tiêu hàng đầu của nàng lựa chọn là Thân nhị công tử Thân Mạc do Thân Bỉnh cùng Mạc Vân Phân sinh thành, thế nhưng hôm nay là sinh nhật của mẫu thân mình, Thân Mạc đến bây giờ cũng chưa đến.

    Hiện giờ Thân Đông kì thật là đang lựa chọn rất nhiều lần.

    Cậu chính là con trai vợ trước Thân Bỉnh lưu lại, thời điểm hiện giờ Mạc Vân Phân lại đang cầm giữ Thân gia, thế nên đến lúc phân chia gia sản tất nhiên sẽ không được hậu đãi đặc biệt.

    Nhưng mặc kệ nói như thế nào, cho dù là thời kì khó khăn của Thân công tử, cũng vẫn như cũ có thể cung cấp một ít trợ giúp cho tiểu hoa đán vừa mới xuất đạo như nàng.. Quan trọng nhất chính là, gương mặt kia của Thân gia đại công tử, thật sự là xuất sắc vô cùng.

    Cho dù là cho không tiền phỏng chừng đều có người nguyện ý.

    Với lại không biết có bao nhiêu nữ sinh âm thầm cắt xuống phần báo của cậu ngày ngày phát hoa si.

    Hơn nữa giờ phút này trừ bỏ người lạc đàn giống như cậu tương đối dễ đến gần, những người khác tốp năm tốp ba đứng cùng một chỗ, loại tiểu hoa đán như nàng trà trộn vào thần không biết quỷ không hay, làm sao có thể cùng những quý nhân đó có thể nói chuyện.

    Thời điểm tới gần sô pha, nàng một lần nữa điều chỉnh biểu tình của chính mình một chút, vừa muốn mở miệng nói chuyện, thế nhưng phía sau lại truyền đến giọng nói của một cậu thanh niên: "Ba, mẹ! Ngại quá con về trễ, thật vất vả ở bên kia cùng Khải Âu kí hợp đồng thành công, lâm thời lại khai thêm một hội nghị..".

    Nữ minh tinh lập tức quay mặt đi.
     
    Jo KInaPhươngThảo0710 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng mười một 2020
  3. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    0
    Chương 1.2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thân Mạc!

    Thanh niên có mẫu thân chống lưng này không có mỹ mạo sắc bén như Thân Đông, nhưng kế thừa dung nhan đặc thù của Mạc Vân Phân thế nên cũng tuyệt đối soái khí, nữ minh tinh xoay mặt nhìn nhìn đại công tử đang lười biếng nhấp nhấp ly rượu một bên, không chút do dự xoay người trở về.

    Một đại công tử không có mẹ làm hậu đài lại bị cha ruột xem nhẹ không hấp dẫn như nhị công tử.

    Cho dù cậu lớn lên lại soái.

    Thân Đông khoé miệng cong lên một nụ cười châm chọc.

    Khải Âu là một công ty lớn, lúc ấy vì đàm luận hạng mục cùng đối phương nên cậu uống rượu đến mức xuất huyết dạ dày, phải nằm bệnh viện ba ngày, thế nhưng chờ tới thời điểm cậu xuất viện thì liền phát hiện hạng mục kế tiếp giao cho Thân Mạc.

    Thân Bỉnh trên bàn cơm ý thức được hắn phẫn nộ, nói:"Dì ngươi cũng là quan tâm ngươi mới kêu Thân Mạc giúp ngươi quản sự, dù sao mọi việc đều đã ổn thỏa, ngươi hảo hảo dưỡng tốt thân thể, đến lúc đó lại trở về cũng không muộn'.

    Mạc Vân Phân lập tức gắp đồ ăn ngon cho cậu, vẻ mặt quan tâm nói: 'Thân thể chính là tiền vốn cách mạng, Đông Đông ngươi tuổi trẻ như vậy, không nên liều mạng, thời điểm nghĩ ngơi thì nên nghĩ ngơi, bằng không thân thể có hư thì dì cũng xót'.

    Nàng ta vẻ mặt oán trách giống như thật sự lo lắng cho cậu, Thân Đông cười như không cười nhìn nhìn nàng, chậm rãi nói: 'Dạ dày tôi vốn dĩ không thoải mái, bà bày ra một bộ mặt dối trá còn chưa tính, thế nhưng còn dùng chiếc đũa dính nước bọt gắp đồ ăn cho tôi, là bà cảm thấy chưa đủ ghê tớm sao'.

    Sắc mặt Mạc Vân Phân thoáng chốc liền thay đổi, Thân Bỉnh cũng nhíu mày lại, nói: 'Này, sao ngươi lại nói dì ngươi như thế?'.

    Thân Đông lập tức buông đũa xuống, chưa nói gì liền trở về phòng, mơ hồ nghe thấy ở phía sau Mạc Vân Phân khóc lóc kể lể lòng tốt của chính mình lại trở thành lòng lang dạ thú có bao nhiêu uỷ khuất, đáng tiếc Thân Bỉnh an ủi cũng là nhẹ nhàng bâng quơ.

    Yến hội hôm nay vốn là cậu không nghĩ đến, thế nhưng là bởi vì đang chuẩn bị cho đối thủ một mất một còn cùng Mạc Vân Phân gọi nhịp, mà loại yến hội này khẳng định cái tên vương bát đản kia sẽ tham gia, Thân Đông quyết ở chỗ này làm chủ nhà chờ hắn một lần.

    Kết quả là cái tên khốn kiếp kia đến giờ vẫn còn chưa tới.

    Cậu một mình uống rượu vốn dĩ tâm tình đã tệ, giờ phút này nhìn thấy Thân Mạc vào cửa nói một câu như vậy, thực rõ ràng muốn cho mọi người hiểu lầm là dự án này chỉ có một mình cậu ta làm.

    Cực cực khổ khổ suýt bán mạng thế nhưng đều là cho người cậu ghét nhất hưởng.

    Thân Đông tâm tình càng thêm phức tạp.

    Cậu bất động thanh sắc đem rượu còn lại trong ly uống xong, cảm thấy chính mình có thể làm một ít chuyện, dù sao lão vương bát đản Thân Bỉnh kia cũng là có tiếng không biết xấu hổ, ông còn cố tình tự xem mặt mũi mình quý giá bao nhiêu, ở một số chỗ xem mặt mũi mình quan trọng hơn hết thảy.

    Hôm nay để cho Mạc Vân Phân cùng với nhi tử của ông ta mất mặt đi.

    Thân Đông một thân lung lay loạng choạng đi qua, thời điểm tất cả mọi người đều tán dương rằng Thân Mạc tuổi trẻ đầy hứa hẹn, cậu phiêu phiêu đi từ phía sau ôm lấy bả vai Thân Mạc.

    Mặt Thân Mạc lúc ấy liền cứng lại, ca ca tốt của hắn chậm rãi nói: 'Lưu tổng, nhiều ngày không thấy a?'.
     
    PhươngThảo0710 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 19 Tháng mười một 2020
  4. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    0
    Chương 1.3

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lưu tổng vừa thấy cậu đến liền cười: 'Đại công tử vẫn còn nhớ ta?'.

    "Đương nhiên nhớ rõ, không phải hai ngày trước chúng ta nói về thơ từ ca phú ở làng du lịch hải đảo sao?".

    Xung quanh một vòng người đều nở nụ cười, Lưu tổng lập tức nói tiếp: 'Đúng đúng, đại công tử lúc ấy còn cùng ta thi tiên Lý Bạch, đáng tiếc ta là người thô lỗ, không bằng người có tài như cậu'.

    Thân Đông cười càng thêm vui vẻ, một khuôn mặt tuấn tú quả thực có thể hạ thấp vẻ đẹp của ngọn đèn thuỷ tinh trong sảnh, mọi người lúc này đều cảm nhận được nói chuyện với cậu là phúc khí, vui mắt vui tai.

    "Ai, nói đến cái này ta liền phải cảm tạ đệ đệ tốt một chút." Thân Đông dùng sức vỗ vỗ hai bả vai Thân Mạc, nhìn hắn hiện tại cứng đờ mặt, cậu cười tủm tỉm nói: 'Hạng mục đó của Khải Âu ta bàn luận thành công thì vừa lúc bị xuất huyết dạ dày phải nằm viện, nếu không phải nhờ Tiểu Mạc dũng cảm đứng ra tiếp tục làm việc này, không ngại cực khổ vội trước vội sau, ta làm sao có nhiều thời gian rảnh mà xin đi nghỉ phép? Có phải hay không a Tiểu Mạc Mạc?'.

    Sắc mặt Thân Mạc trở nên cứng hơn.

    Không khí xung quanh trong nháy mắt cũng lâm vào tình trạng xấu hổ vô cùng.

    Đại công tử tuy rằng nói chuyện nhẹ nhàng, ngược lại ở đây đều là những kẻ thông minh, với lại nhị công tử Thân Mạc cả ngày lười nhác thành tính, được chăng hay chớ, vốn dĩ mọi người đều đã hoài nghi năng lực đàm phán của cậu với Khải Âu, hiện giờ xem ra đều là ăn cắp thành quả của ca ca mình, không khỏi cảm thấy khinh thường.

    Nhưng ở đây ai không phải nhân tinh, trong lòng suy nghĩ cùng ngoài miệng nói ra kém ra vạn dặm đều là ngắn, thực nhanh liền nói: 'Đại công tử cùng nhị công tử có thể che nửa bầu trời a, Thân lão có phúc',

    Thân Đông như thế đã gây sự đủ rồi, cũng mặc kệ Thân Mạc ở đó không duy trì được sắc mặt, liền lung lay xoay người tìm một chỗ để tiếp tục uống rượu.

    Này thì trâu bò, này thì khoe khoang, hì hì hì.

    Tuy rằng ghê tởm Thân Mạc, thế nhưng Thân Đông một chút cũng không cao hứng, hiện giờ ở Thân gia thì Mạc Vân Phân là người độc đại, chỉ nhìn hôm nay cậu đơn thuần tìm một góc uống rượu cả nửa ngày trời, cũng chưa chắc có người để ý tới là biết, liền tính tên tiểu tử thúi Thân Mạc là cái xô nước, nhưng vẫn như cũ mọi người nguyện ý kết giao vẫn là hắn -- hoặc là nói mọi người kết giao hắn vì có Mạc Vân Phân chống lưng.

    Tất cả mọi người vẫn luôn tin rằng Mạc Vân Phân trong lòng Thân Bỉnh không ai có thể sánh.

    Bản thân Thân Mạc mấy cân mấy lượng ở đây đều rõ ràng, xem hắn vừa mới bị Thân Đông cấp còn chưa nói được câu nào là biết hắn vẫn còn chưa trải sự đời.

    Nhưng Mạc Vân Phân cũng không đơn giản như vậy, đi theo Thân Bỉnh lâu như vậy cũng chưa có dấu hiệu đi xuống, với lại cũng không phải một khuôn mặt là có thể làm được.

    Thân Đông gác tay trên bàn tìm một khối điểm tâm ăn, đồng thời híp mắt lại và uống ly rượu vang đỏ thuần mỹ, sau đó lại trên sô pha nhìn yến hội thượng lưu ở trước mặt.

    Rồi khoé mắt hắn liếc đến nữ minh tinh từ đầu đã có ý đồ tiếp cận chậm rãi đi tới, thực hiển nhiên cô ta đã phát hiện Thân Mạc không dễ tiếp cận như vậy, lại tìm đến thứ phẩm như cậu.

    Trong lòng không khỏi một trận cười lạnh.

    Lúc này, cửa trong sân đại môn đột nhiên lại bị mở ra lần nữa, yến hội bên trong trừ bỏ âm nhạc thì cái gì cũng không nghe được.
     
    PhươngThảo0710 thích bài này.
  5. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    0
    Chương 1.4

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Động tác dừng lại và ánh mắt của mọi người nhất trí đều treo ngay phía cửa--

    Giày da bóng loáng bước đi trên sàn nhà cẩm thạch, tây trang màu đen kết hợp với sơmi màu trắng sạch sẽ mà xa xỉ, ngay cả cổ tay, cúc áo đều có hoa văn tinh tế đến cực điểm, mái tóc màu đen được chải tỉ mỉ không chút cẩu thả, trên mặt một mạt hiền lành mỉm cười lộ ra khí chất anh tuấn bức người, mũi nhọn nội liễm, ổn trọng tôn quý.

    Một nữ minh tinh theo hướng hắn đi đến, bước chân đột nhiên khẽ dừng lại, thấy rõ người ở phía sau, nàng một tay bưng kín miệng.

    Thịnh Khâu! Không ngờ lại là Thịnh Khâu.

    Ở Vọng Đô nội, bạn có thể không biết Tử Cấm Thành ở đâu, nhưng tất nhiên bạn sẽ biết Thịnh gia, từ xưa đến nay Thịnh gia tuyệt đối được biết đến là đệ nhất danh môn vọng tộc, lâu dài vẫn không suy. Không biết có quan hệ với gia tộc hay không mà xí nghiệp gia tộc của bọn họ mỗi năm ngày càng thịnh vượng, con cháu ngày càng tài năng.

    * * *Bất quá Thịnh Khâu cũng không phải họ Thịnh kia.

    Nhưng ngay cả như vậy, Thịnh Khâu vẫn là tân quý danh xưng với thực trong thành Vọng Đô bây giờ, nghe nói cha mẹ hắn đều là nghề nông công nhân, cũng là bình dân trong một ít danh môn vọng tộc. Nhưng cho dù là đồ quê mùa thì vẫn như cũ không ngăn hắn cửu thiên chi lộ phi dương, hiện giờ người đàn ông ba mươi này đã sớm là người đàn ông độc thân hoàng kim tay trắng dựng nên sự nghiệp.

    Giá trị con người vững bước nâng lên.

    Ai mà không biết Thịnh tiên sinh trong thương giới tân quý là một người trẻ tuổi kiên định nỗ lực chăm chỉ chịu làm?

    Nữ nhân nào lại không muốn gả cho nam nhân như vậy.

    So với những phú nhị đại hay quan nhị đại, nếu được loại nam nhân có tài có sắc có trách nhiệm coi trọng mới là may mắn cả đời.

    Nếu Thân Đông sức lực đủ lớn, thì cậu nhất định đã bóp nát một cái ly.

    Tất cả nữ nhân ở trước mặt hắn và Thịnh Khâu đều sẽ chỉ chọn người sau.. Quả nhiên là đối thủ một mất một còn!

    END CHƯƠNG 1.
     
    PhươngThảo0710 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng mười một 2020
  6. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    0
    Chương 2.1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thịnh Khâu xuất thân thấp hèn, lúc hắn lên cao trung, nhà hắn mới miễn cưỡng khai một cái xưởng máy hút bụi chỉ vẻn vẹn có vài chục công nhân, so với Thân Đông mà nói cũng không phải thấp một thấp hai, thế nhưng hắn là dựng nghiệp lên từ hai bàn tay trắng, trong vòng có mấy năm ngắn ngủi đã trở thành nhân vật tân quý số một số hai ở Vọng Đô, ở thương giới không ít người thập phần xem trọng.

    Bất quá bởi vì đã từng có người suy đoán rằng hắn cùng Vọng Đô Thịnh tộc có quan hệ, nhưng về sau mọi người chứng thực hắn không phải là người Thịnh gia, liền đối với hắn trở mặt, thiếu kiên nhẫn.

    Hiện giờ tại đây, loại trường hợp này cũng tính là giống như vậy.

    Trừ bỏ kinh ngạc lúc đầu, thậm chí còn có không ít người cười nhạo: 'Vị ngoại Thịnh tiên sinh này sao cũng tới?'.

    Ngoại Thịnh, ý trên mặt chữ, là nói Thịnh gia không phải là Thịnh gia ở đất Vọng Đô, mà là triệt để tách hắn với Thịnh gia, kỳ thực trong đó cũng có mấy phần ý tứ trào phúng.

    Hắn một người ngoại Thịnh, lại tới Vọng Đô đất của Thịnh gia này, là muốn mượn thế, hay là muốn dựa thế nha?

    "Nghe nói hắn cùng đại công tử Thân gia là quan hệ đồng học."

    Vừa nói như vậy, mọi người liền sáng tỏ.

    Thịnh Khâu này nếu là đồng học của nhị công tử phỏng chừng hôm nay còn có thể nhận được đãi ngộ tốt, nhưng nếu là cùng đại công tử đã lạc thế, mọi người vẫn là không thèm liếc mắt một cái.

    Yến hội một lần nữa lại náo nhiệt lên.

    Cũng may Thịnh Khâu cũng hoàn toàn không để ý, trường hợp ngày hôm nay, có nhiều quý tộc xuất thân cao quý hơn hắn, cho dù có là một tổng tài nhỏ, so với hắn tự dựa vào sức của chính mình nỗ lực lập nghiệp thì người ta chỉ cần một công ty nhỏ của lão Đổng cũng đủ phân lượng.

    Thịnh Khâu cũng là tự mình biết mình.

    Sau khi đi vào, hắn liếc mắt một cái liền thấy Thân Đông làm tổ trong một góc uống rượu, mặt mày lúc này đã đỏ lên, nhìn ánh mắt cậu giận dữ hiện giờ hiển nhiên là biết cậu đã uống nhiều đến cỡ nào. Nhưng Thịnh Khâu còn phải chào hỏi nhân vật chính của yến hội, đây là lễ phép tối thiểu.

    Mắt thấy Thịnh Khâu đi vào đám người Thân Mạc bên kia, sắc mặt nữ minh tinh trước mặt Thân Đông thoáng chốc lại thay đổi, trong lòng biết chính mình chen không vào, lộn qua lộn lại biến mục tiêu thành Thân Đông. Nhưng Thân Đông lại lạnh lùng nhìn nàng một cái, ánh mắt kia phảng phất mang theo ý tứ nhìn thấu tất cả, hết thảy trào phúng.

    Nữ minh tinh một mặt trắng bệch, đứng lên rời đi.

    Vậy còn nghe được tiếng Thân đại công tử cười nhạo một tiếng.

    Cậu một lần nữa nhìn về phía Thịnh Khâu ở trong sân, tuy rằng minh bạch biết hắn là vì lễ phép mới không tìm chính mình đầu tiên. Nhưng trong lòng lại không khỏi có chút tức giận, lại nghĩ đến sự tình đã xảy ra, Thân Đông liền bế lên bình rượu ực ực uống.

    Thịnh Khâu quả thực là vì khắc chế hắn mà tồn tại.

    Mười lăm năm trước, cũng là trước khi chưa gặp Thịnh Khâu, cậu là tiêu điểm của mọi người, cha mẹ thương yêu. Bởi vì chính là gặp Thịnh Khâu, hết thảy ánh sáng đều bị con ngựa đen này đoạt đi. Lên cao trung một năm, mẹ cậu liên ung thư não chết ở bên trong bệnh viện, Thân Bỉnh đối với cậu cũng không hề để ý, Thân Đông liều mạng nỗ lực trở thành đệ nhất toàn trường để đoạt lại ánh mắt cha mình, nhưng mỗi lần đều bị Thịnh Khâu đè đầu.
     
    PhươngThảo0710 thích bài này.
  7. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    0
    Chương 2.2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Một lần rồi hai lần, Thân Đông tự cho rằng chính mình không đủ nỗ lực, mỗi ngày khổ học đến nửa đêm, thế nhưng thành tích mỗi lần đều tuột dốc. Hắn thì hạng nhì, mà Thịnh Khâu thì như rằng định cư ở vị trí số một, không bao giờ thay đổi.

    Cậu không phục nên càng cố gắng ra sức, nhưng đều không đè ép được sự nổi bật của Thịnh Khâu.

    Mà điều cậu không thể chịu đựng được chính là, khi cậu tham gia tiết mục hay hoạt động gì thì Thịnh Khâu cũng phải chen một chân vào, phảng phất có thể là muốn đạt được khoái cảm khi áp chế cậu.

    Lúc thi đấu điền kinh năm lớp 11, Thịnh Khâu lại hạng nhất, cậu không cẩn thận dùng sức quá mức nên ngã sấp mặt. Thời điểm Thịnh Khâu đang được reo hò thì lúc này cậu đang nhận được khá nhiều ánh mắt đồng tình. Sau đó Thịnh Khâu còn đỡ cậu đến phòng y tế, mọi người tán dương càng thêm dữ dội.

    Bông hoa thuỷ tiên cao quý lãnh diễm Thân Đông lần đầu tiên sinh ra trong đời cảm nhận được cảm giác chính mình làm nền xanh là như thế nào.

    Diễn xuất văn nghệ, quý công tử ưu nhã đàn khúc dương cầm được vô số nữ sinh thét chói tai cùng với sùng bái. Cậu vốn tưởng rằng mình dẫn trước Thịnh Khâu một lần, kết quả lâm thời Thịnh Khâu bị kéo lên sân diễn vai thánh kị sĩ diệt ác long, dáng người mạnh mẽ linh hoạt vận động, chỉ trong một hồi mọi người liền vỗ tay như sấm.

    Diễn xuất văn nghệ kết thúc, ấn tượng sâu nhất trong lòng mọi người chính là Thịnh Khâu cùng với cảnh hắn cùng ác long vật lộn ác liệt -- mà Thân công tử lại bị người ta lãng quên, mà nhiều nhất thì ở thời điểm nào đó người ta cũng chỉ đề một câu: 'Thân Đông dàn dương cầm nghe cũng không tồi.'.

    Rồi mọi người cùng nhau khích lệ cậu, lúc này ở phía sau có người còn nói: 'Thịnh Khâu cũng rất tuyệt a! So với hắn thì Thân Đông còn kém một chút.'

    Vì cái gì?

    Bởi vì Thịnh Khâu lúc khởi điểm thấp hơn cậu! Nhưng mỗi lần đều có thể gắt gao dẫn trước cậu!

    Thân Đông trong mơ cũng không ngừng đả kích Thịnh Khâu đến thương tích đầy mình, nhưng mà sau khi tỉnh mộng thì Thịnh Khâu vẫn như cũ sáng chói hơn cậu.

    Dưới sự giận dữ, Thân Đông quyết định xuất ngoại du học, lại báo danh cho một trường khó mà thi qua được. Éo le rằng cậu lại phát hiện Thịnh Khâu báo cùng một trường với cậu, ấy thế còn chung chuyên ngành.

    Thân Đông: . %.. %.. %!

    Thịnh Khâu trong nhà điều kiện không tốt, xuất ngoại thì cần học phí vô cùng đắt. Tuy Thân Đông trong lòng tràn đầy lửa giận nhưng khi tìm được Thịnh Khâu vẫn duy trì thái độ ưu nhã khéo léo, cho dù trong lòng có hận người trước mặt đến nỗi muốn đem xé nát ra: 'Cậu làm thế nào đột nhiên xuất ngoại?'.

    Thịnh Khâu nhìn cậu cười cười, giống như là thẹn thùng thật: 'Chính là bởi vì cậu'.

    Thân Đông lúc ấy liền phát run.

    Thịnh Khâu tuyệt đối là khiêu khích cậu! Tuyệt đối là!

    Hắn chính là cố ý! Chính là cố ý đè đầu cưỡi cổ cậu! Làm cậu vĩnh viễn không xoay sở được!

    Thân Đông một lần nữa phẫn nộ làm cậu khơi mào ý chí chiến đấu, lại âm thầm viết vào bên trong nhật kí: Thánh X (tên trường học) thấy rốt cuộc.

    Ở nước ngoài, Thịnh Khâu vừa học vừa làm, thập phần bận rộn.

    Mỗi lần hắn ngủ hay đi làm thêm, Thân Đông đều thừa dịp mà không ngừng nỗ lực học tập. Ý đồ này được giáo sư chú ý, nhưng mà mỗi lần vào kì thi đều bị cái tên nhìn qua không có thời gian học tập này ngăn chặn.

    Thân Đông cơ hồ có chút tuyệt vọng.
     
    PhươngThảo0710 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng mười một 2020
  8. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    0
    Chương 2.3

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cậu cảm giác chính mình cả đời phỏng chừng đều không thể trốn thoát khỏi tên ma chướng Thịnh Khâu.

    Thời điểm việc học kết thúc, Thịnh Khâu nói cho Thân Đông biết rằng hắn sẽ ở lại nước ngoài học tập. Thân Đông vừa nghe, lập tức giơ hai tay hai chân lên ủng hộ, lại còn thay đổi bộ mặt lạnh lùng với hắn, còn suốt đêm giúp tìm tư liệu, ân cần giúp Thịnh Khâu tìm việc làm. Ngoài ra còn phân tích lợi và hại của các công ty, lại tuyên dương những chỗ học tập tốt.

    Thịnh Khâu thụ sủng nhược kinh, toàn bộ đều ôn hòa nhìn cậu, khoé môi treo lên nụ cười mà Thân Đông xem không hiểu: 'Cậu muốn ở lại nước ngoài sao'.

    "Tôi?" Thân Đông tròng mắt xoay chuyển, nói: 'Tôi phỏng chừng còn muốn ở lại, thời điểm cậu thực tập nhớ nói tôi một tiếng.'

    Thịnh Khâu liền gật gật đầu.

    Thịnh Khâu là một nhân tài, bởi vì có giáo sư giới thiệu đề cử nên có vài công ty đều chiêu mộ hắn nhậm chức, còn tỏ vẻ hy vọng Thịnh Khâu có thể theo chân bọn họ kí hợp đồng, còn có thể cấp đãi ngộ hậu đãi, vào thực tập là có thể hưởng thụ các lại lương bổng trợ cấp.

    Thân Đông khuyên hắn kí hợp đồng ba năm với một công ty, các loại phân tích tỏ vẻ như Thịnh Khâu không thể bỏ qua loại chuyện tốt này. Mà thực tập sinh có thể làm công ty đó xem trọng thực sự rất hiếm có.

    Cuối cùng Thịnh Khâu nghe lời cậu khuyên bảo mà kí hợp đồng.

    Thân Đông cùng hắn ở nước ngoài một khoảng thời gian, sau khi kì thực tập chấm dứt, cậu chưa nói một tiếng đã vỗ vỗ mông về nước

    Ba năm đều không bị Thịnh Khâu áp chế, Thân Đông cảm thấy ba năm kia quả là ba năm nhẹ nhàng và hạnh phúc nhất cả đời.

    Nhưng cậu là không biết tâm tình Thịnh Khâu sau khi cậu rời đi ra sao.

    Kì thật cho đến nay Thịnh Khâu vẫn một mực thích Thân Đông, phần tình yêu này hắn đã ấp ủ vào năm cấp hai, lúc ấy Thịnh Khâu vẫn còn đội sổ về thành tích. Mà Thân Đông cũng không để ý rằng dung mạo, gia thế, thành tích của mình đều là tiêu điểm của mọi người.

    So với cậu Thịnh Khâu vốn dĩ quăng tám sào cũng không tới. Thế nhưng đến một ngày, hắn nghe được Thân Đông trong điện thoại mắng người, Thịnh Khâu lúc đó nghĩ, học sinh tốt cũng sẽ mắng người sao?

    Về sau hắn bắt đầu để ý Thân Đông, hắn bắt đầu phát hiện Thân Đông trừ bỏ ưu nhã ngoan ngoãn thành tích tốt ở ngoài còn có một chút táo bạo, ví dụ như vào thời điểm cậu tức giận thì sẽ đá cỏ dại cùng đá, hay thời điểm cao hứng thì sẽ khen xe điện trường học rằng: 'Cậu thật là đẹp mắt, giống như tớ vậy, cả hai đứa chúng ta thật đẹp.'

    Sau đó Thịnh Khâu liền dần dần bắt đầu cảm thấy Thân Đông là người rất đáng yêu.

    Vào lúc ấy, Thịnh Khâu bắt đầu nỗ lực quyết tâm đứng trên người và trên đỉnh kim tự tháp kia.

    Bởi vì hắn phát hiện trừ phi đứng ở vị trí cao hơn đối phương, nếu không vĩnh viễn đối phương cũng sẽ không nhớ tới tên của hắn, cũng sẽ không chú ý tới bản thân hắn.

    Thân Đông là người mắt cao hơn đầu, có thể sẽ mắc sương sương bệnh vương tử.

    Thời điểm lên cao trung bọn họ lần nữa lại được phân cùng một lớp, đối với Thân Đông là ác mộng bắt đầu, còn với Thịnh Khâu là mộng tưởng khới đầu.

    Sau khi hắn bắt đầu thử vượt qua Thân Đông, hắn nhớ rõ ngay từ đầu vào thời điểm Thân Đông nhìn hắn mang theo ý tứ thưởng thức, điều này là cho hắn vui sướng không thôi. Nhưng là dần dần, phần cảm giác này giống như liền thay đổi, hắn trở nên bài xích chính mình, thậm chí là ghét chính mình. Thịnh Khâu vì thế mà thập phần hao tổn tâm trí, liền chỉ có càng thêm nổ lực, hy vọng đối phương sẽ có hảo cảm với mình, nhưng cuối cùng hoàn toàn ngược lại.

    Khi Thân Đông ở nước ngoài thực tập vài ngày một cách bận rộn, Thịnh Khâu cho rằng chính mình đã có được tình hữu nghị với đối phương, hắn thậm chí còn muốn lên men loại tình cảm này thành tình yêu tốt đẹp, nhưng cuối cùng lại làm hắn chịu đả kích trầm trọng.

    Cậu lừa chính mình kí khế uớc bán thân, sau đó lại chạy tung vô ảnh.
     
    PhươngThảo0710 thích bài này.
  9. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    0
    Chương 2.4

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thịnh Khâu dùng rất nhiều thời gian để tiêu hóa sự thật rằng mình bị người mình yêu thầm bấy lâu nay chán ghét. Hắn cũng đã thử qua việc cố gắng quên Thân Đông, hay cố gắng yêu người khác, thế nhưng Thân Đông như một gốc cây tùng ngoan cường sinh trưởng trên đỉnh Hoàng Sơn, so với cây trường kỉ thì lớn gấp mười lần và day dưa mãi ở đáy lòng hắn. Cũng không biết đến tột cùng là sâu bao nhiêu, bất động đồ sộ, cho dù cho có chém rớt tán cây thì nó vẫn lại nảy sinh.

    Ở nước ngoài ba năm, Thịnh Khâu dùng công tác để mê hoặc chính mình, không ngừng đi học hỏi kiến thức mới.

    Chờ đến khi kì hạn ba năm dài dẳng kết thúc, hắn cơ hồ gắp gáp về nước, lợi dụng những kiến thức học được ở nước ngoài cũng như những tài nguyên mang về được, hắn bắt đầu dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, ngắn ngủi trong vòng mấy năm trở thành Vọng Đô tân quý.

    Nhưng ngay cả như vậy, những lần hắn cùng Thân Đông gặp mặt chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, mà mỗi lần gặp là cơ hồ người kia đều biểu tình không vui.

    Thịnh Khâu một bên nói với mình không cần quan tâm, một bên không có cách nào khắc chế ảo tưởng đem cậu đè dưới thân hắn điên cuồng xỏ xuyên. Không biết bao nhiêu đêm, Thịnh Khâu chỉ có thể dựa vào ảo tưởng này để giải quyết nhu cầu.

    Hắn vốn dĩ cho rằng cả đời này chính mình cùng Thân Đông chỉ có thể duy trì loại quan hệ bạn không phải bạn, người xa lạ không phải người xa lạ.

    Nhưng trong đoạn thời gian trước, Thân Đông đột nhiên chủ động hẹn hắn ăn một bữa cơm.

    Ngọn lửa vốn dĩ không cách nào tắt được nay lại bởi vì hành động này của đối phương mà bùng cháy dữ dội lên!

    Cho dù lý trí có nói với chính mình đó là lừa dối, nhưng Thịnh Khâu vẫn là không thể nào khống chế chính mình mà bước chân tiếp cận đối phương.

    Mà Thân Đông vẫn như cũ cùng trước kia không thể đoán trước được, có khi cậu sẽ cười với hắn, hỏi han ân cần, đôi khi tức giận sẽ trưng bộ mặt lạnh.

    Tỷ như hiện tại.

    Thời điểm đứng trước mặt Thân Đông, đối phương đã uống đến say mèm, mặt đỏ phảng phất như thoa phấn, lạnh lùng nhìn hắn: 'Cách xa tôi ra một chút, tránh ra'.

    "Thực xin lỗi, tôi là nên vừa vào tới cửa phải tìm em.. Sao lại uống rượu nhiều như vậy chứ?" Thịnh Khâu đem hắn đỡ lên.

    Kỳ thật ít nhiều hắn có thể lý giải Thân Đông.

    Trước sau thì Mạc Vân Phân cũng là mẹ kế của hắn, trong sinh nhật này, Thân Đông có lẽ không thể tránh khỏi việc nghĩ về mẹ ruột mình.

    Hào môn chính là tràn đầy cẩu huyết gút mắt làm người thổn thức như vậy.

    Thịnh Khâu có chút đau lòng đỡ cậu, phất tay gọi người phục vụ đem cái ly trong tay cậu lấy đi, sau đó cùng chào hỏi với chủ nhân bữa tiệc, nửa đỡ nửa ôm đem cậu lên trên lầu.

    Thân Đông lắc tay còn muốn đẩy hắn: 'Cậu cách xa tôi một chút đi, lăn xa một chút đi! Tôi không thích cậu, đặc biệt.. chán ghét cậu..'

    Uống say thì nói thật sau.

    Lời lên án công khai kia làm vẻ mặt Thịnh Khâu lập tức trầm xuống, hắn giơ tay lên mở cửa phòng, đem hắn lôi kéo vào phòng. Lúc sau liền đem người cậu ôm lên.

    Thân Đông giãy dụa càng thêm mãnh liệt, thân cậu cao 1m8, tuy rằng gầy nhưng lực đạo không thể xem thường. Thịnh Khâu cau mày, trên tay dùng sức, cũng may không vài bước, tới mép giường liền ném người lên, kéo kéo cà vạt, lạnh lùng nhìn đối phương.

    END CHƯƠNG 2.
     
    PhươngThảo0710 thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng mười một 2020
  10. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    0
    Chương 3.1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ở thời điểm Thịnh Khâu đỡ Thân Đông rời đi, hắn không hề chú ý đến ánh mắt Mạc Vân Phân dừng trên người bọn họ, ánh mắt đen nhánh bên trong tràn ngập oán độc không giấu được.

    Không hổ là con của nữ nhân tâm cơ kia, ít ỏi nói mấy câu theo nàng dặn dò thôi mà Thân Mạc trở nên đắc ý giờ lại mặt mũi tối tăm, bà ta không khỏi xoay mặt hung hăng liếc mắt nhìn thằng con không tiền đồ của mình.

    Mạc Vân Phân chậm rãi mà đi tới phía em ruột mình, đối phương cũng là một người cơ trí, thấy bà ta đến gần là biết có chuyện muốn nói, lập tức đánh lên tinh thần.

    Bà ta với một bộ dáng hiền thê lương mẫu, cười nói: 'Đông Đông uống say, kêu người đưa một chén canh giải rượu lên.'. Dừng một chút, bà ta lại nói thêm một câu: 'Thịnh Khâu cũng ở trên đó.'.

    Thân Đông kì thật là giới tính thứ ba, một loại giới tính bí ẩn, nguyên nhân bởi vì loại thân thể đặc thù này sẽ làm loại giới tính đó đối với hormone nam tính sinh ra ham muốn, cho nên bọn họ thường tìm nam giới kết hôn. Đây cũng là lí do mà mẹ cậu năm đó sủng ái cậu như vậy, dưỡng thành tính cách thích làm trời làm đất của cậu. Bất quá xuất phát từ một nguyên nhân nào đó, ở chứng minh thư cậu vẫn là nam giới.

    Xã hội hiện đại mỗi người đều bình đẳng, không có điều lệ nhằm vào giới tính thứ ba. Thế nhưng Mạc Vân Phân đều rõ ràng, nếu Thân Đông bị bại lộ giới tính thật, vậy cậu cũng hoàn toàn tạm biệt với quyền kế thừa ở Thân gia.

    Sự tình của Thân Đông, bản thân cậu cũng không biết, thế nhưng ba mẹ cậu lại rõ ràng rành mạch. Và đây cũng là nguyên nhân Thân Bỉnh lén lút sinh con riêng bên ngoài, Mạc Vân Phân cũng là vì lí do này mới thành công trở thành nữ chủ nhân Thân gia.

    Thịnh Khâu thích Thân Đông, nhưng Thân Đông lại chán ghét Thịnh Khâu. Đây là chuyện mà có thể liếc mắt một cái liền nhìn thấu. Cho nên Mạc Vân Phân vừa nói như vậy, Mạc Liên Phi liền lập tức hiểu.

    Có rất nhiều biện pháp để đánh đổ một người, thế nhưng để cho thần không biết quỷ không hay thì rất khó khăn.

    Nếu Thân Đông cùng người mình ghét nhất xảy ra quan hệ, đầu tiên tâm lý cậu sẽ bị đánh sập, tiếp theo nếu không cẩn thận còn có thể có thai, đến lúc đó hết thảy đều có thể đổ lên người Thịnh Khâu. Thân Đông nếu mà khuất nhục đi nhảy lầu còn chưa tính, nhưng mà với cái tính cách kia của cậu, phỏng chừng còn có thể tố cáo Thịnh Khâu tội cưỡng gian.

    Thế là có thể có trò vui xem.

    Mạc Liên Phi trong lòng biết rõ ràng tươi cười: 'Em lập tức đi làm.'.

    #

    Thân Đông bị ném lên giường một lúc sau liền ngồi thẳng trừng Thịnh Khâu, cặp mắt quá mức xinh đẹp kia vào giờ phút này có chút ửng đỏ, người không biết còn nhầm rằng cậu có bao nhiêu uỷ khuất.

    Bất quá mặt cậu cũng hơi hồng, cho nên Thịnh Khâu nghĩ rằng là cậu uống rượu nhiều.

    Hắn xoay người qua máy lọc nước rót ly nước lạnh -- loại thời tiết này uống lên là vừa.

    Quay người lại, không kịp phòng ngừa Thân Đông xuất hiện ở trước mặt hắn, chỉ vào một bên TV, lung lay mồm miệng không rõ: 'Cậu, cậu đi đi, đừng tồn tại ở trước mặt tôi nữa, chán ghét cậu..'.

    Chán ghét?

    Cái lời như trẻ con nói ra này làm ánh mắt Thịnh Khâu đen đi, hắn cầm chặt cốc thuỷ tinh, trầm giọng nói: 'Uống nước đi!'.

    Thân Đông nâng lên bàn tay mềm mại của mình đem ly thuỷ tinh hất văng đi, nước tràn ra một ít nhưng cái ly vẫn còn vững vàng trên tay Thịnh Khâu.
     
    PhươngThảo0710 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...