Chương 9.2
Mặc kệ Thân Đông tin hay không tin lời Thẩm đại phu nói, cậu khẳng định sẽ đi bệnh viện làm giám định hoặc.. Phá thai.
Thịnh Khâu cảm thấy hốc mắt nóng lên, tuyệt đối không thể để cậu làm vậy, thật vất vả, thật vất vả hắn mới có cơ hội này bắt được cậu.
Hắn nắm chặt tay lái, lúc sau nhấn mạnh chân ga!
Lúc này Thân Đông thay đổi chủ ý đi vào một bệnh viện nhỏ, đến nơi mới biết ví tiền cùng điện thoại đều quên trên xe Thịnh Khâu. Cậu mượn điện thoại của tài xế gọi về văn phòng của mình, Trương Tiểu Khai mau chóng nhận được: 'Lão đại! Hôm nay sao anh không đi làm? Gọi điện thoại cũng không nghe?'
"Tôi để quên điện thoại rồi" Thân Đông nói ra địa chỉ nơi mình đang đứng, nói: 'Cậu giúp tôi trả tiền đi xe nhé, sau đó tôi sẽ trả lại cậu.'
Chờ đến lúc Trương Tiểu Khai đến, Thân Đông đang ngồi bên cạnh tiệm trà sữa cầm cái ly phát ngốc.
"Lão đại" Trương Tiểu Khai đi vào, Thân Đông nhận tiền nói: 'Cậu trở về đi!'.
"Anh đây là.." Vẻ mặt Trương Tiểu Khai nghi hoặc, Thân Đông nói: 'Như thế nào?'.
"Sắc mặt anh có vẻ không tốt, có phải lại sinh bệnh rồi?" Trương Tiểu Khai buồn bực, nhìn thoáng qua mạo khí lạnh như băng của cậu, nói: 'Dạ dày anh cũng không tốt, không nên uống nước lạnh..'.
"Lăn đi."
".." Trương Tiểu Khai thấy sắc mặt cậu khó coi, lập tức không dám nói lời nào, ngoan ngoãn xoay người rời đi.
Tay Thân Đông nhịn không được lại sờ vào bụng mình, cậu lại nhìn nhìn rồi uống một ngụm nước lạnh, cuối cùng mua ly nước ép táo với nhiệt độ bình thường, cầm đi ra ngoài.
Cái bệnh viện nhỏ mà cũng xếp hàng, Thân Đông làm xong kiểm tra, an tĩnh ngồi trên mặt ghế dài chờ kết quả.
Cậu cũng không có chờ lâu, liền nhìn thấy một tiểu hộ sĩ cầm đơn đi tới: 'Phôi thai phát triển tốt nhưng anh phải chú ý nhiều tới nghỉ ngơi, trên lĩnh vực ăn uống càng phải chú ý, bằng không có thể sinh non rất nguy hiểm.'
Nói xong, nàng lại cười nói: 'Chúc mừng anh.'.
Thân Đông mặt không biểu tình tiếp nhận kết quả kiểm tra, hỏi: 'Bệnh viện của mọi người có phá thai được không vậy?'
Tiểu hộ sĩ kinh ngạc nhìn cậu, nói: 'Nơi này của chúng tôi kĩ thuật không được thành thục, giới tính thứ ba mà phá thai thì nguy hiểm lớn hơn nhiều'.
Thân Đông đứng lên đi ra ngoài.
Mọi việc diễn ra chắc hẳn đều có lời giải thích thích hợp
Vì sao Thân Bỉnh vẫn vô cùng thờ ơ mặc dù cậu làm tốt về việc gì đó, ông ta chỉ là không ngừng mắng Thân Mạc không bằng cậu, nhưng trước nay lại chưa từng quan tâm việc làm của mình là tốt hay xấu.
Một chút đều không quan tâm.
Mặc kệ cậu có ưu tú hay là kém cỏi, Thân Đông đối với ông ta có thể có hoặc cũng có thể không.
Chính là bởi vì cậu thuộc giới tính thứ ba.
Nhiệt độ tháng sáu như cái lò nướng, Thân Đông lại như lạnh băng cả người. Cậu lang thang không biết đi đâu dưới ánh mặt trời, đi ngang qua một tiệm thuốc, đứng yên nhìn trong một lát, cậu lại né ra.
Mẹ cậu luôn yêu câu tương đối cao với cậu, luôn là làm cậu ưu tú một chút, lại ưu tú thêm chút. Bây giờ nghĩ đến, đại khái là lo lắng cậu bị vứt bỏ đi.
Thân Đông đi không biết bao lâu, phơi nắng đến đầu váng mắt hoa, lòng bàn chân giờ đã tê.
Thịnh Khâu cảm thấy hốc mắt nóng lên, tuyệt đối không thể để cậu làm vậy, thật vất vả, thật vất vả hắn mới có cơ hội này bắt được cậu.
Hắn nắm chặt tay lái, lúc sau nhấn mạnh chân ga!
Lúc này Thân Đông thay đổi chủ ý đi vào một bệnh viện nhỏ, đến nơi mới biết ví tiền cùng điện thoại đều quên trên xe Thịnh Khâu. Cậu mượn điện thoại của tài xế gọi về văn phòng của mình, Trương Tiểu Khai mau chóng nhận được: 'Lão đại! Hôm nay sao anh không đi làm? Gọi điện thoại cũng không nghe?'
"Tôi để quên điện thoại rồi" Thân Đông nói ra địa chỉ nơi mình đang đứng, nói: 'Cậu giúp tôi trả tiền đi xe nhé, sau đó tôi sẽ trả lại cậu.'
Chờ đến lúc Trương Tiểu Khai đến, Thân Đông đang ngồi bên cạnh tiệm trà sữa cầm cái ly phát ngốc.
"Lão đại" Trương Tiểu Khai đi vào, Thân Đông nhận tiền nói: 'Cậu trở về đi!'.
"Anh đây là.." Vẻ mặt Trương Tiểu Khai nghi hoặc, Thân Đông nói: 'Như thế nào?'.
"Sắc mặt anh có vẻ không tốt, có phải lại sinh bệnh rồi?" Trương Tiểu Khai buồn bực, nhìn thoáng qua mạo khí lạnh như băng của cậu, nói: 'Dạ dày anh cũng không tốt, không nên uống nước lạnh..'.
"Lăn đi."
".." Trương Tiểu Khai thấy sắc mặt cậu khó coi, lập tức không dám nói lời nào, ngoan ngoãn xoay người rời đi.
Tay Thân Đông nhịn không được lại sờ vào bụng mình, cậu lại nhìn nhìn rồi uống một ngụm nước lạnh, cuối cùng mua ly nước ép táo với nhiệt độ bình thường, cầm đi ra ngoài.
Cái bệnh viện nhỏ mà cũng xếp hàng, Thân Đông làm xong kiểm tra, an tĩnh ngồi trên mặt ghế dài chờ kết quả.
Cậu cũng không có chờ lâu, liền nhìn thấy một tiểu hộ sĩ cầm đơn đi tới: 'Phôi thai phát triển tốt nhưng anh phải chú ý nhiều tới nghỉ ngơi, trên lĩnh vực ăn uống càng phải chú ý, bằng không có thể sinh non rất nguy hiểm.'
Nói xong, nàng lại cười nói: 'Chúc mừng anh.'.
Thân Đông mặt không biểu tình tiếp nhận kết quả kiểm tra, hỏi: 'Bệnh viện của mọi người có phá thai được không vậy?'
Tiểu hộ sĩ kinh ngạc nhìn cậu, nói: 'Nơi này của chúng tôi kĩ thuật không được thành thục, giới tính thứ ba mà phá thai thì nguy hiểm lớn hơn nhiều'.
Thân Đông đứng lên đi ra ngoài.
Mọi việc diễn ra chắc hẳn đều có lời giải thích thích hợp
Vì sao Thân Bỉnh vẫn vô cùng thờ ơ mặc dù cậu làm tốt về việc gì đó, ông ta chỉ là không ngừng mắng Thân Mạc không bằng cậu, nhưng trước nay lại chưa từng quan tâm việc làm của mình là tốt hay xấu.
Một chút đều không quan tâm.
Mặc kệ cậu có ưu tú hay là kém cỏi, Thân Đông đối với ông ta có thể có hoặc cũng có thể không.
Chính là bởi vì cậu thuộc giới tính thứ ba.
Nhiệt độ tháng sáu như cái lò nướng, Thân Đông lại như lạnh băng cả người. Cậu lang thang không biết đi đâu dưới ánh mặt trời, đi ngang qua một tiệm thuốc, đứng yên nhìn trong một lát, cậu lại né ra.
Mẹ cậu luôn yêu câu tương đối cao với cậu, luôn là làm cậu ưu tú một chút, lại ưu tú thêm chút. Bây giờ nghĩ đến, đại khái là lo lắng cậu bị vứt bỏ đi.
Thân Đông đi không biết bao lâu, phơi nắng đến đầu váng mắt hoa, lòng bàn chân giờ đã tê.