Đam Mỹ [Edit] Từ Khi Có Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn - Kiều Bệ

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi SO.CRAZY.07, 17 Tháng mười một 2020.

  1. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 11.4

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Phong cảnh bên trong làng du lịch đương nhiên là rất đẹp, khúc kính thông u. Bởi vì cây cối nhiều, mùi tanh của biển cách đó không xa cũng không còn nghe rõ nữa. Thân Đông chậm rãi đi tới, nghe Quý Hải nói về những sự tình thú vị trong làng du lịch. Cuối cùng ngồi dưới chỗ một bồn hoa râm mát, nói: 'Quý Hải, mẹ cậu có hay kể chuyện của mẹ tôi không.'

    "Hả?" Quý Hải phản ứng chút, nói: 'Đương nhiên có rồi, nàng hay đề cập đến lắm.'

    "Vậy nàng có nói về giới tính của tôi không."

    Quý Hải há miệng thở dốc, 'Cái gì.. Giới tính?'.

    Thân Đông thở ra một hơi, không nói chuyện nữa.

    "Con nói Thân Đông đây là đang làm cái gì?" Mạc Vân Phân cân nhắc hai ngày cũng không nghĩ ra được Thân Đông rốt cuộc vì cái gì mà đột nhiên đem toàn bộ công việc trong tay đưa Thân Mạc. Thân Mạc vẻ mặt đau khổ ngồi ở trước bàn làm việc của chính mình, nhìn mấy cái đó với hắn mà nói là những tư liệu gian nan, nói: 'Có thể làm cái gì, con nghe Trương Tiểu Khai nói thân thể anh ấy không thoải mái, phỏng chừng là muốn mượn bệnh để lười biếng thì có.'.

    Ngón tay Mạc Vân Phân chọc lên đầu hắn: 'Nếu hắn giống con thì mẹ liền không cần tốn tâm tư đối phó với hắn.'.

    Thân Mạc xoa xoa đầu mình, Mạc Vân Phân cau mày suy nghĩ trong chốc lát, đột nhiên nói: 'Trương Tiểu Khai nói hắn thân thể không thoải mái, không thoải mái chỗ nào?'.

    Thân Mạc suy nghĩ trong chốc lát: 'Hình như là dạ dày, con thấy anh ấy ói hơi bị nhiều.'.

    Thân Mạc vừa nói như vậy, Mạc Vân Phân có chút ấn tượng, nàng cùng Thân Mạc đều ở trong phòng Thân Đông ngày đó, Thân Đông giống như hay uống nước, còn luôn vỗ ngực.

    Một ý nghĩ lớn mật ở trong đầu nàng dần dần hiện ra.

    Nàng vỗ tay lớn một cái, cầm lấy túi của mình, nói: 'Mẹ đi nói ba con.'.

    "Nói, nói cái gì?".

    "Làm ba con hỏi một chút xem có phải hắn mang thai không?".

    Thân Mạc đột nhiên nhảy dựng lên!

    END CHƯƠNG 11.
     
  2. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 12.1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thân Đông ở làng du lịch ba ngày, Quý thẩm như đã nhìn ra được gì. Vẫn luôn thật cẩn thận chiếu cố cậu, nhưng cũng chưa vạch trần.

    Về sự tình của mình, cậu nghĩ Quý thẩm theo mẹ mình nhiều năm như vậy hẳn là sẽ biết, cho nên Thân Đông vốn dĩ cũng không tính giấu giếm.

    Cậu ngồi trước sô pha nhìn tiểu nha đầu xoè ngón tay tính số. Tiểu nha đầu hai tuổi rưỡi, lại trắng trắng mềm mềm, tóc có vài cái kẹp, vô cùng đáng yêu.

    "Thiếu gia, cậu ăn chút mận đi" Quý thẩm đem mâm mận đến trước mặt cậu, thời điểm rời đi thì bị Thân Đông gọi lại: 'Ngồi xuống nói chuyện đi.'.

    Quý thẩm ngồi xuống ở trước mặt cậu, Thân Đông cầm lấy quả mận cắn một ngụm, hơi chua, nhưng lại hợp một cách kì dị. Quay mặt vừa thấy, tiểu nha đầu đều chảy nước miếng cả ra.

    Quý thẩm đem nha đầu ôm đi, nhét vào trong tay con bé một cái kẹo, cười nói: 'Mỗi ngày miệng đều không nhàn rỗi, cũng không biết sao lại thèm như vậy.'.

    "Mấy đứa nhỏ đều như vậy sao".

    "Không sai biệt lắm đi.". Quý thẩm nói, giương mắt nhìn về phía Thân Đông, cười nói: 'Nhưng thiếu gia lúc còn nhỏ thì rất quý khí, không giống như nha đầu này, không tiền đồ.'.

    Thân Đông đương nhiên không biết chính mình khi còn nhỏ như thế nào, cho nên cũng không tự suy nghĩ xem những lời này là thật hay giả.

    "Chuyện của tôi, ba tôi còn không biết, nhưng tôi phỏng chừng ông ấy rất nhanh liền sẽ biết.".

    Quý thẩm cũng không biết cậu nói chính là chuyện mang thai hay là chuyện giới tính, suy nghĩ trong chốc lát, mới nói: 'Thiếu gia muốn hỏi cái gì thì hỏi đi.'.

    Thân Đông nhàn nhạt nói: 'Tôi không có gì muốn hỏi'.

    Quý thẩm cứng họng, sau một lúc lâu lại nói: 'Kỳ thật đối với chuyện giấu giếm giới tính của thiếu gia, thái thái vẫn luôn hối hận, nàng nói đời này nàng làm chuyện sai trái nhất chính là năm đó báo sai giới tính của cậu.'.

    "Không có gì" Thân Đông nói: 'Tôi không có oán bà ấy.'.

    "Chuyện này thật sự không thể trách thái thái, cậu cũng biết cái kia.. Tính tình của Thân tiên sinh, Thân gia mấy thế hệ đơn truyền, hắn năm đó một lòng muốn con trai, thái thái cũng là sợ cậu không được xem trọng, cho nên mới che giấu chuyện này.".

    "Ý thẩm là lúc đó ba tôi chẳng hay biết gì?" Thân Đông nhướng mày, nhất thời thế nhưng lại bỏ qua ý nghĩ hoang đường rằng có thể thông cảm cho sự ngoại tình của ông ta.

    "Vốn là, lúc cậu bảy tuổi, mẹ cậu lỡ lời nên hắn đã biết.".

    So với Thân Mạc cậu lớn hơn bốn tuổi, nói như vậy, Thân Bỉnh cũng như cũ đã sớm ngoại tình. Thân Đông cười nhạo một tiếng, 'Có biết cái gì khác nhau hay không?'.

    Chính thất chính là chính thất, tiểu tam chính là tiểu tam, Thân Bỉnh chính là con ngựa giống, chó không đổi được thói ăn phân.

    Quý Hải đột nhiên kêu cậu: 'Điện thoại cậu vang lên kìa, là Thân tiên sinh gọi tới.'.

    Mới vừa nhắc Tào Tháo, Táo Tháo liền đến.

    Thân Đông cầm chặt quả mận, sau đó nhận điện thoại rồi đi ra ngoài, nói: 'Ba.'.

    "Con ở đâu vậy?".

    "Làng du lịch ngoài tám trăm dặm."

    "Con chạy đến chỗ đó làm gì?".

    "Nghỉ ngơi cho tốt, dưỡng dưỡng tinh thần chuẩn bị kết hôn.".
     
    Chỉnh sửa cuối: 20 Tháng mười hai 2020
  3. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 12.2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    'Cái gì?'Cho dù làm tốt chuẩn bị tâm lý, Thân Bỉnh cũng bị những lời này của cậu làm sặc, khó nén ngạc nhiên: 'Thân Đông, con nói cái gì vậy? Kết hôn với ai?'

    Một bên đôi mắt Mạc Vân Phân đột nhiên sáng lên.

    Nàng đã chờ thời khắc này lâu lắm rồi, nếu không phải Thân Bỉnh bên này vẫn không phá, Thân Đông lại vẫn luôn bá chiếm vị trí con trưởng đích tôn, nàng cũng không đến mức lâu như vậy không có biện pháp đánh bại Thân Đông.

    Thời điểm nàng nói chuyện này cho Thân Bỉnh biết, đối phương sắc mặt ám trầm, nghĩ đến chắc là điềm báo tức giận. Thân Đông chưa kết hôn đã có thai bại hoại gia phong, thật đúng là ném chết người.

    Bất quá nếu cậu có thể gả đi thì không thể nào tốt hơn nữa với Mạc Vân Phân, đến lúc đó hết thảy Thân gia đều sẽ là của Thân Mạc, rốt cuộc cũng không ai có thể đoạt đi.

    Hết thảy đều thuận lợi như bà ta tưởng tượng, Mạc Vân Phân không khỏi nắm chặt ngón tay hít một hơi, mắt đầy hưng phấn.

    "Ba gọi điện thoại cho con, không phải đều đã biết rồi sao?" Thân Đông cười nói: 'Hai tháng rưỡi trước bà ta làm chuyện dơ bẩn này, rốt cuộc cũng có hiệu quả, tôi mang thai rồi đó.'.

    Thân Bỉnh mặt thanh xuống, một bên Mạc Vân Phân nghe không rõ bên trong nói gì, chỉ nhìn sắc mặt Thân Bỉnh là biết Thân Đông lại thêm dầu vào lửa, nhịn không được trong lòng mừng thầm.

    Thân Bỉnh ngoài ý muốn ngữ khí chậm lại: 'Đông Đông, ba biết con trong lòng không dễ chịu, nhưng nhân sinh đại sự cái này thì ba vẫn phải quan tâm tới con, hôm nào con mang người về cho ba nhìn xem.'.

    "Ha, là Thịnh Khâu, chắc ba cũng biết hắn đi.".

    Thân Bỉnh đương nhiên biết Thịnh Khâu, năm đó Thịnh Khâu vừa tới Vọng Đô phát triển. Không ít người đều điều tra hắn, vẫn luôn cho rằng hắn cùng Thịnh gia Vọng Đô có quan hệ gì, lo lắng sợ không cẩn thận một cái liền đắc tội. Về sau lại phát hiện đối phương xuất thân từ gia đình làm nông, liền từng người đều tan đi.

    Cho nên Thân Bỉnh đối với Thịnh Khâu cũng xem như là hiểu tận gốc rễ.

    Sắc mặt của hắn tức khắc càng thêm khó coi.

    Thân Đông nói: 'Nếu như không biết cũng không sao, con sẽ dẫn người về cho ba xem, rốt cuộc kia chính là.. Hôn phu tốt mà bà ta lựa chọn kĩ càng cho con.'.

    Thân Đông lại ý vị không rõ mà cười một tiếng, ngắt điện thoại.

    Bên này Thân Bỉnh một bụng lửa giận, trở tay tát một cái lên gương mặt đang mỉm cười của Mạc Vân Phân: 'Bà làm chuyện tốt rồi!'

    Mạc Vân Phân bị đánh một trận liền kinh ngạc, nước mắt lúc ấy liền lăn xuống. Thân Bỉnh hung tợn nói: 'Ngày thường việc bà làm làm tôi mở một mắt nhắm một mắt, nhưng lần này lại quá đáng như thế, Thịnh Khâu đó là gì! Cũng xứng kết thân với Thân gia, bà không ngại mất mặt, nhưng tôi thì ngại đấy!'.

    Mạc Vân Phân bụm mặt môi run rẩy.

    Nàng như thế nào cũng không nghĩ tới một cuộc gọi tới Thân Đông lại có thể đá nàng một cái. Thân Bỉnh phất tay áo bỏ đi, nàng liền đem điện thoại quăng đi, mắt đầy nhiệt lệ oán độc lại càng sâu.

    Bên đây tâm tình Thân Đông lại vui sướng.

    Thân Bỉnh tuy rằng là lão đông tây đều phong lưu, nhưng lại là thượng lưu nhân sĩ, ông ta vẫn là cần mặt mũi, cái loại thân thế của Thịnh Khâu đương nhiên làm ông ta chướng mắt. Hai tháng trước thời điểm cậu trên bàn cơm lấy chuyện này mỉa mai Mạc Vân Phân tuyệt đối không thể tưởng tượng được rằng mình sẽ mang thai.
     
  4. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 12.3

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thật sự là nhân sinh có khắp nơi phục thù.

    Mạc Vân Phân tự cho mình thông minh, đã làm bất cứ cái gì thì cũng đều tự làm tự chịu.

    Rốt cuộc Thân Đông cậu cũng là giới tính thứ ba, chỉ bằng gương mặt cùng thân phận này, vậy thì đi tìm gia tộc lớn liên hôn cũng là cực tốt. Nhưng cố tình lại cho cái tên tiểu tử xuất thân đê tiện Thịnh Khâu kia chiếm đi tiện nghi. Mặc kệ từ ích lợi thực tế đến mặt mũi mà xem, lão gia tử đều thắt tâm lại mười ngày nửa tháng.

    Thân Đông từ trước cửa sổ quay người, đem hột mận ném vào thùng rác, liếc mắt một cái liền đối diện với gương mặt Quý Hải đang hồn bay phách lạc, cậu nghi hoặc nói: 'Làm sao vậy?'.

    "Anh.. Anh mang thai ư.."

    "Đúng vậy." Thân Đông gật gật đầu, cầm sách ngồi xuống, cong môi nói: 'Là Thịnh Khâu, cậu gặp qua rồi.'.

    "Anh không phải ghét hắn nhất sao?" Thanh âm Quý Hải đi lên nghe quái quái.

    "Là chán ghét." Bất quá so với Thân Bỉnh cùng Mạc Vân Phân, Thịnh Khâu vẫn là thực đáng yêu

    "Vậy anh còn muốn kết hôn với hắn?" Quý Hải đột nhiên lại đánh lên tinh thần, ngồi qua nói: 'Có phải anh muốn lừa Thân tiên sinh không?'

    "Lừa ông ta làm gì, đứa bé dù sao cũng phải có cha.".

    "Nhưng..".

    "Quý Hải." Quý thẩm nhìn không nổi, nói: 'Đi lấy cam quýt cho thiếu gia lại đây.'

    Thân Đông khép sách lại, đứng lên, nói: 'Không cần đây, tôi tự cầm lên lầu ăn.'.

    Hắn vòng qua Quý Hải, nói: 'Không thoải mái thì đi nghỉ ngơi một chút, đừng mãi lo làm việc.'.

    Quý Hải ngốc ngốc nhìn cậu, Thân Đông tự nhiên không biết hắn nghĩ gì, cậu trực tiếp vòng qua sô pha, cầm bưởi cùng cam quýt đã cắt xong, lập tức đi lên lầu.

    Mạc Vân Phân hai lần này bị thiệt đều là do quá mức nóng vội mà thành, chờ nàng phản ứng lại còn không biết muốn tìm kế gì đối phó cậu. Cậu muốn cân nhắc sự tình kế tiếp, còn có, tìm Thịnh Khâu.

    Dựa vào trên giường cầm sách, Thân Đông tìm được dãy số của Thịnh Khâu, nhất thời lại có chút không gọi được.

    Thật sự nghĩ kỹ rồi sao?

    Chuyện kết hôn này, thực sự muốn cùng Thịnh Khâu sao?

    Cậu đóng mắt một chút, chuyện ba ngày suy xét này trong đầu lại lướt qua một lần, ngón tay cái đặt trước phím gọi, đè xuống.

    "Thịnh Khâu, tới đón tôi về nhà.".

    END CHƯƠNG 12.

    Editor: Tui mới sửa lại xưng hô giữa Quý Hải và Thân Đông là anh-cậu nhé mọi người.
     
    Chỉnh sửa cuối: 20 Tháng mười hai 2020
  5. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 13.1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Liên tục mấy ngày Thịnh Khâu đều không ngủ ngon.

    Hắn không dám gọi điện thoại cho Thân Đông, lo lắng không cẩn thận chọc giận đối phương sẽ tạo thành hậu quả không thể cứu vãn.

    Ác mộng thì có rất nhiều.

    Có đôi khi hắn mơ thấy Thân Đông cả người máu me be bét, trên bụng có một cái lỗ thật lớn, trong tay nắm một cái vật nhỏ mơ hồ là huyết nhục. Dùng ánh mắt không ai bì nổi nhìn hắn: 'Cậu cảm thấy cậu xứng để tôi sinh con cho cậu sao?'.

    Thứ huyết nhục kia bị ném trên mặt hắn.

    Có đôi khi sẽ mơ thấy Thân Đông nằm trên chiếc giường giải phẫu lạnh băng, khoé miệng nhấp gắt gao, ánh mắt lãnh khốc, bác sĩ hỏi cậu có quyết định chắc chắn chưa, cậu liền nói: 'Rồi.'.

    Hay là hắn sẽ mơ thấy Thân Đông mang theo đứa bé nhảy xuống biển cùng nhau, toàn bộ nước biển đều trở thành máu. Mà hắn lại chìm trong đó, cảm giác hít thở không thông tràn ngập, sống không bằng chết.

    Thịnh Khâu nhiều lần từ trong mộng bừng tỉnh, hút thuốc để bình ổn ngực đang nôn nóng, làm việc và nghỉ ngơi không bình thường khiến hắn tiều tuỵ rất nhiều, công việc đều không thể tập trung tinh lực.

    Hắn thích Thân Đông lâu lắm rồi, thật vất vả mới có thể bắt lấy cơ hội này, Thịnh Khâu lo lắng nó sẽ biến mất, lo lắng đến ma chướng.

    Thời điểm Thân Đông gọi tới hắn đang mở cuộc họp, bởi vì mấy ngày nay điện thoại đều không rời thân, cho nên thời điểm cái tên kia xuất hiện trên màn hình, nháy mắt hắn liền nhảy dựng lên.

    Không phí lời vô nghĩa, hắn nghe tiếng Thân Đông khàn khàn nói: 'Thịnh Khâu, tới đón tôi về nhà.'.

    Trong nháy mắt Thịnh Khâu cảm động đỏ cả hốc mắt, đóng cửa văn phòng lại, hắn hít vào một hơi, hỏi: 'Em ở đâu?'.

    "Làng du lịch ngoài tám trăm dặm.".

    Làng du lịch ngoài tám trăm dặm không phải ngoài tám trăm dặm thật, lộ trình từ Vọng Đô đến đó chỉ có khoảng 40 km, đang tọa lạc tại gần Vọng Hải, có tên là 'Ngoài tám trăm dặm.'.

    Thịnh Khâu kiềm chế hưng phấn hợp xong, thư kí rõ ràng phát hiện lão bản nhà mình nhận điện thoại xong thì trong nháy mắt lúc sau từ cậu nhóc thất tình thành xuân phong đắc ý động phòng hoa chúc.

    Trợ lý Hàn Miễn đi theo Thịnh Khâu ra ngoài, nghe được hắn nói: 'Tạm thời tôi có việc, trước tiên tan làm, công ty có xảy ra chuyện gì thì gọi cho tôi.'.

    Thịnh Khâu có tiếng là cuồng công tác, vẫn luôn là tấm gương trong mắt công nhân. Cũng không ăn đến về sớm, Hàn Miễn cùng hắn quan hệ không tồi, liền hỏi: 'Có chuyện gì hả? Sao mà cao hứng như vậy?'

    Trên mặt Thịnh Khâu mang theo quầng thâm mắt lộ ra một mạt ý cười: 'Đại hỉ sự.'.

    Thịnh Khâu xuyên qua cao tốc, lúc sau qua đường mới xây, ước chừng còn nửa tiếng, rốt cuộc thấy được bảng 'Ngoài tám trăm dặm.'.

    Hắn tìm được bãi đỗ xe dừng xe, lúc sau đi vào thì dò hỏi trước đài. Cô gái kia chỉ đường cho hắn, nói hắn từ trong viện đi qua, triều tả vẫn luôn đi là có thể thấy một cái tiểu dương lâu, nơi đó là nơi ở của chủ nhân địa phương.

    Thịnh Khâu thế mới biết nguyên lai làng du lịch này thuộc về Thân Đông.

    Thịnh Khâu nói cảm ơn, dựa theo con đường mà đối phương chỉ mà đi, nghênh diện đụng phải một người trẻ tuổi đang hồn bay phách lạc.

    Đang muốn lướt qua, lại bị đối phương gọi lại: 'Bên này là khu sinh hoạt, khách nhân xin dừng bước.'.

    Editor: Trong chap trước tui có nhầm là 'Ngoài tám trăm dặm làng du lịch' thì giờ đã sửa lại rùi nha. Đọc tới chap này mới biết luôn á :)
     
  6. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 13.2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    'A, tôi tìm người.'.

    "Ai?".

    "Thân Đông.".

    Sắc mặt đối phương không quá đẹp, hỏi: 'Anh ấy kêu anh đến.'.

    "Đúng vậy.".

    Quý Hải muộn thanh nói: 'Để tôi đưa anh đi.'.

    "Cảm ơn.".

    Giống như bắt đầu từ lúc Thân Đông kêu hắn rước cậu, Thịnh Khâu xem ai cũng là thiên sứ, nhìn người gặp được này, nhiệt tình thật nhiều a, sinh hoạt thật tốt, thế giới thật đẹp.

    Đi vào tiểu dương lâu, hắn gặp được một tiểu thái thái với gương mặt hiền từ: 'Đây là ai vậy?'.

    "Anh ấy đến tìm thiếu gia.".

    Vẻ mặt Quý thẩm kinh ngạc, Thịnh Khâu mơ hồ được quan hệ của bọn họ cùng Thân Đông, liền gật đầu thăm hỏi: 'Xin chào.'.

    "A, chào, chào cậu." Lão thái thái nói: 'Kia, đi mau lên đi, thiếu gia đang chờ cậu đấy.'.

    Thịnh Khâu lại nói cảm ơn, chịu đựng cảm giác muốn chạy như bay mà chậm rãi đi tới.

    Quý Hải đem hắn đến bên cạnh cửa rồi gõ vào, sau đó liền rời đi, Thịnh Khâu đi vào, phát hiện tầm nhìn phòng này tốt phi thường, không gian cũng rất lớn, có bồn hoa trên ban công cùng một cái xích đu, lúc này đang ở đó lung lay, thực hiển nhiên là có người ngồi.

    Thịnh Khâu nắm chặt ngón tay, đi đến trước mặt Thân Đông, phát hiện cậu đang ngủ gà ngủ gật. Hắn duỗi tay chạm một chút vào mặt của cậu, rồi lại thu về, nhẹ giọng nói: 'Đông Đông.'.

    Thân Đông chậm rãi mở mắt, nghiêng đầu nhìn bên ngoài trời chút, nhíu nhíu mày: 'Buổi chiều.'.

    "Tôi nhận được điện thoại liền đến đón em, bất quá ở trong thành phố bị kẹt xe, chờ đến sốt ruột hả?"

    Thân Đông lắc lắc đầu, lại nhìn hắn trong chốc lát, sau đó cúi đầu, nhàn nhạt nói: 'Đêm nay đi về hay là ngày mai?'.

    "Em quyết định đi!".

    "Anh lái xe đến đây à?".

    "Đúng vậy.".

    "Vậy ngày mai về đi.".

    Thịnh Khâu bởi vì cậu đột nhiên săn sóc mà cảm xúc kích động. Hắn thở ra một hơi, ôn nhu nói: 'Được.'.

    Buổi tối ăn cơm, Thân Đông còn dẫn hắn đi giới thiệu, 'Một nhà Quý thẩm đều đối với tôi như người một nhà, anh cũng phải đối đãi với bọn họ như người nhà của mình.'.

    Quý thẩm cười nói: 'Nhìn Thịnh tiên sinh thì chính là người thành thật, ánh mắt thiếu gia thật tốt.'.

    Nhìn ở đâu chứ, người nhà Quý Hải buổi sáng đem những tin tức liên quan tới Thịnh Khâu tra xét một lần, xác định hắn không có bất cứ tai tiếng nào mới nói lời này.

    Thân Đông cong cong khoé miệng, không nói chuyện.

    Sau khi ăn xong Quý thẩm nhẹ giọng hỏi Thân Đông: 'Cần cấp cho Thịnh tiên sinh một gian phòng không?'.

    "Cậu ta ở cùng tôi là được rồi.".

    Thịnh Khâu ôm tiểu nha đầu từ một bên qua tầm mắt, cười khẽ một tiếng.

    Thân Đông tắm xong bò lên trên giường, Thịnh Khâu đột nhiên có chút khẩn trương. Hắn bay nhanh tắm rửa sạch sẽ rồi đi ra, đến trước giường nhìn nhìn Thân Đông, thấy thế nào cũng dễ thương. Thoáng xoay người, uốn gối vừa muốn ngồi xuống, mông đột nhiên bị đạp một cái, Thịnh Khâu đột nhiên không kịp phòng ngừa bị đá ra, đi vài bước mới lấy lại tinh thần.
     
  7. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 13.3

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Người trên giường lạnh lùng nhìn hắn: 'Sàn nhà hoặc là sô pha, mời chọn.'.

    Lựa chọn bên trong cũng không bao hàm giường, lửa nóng trong nội tâm Thịnh Khâu đột nhiên vắng lặng xuống, hắn kéo ghế ngồi xuống mép giường, nói: 'Em để cho anh tới tiếp em, chẳng lẽ không phải ý mà anh nghĩ?'.

    Thân Đông xoay mặt qua, nói: 'Ngày mai đi lấy giấy kết hôn.'.

    Trong mắt Thịnh Khâu hiện lên một mạt kinh hỉ, Thân Đông thoáng nâng nâng cằm, bễ nghễ nhìn hắn: 'Nhưng trước đó, cần thiết lập ước pháp ba chương.'.

    "Em nói đi.".

    "Một, sau khi kết hôn, tài sản của anh chia cho tôi một nửa.".

    Thịnh Khâu cười: 'Được.'.

    "Hai, sau khi kết hôn nếu anh có làm gì ngoài giới hạn, ly hôn, anh đi ra khỏi nhà.".

    Thịnh Khâu nheo nheo mắt, chậm rãi nói: 'Được thôi.'.

    "Ba, sau khi con sinh ra, chúng ta ly hôn, quyền nuôi nấng con thuộc về tôi, mà anh, không cho phép lúc đó hiện ra trước mặt chúng ta.".

    Thịnh Khâu mặt không biểu tình nhìn cậu, Thân Đông hận nhất loại ánh mắt này của hắn, lạnh lùng nói: 'Anh có ý kiến.'.

    "Ý kiến lớn." Thịnh Khâu chậm rãi nói: 'Cái này chỉ bảo đảm cho lợi ích của em, còn anh thì sao?'.

    "Tôi sẽ không đội nón xanh cho anh.".

    "Việc này chẳng lẽ không phải em vốn dĩ nên tuân thủ nghiêm ngặt sao?".

    "Vậy anh còn muốn gì?".

    Thịnh Khâu nhìn cậu, đột nhiên nhào tới, Thân Đông sợ tới mức co rụt lại, Thịnh Khâu liền thuận thế chống đôi tay ở đầu giường, đem cậu vây trong lòng ngực, cúi đầu ở khoé miệng cậu hôn một cái, nói: 'Anh còn muốn mỗi ngày cùng động phòng với em.'.

    Thân Đông thanh mặt, tát một cái lên mặt hắn: 'Cầm thú!'.

    Thịnh Khâu quay lại, lại hôn cậu một chút: 'Đây cũng là nghĩa vụ của em, không phải sao?'.

    Thân Đông lại đánh hắn: 'Lăn.'.

    "Em đánh anh một cái, anh liền hôn ngươi một chút." Thịnh Khâu nói xong, đột nhiên lại hôn lên bờ môi của cậu lần nữa, đầu lưỡi lửa nóng đi vào. Thân Đông lui không thể lui, bị hôn đến đầu óc phát trướng, chờ đến khi Thịnh Khâu buông cậu ra, cậu mới mềm nhũn người.

    Cậu phun ra một hơi, nói: 'Anh có biết thời gian mang thai cấm kỵ không? Không muốn có con à?'.

    Thịnh Khâu đương nhiên muốn, hắn nhẹ giọng nói: 'Anh chính là đùa với em một chút.'.

    Ánh mắt Thân Đông sắc bén phi ra vô số thanh đao, Thịnh Khâu cười, lại hôn hắn một chút, ôn nhu nói: 'Anh sẽ không làm gì ngoài giới hạn đâu, cũng sẽ không ly hôn như em nói, anh sẽ đối với em thật tốt, làm em thích anh, không rời xa anh.'.

    Thân Đông phun ra hai chữ: 'Nằm mơ.'.

    "Lại thêm một điều thì thế nào?".

    Thân Đông không phản ứng: 'Cái gì?'.

    "Bốn, sau khi kết hôn cái gì anh cũng nghe em.".

    Thế nhưng Thân Đông lại thực nghiệm suy xét chút, 'Điều kiện.'.

    "Anh muốn ngủ cùng em.".

    ".." Thân Đông đối diện cùng hắn, sau một lúc lâu cười nhạo một tiếng: 'Thành giao.'.

    Thịnh Khâu híp mắt mỉm cười, ôn nhu nói: 'Nghĩ hay lắm.'.

    Thân Đông sửng sốt, đột nhiên một quyền bay tới, Thịnh Khâu nghiêng đầu tránh thoát, nhìn nét mặt xanh của cậu, nghiêm túc nói: 'Nhưng anh thành toàn suy nghĩ của em.'.
     
  8. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 13.4

    Bấm để xem
    Đóng lại
    'Thịnh Khâu, anh đáng ghét thật sự.'.

    Thịnh Khâu rũ lông mi xuống, 'Anh phải làm như thế nào thì em mới thích anh đây?'.

    "Vĩnh viễn không có khả năng!" Thân Đông dùng sức lấy tay bị hắn nắm ra, không lấy được, điều này làm cho cậu tức giận phi thường: 'Anh chính là tên vương bát đản, từ nhỏ anh liền nhắm vào tôi, anh cho rằng anh là cái gì? Nếu anh thông minh hơn tôi thì thế nào, tôi chính là chán ghét anh, cả đời cũng sẽ không thích anh!'

    Thịnh Khâu bình tĩnh nói: 'Anh sẽ đối với em thật tốt, đối với em tốt gấp bội. Nếu chừng đó còn chưa đủ để em thích anh, vậy anh tôi sẽ đối tốt với em thêm ngàn lần.. Em khẳng định sẽ thích tôi.'.

    "Ai muốn anh đối tốt với tôi!" Thân Đông bởi vì ngữ khí chắc chắn của hắn mà thở dốc lên. Cậu ngày thường không dễ tức giận như vậy, lúc này lại cảm thấy trong lòng ngực như có khí nóng quay cuồng. Làm cậu khống chế không được mà tay chân đấm đá Thịnh Khâu.

    Thịnh Khâu lo cậu sẽ bị thương, lập tức xoay người xuống giường, lại vẫn như cũ đạp hắn một chân: 'Cút cho tôi! Không cho anh ngủ phòng tôi, cút!'.

    Bị Thịnh Khâu bày một đạo làm Thân Đông cả người đều phát run. Cậu nghĩ Thịnh Khâu quả nhiên là đối thủ một mất một còn của cậu. Cậu hiện tại hận không thể đem con lập tức xóa sạch, cùng hắn cả đời không qua lại với nhau!

    Thịnh Khâu dịch tới sô pha rồi đi ngủ, sô pha này cũng rất mềm. Nhưng lại nhỏ, ngủ thì có chút nghẹn khuất.

    Thịnh Khâu có chút hối hận khi chọc cậu, thái độ Thân Đông đối với hắn luôn luôn cứng rắn, nói chuyện vui với ai cũng có thể nói, nhưng với Thịnh Khâu thì không, nói vậy thì sẽ phạm vào điều kiêng kị.

    Thịnh Khâu nghĩ về đối đãi đặc thù như vậy liền cười khổ một tiếng, từ trên lưng sô pha lộ ra đôi mắt xem người trên giường, thấy cậu đang cuộn tròn trên giường không nhúc nhích.

    Rốt cuộc vẫn là lo lắng, hắn lại chậm rãi đi qua, sau đó liền phát hiện cậu đang trộm lau nước mắt.

    Thịnh Khâu: '..'.

    Khóc, khóc sao?

    Thịnh Khâu chậm rãi cong thân xuống, Thân Đông vồ một quyền lại đó. Thịnh Khâu phản xạ có điều kiện muốn tránh, lại nhìn xuống, cậu cho hắn một quyền nện trên mũi, máu lúc ấy liền chảy xuống.

    Đột nhiên Thân Đông nhảy dựng lên xem hắn như thế nào, trên mặt trong mắt đều là nước mắt, vẻ mặt dại ra.

    Thịnh Khâu lau cái mũi một chút, 'Đừng nóng giận, anh xin lỗi em.'.

    Thân Đông nhấp miệng, xoay mặt đi, lạnh lùng nói: 'Dơ muốn chết.'.

    Thịnh Khâu nhìn nhìn tay có máu, xoay người đi rửa sạch sẽ. Một lần nữa trở về ngồi ở đầu giường cậu, đại khái Thân Đông cảm thấy chính mình cũng có lỗi, rồi nhường một bên giường.

    Này cũng xem như là nhờ họa được phúc.

    Thịnh Khâu thử kéo chăn lên giường, Thân Đông xoay người nhường hắn nằm xuống, làm lơ hành động lén lút của hắn.

    Thịnh Khâu thử ôm eo cậu. Thân Đông vỗ mạnh một cái vào trên tay hắn, trông rất đau.

    Thịnh Khâu lui tay về, nằm bên người cậu, nhẹ giọng nói: 'Em vừa mới.. Sao lại tức giận như vậy.'.
     
  9. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 13.5

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hắn dự định nói em vừa mới khóc cái gì, nhưng lại sợ khiến cho đối phương tạc mao, liền lâm thời sửa lại.

    Thân Đông nhắm hai mắt lại không muốn để ý tới.

    Cậu mới sẽ không nói cho Thịnh Khâu cậu vừa mới bởi vì hắn nói, nghĩ đến chính mình tương lai lại thích một người đáng ghét như vậy. Liền nhịn không được bi từ trong ra, nước mắt chảy hết trên gối.

    Dù sao nghe nói rất nhiều người trong thời gian mang thai đều mẫn cảm, cậu không phải người đầu tiên nên không có gì phải mất mặt.

    Một đêm không nói chuyện, ngày hôm sau tỉnh lại Thân Đông thấy Thịnh Khâu đã không còn ở bên người.

    Thân Đông dọn dẹp một chút đi xuống lầu, Quý thẩm lập tức bảo cậu: 'Cậu xem đi.'.

    Trong phòng bếp, Thịnh Khâu mặc tạp dề đang bận rộn cái gì.

    Quý thẩm cười nói: 'Cậu ta nghe nói con cậu hai ngày ăn gì phun đó, xung phong nhận việc tự làm cho cậu, cậu lựa chọn không sai đâu.'

    Thân Đông hừ lạnh một tiếng, ngồi xuống trên sô pha. Tuỳ tay lấy tờ báo vừa mới đưa lại.

    Nói cũng kì quái, thân thủ Thịnh Khâu làm cơm quả thực như có ma lực, Thân Đông ăn sạch cũng không thấy buồn nôn.

    Quý thẩm liền nói: 'Phụ tử thiên tính, đứa con này biết đây là do cha nó làm, cho nên mới không nháo cậu.'.

    Vẫn là phôi thai mà, ở đâu mà nháo với không nháo chứ.

    Thân Đông liếc mắt một cái nhìn nam nhân của mình, lại hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái. Thịnh Khâu lại cúi đầu cười khẽ một tiếng.

    Sau khi ăn xong hai người cùng nhau trở lại Vọng Đô, lên cao tốc một chút Thân Đông liền nói: 'Trực tiếp đi Cục Dân Chính.'.

    Thịnh Khâu đương nhiên cũng nghĩ đem giấy chứng minh, trực tiếp mang theo người đi vào. Không bao lâu sau lại liền ra tới, trong tay hai người đều có đều có một tờ giấy đỏ, mở ra thì đó là ảnh hai người chụp chung. Chỉ là xem ảnh chụp, hai người đều khẽ mỉm cười, đầu kề lại hạnh phúc như đa số cặp vợ chồng khác.

    Hảo xảo bất xảo, bọn họ bên này vừa mới lấy giấy kết hôn, bên kia Thân Bỉnh liền gọi điện thoại, 'Đông Đông, Phòng Bân từ nước ngoài đã trở về, con về nhà gặp đi.'.

    Đến lúc Thịnh Khâu nghe được tên của Phòng Bân, sắc mặt liền thay đổi.

    END CHƯƠNG 13
     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng mười hai 2020
  10. SO.CRAZY.07

    Bài viết:
    1
    Chương 14.1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thân Đông đối với việc lãnh giấy kết hôn cũng không có cảm giác gì, mà Thịnh Khâu thì lại là thập phần kích động cùng khẩn trương. Hắn đem tờ giấy kia nhìn tới nhìn lui, ngón tay lướt qua ảnh chụp của hai người. Khoé miệng nhịn không được treo lên một nụ cười.

    Kéo cửa xe ra cho Thân Đông ngồi vào, Thịnh Khâu vòng trở về chuẩn bị lái xe.

    Thân Đông ở bên trong xe nghe điện thoại của Thân Bỉnh: 'Đông Đông, Phòng Bân từ nước ngoài đã trở về, con về nhà gặp đi.'.

    Đuôi lông mày Thịnh Khâu nhô lên, ngắt điện thoại mới phát hiện Thịnh Khâu vừa mới đem giấy kết hôn đặt trên tay lái, bộ mặt khó coi mà nhìn cậu.

    Thân Đông ngoài ý muốn: 'Như thế nào, anh còn nhớ rõ chuyện trước kia à?'.

    Thời điểm bọn họ du học nước ngoài chính là lúc quen Phòng Bân, hắn cùng Thịnh Khâu quan hệ không tồi. Đã từng cố ý khi dễ Thịnh Khâu, cũng là vì cùng chán ghét Thịnh Khâu, Thân Đông mới cùng Phòng Bân thân thiết. Tuy rằng Thân Đông không thích ở trước mặt người khác nói xấu Thịnh Khâu, nhưng là khi nghe người khác nói vẫn là sảng khoái.

    "Hắn tới tìm em làm gì?" Thịnh Khâu không đáp hỏi lại, mày khóa khẩn.

    "Không biết." Thân Đông nói: 'Bất quá vào khoảng thời gian trước tôi nghe nói hắn muốn về nước phát triển, lần này đại khái là đến thăm hỏi đi, ba tôi luôn đối với hắn ấn tượng không tồi.'.

    Kia cũng không phải là.

    Gia đình Phòng Bân điều kiện cũng không bình thường, ở đô thị gần đây cũng là nhà đại gia số một số hai. Có tiền có quyền có nhân mạch, Thân Bỉnh thường xuyên nói cho Thân Đông muốn kết giao nhiều loại người như này, bởi vì khi có chỗ khó khăn thì có thể yêu cầu người ta giúp

    "Anh cùng em cùng nhau trở về." Thịnh Khâu đột nhiên nói, đồng thời phát động cơ.

    Thân Đông vốn dĩ đợi hắn đưa về, cũng chưa nói cái gì.

    Thịnh Khâu hỏi: 'Ba em thích gì? Lần đầu tiên gặp mặt, anh muốn mang chút lễ gặp mặt.'

    "Mang cái gì lễ gặp mặt? Tôi chưa nói dẫn anh đi gặp ông ta mà"

    "Làm giấy rồi, đi gặp nhạc phụ là đúng."

    "Dừng lại đi." Thân Đông dựa vào cửa sổ xe lười biếng nói: 'Ông ta đại khái sẽ không muốn gặp anh.'.

    Thịnh Khâu sắc mặt âm trầm, một đường không nói chuyện. Xe dừng lại ở cổng lớn, Thân Đông buồn ngủ dụi dụi mắt, đang chuẩn bị xuống xe, đột nhiên bị hắn kéo tay lại.

    Thịnh Khâu trầm giọng nói: 'Ba em có phải không thích anh?'

    Thịnh Khâu không phải kẻ ngốc, ngày thường khi gặp Thân Bỉnh đối phương ngay cả một ánh mắt cũng lười bố thí cho hắn. Hiện giờ nghĩ đến việc Thân Đông lấy giấy nhanh vậy, phỏng chừng cũng có nguyên nhân Thân Bỉnh tồn tại.

    "Anh còn rất tự mình hiểu lấy mình." Thân Đông nửa điểm cũng không khách khí, nói: 'Nhưng không chỉ không thích, căn bản chính là khinh thường anh.'

    Thịnh Khâu lại thoáng nhìn qua tấm giấy đỏ kia, trong lòng tức giận quay cuồng, đáy mắt hắn đều thiêu đỏ.

    Nói đến cùng hai người đều đã kết hôn, Thân Đông đột nhiên phát hiện Thịnh Khâu ăn mệt rất tâm tắc, cậu lấy một tay khác bao trùm bàn tay đang bắt lấy mu bàn tay mình của Thịnh Khâu, nói: 'Ông ta khinh thường thì thế nào, tôi để mắt tới là được'
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...